- Vũ kỹ? Rất có khả năng, tố chất thân thể của hắn tốt như vậy, nếu như trải qua một phen khổ luyện nói không chừng có thể tu luyện được loại vũ kỹ nào đó.
- Nhưng đáng tiếc là tên Diệp Huyền này quá lỗ mãng, tên Vương Việt kia là con đích tôn bảo bối của Vương gia đấy, chậc chậc, dám đánh Vương Việt, tên Diệp Huyền này uy phong thì uy phong, nhưng sau này chỉ e là khó mà an toàn rồi.
- Tuy rằng hắn cũng là con cháu Diệp gia, Diệp gia cũng có tiếng ở Thanh Sơn trấn, nhưng sao có thể so được với một trong tam đại gia tộc của Lam Nguyệt Thành được, huống hồ gì Diệp Huyền chỉ là một tên phế vật không thể tu luyện huyền khí, là trò cười của toàn bộ Lam Nguyệt thành, cái danh thiếu gia Diệp gia căn bản không thể bảo vệ được hắn.
Dù Diệp Huyền đã rời khỏi nhưng thanh danh của hắn lại được những học viên có mặt ở đây lan truyền ra.
Trở lại phòng ngủ, Diệp Huyền ngồi khoanh chân trên giường.
Cường độ thân thể đã đạt yêu cầu, Diệp Huyền cũng không lãng phí thời gian lập tức tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết.
Tĩnh tâm lại, tâm thần của Diệp Huyền rơi vào một loại trạng thái kỳ ảo, trong não hải tự nhiên xuất hiện tâm pháp của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết bay lơ lửng, căn cứ tâm pháp ghi lại trong Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết hắn điều động sức mạnh toàn thân, một loại cảm giác tê dại bắt đầu sinh ra từ khắp các tế bào trong người hắn, thiên địa huyền khí ở không gian xung quanh tựa như bị một bàn tay vô hình dẫn dắt ùa đến.
Đây chính là điểm đáng sợ nhất của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, võ giả bình thường tu luyện huyền khí chỉ là lợi dụng kinh mạch chậm rãi hấp thụ thiên địa huyền khí ở xung quanh, còn Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết thì chính là điều động từng lỗ chân lông trên cơ thể, dẫn dắt thiên địa huyền khí xung quanh, tốc độ này nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với việc lợi dụng kinh mạch để hấp thu như người thường.
Bất quá yêu cầu khi tu luyện đương nhiên cũng cực kỳ cao, đây cũng là lý do vì sao Diệp Huyền phải gia tăng cường độ thân thể lên tới võ giả nhất giai.
Không tới nửa phút, trong đạo huyền mạch thứ nhất đã được đả thông bên trong cơ thể của Diệp Huyền liền sinh ra một tia huyền khí mỏng manh.
- Tốc độ ngưng luyện huyền khí kinh khủng thật.
Mặc dù đã có chuẩn bị từ sớm, nhưng Diệp Huyền vẫn cảm thấy kinh hãi, chỉ mới tu luyện có nửa phút đã sinh ra một tia huyền khí, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết này không hổ là công pháp lưu truyền từ thiên giới trong truyền thuyết, công pháp mà Diệp Huyền tu luyện kiếp trước cũng không phải loại tầm thường nhưng muốn ngưng luyện một tia huyền khí như vậy ít nhất cũng cần nửa canh giờ.
Hô!
Từng tia huyền khí không ngừng ngưng luyện thành, một phút sau, huyền khí bên trong huyền mạch của Diệp Huyền đã tạo thành trạng thái khí vụ vô cùng nồng đậm.
Thế nhưng dần dần Diệp Huyền lại phát hiện có chỗ không đúng, mặc dù huyền khí của hắn đang ngưng luyện không ngừng nhưng cũng liên tục bay mất.
- Xảy ra chuyện gì thế này? Diệp Huyền ngưng thần quan sát, không khỏi chấn kinh.
Huyền khí bên trong đạo huyền mạch kia không ngừng ngưng tụ lại, nhưng đồng thời lại bị võ hồn màu đen ở đan điền chậm rãi hấp thu.
Võ hồn có thể tự động hấp thu huyền khí? Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, thân là một hồn hoàng bát phẩm, kiến thức của hắn vô cùng rộng, đối với phân loại và giai cấp các dạng võ hồn hắn đều biết rất rõ ràng, đại đa số võ hồn đều là theo thực lực của võ giả tăng lên thì mới tăng lên, nhưng có một vài võ hồn căn bản không có khả năng phát triển, hoặc là có phát triển cũng chẳng có tác dụng giúp gia tăng thực lực cho võ giả, loại võ hồn này bị gọi là phế võ hồn nhưng còn có một loại võ hồn khác, loại võ hồn này có khả năng tự mình phát triển, nó được gọi là thánh võ hồn.
Chẳng qua trên Thiên Huyền đại lục có rất nhiều phế võ hồn, gần như nơi nào cũng có, còn thánh võ hồn thì hắn chưa từng thấy qua, đây vẫn chỉ là một truyền thuyết ở võ hồn giới mà thôi, hôm nay nhìn thấy điểm đen có thể tự mình hấp thu huyền khí Diệp Huyền không khỏi cảm thấy nghi ngờ, lẽ nào đây chính là thánh võ hồn trong truyền thuyết sao?
Nhưng bất kể có phải thánh võ hồn hay không thì võ hồn của Diệp Huyền tuyệt đối cũng sẽ không phải loại phế võ hồn như đám đại sư luyện hồn rác rưởi của Lam Nguyệt Thành đã nói, bởi vì phế võ hồn sẽ không xuất hiện tình trạng thế này.
Là một hồn hoàng bát phẩm, Diệp Huyền cảm thấy rất hiếu kỳ, một khi điểm đen này lớn lên rốt cuộc sẽ biến thành dạng gì đây.
Điều duy nhất khiến cho Diệp Huyền cảm thấy buồn bực chính là huyền khí mình vất vả tu luyện ra có hơn một nửa đã bị võ hồn màu đen kia hấp thu mất.
Chẳng trách trước kia tên tiểu tử này bị gọi là phế vật, tu luyện bao nhiêu năm rồi chỉ mới đả thông một đạo huyền mạch, hoá ra tất cả huyền khí hắn tu luyện ra được đều bị võ hồn này hấp thu hết. Đổi lại là bất kỳ kẻ nào khác cũng sợ là không khá hơn hắn bao nhiêu, cũng chỉ có bản thân nhờ tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết mới có thể chống đỡ nổi, vừa để võ hồn hấp thu vừa còn thừa huyền khí lưu lại.
Mấy canh giờ sau.
Bùm!
Một tiếng nổ rất nhỏ truyền ra từ bên trong cơ thể Diệp Huyền đang khoanh chân tu luyện trên giường, ngay sau đó liền có một cỗ huyền lực rất nhỏ loé lên trên người hắn.
- A, đã đả thông được đạo huyền mạch thứ hai rồi, tiếp tục thôi, tranh thủ đả thông đạo huyền mạch thứ ba…
Chỉ vỏn vẹn mấy canh giờ, Diệp Huyền đã đả thông được đạo huyền mạch thứ hai, bất quá hắn không dừng việc tu luyện mà tiếp tục vùi đầu khổ tu.
Thời gian một đêm lặng lẽ trôi qua, sáng sớm hôm sau, ánh sáng bừng lên từ phương đông.
Hô!
Diệp Huyền thở ra một ngụm trọc khí thật dài.
Trải qua một đêm khổ tu, Diệp Huyền vẫn không thể nào đả thông được đạo huyền mạch thứ ba, nhưng khoảng cách đến cảnh giới tam mạch chỉ thiếu một chút nữa mà thôi.
Không thể không nói tốc độ này quả thực chậm quá, công pháp nghịch thiên như Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, gần như đứng trên tất cả các công pháp ở Huyền Thiên đại lục thế mà tu luyện cả đêm cũng chỉ có thể làm cho mình đột phá một mạch, nếu như không phải vì võ hồn màu đen kia của mình hấp thu quá nhiều huyền khí thì e là bây giờ cũng đã đả thông được đạo huyền mạch thứ ba rồi, nghĩ tới đây, Diệp Huyền liên tục lắc đầu.
Nếu như để cho những võ giả khác biết hắn đang nghĩ như vậy thì sợ là cả bọn đều sẽ hận không thể bóp chết hắn ngay lập tức.
- Nhưng đáng tiếc là tên Diệp Huyền này quá lỗ mãng, tên Vương Việt kia là con đích tôn bảo bối của Vương gia đấy, chậc chậc, dám đánh Vương Việt, tên Diệp Huyền này uy phong thì uy phong, nhưng sau này chỉ e là khó mà an toàn rồi.
- Tuy rằng hắn cũng là con cháu Diệp gia, Diệp gia cũng có tiếng ở Thanh Sơn trấn, nhưng sao có thể so được với một trong tam đại gia tộc của Lam Nguyệt Thành được, huống hồ gì Diệp Huyền chỉ là một tên phế vật không thể tu luyện huyền khí, là trò cười của toàn bộ Lam Nguyệt thành, cái danh thiếu gia Diệp gia căn bản không thể bảo vệ được hắn.
Dù Diệp Huyền đã rời khỏi nhưng thanh danh của hắn lại được những học viên có mặt ở đây lan truyền ra.
Trở lại phòng ngủ, Diệp Huyền ngồi khoanh chân trên giường.
Cường độ thân thể đã đạt yêu cầu, Diệp Huyền cũng không lãng phí thời gian lập tức tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết.
Tĩnh tâm lại, tâm thần của Diệp Huyền rơi vào một loại trạng thái kỳ ảo, trong não hải tự nhiên xuất hiện tâm pháp của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết bay lơ lửng, căn cứ tâm pháp ghi lại trong Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết hắn điều động sức mạnh toàn thân, một loại cảm giác tê dại bắt đầu sinh ra từ khắp các tế bào trong người hắn, thiên địa huyền khí ở không gian xung quanh tựa như bị một bàn tay vô hình dẫn dắt ùa đến.
Đây chính là điểm đáng sợ nhất của Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, võ giả bình thường tu luyện huyền khí chỉ là lợi dụng kinh mạch chậm rãi hấp thụ thiên địa huyền khí ở xung quanh, còn Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết thì chính là điều động từng lỗ chân lông trên cơ thể, dẫn dắt thiên địa huyền khí xung quanh, tốc độ này nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với việc lợi dụng kinh mạch để hấp thu như người thường.
Bất quá yêu cầu khi tu luyện đương nhiên cũng cực kỳ cao, đây cũng là lý do vì sao Diệp Huyền phải gia tăng cường độ thân thể lên tới võ giả nhất giai.
Không tới nửa phút, trong đạo huyền mạch thứ nhất đã được đả thông bên trong cơ thể của Diệp Huyền liền sinh ra một tia huyền khí mỏng manh.
- Tốc độ ngưng luyện huyền khí kinh khủng thật.
Mặc dù đã có chuẩn bị từ sớm, nhưng Diệp Huyền vẫn cảm thấy kinh hãi, chỉ mới tu luyện có nửa phút đã sinh ra một tia huyền khí, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết này không hổ là công pháp lưu truyền từ thiên giới trong truyền thuyết, công pháp mà Diệp Huyền tu luyện kiếp trước cũng không phải loại tầm thường nhưng muốn ngưng luyện một tia huyền khí như vậy ít nhất cũng cần nửa canh giờ.
Hô!
Từng tia huyền khí không ngừng ngưng luyện thành, một phút sau, huyền khí bên trong huyền mạch của Diệp Huyền đã tạo thành trạng thái khí vụ vô cùng nồng đậm.
Thế nhưng dần dần Diệp Huyền lại phát hiện có chỗ không đúng, mặc dù huyền khí của hắn đang ngưng luyện không ngừng nhưng cũng liên tục bay mất.
- Xảy ra chuyện gì thế này? Diệp Huyền ngưng thần quan sát, không khỏi chấn kinh.
Huyền khí bên trong đạo huyền mạch kia không ngừng ngưng tụ lại, nhưng đồng thời lại bị võ hồn màu đen ở đan điền chậm rãi hấp thu.
Võ hồn có thể tự động hấp thu huyền khí? Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, thân là một hồn hoàng bát phẩm, kiến thức của hắn vô cùng rộng, đối với phân loại và giai cấp các dạng võ hồn hắn đều biết rất rõ ràng, đại đa số võ hồn đều là theo thực lực của võ giả tăng lên thì mới tăng lên, nhưng có một vài võ hồn căn bản không có khả năng phát triển, hoặc là có phát triển cũng chẳng có tác dụng giúp gia tăng thực lực cho võ giả, loại võ hồn này bị gọi là phế võ hồn nhưng còn có một loại võ hồn khác, loại võ hồn này có khả năng tự mình phát triển, nó được gọi là thánh võ hồn.
Chẳng qua trên Thiên Huyền đại lục có rất nhiều phế võ hồn, gần như nơi nào cũng có, còn thánh võ hồn thì hắn chưa từng thấy qua, đây vẫn chỉ là một truyền thuyết ở võ hồn giới mà thôi, hôm nay nhìn thấy điểm đen có thể tự mình hấp thu huyền khí Diệp Huyền không khỏi cảm thấy nghi ngờ, lẽ nào đây chính là thánh võ hồn trong truyền thuyết sao?
Nhưng bất kể có phải thánh võ hồn hay không thì võ hồn của Diệp Huyền tuyệt đối cũng sẽ không phải loại phế võ hồn như đám đại sư luyện hồn rác rưởi của Lam Nguyệt Thành đã nói, bởi vì phế võ hồn sẽ không xuất hiện tình trạng thế này.
Là một hồn hoàng bát phẩm, Diệp Huyền cảm thấy rất hiếu kỳ, một khi điểm đen này lớn lên rốt cuộc sẽ biến thành dạng gì đây.
Điều duy nhất khiến cho Diệp Huyền cảm thấy buồn bực chính là huyền khí mình vất vả tu luyện ra có hơn một nửa đã bị võ hồn màu đen kia hấp thu mất.
Chẳng trách trước kia tên tiểu tử này bị gọi là phế vật, tu luyện bao nhiêu năm rồi chỉ mới đả thông một đạo huyền mạch, hoá ra tất cả huyền khí hắn tu luyện ra được đều bị võ hồn này hấp thu hết. Đổi lại là bất kỳ kẻ nào khác cũng sợ là không khá hơn hắn bao nhiêu, cũng chỉ có bản thân nhờ tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết mới có thể chống đỡ nổi, vừa để võ hồn hấp thu vừa còn thừa huyền khí lưu lại.
Mấy canh giờ sau.
Bùm!
Một tiếng nổ rất nhỏ truyền ra từ bên trong cơ thể Diệp Huyền đang khoanh chân tu luyện trên giường, ngay sau đó liền có một cỗ huyền lực rất nhỏ loé lên trên người hắn.
- A, đã đả thông được đạo huyền mạch thứ hai rồi, tiếp tục thôi, tranh thủ đả thông đạo huyền mạch thứ ba…
Chỉ vỏn vẹn mấy canh giờ, Diệp Huyền đã đả thông được đạo huyền mạch thứ hai, bất quá hắn không dừng việc tu luyện mà tiếp tục vùi đầu khổ tu.
Thời gian một đêm lặng lẽ trôi qua, sáng sớm hôm sau, ánh sáng bừng lên từ phương đông.
Hô!
Diệp Huyền thở ra một ngụm trọc khí thật dài.
Trải qua một đêm khổ tu, Diệp Huyền vẫn không thể nào đả thông được đạo huyền mạch thứ ba, nhưng khoảng cách đến cảnh giới tam mạch chỉ thiếu một chút nữa mà thôi.
Không thể không nói tốc độ này quả thực chậm quá, công pháp nghịch thiên như Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, gần như đứng trên tất cả các công pháp ở Huyền Thiên đại lục thế mà tu luyện cả đêm cũng chỉ có thể làm cho mình đột phá một mạch, nếu như không phải vì võ hồn màu đen kia của mình hấp thu quá nhiều huyền khí thì e là bây giờ cũng đã đả thông được đạo huyền mạch thứ ba rồi, nghĩ tới đây, Diệp Huyền liên tục lắc đầu.
Nếu như để cho những võ giả khác biết hắn đang nghĩ như vậy thì sợ là cả bọn đều sẽ hận không thể bóp chết hắn ngay lập tức.
Danh sách chương