Nữ sinh kia hơi sửng sốt.

Không nghĩ tới sẽ bị Trà Trà chuẩn xát bắt được.

Cô ra cho rằng, trốn ở trong đám người, sẽ không bị phát hiện.

Thực mau, người chung quanh sôi nổi lui về phía sau một bước, trực tiếp đem cô ta hiện ra ở trong tầm mắt mọi người.

Cô ta cắn răng, phẫn nộ nhìn Trà Trà.

"Cô hại chị cô tự sát, cô chính là làm sai!"

Trà Trà hướng về phía cô ta chớp chớp mắt.

"Nếu cô cảm thấy tôi làm sai, tôi đây liền làm sai đi. Đúng rồi, cô có bạn trai không?"

Nữ sinh theo bản năng gật gật đầu, sau đó lại là ngẩn ra, "Cô có ý tứ gì?"

Trà Trà, "Nể tình cô chỉ trích ra sai lầm của tôi, tôi chúc cô về sau cũng bị bạn trai nɠɵạı ŧìиɦ, cũng bị chị của mình đoạt bạn trai."

Nữ sinh, "............"

Trà Trà, "Ô, thuận tiện nhắc nhở cô một câu, sau khi bị cấm sừng, nhất định phải tự sát trước chị của cô, bằng không tất cả mọi người sẽ cảm thấy cô mang tội ác tày trời, không cần cảm tạ tôi nga ~ "

Giọng nói mềm mụp, giống như ma chú, dừng ở trong tai nữ sinh kia.

Cũng dừng ở trong lòng của mọi người ở đây.

Tiểu cô nương cười hì hì rũ mắt, nhìn nam sinh ngồi dưới đất.

"Ai nha, cậu vì Yến Thanh Mộng xuất đầu, là bởi vì cậu thích Yến Thanh Mộng đi?"

Nam sinh sắc mặt đỏ lên, bị nói trúng tim đen.

Chính là đồng thời, hắn ta lại cảm thấy Trà Trà vừa mới nói những lời đó, khiến hắn ta có chút mờ mịt.

Hắn ta không trả lời vấn đề của cô, mà ngược lại nhanh chóng phản bác, "Yến Thanh Mộng mới sẽ không giống như lời cô nói, cô ấy chính là bị ủy khuất, cô ấy chính là bị cô bức tới tự sát!"

Tiểu cô nương không nhanh không chậm nói ra vài câu chậc mẹ nó sắc như đao.

"Chính là liền tính cậu ở chỗ này bẻ cong sự thật vì cô ta xuất đầu, cô ta cũng sẽ không liếc mắt nhìn cậu thêm một cái.

Cậu đại khái không biết, sau ngày cô ta tự sát, liền đi gặp người nhà của Hoắc Thu Đèn, quyết định là nhất định phải gả cho Hoắc Thu Đèn, cô ta đối với Hoắc Thu Đèn vui buồn lẫn lộn và đó được gọi là tình yêu.

Mà cậu, nga, chờ chừng nào cậu có tiều giống như Hoắc Thu Đèn, lại đi theo đuổi cô ta."

Nam sinh hung hăng sửng sốt, "Cô nói bậy! Cô ấy mới sẽ không đi gặp người nhà Hoắc Thu Đèn, cô ấy trước mặt mọi người nói qua sẽ vì cô, cùng Hoắc Thu Đèn đoạn tuyệt tất cả quan hệ! Cô ấy hy sinh nhiều như vậy, cô còn bức cô ấy tự sát......Cô......"

Trà Trà không kiên nhẫn đánh gãy lời nói của hắn.

"Cậu thật đáng thương."

Nam sinh, "......"

Trà Trà xoay người, nhìn về phía Hoắc Thu Đèn vẫn luôn không lên tiếng.

"Hoắc Thu Đèn liền ở chỗ này, cậu hỏi anh ta một chút đi, có phải sau ngày Yến Thanh Mộng, liền mang theo cô ta đến Hoắc gia, gặp gia gia của mình."

Hoắc Thu Đèn đột nhiên bị điểm danh, có chút hoảng loạn nhìn Trà Trà một cái, nhanh chóng cúi đầu, không lên tiếng.

Tiểu cô nương mềm mại, đột nhiên cười lạnh một tiếng, xoay người, rời đi cũng không quay đầu lại rời đi.

Tiết này, không cần thiết trở lại.

Trận khôi hài này, cũng theo cô rời đi mà kết thúc.

Nhưng lúc này, tất cả mọi người ở trong lòng đều có một cái nghi vấn.

Bọn họ bởi vì nghe được Yến Thanh Mộng tự sát, mà ý thức thiên về Yến Thanh Mộng.

Nhưng lại xem nhẹ sự thật.

Này hết thảy đều có một cái trọng điểm, đó chính là Yến Thanh Mộng đoạt bạn trai của em gái, đây là sự thật vô pháp thay đổi......

Hoắc Thu Đèn ngồi ở chỗ đó trầm mặc trong chốc lát.

Đột nhiên đứng dậy rời đi.

Lúc này, ngoại hành lang phòng học, đã không có một bóng người.

Hắn ta có chút thất thố mà ngồi xổm trên mặt đất.

Hắn ta không biết chính mình vì cái gì sẽ đến phòng học này.

Mấy ngày nay.

Hắn ta thường xuyên chạy tới phòng học này, nhưng là vẫn luôn không gặp được cô.

Thật vất vả mới nghe được hôm nay cô sẽ đi học, nên đã sớm chờ ở nơi này.

Rồi lại nháo thành bộ dáng hiện tại.

Hắn ta tinh tế suy tư, hắn nghĩ: Hắn ta đại khái thiếu cô một câu xin lỗi......

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện