Chương 3424

Hồng Long lại bị đánh ra ngoài! Vô dụng! Hoàn toàn vô dụng! Hổ Cốt đan không thể so sánh với Siêu Thể đan, chênh lệch quá xa. Đệ tử Thượng Thanh Cung thấy cảnh này, trong lòng đều chán nản.

Còn những người của Giang Hương Thư Các thì tỏ ra rất bình thản.

Dĩ nhiên bọn họ đã sớm đoán được kết quả này!

““Khốn nạn!” Hồng Long tức giận, lại hét lên một tiếng rồi xông tới. “Hồng Long! Quay về!” Nhị Tôn Trưởng hét lên, nhưng mà chẳng ăn thua gì. Lúc này Hồng Long đã quyết định liêu mạng! Cho dù cánh.

†ay của anh ta có vết rách rộng, làn đa nứt ra, chảy máu đầm đìa nhưng anh ta vẫn không có ý định quay đầu. “Đại sư huynhl” Rất nhiều đệ tử đều khóc, bị thương la lên. “Rầm, râm, rầm..”

Hai người lại lao vào đâu với nhau lân nữa. Nhưng Giang Mã không có ý định chơi tiếp, sau mấy chiêu, anh ta nhìn chằm chằm vào cánh tay của Hồng Long, đột nhiên vùng lên, dùng sức đánh một cú đấm. Tốc độ đánh ra cú đấm này rất là nhanh, Hồng Long tránh không kịp. “Răng rắc!” Cú đấm nên vào trên vai Hồng Long. Trong khoảnh khắc ấy, bờ vai của anh ta nổ tưng, xương cốt vỡ ra, cánh tay đã bị đập gãy, chỉ còn lại một mảnh đa nhỏ.

còn đính. Âm! Hồng Long ngã rầm xuống mặt đất, bộ đáng vô cùng thê thảm. “Đại sư huynhl!”

Các đệ tử Thượng Thanh Cung cũng nhịn không được nữa, tất cả xông lên, trên mặt ai cũng rơi nước mắt.

“Nhị Tôn Trưởng, tôi thấy ông nên thay người thì hơn, nếu như đánh nữa sẽ gây ra án mạng đó!

Như vậy sẽ không tốt.cho bất kỳ ai” Giang Thục Hồng lạnh nhạt mở miệng nói.

“Không cần!”

Nhị Tôn Trưởng khàn khản nỏi: “Thay người cũng không cần, chúng tôi nhận thua!”

“Sư phụ!”

Tất cả mọi người bỗng nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Nhị Tôn Trưởng.

“Sư phụ! Con vẫn còn đánh được! Con chưa thua!”

Hồng Long nghiến răng nghiến lợi, đẩy người đệ tử ở bên cạnh ra, chật vật đứng lên.

“Hồng Long, con lui ra!” Nhị Tôn Trưởng khẽ quát lên. “Không! Sư phụ, con tuyệt đối không cho phép bọn Giang Hương Thư Các làm tổn thương đến sư phụ! Con chưa thua! Từ khi chúng giết con, nếu không thì con sẽ không nhận thual”

Hồng Long nghiến răng nghiến lợi.

Nghe nói như thế, dù Nhị Tôn Trưởng có ý chí kiên định đến đâu thì lúc này ông ta cũng nhịn không được mà cảm thấy không đành lòng.

Nhưng ông ta nếu kiên trì nữa thì sẽ làm Hồng Long mất mạng.

“Sư phụ! Nhận thua thì nhận thua! Nhưng bọn chúng cũng đừng hòng động tới sư phụ! Nơi này là Trường Sinh Thiên Cung, bọn chúng còn dám giết sư phụ sao? Trừ khi bọn chúng không muốn sống nữa!” Lúc này, Lý Như đứng dậy la lớn.

“Nói rất đúng! Các người nghe đây, lập tức cút đi, nếu không đừng trách chúng tôi không nể nang các người!” “Tất cả cút hết đi!”

Các đệ tử la lên, rút hết vũ khí trong người ra mà chuẩn bị chiến đấu.

Thấy cảnh này, ñgười của Giang Hương Thư Các cười phá lên.

“Nhị Tôn Trưởng, đây chính là thái độ của Thượng Thanh Cung sao?” Giang Thục Hồng cười hỏi.

Vẻ mặt Nhị Tôn Trưởng nặng nề, nghiêng đầu khẽ quát lên: “Tất cả thu vũ khí lại!”

“Sư phụ…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện