Mấy năm nay, bản lĩnh khác các nàng không học được, nhưng sự lợi hại của Tô Thái Hậu, các nàng đã lĩnh giáo không ít.
Trong hậu cung này, từ Thích Hoán Vân đến các tiểu chủ tử vừa tiến cung bên dưới, có ai không bị Tô Thái Hậu đánh tiếng? Cho dù là Thích Hoán Vân tại thời điểm được sủng ái nhất cũng không dám làm ra việc gì ngỗ nghịch Tô Thái Hậu.
Mà hiện tại, Vân phi mới hồi cung rõ ràng đã bị Tô Thái Hậu ghét bỏ.
Nếu đã vậy, nàng còn tư cách gì tranh với họ?
"Không biết? Một câu không biết là xong rồi?" Tô Thái Hậu nghiêng đầu nhìn Vân Trân, lộ vẻ không vui, "Cũng đúng thôi, tâm tư của Vân phi ai gia hiểu.
Dù sao Vân phi đã rời cung năm năm, đã năm năm không gặp bệ hạ.
Việc cấp bách hiện giờ là lấy lòng bệ hạ, ai gia hiểu.
Ai gia niệm tình ngươi mới trở về hôm qua, về mặt tình cảm có thể tha thứ, không truy cứu hành vi của ngươi.
Nhưng Vân phi ngươi cũng nên ghi nhớ, không được có lần sau.
Nếu ngươi đã trở về, sau này vẫn nên hiểu quy củ một chút."
Nói tới đây, Tô Thái Hậu hơi dừng lại, trào phúng: "Hậu cung hiện giờ đã không còn là hậu cung năm năm trước.
Hiện giờ, hậu cung của hoàng đế đã có không ít phi tần, ngươi không thể như trước đây độc chiếm hoàng đế, nên học bổn phận của hậu phi.
Cho dù có lúc hoàng đế quên, ngươi cũng phải khuyên ngài ấy, để ngài ấy mưa móc mọi nơi.
Như vậy, hoàng tộc Triệu thị ta mới có thể khai chi tán diệp, giang sơn của hoàng đế mới càng vững chắc.
Ngươi hiểu chưa Vân phi?"
Khi nãy Tô Thái Hậu còn nói uyển chuyển, nhưng càng về sau, thái độ càng rõ ràng.
Tô Thái Hậu là muốn khiến Vân Trân khó coi.
Bà ta nói xong, dù ngại lễ nghĩa, không thể cười lớn tiếng, nhưng đã có vài phi tần ngồi xa không nhịn được mà nhỏ giọng cười.
Trên mặt không cười, trong lòng cũng cười.
Đôi khi, kẻ địch ban đầu sẽ liên thủ với ngươi sau khi đối thủ mạnh hơn xuất hiện.
Hiện tại, "kẻ đến sau" như Vân Trân chính là đối thủ bọn họ phải đối mặt.
Trước khi tiến cung, các nàng đã nghe "truyền thuyết" về Vân Trân.
Chờ các nàng tiến cung, Vân Trân đã "dọn đến chùa Kỳ Sơn", không có duyên gặp mặt.
Mấy năm nay, hậu cung liên tiếp có người mới tới, "sủng phi" từ Vân Trân biến thành Thích Hoán Vân.
Các nàng dần quên vị Vân phi này.
Mà hiện tại, Vân Trân đột nhiên trở về.
Trước khi nàng trở về, đám phi tần vẫn chưa cảm thấy nàng có sức uy hiếp lớn như vậy.
Dù sao người "ở" chùa Kỳ Sơn, xung quanh có cao thủ hoàng cung, cho dù các nàng muốn phái người đi tìm hiểu cũng không thể.
Nhưng cho dù trước đây Vân phi có lợi hại đến đâu, đó cũng là ngày xưa.
Nhưng hôm nay nàng đã trở về.
Nàng không chỉ trở về, còn "đoạt" bệ hạ trong tay Thích Hoán Vân đêm trừ tịch, thành công khiến bệ hạ ngủ lại Vân Thủy Cung đêm giao thừa.
Đêm qua, Vân Trân ngủ rất sâu.
Nàng không biết trong lúc nàng ngủ, trong hậu cung có bao nhiêu người vì chuyện Triệu Húc ngủ lại trong cung của nàng mà không ngủ được, lại có bao nhiêu người hận nàng đến ngứa răng.
Chẳng lẽ Vân phi trở về, hậu cung sẽ thay đổi sao?
Những người sau này mới tiến cung như các nàng sẽ bị thất sủng tập thể ư?.
Trong hậu cung này, từ Thích Hoán Vân đến các tiểu chủ tử vừa tiến cung bên dưới, có ai không bị Tô Thái Hậu đánh tiếng? Cho dù là Thích Hoán Vân tại thời điểm được sủng ái nhất cũng không dám làm ra việc gì ngỗ nghịch Tô Thái Hậu.
Mà hiện tại, Vân phi mới hồi cung rõ ràng đã bị Tô Thái Hậu ghét bỏ.
Nếu đã vậy, nàng còn tư cách gì tranh với họ?
"Không biết? Một câu không biết là xong rồi?" Tô Thái Hậu nghiêng đầu nhìn Vân Trân, lộ vẻ không vui, "Cũng đúng thôi, tâm tư của Vân phi ai gia hiểu.
Dù sao Vân phi đã rời cung năm năm, đã năm năm không gặp bệ hạ.
Việc cấp bách hiện giờ là lấy lòng bệ hạ, ai gia hiểu.
Ai gia niệm tình ngươi mới trở về hôm qua, về mặt tình cảm có thể tha thứ, không truy cứu hành vi của ngươi.
Nhưng Vân phi ngươi cũng nên ghi nhớ, không được có lần sau.
Nếu ngươi đã trở về, sau này vẫn nên hiểu quy củ một chút."
Nói tới đây, Tô Thái Hậu hơi dừng lại, trào phúng: "Hậu cung hiện giờ đã không còn là hậu cung năm năm trước.
Hiện giờ, hậu cung của hoàng đế đã có không ít phi tần, ngươi không thể như trước đây độc chiếm hoàng đế, nên học bổn phận của hậu phi.
Cho dù có lúc hoàng đế quên, ngươi cũng phải khuyên ngài ấy, để ngài ấy mưa móc mọi nơi.
Như vậy, hoàng tộc Triệu thị ta mới có thể khai chi tán diệp, giang sơn của hoàng đế mới càng vững chắc.
Ngươi hiểu chưa Vân phi?"
Khi nãy Tô Thái Hậu còn nói uyển chuyển, nhưng càng về sau, thái độ càng rõ ràng.
Tô Thái Hậu là muốn khiến Vân Trân khó coi.
Bà ta nói xong, dù ngại lễ nghĩa, không thể cười lớn tiếng, nhưng đã có vài phi tần ngồi xa không nhịn được mà nhỏ giọng cười.
Trên mặt không cười, trong lòng cũng cười.
Đôi khi, kẻ địch ban đầu sẽ liên thủ với ngươi sau khi đối thủ mạnh hơn xuất hiện.
Hiện tại, "kẻ đến sau" như Vân Trân chính là đối thủ bọn họ phải đối mặt.
Trước khi tiến cung, các nàng đã nghe "truyền thuyết" về Vân Trân.
Chờ các nàng tiến cung, Vân Trân đã "dọn đến chùa Kỳ Sơn", không có duyên gặp mặt.
Mấy năm nay, hậu cung liên tiếp có người mới tới, "sủng phi" từ Vân Trân biến thành Thích Hoán Vân.
Các nàng dần quên vị Vân phi này.
Mà hiện tại, Vân Trân đột nhiên trở về.
Trước khi nàng trở về, đám phi tần vẫn chưa cảm thấy nàng có sức uy hiếp lớn như vậy.
Dù sao người "ở" chùa Kỳ Sơn, xung quanh có cao thủ hoàng cung, cho dù các nàng muốn phái người đi tìm hiểu cũng không thể.
Nhưng cho dù trước đây Vân phi có lợi hại đến đâu, đó cũng là ngày xưa.
Nhưng hôm nay nàng đã trở về.
Nàng không chỉ trở về, còn "đoạt" bệ hạ trong tay Thích Hoán Vân đêm trừ tịch, thành công khiến bệ hạ ngủ lại Vân Thủy Cung đêm giao thừa.
Đêm qua, Vân Trân ngủ rất sâu.
Nàng không biết trong lúc nàng ngủ, trong hậu cung có bao nhiêu người vì chuyện Triệu Húc ngủ lại trong cung của nàng mà không ngủ được, lại có bao nhiêu người hận nàng đến ngứa răng.
Chẳng lẽ Vân phi trở về, hậu cung sẽ thay đổi sao?
Những người sau này mới tiến cung như các nàng sẽ bị thất sủng tập thể ư?.
Danh sách chương