Chỉ là Ma Đa Chột Mắt đang cười đắc ý thì sau lưng truyền đến một cảm giác lạnh toát. Áp Lực cực lớn đè lên hắn. Ma Đa Chột Mắt giật mình, quay người, giơ tay đang biến thành Huyết Ma Đằng đón đỡ.
- Phập
Lại là một tiếng cắt chém chói tai vang lên. Sau đó.. lần này thì không có sau đó mà chỉ kèm theo tiếng hét đau đớn đầy thê lương của Ma Da Chột mắt.
- Ah….
Một cánh tay bị chém đứt rớt trên mặt đất. Ma Da Chột Mắt điên cuồng hét lớn trong đau đớn. Phía trước hắn chỉ có một thanh đao giống trên tay Nhất thành. Không có ai điều khiển nhưng lại lần nữa thi triển ‘Vô Hạn Chi Đao - Phạt Thế’. Lần này hắn không có chuẩn bị, lại bị thương nên hắn không chống đỡ nổi. Một đao đã chặt đứt cánh tay phải của hắn.
Phía dưới đám Mập Mập thấy rõ tất cả chiến đấu ngoài điện, trận chiến Nhất Thành là đáng chú ý nhất. Vừa rồi Nhất Thành bị đá bay, mọi người còn lo lắng, nhưng không hiểu sao, sau lưng Ma Da Chột mắt bỗng xuất hiện một thanh Ma Huyết khác giống như thanh trên tay Nhất Thành. Ra chiêu giống đúc Nhất Thành vừa rồi thi triển, chém đứt một tay của Ma da Chột Mắt. Thực sự quá khó hiểu, quá bất ngờ.
Nhất Thành vùng dậy từ trong đống đất đá nhìn Ma Da Chột Mắt cười lạnh, đây chính là ‘Vô Hạn Chi Đao’ trung cấp lĩnh ngộ, hóa một thành hai, hóa không thành có. Đây cũng là sự đáng sợ của phép thuật này, người khác không biết là dùng thế nào, lấy thịt đè người hay lấy nhiều khi ít thì hắn không biết. Nhưng đây mà cách Nhất Thành dùng phép thuật này. Xuất kỳ bất ý, lợi dụng địch mất cảnh giác, cho hắn một đao. Hắn cũng khá bất ngờ Ma Da Chột Mắt đón đỡ trực tiếp được ‘Phạt Thế’ của hắn nhưng đúng như hắn nghĩ, đón được một chứ không đón được đao thứ hai.
Nhất Thành phủi bụi trên người cười lạnh nhìn Ma Da Chột Mắt:
- Sao vậy? Rất đau sao? Lúc ngươi giết người khác một cách tàn nhẫn như vậy thì có nghĩ cảm giác đau đớn của họ không? Hôm nay ta sẽ giúp ngươi cảm nhận thấy cái gì gọi là tột cùng của nỗi đau. Giờ ngươi nói xem ta nên chém chân ngươi hay là tay còn lại kia.
Ma Da Chột Mắt đau đớn gào thét một lúc thì nhìn Nhất thành quát:
- Hôm nay ngươi phải chết? Nhất Thành cười lạnh nói:
- Ngươi xem mình đang trong tình hình gì? Còn thủ đoạn nào thì xử ra đi? Nếu không hôm nay ta sẽ chém từng tên các ngươi rồi treo xác các ngươi ngoài thành?
Phía bên kia, đám người Tiểu Tiểu khá là chật vật, tử thương đã xuất hiện với người Nhân Gia. Chiến đấu cực kỳ kích liệt, một mình Tiểu Tiểu phải chống lại hai tên pháp sư năm sao Bắc Miện. Còn lại là Phong Ngân và Do Duyên lo liệu, Nhân Gia dù được Do Pháp trợ giúp nhưng dị giáo người cũng không thấp kém. Tử thương đã bắt đầu xuất hiện khi vừa mới giao tranh, bây giờ có vẻ như ưu thế nghiêng về Dị Giáo nhưng nếu Ma Da Chột Mắt thất bại thì chắc chắn Dị Giáo sẽ thua. Chỉ cần Nhất Thành tham chiến bên kia thì Dị Giáo một người cũng sẽ không thoát được.
Ma Da Chột Mắt nhìn chằm chằm Nhất Thành, điên cuồng hét lớn:
- Ngươi nghĩ ngươi thắng rồi sao? Hôm nay các ngươi đều phải chết?
Ma Da Chột Mắt cả người bỗng bùng lên huyết khí, một màu đỏ rực bao trùm hắn. Tay bị chặt cũng không được cằm máu, máu ồ ạt chảy xuống đất. Kỳ quái là máu đổ xuống đất bao nhiêu thì biến mất bấy nhiêu. Cánh tay còn lại của Ma Da Chột Mắt đặt xuống đất, người hắn bắt đầu trở nên khô quắt. Chỉ sau một khắc hơi thở, Ma Da Chột Mắt điên cuồng hét lên:
- Huyết Ma Đằng, giết hết bọn chúng cho ta.
Ngay khi tiếng thét của hắn vang lên, mặt đất bắt đầu rung lên dữ dội.
- Ầm
Mặt đất vỡ nát, xong lên một cây Huyết Ma Đằng to lớn, to đến mất chỉ cần nó quất một roi thì cả Nhân Điện nơi đám Mập Mạp đang tránh sẽ sụp đổ toàn diện. Huyết Ma Đằng này rất đặc biệt, ở giữa là một bông hoa cực lớn, nở rộ, đỏ rực màu huyết khí. Rất giống hoa máu mà Nhất Thành thấy lúc trước khi mới vào Nhân Phủ. Xung quanh hoa máu chính là những sợi đằng to lớn, mỗi sợi đằng cũng phải đến ba bốn người ôm.
Nhất Thành lúc nhận thấy mặt đất rung chuyển đã vội vàng lùi lại phía sau. Không chỉ hắn mà đám người Tiểu Tiểu đang chiến đấu bên kia cũng vội vàng bỏ chạy. Đến đám Dị Giáo người cũng vậy. Có vẻ như Huyết Ma Đằng này không phân biệt địch ta mà sẽ tấn công tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều lùi lại chỉ có một người là không. Đó là Ma Da Chột Mắt. Hắn đang đứng giữa đóa hoa máu của Huyết Ma Đằng kia mà cười lên điên cuồng, đôi mắt đỏ rực, tên này đã bắt đầu mất đi bản tâm, lâm vào tẩu hỏa nhập mà chỉ biết giết chóc. Chỉ một lúc giao thủ, Nhất Thành đã ép hắn đến mức phải thi triển lá bài tẩy cuối cùng.
- Ha...ha...Ha… Hôm này các ngươi không một người sống sót rời khỏi đây.
Hắn vừa dứt lời thì Ma Đằng đã bắt đầu tấn công tứ phía, đúng như Nhất Thành nghĩ không kể địch ta.
Nhất Thành vội vàng quát lên:
- Mọi người nhanh chóng lùi lại. Mập Mạp nhanh chóng mang mọi người rời khỏi Nhân điện, Nhân Phủ bị trận pháp bao vây nhưng trận pháp này rất lớn, nhanh chóng dồn người sát vách trận pháp tránh Ma Đằng công kích.
Hắn vừa nói xong thì một sợi ma đằng to lớn đã đánh về phía Nhân Điện. Đám Tiểu Tiểu ở quá xa chỉ biết trơ mắt mà nhìn. Nhất Thành thở dài trong lòng, không chút do dự hóa thành một đạo thân ảnh lao lên đón đỡ.
- Ầm
Ma Huyết và ma đằng va chạm, lực va chạm cực mạnh. Kình lực của Ma Đằng quá lớn, Nhất Thành dù thân thể rất mạnh nhưng vẫn chịu không nổi, bị đánh bay đập thủng mái nhà Nhân Điện ngã vào bên trong. Nhất Thành trong miệng ngọt lịm, phun ra một ngụm máu. Trong lòng mắng thầm, mạnh như vậy sao?
Mập Mạp đang di chuyển mọi người thấy vậy thì vội chạy đến nhưng Nhất Thành đã đứng dậy nói:
- Ta không sao? Nhanh chóng di chuyển mọi người lùi đến sau Phủ. Tránh Huyết Ma Đằng công kích. Nhanh lên nếu không thì các ngươi một người cũng không chạy được.
Mập Mạp chưa kịp nói gì thì Nhất Thành đã xách Ma Huyết vọt ra ngoài điện cùng Huyết Ma Đằng chém giết. Huyết Ma Đằng điên cuồng tấn công về phía Nhân Điện. Nhất Thành cũng điên cuồng lao đến chặn đánh. Mỗi lần đón đỡ chính là một lần phải chịu áp lực cực lớn, cơ thế như sắp tan rã. Hắn không thể tránh né vì phía sau chính là người Nhân Phủ. Bọn họ đang điên cuồng bỏ chạy theo lệnh của Mập Mạp, Nhân Lệ và Phong Nam Du. Trong đó có khá nhiều trẻ nhỏ nên việc di chuyển rất chậm chạp.
Bên kia, Tiểu Tiểu và mọi người định lao lên giúp đỡ Nhất Thành nhưng vừa mới tiến lên vài bước thì bọn họ đã bị một đám Huyết Ma Đằng khác ngăn cản. Đám Dị Giáo thì rút lui càng xa càng tốt, đứng xem chiến đấu bên này.
- Phập
Lại là một tiếng cắt chém chói tai vang lên. Sau đó.. lần này thì không có sau đó mà chỉ kèm theo tiếng hét đau đớn đầy thê lương của Ma Da Chột mắt.
- Ah….
Một cánh tay bị chém đứt rớt trên mặt đất. Ma Da Chột Mắt điên cuồng hét lớn trong đau đớn. Phía trước hắn chỉ có một thanh đao giống trên tay Nhất thành. Không có ai điều khiển nhưng lại lần nữa thi triển ‘Vô Hạn Chi Đao - Phạt Thế’. Lần này hắn không có chuẩn bị, lại bị thương nên hắn không chống đỡ nổi. Một đao đã chặt đứt cánh tay phải của hắn.
Phía dưới đám Mập Mập thấy rõ tất cả chiến đấu ngoài điện, trận chiến Nhất Thành là đáng chú ý nhất. Vừa rồi Nhất Thành bị đá bay, mọi người còn lo lắng, nhưng không hiểu sao, sau lưng Ma Da Chột mắt bỗng xuất hiện một thanh Ma Huyết khác giống như thanh trên tay Nhất Thành. Ra chiêu giống đúc Nhất Thành vừa rồi thi triển, chém đứt một tay của Ma da Chột Mắt. Thực sự quá khó hiểu, quá bất ngờ.
Nhất Thành vùng dậy từ trong đống đất đá nhìn Ma Da Chột Mắt cười lạnh, đây chính là ‘Vô Hạn Chi Đao’ trung cấp lĩnh ngộ, hóa một thành hai, hóa không thành có. Đây cũng là sự đáng sợ của phép thuật này, người khác không biết là dùng thế nào, lấy thịt đè người hay lấy nhiều khi ít thì hắn không biết. Nhưng đây mà cách Nhất Thành dùng phép thuật này. Xuất kỳ bất ý, lợi dụng địch mất cảnh giác, cho hắn một đao. Hắn cũng khá bất ngờ Ma Da Chột Mắt đón đỡ trực tiếp được ‘Phạt Thế’ của hắn nhưng đúng như hắn nghĩ, đón được một chứ không đón được đao thứ hai.
Nhất Thành phủi bụi trên người cười lạnh nhìn Ma Da Chột Mắt:
- Sao vậy? Rất đau sao? Lúc ngươi giết người khác một cách tàn nhẫn như vậy thì có nghĩ cảm giác đau đớn của họ không? Hôm nay ta sẽ giúp ngươi cảm nhận thấy cái gì gọi là tột cùng của nỗi đau. Giờ ngươi nói xem ta nên chém chân ngươi hay là tay còn lại kia.
Ma Da Chột Mắt đau đớn gào thét một lúc thì nhìn Nhất thành quát:
- Hôm nay ngươi phải chết? Nhất Thành cười lạnh nói:
- Ngươi xem mình đang trong tình hình gì? Còn thủ đoạn nào thì xử ra đi? Nếu không hôm nay ta sẽ chém từng tên các ngươi rồi treo xác các ngươi ngoài thành?
Phía bên kia, đám người Tiểu Tiểu khá là chật vật, tử thương đã xuất hiện với người Nhân Gia. Chiến đấu cực kỳ kích liệt, một mình Tiểu Tiểu phải chống lại hai tên pháp sư năm sao Bắc Miện. Còn lại là Phong Ngân và Do Duyên lo liệu, Nhân Gia dù được Do Pháp trợ giúp nhưng dị giáo người cũng không thấp kém. Tử thương đã bắt đầu xuất hiện khi vừa mới giao tranh, bây giờ có vẻ như ưu thế nghiêng về Dị Giáo nhưng nếu Ma Da Chột Mắt thất bại thì chắc chắn Dị Giáo sẽ thua. Chỉ cần Nhất Thành tham chiến bên kia thì Dị Giáo một người cũng sẽ không thoát được.
Ma Da Chột Mắt nhìn chằm chằm Nhất Thành, điên cuồng hét lớn:
- Ngươi nghĩ ngươi thắng rồi sao? Hôm nay các ngươi đều phải chết?
Ma Da Chột Mắt cả người bỗng bùng lên huyết khí, một màu đỏ rực bao trùm hắn. Tay bị chặt cũng không được cằm máu, máu ồ ạt chảy xuống đất. Kỳ quái là máu đổ xuống đất bao nhiêu thì biến mất bấy nhiêu. Cánh tay còn lại của Ma Da Chột Mắt đặt xuống đất, người hắn bắt đầu trở nên khô quắt. Chỉ sau một khắc hơi thở, Ma Da Chột Mắt điên cuồng hét lên:
- Huyết Ma Đằng, giết hết bọn chúng cho ta.
Ngay khi tiếng thét của hắn vang lên, mặt đất bắt đầu rung lên dữ dội.
- Ầm
Mặt đất vỡ nát, xong lên một cây Huyết Ma Đằng to lớn, to đến mất chỉ cần nó quất một roi thì cả Nhân Điện nơi đám Mập Mạp đang tránh sẽ sụp đổ toàn diện. Huyết Ma Đằng này rất đặc biệt, ở giữa là một bông hoa cực lớn, nở rộ, đỏ rực màu huyết khí. Rất giống hoa máu mà Nhất Thành thấy lúc trước khi mới vào Nhân Phủ. Xung quanh hoa máu chính là những sợi đằng to lớn, mỗi sợi đằng cũng phải đến ba bốn người ôm.
Nhất Thành lúc nhận thấy mặt đất rung chuyển đã vội vàng lùi lại phía sau. Không chỉ hắn mà đám người Tiểu Tiểu đang chiến đấu bên kia cũng vội vàng bỏ chạy. Đến đám Dị Giáo người cũng vậy. Có vẻ như Huyết Ma Đằng này không phân biệt địch ta mà sẽ tấn công tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều lùi lại chỉ có một người là không. Đó là Ma Da Chột Mắt. Hắn đang đứng giữa đóa hoa máu của Huyết Ma Đằng kia mà cười lên điên cuồng, đôi mắt đỏ rực, tên này đã bắt đầu mất đi bản tâm, lâm vào tẩu hỏa nhập mà chỉ biết giết chóc. Chỉ một lúc giao thủ, Nhất Thành đã ép hắn đến mức phải thi triển lá bài tẩy cuối cùng.
- Ha...ha...Ha… Hôm này các ngươi không một người sống sót rời khỏi đây.
Hắn vừa dứt lời thì Ma Đằng đã bắt đầu tấn công tứ phía, đúng như Nhất Thành nghĩ không kể địch ta.
Nhất Thành vội vàng quát lên:
- Mọi người nhanh chóng lùi lại. Mập Mạp nhanh chóng mang mọi người rời khỏi Nhân điện, Nhân Phủ bị trận pháp bao vây nhưng trận pháp này rất lớn, nhanh chóng dồn người sát vách trận pháp tránh Ma Đằng công kích.
Hắn vừa nói xong thì một sợi ma đằng to lớn đã đánh về phía Nhân Điện. Đám Tiểu Tiểu ở quá xa chỉ biết trơ mắt mà nhìn. Nhất Thành thở dài trong lòng, không chút do dự hóa thành một đạo thân ảnh lao lên đón đỡ.
- Ầm
Ma Huyết và ma đằng va chạm, lực va chạm cực mạnh. Kình lực của Ma Đằng quá lớn, Nhất Thành dù thân thể rất mạnh nhưng vẫn chịu không nổi, bị đánh bay đập thủng mái nhà Nhân Điện ngã vào bên trong. Nhất Thành trong miệng ngọt lịm, phun ra một ngụm máu. Trong lòng mắng thầm, mạnh như vậy sao?
Mập Mạp đang di chuyển mọi người thấy vậy thì vội chạy đến nhưng Nhất Thành đã đứng dậy nói:
- Ta không sao? Nhanh chóng di chuyển mọi người lùi đến sau Phủ. Tránh Huyết Ma Đằng công kích. Nhanh lên nếu không thì các ngươi một người cũng không chạy được.
Mập Mạp chưa kịp nói gì thì Nhất Thành đã xách Ma Huyết vọt ra ngoài điện cùng Huyết Ma Đằng chém giết. Huyết Ma Đằng điên cuồng tấn công về phía Nhân Điện. Nhất Thành cũng điên cuồng lao đến chặn đánh. Mỗi lần đón đỡ chính là một lần phải chịu áp lực cực lớn, cơ thế như sắp tan rã. Hắn không thể tránh né vì phía sau chính là người Nhân Phủ. Bọn họ đang điên cuồng bỏ chạy theo lệnh của Mập Mạp, Nhân Lệ và Phong Nam Du. Trong đó có khá nhiều trẻ nhỏ nên việc di chuyển rất chậm chạp.
Bên kia, Tiểu Tiểu và mọi người định lao lên giúp đỡ Nhất Thành nhưng vừa mới tiến lên vài bước thì bọn họ đã bị một đám Huyết Ma Đằng khác ngăn cản. Đám Dị Giáo thì rút lui càng xa càng tốt, đứng xem chiến đấu bên này.
Danh sách chương