CHương 3446

Lúc này dường như toàn thân anh được bao phủ trong ánh sáng vàng kim. Lâm Dương ngạo nghễ đứng đó, mặt đất bốn phía đã đổ nát, lún xuống, khắp nơi đều là vết,nứt: Còn những đệ tử Giang Hương Thư Các báo quanh anh khi nấy, bây giờ đã không còn một ai có thể đứng vững, tất cả đều ngã trên mặt đất.

“Làm sao có thể như thế được?” Giang Thục Hồng kinh ngạc không thôi. Đại não bà ta suýt chút nữa không suy nghĩ được gì thêm…

Vừa rồi còn học sinh của bà ta còn đẩy Lâm Dương thân vào đường cùng, tại sao đột nhiên lại ngã hết trên mặt đất thế kia?

Người của Thượng Thanh Cung cũng cảm thấy choáng váng.

“Sao lại như vậy? Sinh Tử Kỳ Châm đấy? Cửu Tinh Thiên Tường Châm nữa? Tại sao lại không có tác dụng gì hết? Tại sao?”

Giang Thục Hồng rới Màp trạng thái ngây người tự lẩm bẩm.

Nhưng lúc này.Phạn Lâm lại khế ngẩng đầu, nhìn về phía bà †a nói: “Nếu đã được mệnh danh là da thịt không thể xuyên thủng, thì cho dù kim châm cứu của bà có lợi hại đến đâu, cũng chỉ là vật trang trí mà thôi”

“Không thể nào! Cửu Tinh Thiên Tường Châm tập hợp toàn bộ sức mạnh trong cơ thể học trò của tôi, kết hợp với sức mạnh của mười mấy viên Siêu Thể đan cấp bậc cường giả, há lại không phá được cơ thể của cậu? Tuyệt đối không thểi Cho dù cơ thể của cậu có thế nào cũng có thể đâm thủng! Đâm thủng được hết!” Giang Thục Hồng gầm thét, hai mắt mắt bà ta đỏ lên.

“Nếu là thể chất Võ Thần thì sao?” Lâm Dương lập tức hỏi ngược lại bà ta, sau đó giơ cánh tay kia lên.

Giang Thục Hồng chăm èñú nhìn tay anh một lát, sau đó như bị sét đánh-thốt lên.

“Thể chất… Võ Thần ư?”„

Người của Giang Hương Thư Các tuyệt đối không thể lường trước được chuyện Lâm Dương lại nắm giữ thể chất Võ Thần trong truyền thuyết! Nếu biết trước điều đó thì sao bọn họ đám thi đấu cùng với Lâm Dương nữa! Không riêng gì bọn họ, rất nhiêu người của Thượng Thanh Cung cũng không hề biết đến chuyện này. Giang Thục Hồng còn chưa thể tin tưởng vào những gì bản thân mình vừa nghe thấy, bà †a phân hận trừng mắt nhìn Lâm Dương, sau đó đột nhiên giơ tay lên, vung ra một châm, đâm thẳng về vùng giữa hai đầu mày của Lâm Dương. Thế nhưng…

“Kengl Âm thanh lanh lảnh truyền ra. Kim châm cứu nện trên trán Lâm Dương không khác nào nên trên tấm. sắt, vừa đụng vào đã gấy thành hai đoạn, tửng mảnh rơi trên mặt đất. Giang Thục Hồng choáng váng.

Bà ta ngơ ngác nhìn hai nửa cây kim châm cứu nằm trên mặt đất, sau đó đột nhiên cắn răng một cái, phất tay thêm lân nữa. “Vèol”

Lại một cây kim châm cứu bay qua, thế nhưng kết quả… vẫn làm người thấy thật tuyệt vọng.

Kim vừa chạm vào người Lâm Dương đã gãy làm hai mảnh. Xem tới đây, Giang Thục Hồng cũng không đám hoài nghỉ thêm nữa. Bà ta biết sức mạnh của bản thân mình kinh khủng đến mức nào, cũng biết rất rõ chất liệu làm nên kim châm cứu của mình là gì, thế mà nó vẫn không xuyên qua cơ thể Lâm Dương được. Dù cho thể chất của đối phương không phải thuộc đạng Võ Thần thì sợ rằng cũng sẽ không kém bao nhiêu! Lúc này, Lâm Dương đi tới, bình tĩnh hỏi: “Giảng sư Thục Hồng còn muốn tiếp tục nữa không?” Giang Thục Hồng mấp máy môi, trong đầu bà ta vang lên từng tiếng ong ong, nhìn về phía Lâm Dương, không biết nên trả lời như thế nào cho phải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện