Edit: Ư Ư

Loại thuốc này sẽ áp chế virus zombie trong cơ thể nhưng năng lực sinh sản của chúng nó quá kinh khủng, căn bản khó có thể áp chế, thuốc không ngừng cắn nuốt tế bào được sinh ra còn virus zombie không ngừng sinh sôi nẩy nở.

Sự đau đớn làm người bình thường khó có thể chịu đựng, còn đau đớn hơn cả khi bị xe tải cán qua nữa.

Thẩm Ngư hít sâu một hơi nhấc chân đi về phía trước, đến bên cạnh hắn gọi một tiếng: "Kỳ Cừu."

Kỳ Cừu đã bị đau đớn và virus zombie kêu gọi nên không biết cô tới gần, nghe tiếng ngơ ngẩn ngẩng đầu, sắc mặt u ám, đôi mắt bị màu máu bịt kín, một khuôn mặt thoạt nhìn dữ tợn lại khủng bố, sau khi nhìn thấy Thẩm Ngư lại giơ tay đẩy cô ra, gào rống: "Cút! Rời khỏi nơi này!"

Thẩm Ngư đột nhiên bị đẩy nên không kịp chuẩn bị mà ngã trên mặt đất, chống người dậy hỏi hệ thống: "Có cách nào có thể làm hắn bớt đau không?"

【 Có một cách, nhưng mà......... có chút......】

Lần đầu tiên âm thanh của hệ thống mang theo chút xấu hổ làm Thẩm Ngư sửng sốt, trong lòng có loại dự cảm không được tốt lắm: "Cách gì vậy? Hệ hệ."

【 Cô và hắn đã có ràng buộc, chỉ cần cô trao đổi nước bọt với hắn là có thể áp chế virus zombie của hắn. 】

"WTF???" Thẩm Ngư thiếu chút nữa bị sặc nước bọt.

【 Trao đổi nước bọt, tục xưng hôn lưỡi. 】

Thẩm Ngư: "........."

【 Nhanh lên nào ký chủ. 】

Thẩm Ngư: "Tôi nghĩ tôi vẫn nên quay về thôi." Nói rồi cô xoay người đi.

Cô sợ lúc hôn cô Kỳ Cừu sẽ cắn đứt lưỡi của cô mất.

Đồ Ngư Ngư là người nào Kỳ Cừu đều xem ở trong mắt, tuy rằng lúc trước cô đã làm rất nhiều việc nhưng không đến nỗi sẽ hôn hắn.

Mà điều quan trọng nhất là cô đã 24, thiếu niên 16, kém hẳn 8 tuổi.

"A......"

Phía sau truyền đến tiếng kêu đè nén của thiếu niên, Thẩm Ngư bỗng chốc dừng bước.

Cắn chặt răng xoay người đi về phía hắn, thôi, cô quá tốt bụng nên không thể nhìn thiếu niên kêu gào trong đau đớn được.

【 Rõ ràng cô muốn hôn hắn từ lâu rồi, bây giờ mới tìm thấy cơ hội. 】

Thẩm Ngư: "........."

Thẩm Ngư đi đến bên cạnh hắn ngồi xổm xuống, vươn tay nâng cằm Kỳ Cừu lên hôn.

Cơ thể đau đến run rẩy của Kỳ Cừu đột nhiên cứng đờ, ngây người nhìn khuôn mặt hồng hồng vì xấu hổ của cô, còn có đôi môi mềm mại kia.

Thẩm Ngư có chút nóng nảy, muốn tiếp xúc nghĩa là muốn ừm, lần đầu tiên của chủ động hôn một người mà còn phải duỗi lưỡi vào, đúng là quá xấu hổ.

Nghĩ nghĩ cô thẹn thùng mở miệng ra, đầu lưỡi cẩn thận dò ra, vừa chạm vào đôi môi lạnh băng của thiếu niên thì hơi run rẩy, thật lâu sau mới ngây ngô đi vào, chạm vào hàm răng của thiếu niên, không biết làm sao bây giờ.

Ngay lúc cô định lùi bước thì cái ót lại bị thiếu niên nắm chặt, còn chưa lùi bước thì cái lưỡi kia đã bị quấn lấy, thiếu niên cướp đoạt hơi thở trong khoang miệng, nụ hôn tàn nhẫn làm Thẩm Ngư khó có thể thừa nhận, bị bắt dựa vào trong lòng ngực hắn mặc hắn đòi hỏi.

Không biết hôn bao lâu, lúc cô lấy lại tinh thần thì cả người đã dán vào người hắn từ lúc nào.

Tiếng bước chân cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến, dần dần tới gần cho đến khi vây quanh bọn họ

Người rất nhiều, đều là dị năng giả.

Người dẫn đầu là Lăng Mặc, khi anh ta nhìn thấy Thẩm Ngư đang bị Kỳ Cừu ôm vào trong ngực với khuôn mặt đỏ ửng và đôi mắt mê ly thì lập tức nhíu chặt mày, trong mắt toàn là hơi thở chết chóc và lạnh lẽo, tinh thần lực dao động liên tục, "Cậu đã làm gì cô ấy?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện