Bởi vì kinh tế trong nước phát triển, giai tầng người giàu có đã bắt đầu tạo thành.

Ngay tại đại giang nam bắc, đã có rất nhiều thương nhân có tài sản vượt qua trăm triệu xuất hiện, tạo thành nhân vật bình dân lĩnh quân quật khởi.

Dưới loại tình huống này, thái độ cao tầng đã phát sinh chuyển biến, theo hiện tại mà nói, không có gì hơn là ba loại ý kiến, một loại ý kiến tích cực là thúc dẩy tiến trình này, hơn nữa còn tham dự vào, phân cách khối bánh ngọt lớn hấp dẫn người, một loại ý kiến trung dung, là yên lặng ngồi xem biến hóa, không ủng hộ không phản đối, mà một loại ý kiến tiêu cực là chèn ép những người kia, quay trở lại thời đại ngày trước.

Trải qua mấy năm nay đấu tranh tư tưởng, bên trong cao tầng đã dần dần đạt thành nhận thức chung, muốn tham dự vào, dùng lực lượng giai tầng đạt tới thu hoạch lợi ích lớn nhất, bảo đảm trụ cột chấp chính không thể lay chuyển.

Cái gì gọi là trụ cột chấp chính? Dĩ nhiên là lực lượng kinh tế cùng lực lượng vũ trang, hoặc là còn có lực lượng dân chúng.

Nhưng theo trước mắt mà xem, hiển nhiên hai loại lực lượng trước chiếm cứ địa vị ưu thế thật lớn.

Cho nên trước khi tổ chức đại hội Đảng sang năm, trước khi kết cấu cao tầng biến hóa, có chút kết cấu kinh tế nên được điều chỉnh, đây là chuyện nhất định phải làm.

- Được gọi là cắt bánh ngọt, đơn giản chính là phải cam đoan một loại thái độ công chính mà thôi, dù sao cũng phải làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy tương đối hài lòng, nếu không khối bánh ngọt kia sẽ không thể cắt xuống.

Diệp Khai nghĩ tới vấn đề này, không khỏi hỏi thêm nhị lão gia tử vài câu:

- Trước mắt đã có khuynh hướng ra sao? Diệp gia chúng ta trong lần phân cách lợi ích này có thể đạt được cái gì?

Phân chia lợi ích là một mệnh đề lớn phi thường, khả năng chứng thực chỉ là vài câu trong văn kiện, không ai nhìn ra được hình dáng rõ ràng, nhưng sau lưng mấy câu kia rất có thể sẽ là có một chút thế lực cao hứng, một chút thế lực lắng đọng, cùng với một chút hưng vong thành bại của một ít đại chính hào môn.

- Chủ yếu là lợi ích cải cách xí nghiệp nhà nước đó thôi, liên lụy khá rộng, hiện tại tranh chấp rất lợi hại, chỉ là nhóm ủy viên thường vụ còn chưa tỏ thái độ minh xác, luôn muốn nhìn xem xu hướng thế lửa thế nào mới dễ nói.

Nhị lão gia tử hồi đáp.

- Diệp gia chúng ta có tính toán gì không?

Diệp Khai hỏi.

- Ý kiến của chúng ta còn chưa được thống nhất.

Nhị lão gia tử nói:

- Cháu phải biết rằng tuy Diệp gia chúng ta cùng một nhà, nhưng phụ thuộc chúng ta còn có một số lớn quần thể cùng chung lợi ích, muốn đem ý kiến thống nhất cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Điều này cũng đúng.

Diệp Khai gật gật đầu, mặc dù với tình huống hiện tại của hắn cũng chưa tiếp xúc hoàn toàn với lực lượng dòng bên chi thứ của đội ngũ Diệp gia, nhưng các lộ đội ngũ cùng tiểu đoàn thể phụ thuộc vào Diệp gia bên trong ủy viên Cục chính trị lại có vài người, các ủy viên trung ương còn có tới vài chục người, đây là một cỗ lực lượng rất lớn.

Tuy Diệp lão gia tử cùng nhị lão gia tử đều cho rằng Diệp Khai biểu hiện không tệ, nhưng trong loại đại sự như vậy vẫn phải phi thường thận trọng, dù sao người ngoài còn chưa biết rõ năng lực của Diệp Khai, muốn những ủy viên Cục chính trị cùng ủy viên trung ương tán thành năng lực của Diệp Tử Bình đoán chừng là còn dễ dàng được một chút, nhưng hiện tại muốn họ tán thành Diệp Khai đoán chừng là thật quá sức, dù sao những chuyện mà Diệp Khai đã và đang trù tính thật sự có rất nhiều điều không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Gia tộc phú hào trong nước theo trong ấn tượng của Diệp Khai về sau có thể dương danh lập vạn chủ yếu có ba nơi phát ra, thứ nhất là rễ cỏ quật khởi, điển hình nhất là Chiết thương cùng Việt thương.

Đặc điểm của bọn họ là dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, cơ hồ không hề có bất kỳ bối cảnh, từng bước một lớn mạnh trong cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng trải qua mười năm thậm chí là vài chục năm phấn đấu sáng tạo ra gia tộc tài phú. Những thương nhân này phần lớn tập trung trong lĩnh vực cạnh tranh sản nghiệp, bọn họ làm ngành sản xuất cũng là ngành sản xuất thị trường hóa triệt để nhất trong quốc nội, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, khôn sống mống chết.

Thứ hai là cất bước từ trong thể chế, dùng thương nhân chung kết, hoặc là bản thân vừa là quan vừa là thương. Điển hình nhất là thương nhân Tô Nam. Đặc điểm của bọn họ chính là người sáng lập từ bắt đầu là cơ hội chấp chưởng một nhà xí nghiệp thể chế, về sau thông qua thay đổi chế độ xã hội trở thành người khống chế thực tế của xí nghiệp đầu tư cổ phần.

Điển hình nhất là Lý Đông Sinh. Lý Đông Sinh vốn là nhân viên quản lý thể chế chính phủ thành phố Huệ Giảng cắt cử tới quản lý xí nghiệp, thông qua cải cách tăng lượng thức, cuối cùng đã lấy được quyền khống chế xí nghiệp, Lý thị gia tộc dần dần hiện ra trong những đại phú hào Trung Quốc. Mà ở Thanh Đảo, tổng giám đốc Song Tinh Uông Hải cũng thông qua việc thay đổi chế độ xã hội cuối cùng từ trong thể chế chuyển biến thành thương nhân độc lập.

Thứ ba là hồng sắc gia tộc, cũng tương tự như gia tộc Diệp gia, hoặc là chi thứ dòng bên, loại thương nhân gia tộc xuất thân từ nơi này có được vốn liếng chính trị thâm hậu, khởi điểm cao, cất bước nhanh hơn, phát triển nhanh chóng, dễ dàng đạt được tài nguyên xã hội.

Những hồng sắc gia tộc thương nhân này đại đa số đều làm mậu dịch cần phê duyệt, sản nghiệp trụ cột, nguồn năng lượng sản nghiệp. Ngành sản xuất bất động sản cũng cần trải qua đại lượng thủ tục phê duyệt, đồng thời cần đại lượng ngân hàng cho vay, phần lớn đều là lĩnh vực chung của hồng sắc gia tộc, bởi vì cửa vào tương đối cao, dễ dàng cạnh tranh ngăn lại người khác ở bên ngoài.

Kỳ thật so sánh với thương nghiệp quốc gia, gia tộc thương nhân có thể tiếp tục phồn vinh tới đời thứ ba thì phi thường hiếm thấy, bởi vì bọn họ chỉ chuyên về thị trường kinh tế, thường thường chỉ cần gặp phải cạnh tranh kịch liệt mà muốn bảo trì phồn vinh mấy đời thì thật sự rất khó. Mặc dù nói cũng có một ít xí nghiệp uy tín lâu năm, nhưng thường thường đều chỉ duy trì một loại nhãn hiệu không thay đổi mà thôi, chủ nhân chân chính đã bị thay đổi không biết mấy đời mất rồi.

Trái lại ở những quốc gia như Nhật Bản, Hàn Quốc hay Đông Á, bởi vì thương nhân cùng chính trị liên quan phổ biến, gia tộc thương nhân truyền thừa càng thêm lâu đài, nói thí dụ như tập đoàn Samsung của Hàn Quốc, đã kéo dài tới đời thứ ba, mà tập đoàn Mitsubishi của Nhật Bản còn là mấy đời truyền thừa.

Nhưng những thương nghiệp hào môn của Nhật Bản hay Hàn Quốc cũng không phải không có đau buồn âm thầm, như những tập đoàn hiện đại quật khởi không ly khai thế lực chính trị nâng đỡ, nhưng bởi vì tham gia vào chính trị quá sâu, di chứng cũng trở nên vô cùng rõ ràng.

Xuất thân sai biệt, tất nhiên sẽ tạo ra sai biệt, xuất thân gia tộc hào môn, nhân sinh khởi điểm luôn thắng hơn bước đầu tiên.

Đặc biệt là một ít ngành sản xuất đặc thù cần có tài chính cùng chính sách lớn tới nâng đỡ, càng chiếm hết ưu thế tiên thiên, kỳ thật nếu thật sự nói tới đây cũng là một loại không công bình. Chỉ quan tâm có bối cảnh chính trị hay không mà không phải quan tâm có khả năng kinh doanh hay không, đã biến thành tiêu chuẩn tiến vào trong lĩnh vực, trên khách quan đã biến thành cản trở cơ hội đại chúng sáng tạo ra tài phú.

Hôm nay cao tầng tính toán vấn đề phân chia lợi ích, kỳ thật là muốn lợi dụng ưu thế chính trị tham gia một ít ngành sản xuất có cửa hạm cao, cuối cùng cầm giữ toàn bộ lời nói chuyện trong ngành sản xuất đó, chính bởi vì ý nghĩa trọng đại này cho nên mới mãi giằng co không dứt.

Nghĩ kỹ như nói về sản nghiệp nguồn năng lượng, nghề ngân hàng, nghề bảo hiểm, thủy lợi điện lực, ngành sản xuất thông tin vân vân, đều thuộc về loại hình nóng nảy trong việc cạnh tranh của những đại chính hào môn.

Chẳng hạn như Diệp Khai, hắn động tâm tư phát triển sản nghiệp thật thể trụ cột, ở trong bên trong thể chế là chuyện phi thường hiếm thấy, mà như hắn có thể từ trong túi của người ngoại quốc điên cuồng kiếm được tiền càng thêm hiếm có.

- Nhưng nếu như lợi ích đưa tới cửa cũng không thể cự tuyệt bên ngoài.

Diệp Khai suy nghĩ một hồi, nói với nhị lão gia tử:

- Dầu mỏ, điện lực, ngân hàng, nguồn năng lượng sản nghiệp, tuy kiếm tiền dễ dàng nhưng về sau sẽ bị người chỉ trích, nhà của chúng ta có rất nhiều biện pháp, không được thì cứ lách bỏ qua, có thể lựa chọn một ít ngành sản xuất mới phát triển mà khai thác, đợi khi bọn hắn cảm giác rất có lợi nhuận, chúng ta đã tạo thành một cửa hạm chuẩn nhập trong ngành sản xuất kia, mà thông qua được cửa hạm như vậy chính là thị trường khôn sống mống chết mà hình thành, cũng có được kỹ thuật nhất định tới lũng đoạn, đến lúc đó sẽ ổn thỏa nhiều hơn.

- Ý nghĩ không tệ, bất quá chỉ là ngành sản xuất mới phát triển thì thua thiệt lớn, ngành sản xuất truyền thống chúng ta cũng phải chia lãi ra một bộ phận, cho dù về sau thông qua phương thức khác chuyển nhượng đi ra ngoài cũng được.

Nhị lão gia tử tuy bội phục hùng tâm của Diệp Khai, nhưng không thể không nhắc nhở hắn một chút.

Dù sao dưới quyền Diệp gia còn có rất nhiều chi thứ dòng bên cùng đội ngũ phụ thuộc, những người này nếu cảm thấy Diệp gia không phân phối được bộ phận có lợi trong bánh ngọt, đoán chừng trong nội tâm sẽ không được an ổn.

Ngươi không lấy được lợi ích nên có, đã nói lên địa vị của ngươi trong cao tầng không được vững chắc, nói chuyện không còn giá trị, ngươi bảo nhân mã bên dưới sẽ nghĩ như thế nào? Đây là một vấn đề vô cùng thực tế.

Mặc dù là vì làm yên ổn lòng người, Diệp gia cũng không khả năng không toàn lực ứng phó trong việc cạnh tranh.

- Dạ, cháu hiểu được. Mặt mũi phải có, lót áo cũng phải có, chuyện này xác thực cần phải cân nhắc một chút cho tốt.

Diệp Khai lập tức hiểu được ý tứ của nhị lão gia tử.

Hai người thương lượng một lát, trên cơ bản mới định ra kế hoạch.

Những ngành sản xuất khác mặc kệ trước tiên, ngành sản xuất năng lượng là cầm xuống dầu Trung Hải, Diệp Khai lại cường điệu thêm lần nữa, nhất định phải nắm quyền chủ đạo của ngành sản xuất di động thông tin.

- Di động thông tin, tổng cộng cũng không có vài người sử dụng, lợi nhuận còn không nhiều bằng đầu nhập đâu.

Nhị lão gia tử có chút không cho là đúng.

Một bộ di động phải hơn mười ngàn đồng, hơn nữa tính toán toàn bộ phí tổn mỗi tháng không phải cự phú căn bản là dùng không nổi, ngành sản xuất đầu nhập cao như vậy, có được bao nhiêu tiền cảnh đây?

- Đây là một loại nhận thức hoàn toàn sai lầm…

Diệp Khai lập tức tỏ vẻ:

- Lúc trước khi kim loại nhôm được tinh luyện đi ra, giá đắt còn hơn vàng, Napoleon dùng một chậu nhôm thậm chí còn cảm thấy vô cùng có mặt mũi, ông nhìn lại hiện tại, là quang cảnh thế nào?

- Nhưng lại phải đợi tới mấy trăm năm thời gian…

Nhị lão gia tử cũng nhắc nhở.

- Chẳng lẽ Diệp gia chúng ta phải đi làm loại việc mà người đi trước trồng cây người đời sau hóng mát sao?

- Nhị gia gia, ông yên tâm đi, không cần phải dùng tới trăm năm thời gian chờ đợi lâu như vậy, ông nhất định có thể chứng kiến được thời gian mà di động thông tin tăng vọt đỉnh cao không thể tưởng tượng đấy, chỉ nói tới kiếm tiền ông cũng không đủ thời gian ngồi mà đếm được!

Diệp Khai cam đoan với nhị lão gia tử.

- Được, dù sao chúng ta tranh giành thứ này cũng là vì những con cháu đời sau như cháu mà thôi, nghe lời cháu là được.

Nhị lão gia tử nở nụ cười:

- Đến lúc đó nếu cháu có quyết sách sai lầm, khiến cho mình không có tiền dùng thì không nên oán lên trên đầu của ông đó!

- Ông yên tâm đi!

Diệp Khai nghĩ thầm, còn có ngành sản xuất nào hút tiền so qua được với ngành di động thông tin nữa đây?

Đoán chừng cho dù là bán ma túy, bán đạn dược súng ống, cũng không thu tiền nhanh hơn nữa còn nhẹ nhõm như ngành di động thông tin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện