Uyển Nhi mặc kệ tên nam chủ tự luyến kia, vận khí bay qua tường, dưới con mắt kinh ngạc của Tần Mộc Niên.
Cô cất giọng, tương đối chêu chọc, ": Tần Tổng, anh leo lên đây.
Tần Mộc Niên bây giờ mới hồi thần, dụi dụi mắt, xoay người bỏ đi.
Uyển Nhi nghĩ là, hắn sợ ma không biết leo tường. Nên cô định bụng gọi xe đến Hạ Gia, thì bất ngờ, cổng lớn Tần Gia mở rộng.
Tần Mộc Niên, lái Siêu xe tới nơi Mà cô mới nhảy xuống. Hắn Vẫn cao ngạo, âm thanh băng lãnh có một chút cười cợt phát ra.
" Tôi Là chủ nhà, sẽ đi cổng chính. Không như cô lén lút bay nhảy. Còn đâu là con gái.
" Lên xe, đi đâu tôi đưa cô đi.
Uyển Nhi, khó chịu bước vào xe. Chỉ muốn đâm chết tên nam chủ này, hắn là tên lơn gan nhất mà cô từng gặp.
" Dám chê lão nương xấu, còn nói lão nương không có chút thục nữ con gái nào? " Hắn là tên chán sống rồi! Sẽ có một ngày lão nương thành toàn cho hắn, được chết một cách nhẹ nhàng nhất.
[...] Tiểu tỷ tỷ, ta thấy nam chủ này rất thật thà. Còn rất soái có phong phạm đàn ông.
" Mẹ nó! Phong phạm chó cắn"
" Hắn với Hệ Thống mi đều là thứ có mắt chỉ để trang trí. "
[...] rất tốt, tiểu tỷ tỷ đã đổi câu mắng, nghe thật vui tai.
Lúc này Tô Mộc Niên thắc mắc, cô là tới Hạ Gia làm gì?
" Tôi không biết, đêm hôm cô tới Hạ Gia là làm gì? Có người đắp tội với cô sao?
Uyển Nhi bình tĩnh. Trả lời hắn như thể bạn bè lâu năm, tay còn vỗ vỗ lên vai của hắn.
" Xác Thực là có đắp tội, nhưng chỉ là người ta nhờ vã tôi thôi...
" Ồ" Tôi tò mò là ai nhờ vã cô nha?: " hắn càng ngày càng thấy vị đầu bếp này thật thú vị, trên người cô chỗ nào cũng là bí mật.
" Suỵt~~~ Cô gái lúc sáng. Cô ấy đang... Ngồi kế tôi đây này": Âm thanh cô nhấn mạnh ba chữ " NGỒI KẾ TÔI".
Bất Giác Tần Mộc Niên đang lái xe, cũng phải lạnh sống lưng. Hắn công nhận cô thành công dọa sợ hắn.
Tần Mộc Niên chọn cách Im lặng lái xe, không trả lời.
Uyển Nhi, muốn có hiệu quả cao hơn, cô thả dị năng băng ra, gương mặt không có cảm xúc, lạnh tanh như hồn ma. Khiến Tần Mộc Niên nhìn cô một lần là không muốn quay đầu nhìn lại.
Cô rất muốn bật cười, đường đường là vị tổng tài băng lãnh. Cao cao tại thượng, mà lại cùng đồng lõa với cô đi dọa ma nha. Lát phải diễn thật hay cho hắn xem mới được.
" Dám Khinh thường lão nương, xem Hạ gia cổng khóa tường cao hắn leo vào như nào a~~~~~"
Từ Tần Gia tới Hạ Gia chỉ mất 30 phút đồng hồ. Xe được dừng cách Hạ Gia 20m.
Uyển Nhi ngang nhiên xuống xe. Đối mặt với tường bật người bay lên, đừng ở trên vẫy vẫy Tần Mộc Niên.
Cô phá lệ tốt bụng kêu nhỏ
": Nhà không có chó, Tần Tổng anh leo Lên mau.
Sắc mặt Của Tần Mộc Niên, đen như đít nồi. May mà ban đêm nên không nhìn ra, hắn Là lần đầu tiên leo tường đột nhập vào nhà người ta.
Hắn là người tập thể thao, nên đối với cái tường cao này rất bình thường, chưa tới 20 giây đã thành công leo lên.
Uyển Nhi liếc mắt Khinh thường,miệng Lẩm bẩm ": để xem lát tầng 4 hắn leo như thế nào đây?
Uyển Nhi quen đường đi về phía hông Biệt thự Hạ Gia, Tần Mộc Niên đút tay vào túi quần theo sau, như thể hắn và cô là đang đi dạo, chứ không phải đột nhập vào nhà người khác.
Uyển Nhi dừng lại, vận khinh công bay lên ban công tầng 4. Cúi đầu xuống vẫy vẫy Tần Mộc Niên....
" Tần Tổng... Anh nhanh leo lên~~ chủ nhà ngủ hết rồi.
Tần Mộc Niên cả mặt vặn vẹo. Ngước mặt nhìn cô tới đau cả cổ.
" -_- bảo hắn Leo! là leo như thế nào đây? Tường cao còn miễn cưỡng leo lên được.
" Còn đây là tầng 4. Hắn không phải ma quỷ như cô, muốn bay là bay, càng không phải người nhện hay supreman...
Cô cười khẩy trong lòng, bay xuống bế Tần Mộc Niên theo kiểu công chúa, bay lên ban công.
( Ting --- Hào cảm của nam chủ + 10% bây giờ là 50%)
Tần Mộc Niên ngơ ngác, nhìn vào bên trong thấy Hạ Uyển Nhi đang ngủ ngon lành, định lên tiếng, thì cô lấy tay đè lại cánh môi anh.
" Suỵt~~ Đừng nói gì hết. Im Lặng đứng ở đây xem kết quả.
Uyển Nhi đeo mặt nạ máu me vào, còn giả bộ như đang nói chuyện với ai đó bên cạnh mình.
" Cô đứng sang bên này với anh ta đi, hôm nay tôi đòi lại mặt cho cô.
Toàn Thân Tần Mộc Niên lạnh toát. Khó khăn lắm mới rặn ra một câu: " Cô.. Cô đang nói chuyện với ai?
" Tất nhiên là với cô gái hồi sáng rồi. Cô ấy hình như có quen biết anh đó. ": Uyển Nhi nói giọng càng ma mị hơn.
Tần Mộc Niên ": "...." bây giờ hắn trở về liệu còn kịp hay khônng?
Uyển Nhi, truyền khí lạnh vào trong phòng, vận khinh không bay lơ lửng vào trong giường. Cả người lơ lững phất phơ
Tần Mộc Niên sợ hãi, Nếu không phải hắn sớm biết cô là người. Thì lúc này còn tưỡng cô là là quỷ.
" Ngọc... Cơ... Dậy.. Chơi với tôi đi...tôi.... Đau quá... Mặt tôi... Đau quá.... Máu.... Toàn máu.... Ngọc Cơ dậy chơi cùng rôi.......
Lạc Ngọc Cơ,bị Âm thanh gai góc, ma mị chọc cho tỉnh, mở mắt ra liền Thấy Nữ quỷ treo lơ lững giữa giường mình. Điên cuồng réo gọi.
Lạc Ngọc Cơ toàn thân cứng ngăc, trùm chăn... Cất giọng run sợ":
" Hạ Uyển Nhi....cô tha cho tôi đi.... Tôi sẽ đốt nhiều tiền vàng cho cô.. Tha cho tôi đi.... Tôi biết lỗi rồi.....đừng ám tôi nữa.
Uyển Nhi lại vén chăn vứt đi, bàn tay lạnh lẽo xoa niết lên gương mặt Của Lạc Ngọc Cơ. Áp sát gương mặt máu me vào.
" Lạc Ngọc Cơ.... Sao mặt cô thật giống tôi.... Mặt tôi....đau quá.. Cô trả lại mặt cho tôi..... Đau... Quá...... Aaaaaaaaaaaaaa..... Trả lại đây.... Con tiện nhân này.
" Trả lại Ba mẹ cho Tao... Trả Lại Niên Ca ca cho taoo.... Tao sẽ sé rách mặt mày... Như mày phá nát mặt taoooo........ Lạc Ngọc Cơ....
Lạc Ngọc Cơ hoảng sợ, xong lại điên cuồng... Hét lên..
" Đúng... Là tao giết mày.. Tao rạch nát mặt mày thì sao? Mày đã chết rồi....
" Tất cả của mày đều là của tao... Kể cả niên Ca ca cũng đang yêu thương tao đấy thôi...
" Mày là quỷ hồn chỉ biết hù doạ tao mà thôi... Mày thử giết tao đi..... HA ha ha ha ha
Uyển Nhi nhếch môi cười tới rợn người. Nguyên chủ chỉ muốn cô sống không bằng chết.
Nếu không cô đã bị lão nương băm nát từ lâu rồi. Hơi sức đâu mà đi hù dọa kiểu này.
" Ngọc... Cơ tôi tốt với cô như vậy.....cô lại giết tôi...... Hôm nay tôi dẫn cô xuống chơi với tôi đây...... Chúng ta rồi sẽ là đôi bạn tốt.
Uyển Nhi xuất ra chưởng lực, đánh ngất Lạc ngọc Cơ. Sau đó xoay người đi tháo mặt nạ ra.
Lúc này, Tần Mộc Niên nghe thấy, chứng kiến tất cả... Hắn không thể tin vào tai của mình..... Nhưng chính mắt hắn thấy... Làm sao lại không tin được đây?
" Tần Tổng... Về thôi... Về tôi kể chi tiết cho anh nghe.
Tần Mộc Niên vẫn chưa hồi thần, nhưng vẫn gật đầu... Trời tối nên không ai phát hiện ra hốc mắt của hắn đã sớm đỏ hồng....
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +20% bây giờ là 70% tiểu tỷ tỷ thật giỏi)
Uyển Nhi bế Tần Mộc Niên bay xuống. Trong lòng có một chút coi trọng tên nam chủ này.
Xem ra hắn tăng hào cảm cho cô, vì thương xót cho nguyên chủ sao?
Cô cất giọng, tương đối chêu chọc, ": Tần Tổng, anh leo lên đây.
Tần Mộc Niên bây giờ mới hồi thần, dụi dụi mắt, xoay người bỏ đi.
Uyển Nhi nghĩ là, hắn sợ ma không biết leo tường. Nên cô định bụng gọi xe đến Hạ Gia, thì bất ngờ, cổng lớn Tần Gia mở rộng.
Tần Mộc Niên, lái Siêu xe tới nơi Mà cô mới nhảy xuống. Hắn Vẫn cao ngạo, âm thanh băng lãnh có một chút cười cợt phát ra.
" Tôi Là chủ nhà, sẽ đi cổng chính. Không như cô lén lút bay nhảy. Còn đâu là con gái.
" Lên xe, đi đâu tôi đưa cô đi.
Uyển Nhi, khó chịu bước vào xe. Chỉ muốn đâm chết tên nam chủ này, hắn là tên lơn gan nhất mà cô từng gặp.
" Dám chê lão nương xấu, còn nói lão nương không có chút thục nữ con gái nào? " Hắn là tên chán sống rồi! Sẽ có một ngày lão nương thành toàn cho hắn, được chết một cách nhẹ nhàng nhất.
[...] Tiểu tỷ tỷ, ta thấy nam chủ này rất thật thà. Còn rất soái có phong phạm đàn ông.
" Mẹ nó! Phong phạm chó cắn"
" Hắn với Hệ Thống mi đều là thứ có mắt chỉ để trang trí. "
[...] rất tốt, tiểu tỷ tỷ đã đổi câu mắng, nghe thật vui tai.
Lúc này Tô Mộc Niên thắc mắc, cô là tới Hạ Gia làm gì?
" Tôi không biết, đêm hôm cô tới Hạ Gia là làm gì? Có người đắp tội với cô sao?
Uyển Nhi bình tĩnh. Trả lời hắn như thể bạn bè lâu năm, tay còn vỗ vỗ lên vai của hắn.
" Xác Thực là có đắp tội, nhưng chỉ là người ta nhờ vã tôi thôi...
" Ồ" Tôi tò mò là ai nhờ vã cô nha?: " hắn càng ngày càng thấy vị đầu bếp này thật thú vị, trên người cô chỗ nào cũng là bí mật.
" Suỵt~~~ Cô gái lúc sáng. Cô ấy đang... Ngồi kế tôi đây này": Âm thanh cô nhấn mạnh ba chữ " NGỒI KẾ TÔI".
Bất Giác Tần Mộc Niên đang lái xe, cũng phải lạnh sống lưng. Hắn công nhận cô thành công dọa sợ hắn.
Tần Mộc Niên chọn cách Im lặng lái xe, không trả lời.
Uyển Nhi, muốn có hiệu quả cao hơn, cô thả dị năng băng ra, gương mặt không có cảm xúc, lạnh tanh như hồn ma. Khiến Tần Mộc Niên nhìn cô một lần là không muốn quay đầu nhìn lại.
Cô rất muốn bật cười, đường đường là vị tổng tài băng lãnh. Cao cao tại thượng, mà lại cùng đồng lõa với cô đi dọa ma nha. Lát phải diễn thật hay cho hắn xem mới được.
" Dám Khinh thường lão nương, xem Hạ gia cổng khóa tường cao hắn leo vào như nào a~~~~~"
Từ Tần Gia tới Hạ Gia chỉ mất 30 phút đồng hồ. Xe được dừng cách Hạ Gia 20m.
Uyển Nhi ngang nhiên xuống xe. Đối mặt với tường bật người bay lên, đừng ở trên vẫy vẫy Tần Mộc Niên.
Cô phá lệ tốt bụng kêu nhỏ
": Nhà không có chó, Tần Tổng anh leo Lên mau.
Sắc mặt Của Tần Mộc Niên, đen như đít nồi. May mà ban đêm nên không nhìn ra, hắn Là lần đầu tiên leo tường đột nhập vào nhà người ta.
Hắn là người tập thể thao, nên đối với cái tường cao này rất bình thường, chưa tới 20 giây đã thành công leo lên.
Uyển Nhi liếc mắt Khinh thường,miệng Lẩm bẩm ": để xem lát tầng 4 hắn leo như thế nào đây?
Uyển Nhi quen đường đi về phía hông Biệt thự Hạ Gia, Tần Mộc Niên đút tay vào túi quần theo sau, như thể hắn và cô là đang đi dạo, chứ không phải đột nhập vào nhà người khác.
Uyển Nhi dừng lại, vận khinh công bay lên ban công tầng 4. Cúi đầu xuống vẫy vẫy Tần Mộc Niên....
" Tần Tổng... Anh nhanh leo lên~~ chủ nhà ngủ hết rồi.
Tần Mộc Niên cả mặt vặn vẹo. Ngước mặt nhìn cô tới đau cả cổ.
" -_- bảo hắn Leo! là leo như thế nào đây? Tường cao còn miễn cưỡng leo lên được.
" Còn đây là tầng 4. Hắn không phải ma quỷ như cô, muốn bay là bay, càng không phải người nhện hay supreman...
Cô cười khẩy trong lòng, bay xuống bế Tần Mộc Niên theo kiểu công chúa, bay lên ban công.
( Ting --- Hào cảm của nam chủ + 10% bây giờ là 50%)
Tần Mộc Niên ngơ ngác, nhìn vào bên trong thấy Hạ Uyển Nhi đang ngủ ngon lành, định lên tiếng, thì cô lấy tay đè lại cánh môi anh.
" Suỵt~~ Đừng nói gì hết. Im Lặng đứng ở đây xem kết quả.
Uyển Nhi đeo mặt nạ máu me vào, còn giả bộ như đang nói chuyện với ai đó bên cạnh mình.
" Cô đứng sang bên này với anh ta đi, hôm nay tôi đòi lại mặt cho cô.
Toàn Thân Tần Mộc Niên lạnh toát. Khó khăn lắm mới rặn ra một câu: " Cô.. Cô đang nói chuyện với ai?
" Tất nhiên là với cô gái hồi sáng rồi. Cô ấy hình như có quen biết anh đó. ": Uyển Nhi nói giọng càng ma mị hơn.
Tần Mộc Niên ": "...." bây giờ hắn trở về liệu còn kịp hay khônng?
Uyển Nhi, truyền khí lạnh vào trong phòng, vận khinh không bay lơ lửng vào trong giường. Cả người lơ lững phất phơ
Tần Mộc Niên sợ hãi, Nếu không phải hắn sớm biết cô là người. Thì lúc này còn tưỡng cô là là quỷ.
" Ngọc... Cơ... Dậy.. Chơi với tôi đi...tôi.... Đau quá... Mặt tôi... Đau quá.... Máu.... Toàn máu.... Ngọc Cơ dậy chơi cùng rôi.......
Lạc Ngọc Cơ,bị Âm thanh gai góc, ma mị chọc cho tỉnh, mở mắt ra liền Thấy Nữ quỷ treo lơ lững giữa giường mình. Điên cuồng réo gọi.
Lạc Ngọc Cơ toàn thân cứng ngăc, trùm chăn... Cất giọng run sợ":
" Hạ Uyển Nhi....cô tha cho tôi đi.... Tôi sẽ đốt nhiều tiền vàng cho cô.. Tha cho tôi đi.... Tôi biết lỗi rồi.....đừng ám tôi nữa.
Uyển Nhi lại vén chăn vứt đi, bàn tay lạnh lẽo xoa niết lên gương mặt Của Lạc Ngọc Cơ. Áp sát gương mặt máu me vào.
" Lạc Ngọc Cơ.... Sao mặt cô thật giống tôi.... Mặt tôi....đau quá.. Cô trả lại mặt cho tôi..... Đau... Quá...... Aaaaaaaaaaaaaa..... Trả lại đây.... Con tiện nhân này.
" Trả lại Ba mẹ cho Tao... Trả Lại Niên Ca ca cho taoo.... Tao sẽ sé rách mặt mày... Như mày phá nát mặt taoooo........ Lạc Ngọc Cơ....
Lạc Ngọc Cơ hoảng sợ, xong lại điên cuồng... Hét lên..
" Đúng... Là tao giết mày.. Tao rạch nát mặt mày thì sao? Mày đã chết rồi....
" Tất cả của mày đều là của tao... Kể cả niên Ca ca cũng đang yêu thương tao đấy thôi...
" Mày là quỷ hồn chỉ biết hù doạ tao mà thôi... Mày thử giết tao đi..... HA ha ha ha ha
Uyển Nhi nhếch môi cười tới rợn người. Nguyên chủ chỉ muốn cô sống không bằng chết.
Nếu không cô đã bị lão nương băm nát từ lâu rồi. Hơi sức đâu mà đi hù dọa kiểu này.
" Ngọc... Cơ tôi tốt với cô như vậy.....cô lại giết tôi...... Hôm nay tôi dẫn cô xuống chơi với tôi đây...... Chúng ta rồi sẽ là đôi bạn tốt.
Uyển Nhi xuất ra chưởng lực, đánh ngất Lạc ngọc Cơ. Sau đó xoay người đi tháo mặt nạ ra.
Lúc này, Tần Mộc Niên nghe thấy, chứng kiến tất cả... Hắn không thể tin vào tai của mình..... Nhưng chính mắt hắn thấy... Làm sao lại không tin được đây?
" Tần Tổng... Về thôi... Về tôi kể chi tiết cho anh nghe.
Tần Mộc Niên vẫn chưa hồi thần, nhưng vẫn gật đầu... Trời tối nên không ai phát hiện ra hốc mắt của hắn đã sớm đỏ hồng....
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +20% bây giờ là 70% tiểu tỷ tỷ thật giỏi)
Uyển Nhi bế Tần Mộc Niên bay xuống. Trong lòng có một chút coi trọng tên nam chủ này.
Xem ra hắn tăng hào cảm cho cô, vì thương xót cho nguyên chủ sao?
Danh sách chương