Tử trạng của nạn nhân cực kì thê thảm, chứng tỏ hung thủ gϊếŧ người rất biếи ŧɦái.
Nếu không nhìn đến cái kết, hầu như không ai suy luận ra ai là hung thủ.
Bộ phim này có tên "Ai là hung thủ".
Nam chính là một cảnh sát chính nghĩa, có thể nói là công chính cương trực. Nữ chính thông minh xinh đẹp, cũng rất chính nghĩa, tính cách hơi bá đạo, là oan gia với nam chính.
Nữ phụ bề ngoài đáng yêu, có nụ cười ấm áp động lòng người.
Nam phụ là bạn cùng lớp của nữ phụ, là thanh mai trúc mã với nữ phụ, từ nhỏ đến lớn chỉ thích nữ phụ, không cần biết nữ phụ thích ai, anh đều yên lặng thích, chưa bao giờ đi phá cô.
Đương nhiên, trong đó còn có đủ loại nhân vật quan trọng mới có thể khiến bộ phim này hoàn hảo công chiếu.
Theo cốt truyện về sau, nạn nhân hồi còn sống đã từng làm việc khiến người người phẫn nộ -- ấu dâm.
Một manh mối quan trọng bị phát hiện, nam nữ chính bắt đầu điều tra bối cảnh của hung thủ. Người đầu tiên bị nghi ngờ là nam phụ.
Vì hồi anh còn nhỏ đã bị một giáo viên xâm phạm.
Nhưng kết quả là, không có chứng cứ chứng minh là nam phụ. Họ lại dời ánh mắt đi, rồi trong lúc vô tình, nam chính biết nữ phụ cũng đã từng bị một giáo viên cầm thú làm tổn thương.
Hơn nữa, ông ta là nạn nhân đầu tiên.
Ánh mắt của họ dừng trên người nữ phụ, hiềm nghi của cô cực kì lớn.
Nhưng khi nữ phụ bị điều tra thì lại xuất hiện một nạn nhân nữa. Điều này khiến tất cả cảm thấy vụ án này thật sự khó giải quyết, đồng thời cũng mất hoài nghi với nữ phụ.
Nạn nhân vẫn chết theo cách giống với các nạn nhân trước.
Cứ nghĩ rằng sẽ không tìm được manh mối, nhưng ở hiện trường vụ án, họ tìm ra được một phần chứng cứ.
Đó là một mảnh vụn, cuối cùng giám định ra được đó là một mảnh tên của một cái đồng hồ.
Họ nhanh chóng khóa chặt mục tiêu. Đồng hồ này nữ phụ đã từng mua làm quà sinh nhật cho nam phụ.
Vì thế, hung thủ là nam phụ! Nam phụ bị bắt lại, thẳng thắn thừa nhận hết tất cả rằng mình làm.. Anh một lòng thích nữ phụ, giáo viên kia về sau lại dây dưa với nữ phụ, anh mới vụиɠ ŧяộʍ đi gϊếŧ người rồi có các vụ án tiếp theo.
Vụ án lẽ ra đã kết thúc, nhưng đến ngày xử án lại xuất hiện thêm nạn nhân nữa. Thẩm phán không thể không tạm dừng để đến hiện trường vụ án.
Trên sân thượng, họ thấy nữ phụ cầm dao giải phẫu.
Vẫn là nụ cười tươi đẹp ấm áp, cô nhìn tất cả mọi người, chỉ nói một câu, "Thả anh ấy ra đi, tất cả đều là tôi làm. Ngay cả vụ ở cục cảnh sát cũng là tôi làm."
Cô đã chuẩn bị kĩ để không lưu lại chứng cứ, chỉ là cô không nghĩ mình đã bị nam phụ chú ý đến rồi anh lấy mảnh vụn đồng hồ của mình ra, ném xuống hiện trường.
Trên sân thượng, cô kể lại cả đời mình. Những đứa trẻ đã từng bị nạn nhân xâm phạm chạy đến, ánh mắt vốn ngây thơ khi nhìn cô lại trở nên thần thái hơn.
Tụi nhỏ gọi một tiếng, "Chị ơi."
Nữ phụ kể lại quá trình phạm tội của mình, rồi nói với những đứa trẻ, "Đừng học chị nhé."
"Gϊếŧ người là phạm pháp. Các em à, quên hết đi, cuộc đời mới của các em bắt đầu rồi. Những kẻ khiến các em tổn thương đã bị trừng phạt. Mà chị, cũng sẽ bị trừng phạt."
"Cậu phải sống thật tốt đấy." Cô không nhìn nam nữ chính mà cho nam phụ một ánh mắt chan chứa tình cảm. Ánh mắt ấy mang theo chút tình yêu, khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Cô nói với nam chính, "Anh dẫn các em ấy đi đi."
Chờ đến lúc những đứa trẻ được dẫn đi, cô từ trên cao nhảy xuống, kết thúc cuộc đời còn rất trẻ của mình.