Gatrix đã bày tỏ thành ý bằng một thông tin tương đối giá trị, ít nhất là về mặt chiến lực. Dù sao thì nếu như có thể sở hữu một tấm khiên thịt bất tử và sức chiến đấu mạnh mẽ thì giá trị của đội Gatrix sẽ tăng lên rất nhiều.
Để tránh cho bản thân bị lép vế trong lần hợp tác này, Cyrax cần phải đưa ra một thông tin đủ nặng đô để phía Gatrix tán đồng. Vấn đề nằm ở chỗ, Cyrax không rõ thông tin nào là thông tin quan trọng đối với Gatrix.
Còn Gatrix lại biết rất rõ Cyrax đã làm gì, đúng hơn là đã có thể làm những gì! Cyrax không thể hiểu được Gatrix như cái cách mà con Goblin thấu hiểu Vera lẫn gã được. Đây là sự chênh lệch về trí tuệ quá nhiều, và cũng thật bất công khi so một kẻ mới sống được vài chục năm với một con quái vật sở hữu tri thức trộm cắp của thần linh phải không?
Dưới sự định hướng của Gatrix, cộng với bản chất của một kẻ "tự cho là thông minh", Gatrix biết chắc Cyrax cũng sẽ không tiến về bốn tòa tháp cao để giải phong ấn theo lời Shazam. Gã sẽ làm giống y hệt Gatrix, đó là khám phá toàn bộ lâu đài và những khu vực khác trước, rồi mới tìm tới manh mối được cho.
Đó là bởi những kẻ càng khôn ngoan, thì lại càng đa nghi! Không phải là kiểu hoang tưởng cả thế giới đều muốn hại trẫm, mà là do thói quen tự hỏi. Vì sao, để làm gì, do ai, ở đâu... những câu hỏi này không chỉ giúp các học giả xác nhận lại lý thuyết, chúng còn giúp họ tìm ra những ý tưởng mới để tiếp tục nghiên cứu bản chất của thế giới này.
Và như một lẽ thường tình, khi Gatrix hay Cyrax nghe thấy một kẻ kể trần thuật ra những việc cần làm, thì điều đầu tiên họ nghĩ tới sẽ là "Giả sử kẻ này nói dối thì sao?". Từ câu hỏi này, họ sẽ đi tới một câu hỏi khác là "Còn cách nào khác ngoài việc đi theo lộ tuyến đã được vạch sẵn này không?"
Hiển nhiên câu trả lời sẽ là khám phá toàn bộ các khu vực khác, ngoại trừ bốn tòa tháp cao! Chỉ có duy nhất trong một trường hợp là họ buộc phải lựa chọn hoặc đi theo chỉ dẫn hoặc tự tìm kiếm, đó là khi bị giới hạn bởi thời gian!
Đúng vậy! Hãy thử nhớ lại những lời của Shazam khi kể cho Gatrix và Cyrax mà xem! Lão ta không chỉ một lần ám chỉ rằng thời gian dành cho bọn họ còn rất ngắn, thế giới bên trong đang ăn mòn thế giới của lão v...v
Thế thì tại sao Gatrix và Cyrax đều không thèm quan tâm tới cái giới hạn đó? Giới hạn chỉ có giá trị, nếu như nó đủ mạnh để ép buộc người ta không được vượt qua nó! Một đứa trẻ nói với người lớn không được ra khỏi nhà, liệu người lớn có thèm quan tâm không? Gatrix có rất nhiều bài tẩy để thoát ra khỏi cái đống cứt này, chỉ là hắn có muốn trả cái giá ấy không mà thôi! Gatrix biết hắn có gì, và hắn cũng biết Cyrax biết hắn có gì. Vấn đề ở chỗ, Cyrax có gì thì Gatrix không hề biết!
Và thông qua sự xuất hiện của Cyrax, Gatrix có thể xác nhận được tên khổng lồ này đã nhận được một loại sức mạnh nào đó cho phép gã thoát được khỏi thế giới này, hoặc gã cho rằng như thế! Cần biết rằng khoảng cách giữa tự tin và ảo tưởng có đôi lúc gần hơn chúng ta tưởng nhiều lắm!
Tuy nhiên trong trường hợp này, Gatrix tin rằng sự tự tin của Cyrax đến từ một nguồn đáng tin cậy. Và đó mới là điều làm hắn lo lắng nhất, bởi như vậy thì đối thủ của hắn lúc này có sức mạnh không thua gì một sinh vật tầng thứ sáu rồi!
Quay lại vấn đề của Cyrax. Hiện tại Gatrix đã "dọn" xong ba tầng của tòa thành, mà chẳng hề thấy bóng dáng của Cyrax. Như vậy tất cả những gì Cyrax có thể làm là khai thác xong tầng một, hoặc cùng lắm thì nhìn qua một lượt "vườn ngự uyển" trước khi quay trở lại tòa thành.
Đây cũng chính là thông tin hắn muốn moi ra từ Cyrax, bởi theo như lời Shazam nói, thì lão hẳn phải có một căn cứ nữa ở bên trong khu rừng.
Nhìn Cyrax mím môi, không biết nên bắt đầu từ đâu, Gatrix tự hỏi hắn có nên thúc gã khổng lồ này một chút để gã phọt ra thứ thông tin mà hắn mong muốn không. Đàm phán với một con gà chưa hẳn đã là buổi tiệc của loài sói, bởi nếu như đó là một con gà cứng đầu, giữ khư khư thông tin thì buổi đàm phán chỉ có nước đổ bể.
- Ban nãy anh nhìn thấy những gì vậy?
Jane đột ngột lên tiếng, phá vỡ sự im lặng. Vera và Taara ngớ người ra, sau đó sự giận dữ xuất hiện trên gương mặt của nàng Succubus!
- Giờ là lúc để hỏi những chuyện đó sao?
Jane hơi cúi đầu, trên mặt toát ra vẻ đáng thương như thể một con cún con bị chủ nhân quát mắng vậy. Đôi mắt của cô khẽ liếc về phía Cyrax. Tất cả những hành động này đều không thoát khỏi cặp mắt của Gatrix.
Quả nhiên là nữ sinh hướng ngoại mà! Gatrix mỉm cười nửa miệng, lên tiếng ngắt lời Vera.
- Được rồi, đấy cũng không phải là chuyện gì không thể nói! Chúng ta là người đề xuất hợp tác, thể hiện thành ý càng nhiều thì bên kia càng thoải mái đúng không? Chiếc hộp kia...
Gatrix vừa nói, vừa dùng phép thuật nhấc cái hộp rỗng lên, thu về trong tay. Cyrax hơi nhíu mày, nhưng không hề làm hành động ngăn cản gì. Gã chẳng còn cảm nhận được bất cứ một loại sóng năng lượng chấn động nào xuất phát từ nó. Đấy chỉ là, hoặc hiện tại là, một cái hộp gỗ thông thường mà thôi!
Gatrix vuốt ve đôi chút bề mặt của lớp gỗ, rồi cất nó vào trong nhẫn không gian. Làm xong những việc này, hắn tiếp tục giải thích.
- Thứ này ta chế tạo lúc mọi người không có mặt đông đủ, ngoại trừ Taara, thế nên để giải thích lại một chút. Tên của nó được gọi là Tưởng ký, là một loại thiết bị cho phép người cầm nó được nhìn trộm một đoạn thời gian bất kỳ đã diễn ra.
Ánh mắt của Jane và Cyrax hơi đổi, nhưng cũng chỉ đến vậy. Dòm trộm tương lai, hỏi về quá khứ là đặc sản của đội thầy pháp, và đó cũng không phải là một kỹ năng hiếm lạ gì. Tất nhiên nếu tính về kỹ thuật và kết quả có thể đạt được thì Tưởng ký cao hơn đội thầy pháp không biết bao nhiêu lần!
- Thiết bị này vừa báo hiệu ta rằng ở vị trí này có một điểm giao ký ức. Giải thích một cách ngắn gọn thì nó là nơi nhân quả bị rối loạn, do đã từng có một sự kiện nào đó diễn ra có ảnh hưởng cực lớn tới tương lai. Thế nên ta đã trở lại và thấy...
Gatrix đột nhiên im lặng, như thể đang suy ngẫm gì đó. Thấy vậy, không chỉ Cyrax, mà ngay cả Jane lẫn Vera đều tỏ ra vô cùng sốt ruột. Chỉ có Taara là vẫn bình thản, bởi vì cô nàng làm gì có đầu!
- Ở nơi đấy, ta một đám đàn ông đang lăng nhục hai cô gái, và Shazam ngồi kia xem bọn họ. Một người là Parabellum, chắc vậy, vì ta thấy cặp tai nhọn và tạng người cũng giống giống. Người còn lại... là T"ara! Sau đó Shazam đột ngột chém chết hết tất cả lũ đàn ông, ghi chép lại cảm xúc vào trong một cuốn sổ tay, rồi dắt T"ara về vườn thượng uyển, bỏ mặc Parabellum bị huyết hóa.
- Không thể nào?
- Hắn ta bị điên rồi sao?
Jane và Vera đồng thanh hô lên, trong khi Cyrax chỉ nhướn một chân mày. Gatrix lập tức liếc về phía Taara. Ban nãy khi quay trở lại thực tại, hắn đã kiểm tra bằng chính mắt mình, rồi dùng ký ức để so khớp với hình ảnh T"ara thực tế trong quá khứ. Kết quả cho thấy, đây là hai người khác biệt.
Thế nhưng Gatrix vẫn phải thử! Sự tồn tại của Taara là một bí ẩn, và nếu cô ấy là cái xác của T"ara thì mọi thứ sẽ trở nên hợp lý hơn nhiều lắm. Chỉ tiếc rằng Taara vẫn ngây ra như phỗng, chẳng hề có vẻ gì là giật mình hay phản ứng mạnh cả.
- Tiện thể thì... hãm hiếp là gì vậy?
Gatrix thở dài. Hắn biết chuyện sẽ là như này mà, nếu không thì biểu hiện của Taara đang quá mức trấn định rồi. Tuy nhiên Gatrix cũng không muốn đầu độc tâm hồn cô nàng chưa lớn này, thế nên hắn lựa lời giải thích.
- Đại khái là một bên làm chuyện rất xấu, rất tệ hại với bên còn lại. Đặc biệt là bên kẻ xấu lại dùng vũ lực để ép bức nạn nhân, theo cách này hay cách khác nữa!
- Hả? Nói vậy thì chúng chẳng phải là kẻ xấu xa, đáng bị đánh đòn rồi sao?
Taara giận dữ xoay xoay cây búa, nện một cú lên sàn nhà, tạo nên tiếng nổ chát chúa. Vera và Jane đồng thời gật đầu, trên mặt tràn đầy quyết tâm - thật hiếm thấy khi hai cô nàng cùng đồng ý một vấn đề!
- Đúng vậy, kẻ này chắc chắn là kẻ thù của mọi phụ nữ trên toàn thế giới! Nếu như gặp lại, chúng ta phải đánh cho linh hồn lão ta tan ra từng mảnh mới được!
- Khoan đã! Thứ quá khứ mà anh nhìn thấy có đáng tin không? Hay nói đúng hơn, lời của anh có đáng tin không?
Trái với tâm tình xúc động của ba cô gái, Cyrax chỉ thẳng vào vấn đề đầy lạnh lùng. Tất cả những gì Gatrix thấy, đều là do một mình hắn chứng kiến, không hề có ai đi theo để kiểm chứng. Chẳng có ai xác minh được lời Gatrix là thật cả...
- Gatrix, anh có lừa em không?
Vera cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt hắn. Con Goblin nhìn lại, tròng mắt trong veo như nước, bình thản đáp lời.
- Anh không lừa ai hết!
- Nếu vậy tôi tin Gatrix!
Vera xoay người đầy tự tin, trả lời Cyrax. Taara cũng vội vàng lên tiếng.
- Mặc dù Gatrix rất thích giấu giấu diếm diếm, nhưng anh ta chưa từng nói dối tôi bao giờ, thế nên lần này tôi cũng sẽ tin anh ấy!
- Kết quả đang là ba trên năm. Cô thấy sao hả Jane?
Jane Audrey đang định há miệng nói, thì Cyrax đã chen ngang từ phía sau!
- Được rồi, ta chỉ muốn xác minh sự thật thôi! Cứ cho những gì Gatrix nói là đúng đi, vậy thì manh mối liên quan tới một nơi nào đó bên trong rừng đúng không? Ta đã từng đi qua một chỗ như vậy rồi!
Để tránh cho bản thân bị lép vế trong lần hợp tác này, Cyrax cần phải đưa ra một thông tin đủ nặng đô để phía Gatrix tán đồng. Vấn đề nằm ở chỗ, Cyrax không rõ thông tin nào là thông tin quan trọng đối với Gatrix.
Còn Gatrix lại biết rất rõ Cyrax đã làm gì, đúng hơn là đã có thể làm những gì! Cyrax không thể hiểu được Gatrix như cái cách mà con Goblin thấu hiểu Vera lẫn gã được. Đây là sự chênh lệch về trí tuệ quá nhiều, và cũng thật bất công khi so một kẻ mới sống được vài chục năm với một con quái vật sở hữu tri thức trộm cắp của thần linh phải không?
Dưới sự định hướng của Gatrix, cộng với bản chất của một kẻ "tự cho là thông minh", Gatrix biết chắc Cyrax cũng sẽ không tiến về bốn tòa tháp cao để giải phong ấn theo lời Shazam. Gã sẽ làm giống y hệt Gatrix, đó là khám phá toàn bộ lâu đài và những khu vực khác trước, rồi mới tìm tới manh mối được cho.
Đó là bởi những kẻ càng khôn ngoan, thì lại càng đa nghi! Không phải là kiểu hoang tưởng cả thế giới đều muốn hại trẫm, mà là do thói quen tự hỏi. Vì sao, để làm gì, do ai, ở đâu... những câu hỏi này không chỉ giúp các học giả xác nhận lại lý thuyết, chúng còn giúp họ tìm ra những ý tưởng mới để tiếp tục nghiên cứu bản chất của thế giới này.
Và như một lẽ thường tình, khi Gatrix hay Cyrax nghe thấy một kẻ kể trần thuật ra những việc cần làm, thì điều đầu tiên họ nghĩ tới sẽ là "Giả sử kẻ này nói dối thì sao?". Từ câu hỏi này, họ sẽ đi tới một câu hỏi khác là "Còn cách nào khác ngoài việc đi theo lộ tuyến đã được vạch sẵn này không?"
Hiển nhiên câu trả lời sẽ là khám phá toàn bộ các khu vực khác, ngoại trừ bốn tòa tháp cao! Chỉ có duy nhất trong một trường hợp là họ buộc phải lựa chọn hoặc đi theo chỉ dẫn hoặc tự tìm kiếm, đó là khi bị giới hạn bởi thời gian!
Đúng vậy! Hãy thử nhớ lại những lời của Shazam khi kể cho Gatrix và Cyrax mà xem! Lão ta không chỉ một lần ám chỉ rằng thời gian dành cho bọn họ còn rất ngắn, thế giới bên trong đang ăn mòn thế giới của lão v...v
Thế thì tại sao Gatrix và Cyrax đều không thèm quan tâm tới cái giới hạn đó? Giới hạn chỉ có giá trị, nếu như nó đủ mạnh để ép buộc người ta không được vượt qua nó! Một đứa trẻ nói với người lớn không được ra khỏi nhà, liệu người lớn có thèm quan tâm không? Gatrix có rất nhiều bài tẩy để thoát ra khỏi cái đống cứt này, chỉ là hắn có muốn trả cái giá ấy không mà thôi! Gatrix biết hắn có gì, và hắn cũng biết Cyrax biết hắn có gì. Vấn đề ở chỗ, Cyrax có gì thì Gatrix không hề biết!
Và thông qua sự xuất hiện của Cyrax, Gatrix có thể xác nhận được tên khổng lồ này đã nhận được một loại sức mạnh nào đó cho phép gã thoát được khỏi thế giới này, hoặc gã cho rằng như thế! Cần biết rằng khoảng cách giữa tự tin và ảo tưởng có đôi lúc gần hơn chúng ta tưởng nhiều lắm!
Tuy nhiên trong trường hợp này, Gatrix tin rằng sự tự tin của Cyrax đến từ một nguồn đáng tin cậy. Và đó mới là điều làm hắn lo lắng nhất, bởi như vậy thì đối thủ của hắn lúc này có sức mạnh không thua gì một sinh vật tầng thứ sáu rồi!
Quay lại vấn đề của Cyrax. Hiện tại Gatrix đã "dọn" xong ba tầng của tòa thành, mà chẳng hề thấy bóng dáng của Cyrax. Như vậy tất cả những gì Cyrax có thể làm là khai thác xong tầng một, hoặc cùng lắm thì nhìn qua một lượt "vườn ngự uyển" trước khi quay trở lại tòa thành.
Đây cũng chính là thông tin hắn muốn moi ra từ Cyrax, bởi theo như lời Shazam nói, thì lão hẳn phải có một căn cứ nữa ở bên trong khu rừng.
Nhìn Cyrax mím môi, không biết nên bắt đầu từ đâu, Gatrix tự hỏi hắn có nên thúc gã khổng lồ này một chút để gã phọt ra thứ thông tin mà hắn mong muốn không. Đàm phán với một con gà chưa hẳn đã là buổi tiệc của loài sói, bởi nếu như đó là một con gà cứng đầu, giữ khư khư thông tin thì buổi đàm phán chỉ có nước đổ bể.
- Ban nãy anh nhìn thấy những gì vậy?
Jane đột ngột lên tiếng, phá vỡ sự im lặng. Vera và Taara ngớ người ra, sau đó sự giận dữ xuất hiện trên gương mặt của nàng Succubus!
- Giờ là lúc để hỏi những chuyện đó sao?
Jane hơi cúi đầu, trên mặt toát ra vẻ đáng thương như thể một con cún con bị chủ nhân quát mắng vậy. Đôi mắt của cô khẽ liếc về phía Cyrax. Tất cả những hành động này đều không thoát khỏi cặp mắt của Gatrix.
Quả nhiên là nữ sinh hướng ngoại mà! Gatrix mỉm cười nửa miệng, lên tiếng ngắt lời Vera.
- Được rồi, đấy cũng không phải là chuyện gì không thể nói! Chúng ta là người đề xuất hợp tác, thể hiện thành ý càng nhiều thì bên kia càng thoải mái đúng không? Chiếc hộp kia...
Gatrix vừa nói, vừa dùng phép thuật nhấc cái hộp rỗng lên, thu về trong tay. Cyrax hơi nhíu mày, nhưng không hề làm hành động ngăn cản gì. Gã chẳng còn cảm nhận được bất cứ một loại sóng năng lượng chấn động nào xuất phát từ nó. Đấy chỉ là, hoặc hiện tại là, một cái hộp gỗ thông thường mà thôi!
Gatrix vuốt ve đôi chút bề mặt của lớp gỗ, rồi cất nó vào trong nhẫn không gian. Làm xong những việc này, hắn tiếp tục giải thích.
- Thứ này ta chế tạo lúc mọi người không có mặt đông đủ, ngoại trừ Taara, thế nên để giải thích lại một chút. Tên của nó được gọi là Tưởng ký, là một loại thiết bị cho phép người cầm nó được nhìn trộm một đoạn thời gian bất kỳ đã diễn ra.
Ánh mắt của Jane và Cyrax hơi đổi, nhưng cũng chỉ đến vậy. Dòm trộm tương lai, hỏi về quá khứ là đặc sản của đội thầy pháp, và đó cũng không phải là một kỹ năng hiếm lạ gì. Tất nhiên nếu tính về kỹ thuật và kết quả có thể đạt được thì Tưởng ký cao hơn đội thầy pháp không biết bao nhiêu lần!
- Thiết bị này vừa báo hiệu ta rằng ở vị trí này có một điểm giao ký ức. Giải thích một cách ngắn gọn thì nó là nơi nhân quả bị rối loạn, do đã từng có một sự kiện nào đó diễn ra có ảnh hưởng cực lớn tới tương lai. Thế nên ta đã trở lại và thấy...
Gatrix đột nhiên im lặng, như thể đang suy ngẫm gì đó. Thấy vậy, không chỉ Cyrax, mà ngay cả Jane lẫn Vera đều tỏ ra vô cùng sốt ruột. Chỉ có Taara là vẫn bình thản, bởi vì cô nàng làm gì có đầu!
- Ở nơi đấy, ta một đám đàn ông đang lăng nhục hai cô gái, và Shazam ngồi kia xem bọn họ. Một người là Parabellum, chắc vậy, vì ta thấy cặp tai nhọn và tạng người cũng giống giống. Người còn lại... là T"ara! Sau đó Shazam đột ngột chém chết hết tất cả lũ đàn ông, ghi chép lại cảm xúc vào trong một cuốn sổ tay, rồi dắt T"ara về vườn thượng uyển, bỏ mặc Parabellum bị huyết hóa.
- Không thể nào?
- Hắn ta bị điên rồi sao?
Jane và Vera đồng thanh hô lên, trong khi Cyrax chỉ nhướn một chân mày. Gatrix lập tức liếc về phía Taara. Ban nãy khi quay trở lại thực tại, hắn đã kiểm tra bằng chính mắt mình, rồi dùng ký ức để so khớp với hình ảnh T"ara thực tế trong quá khứ. Kết quả cho thấy, đây là hai người khác biệt.
Thế nhưng Gatrix vẫn phải thử! Sự tồn tại của Taara là một bí ẩn, và nếu cô ấy là cái xác của T"ara thì mọi thứ sẽ trở nên hợp lý hơn nhiều lắm. Chỉ tiếc rằng Taara vẫn ngây ra như phỗng, chẳng hề có vẻ gì là giật mình hay phản ứng mạnh cả.
- Tiện thể thì... hãm hiếp là gì vậy?
Gatrix thở dài. Hắn biết chuyện sẽ là như này mà, nếu không thì biểu hiện của Taara đang quá mức trấn định rồi. Tuy nhiên Gatrix cũng không muốn đầu độc tâm hồn cô nàng chưa lớn này, thế nên hắn lựa lời giải thích.
- Đại khái là một bên làm chuyện rất xấu, rất tệ hại với bên còn lại. Đặc biệt là bên kẻ xấu lại dùng vũ lực để ép bức nạn nhân, theo cách này hay cách khác nữa!
- Hả? Nói vậy thì chúng chẳng phải là kẻ xấu xa, đáng bị đánh đòn rồi sao?
Taara giận dữ xoay xoay cây búa, nện một cú lên sàn nhà, tạo nên tiếng nổ chát chúa. Vera và Jane đồng thời gật đầu, trên mặt tràn đầy quyết tâm - thật hiếm thấy khi hai cô nàng cùng đồng ý một vấn đề!
- Đúng vậy, kẻ này chắc chắn là kẻ thù của mọi phụ nữ trên toàn thế giới! Nếu như gặp lại, chúng ta phải đánh cho linh hồn lão ta tan ra từng mảnh mới được!
- Khoan đã! Thứ quá khứ mà anh nhìn thấy có đáng tin không? Hay nói đúng hơn, lời của anh có đáng tin không?
Trái với tâm tình xúc động của ba cô gái, Cyrax chỉ thẳng vào vấn đề đầy lạnh lùng. Tất cả những gì Gatrix thấy, đều là do một mình hắn chứng kiến, không hề có ai đi theo để kiểm chứng. Chẳng có ai xác minh được lời Gatrix là thật cả...
- Gatrix, anh có lừa em không?
Vera cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt hắn. Con Goblin nhìn lại, tròng mắt trong veo như nước, bình thản đáp lời.
- Anh không lừa ai hết!
- Nếu vậy tôi tin Gatrix!
Vera xoay người đầy tự tin, trả lời Cyrax. Taara cũng vội vàng lên tiếng.
- Mặc dù Gatrix rất thích giấu giấu diếm diếm, nhưng anh ta chưa từng nói dối tôi bao giờ, thế nên lần này tôi cũng sẽ tin anh ấy!
- Kết quả đang là ba trên năm. Cô thấy sao hả Jane?
Jane Audrey đang định há miệng nói, thì Cyrax đã chen ngang từ phía sau!
- Được rồi, ta chỉ muốn xác minh sự thật thôi! Cứ cho những gì Gatrix nói là đúng đi, vậy thì manh mối liên quan tới một nơi nào đó bên trong rừng đúng không? Ta đã từng đi qua một chỗ như vậy rồi!
Danh sách chương