Khi xuân đức chạm vào viên ngọc tím kia thì một ánh sáng tím nhạt bao trùm lấy hắn, một âm thanh từ xa xưa vang lên


" tư chất phế vật, tâm địa bất lương, có cố gắng cả đời cũng không có thành quả"


Xuân đức nghe vậy nhếch mép "công nhận cái này hư mẹ nó rồi, ta nhận tư chất của ta phế thật nhưng tâm địa bất lương là thế méo nào. bố láo, ly qua đây thử xem cái mẹ này nó bói ngươi ra sao ?" hắn ngoắc tay với ma thiên ly.


Ma thiên ly bất đắc dĩ đạo " cái này ta chơi nhiều lần rồi,không có gì hay cả ".


" nói thì cứ làm đê, lẹ lẹ nào"



Vậy là ma thiên ly mặc dù không tình nguyện nhưng vẫn lại thử , nó bay lên chạm vào viên ngọc tím kia, không bao lâu cái âm thanh mắc dịch kia lại vang lên


" tư chất tuyệt vời, tâm tính kiên định, sau này tất thành đại nghiệp thiên hạ"


" đệch... lại còn đại nghiệp thiên hạ, ảo lòi thôi cái này tí nữa mang về làm đồ giải trí trong ác ma điện cũng không tồi".


Ma thiên ly "...."

....
.....
...

Thời gian trôi qua thật nhanh, xuân đức vừa giải cấm chú trên người ma thiên ly, vừa nói mọi chuyện thiên nam địa bắc, đến khi cạn lời rồi mà vẫn không thấy bọn người bạch tinh đi ra hắn có chút nóng nảy, không biết mấy thằng chết bầm này làm quái gì mà lâu vậy không biết.


" sao mấy tên chết tiệt kia lâu vậy, tiểu ly thông báo cho mấy tên kia ra lẹ đi còn về, dây dưa hoài"


" được thôi , đợi chút lão đại "


Khi tiểu ly đang tính truyền âm cho mấy tên đi vào trong thì từ ảnh kính không gian bay ra một loạt nhân ảnh, đám người này không phải bọn người bạch tinh mà là một đám lạ hoắc lạ hơ, không biết ở bên trong kia bao lâu mà quần áo thì như xơ mướp, nhìn thảm hại tới cực điểm.


Nhìn đám người mới xuất hiện, xuân đức quay qua hỏi tiểu ly " bọn khất cái này đâu ra vậy? ".



" lão đại , ta cũng không biết nữa, trong ký ức chưa từng gặp mấy người này" tiểu ly lắc cái đầu nhỏ mà kêu lên.


Trong khi xuân đức còn phân vân không biết có nên cho mấy tên này chuyển sinh hay không thì đã có người muốn đi tìm tử lộ , một tên nhìn có vẻ rất gian xảo trong đám người mới xuất hiện lên tiếng đạo với cái giọng thiên hạ này là của bố mày


" tiểu tạp chủng nhìn cái gì , nếu muốn chết nhẹ nhàng một chút thì..."


Còn không đợi tên kia đạo xong , trong ảnh kính không gian lại lao ra 2 lão thái mặc áo lam một người cầm đại đao, một người cầm kiếm, không nói một lời đã lao về phía đám người đi ra phía trước mà chém loạn xạ.


Không cảm nhận thấy bất kỳ pháp lực hay nguyên lực gì chỉ đơn thuần là man lực nhưng khiến cho cả một vùng không gian rung lắc mãnh liệt, xuân đức và tiểu ly đứng một bên xem mà cũng âm thầm chặt lưỡi, già rồi mà còn ghê gớm vậy, không biết lúc trẻ hổ báo cỡ nào.


...


Không qua bao lâu lại một loạt nhân ảnh bay ra khỏi ảnh kính, lần này đúng là bọn người bạch tinh, còn chưa biết mô tê răng rứa gì, mười mấy người bọn bạch tinh bị xung kích từ trận chiến phía xa kích chúng đều ôm ngực mà lùi lại phía sau.


Thấy bọn người bạch tinh chỉ bị dính xung kích mà đã khó mà chống đỡ nếu mà kéo dài một lúc có khi lại bị thương,xuân đức nhanh tay lẹ mắt, tạo bảo hộ với nhóm người bạch tinh đặc biệt là với tiểu y, tu vi của nhóc tỳ cũng mới có nhật nguyệt cảnh, nếu không có thánh khi nàng rất khó cự lại lực xung kích từ trận chiến phía trước.


Xuân đức chạy lại vội xem tiểu y có bị sao không, hắn từ lâu đã xem nàng là tâm can bảo bối của mình rồi, nàng mà bị sao thì .... lại gần kiểm tra một hồi thấy tiểu y không có bị làm sao hắn thở ra một hơi đạo
" may quá muội không sao, là ca ca sơ suất,mà bên trong tàng kinh các kia có gì thú vị không nào "


" không sao đâu ca ca, muội còn một ngọc hộ phù ca ca cho nè, hì hì. bên trong kia chỗ muội tới cái gì cũng không có à, mọi thứ đều bị hủy hết, đã vậy muội lại còn bị giam bởi cấm chế, mới vừa thoát ra ngoài lại bị người ta làm hại té đau ơi là đau " càng nói tiểu y càng xụ mặt ra, làm một bộ oan ức không kể siết, nhìn vô cùng khả ái.



" tiểu y ngoan , không tức giận nữa, tí ca ca mang cả cái tàng kinh các gì đó về cho muội chơi dần dần, còn mấy tên mới hù muội kia, cứ để bọn hắn diễn trò cho chúng ta xem, đợi lúc xem chán rồi thì ... hắc hắc"


Mấy người bên cạnh xuân đức nghe mấy lời tà ác hắn vừa nói lập tức đánh cái rùng mình, trong đầu thì đang mặc niệm cho mấy tên xấu số, tuy bọn hắn không biết điện chủ mạnh bao nhiêu nhưng nhìn điệu bộ bình thản như bây giờ của người thì trận chiến trước trong mắt người cũng giống như tiểu hài tử dùng đá chọi nhau.


Tiểu y híp híp hai mắt lại thành hình nguyệt nha, cười hì hì ôm cổ hắn lên tiếng đạo " ca ca tốt nhất, mà ca ca nè mấy người đang đánh nhau phía trước là ai vậy? có tu vi gì? ".


Xuân đức có chút bất đắc dĩ đạo " chịu thôi, bọn này từ lỗ nào đó bên trong không gian tàng kinh các kia bỗng dưng chui ra, vừa gặp nhau thì đã như trâu húc mã lao vào chém nhau, bọn này nhìn xấu xấu bẩn bẩn vậy thôi thế mà đều là sinh tử cảnh cả đấy, mấy thằng nhìn như ăn mày kia thì đa phần là tam trọng , còn lão già đang dây dưa chính diện với bà lão cầm đao có lục trọng , hai lão thái thái kia một người cầm đại đao thì có thất trọng,người còn lại thì cũng chỉ có ngũ trọng mà thôi, nói chung còn không bằng nhà ta tiểu ly đây".


" nhà ta tiểu ly? là ai á ca ca?" vũ y ngốc ngốc hỏi.


Xuân đức chỉ vào ma thiên ly đạo " nó đấy, sau này nó tên là tiểu ly, nhìn xấu xấu bẩn bẩn 028 vậy thôi chứ cũng có tu vi sinh tử cảnh bát trọng viên mãn đấy, hơi bị ghê gớm".


Tiểu y nghe ca ca mình đạo thì dùng đôi mắt to tròn xanh lam của mình nhìn về phía ma thiên ly , nàng biết con gà ác này mạnh hơn nàng rất nhiều nhưng không ngờ lại mạnh mẽ như vậy, nàng bỏ qua xuân đức dùng hai tay ôm lên ma thiên ly, 4 mắt nhìn nhau tiểu y đạo


" chào ngươi, ta là vũ y, vũ trong từ thiên vũ, y trong từ thiên y vô phùng, về sau ngươi có thể gọi ta là y tỷ ".

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện