Nhưng nếu thất bại thì chỉ có thể nghĩ cách khác.

Ngay sau đó, năng lượng trong toàn thân tiến vào Đạo Nguyên Càn Khôn.

Âm!

Cơ thể nặng nề, Càn Khôn Đạo Nguyên chấn động, phát ra tiếng rung nhẹ/

Điều này Dương Bách Xuyên căng thẳng.

Hắn cho rằng mình đã thất bại.

Nhưng giây tiếp theo hắn lại nở nụ cười.

"Không thất bại ~ha ha."

Trong lòng Dương Bách Xuyên cười lớn.

Biện pháp này quả nhiên có thể.

Năng lượng của nguyên thần bao lại, nhưng sau khi tiến vào trong cũng không xuất hiện sự cố, chỉ rung lên một tiếng thích ứng mà thôi.

Cách này có hiệu quả.

Lực lượng lưu trữ ở Can Khôn Đạo Nguyên.

Dương Bách Xuyen biết không có van đề, chỉ cần Can Khôn Đạo Nguyên có thể dự trữ được pháp lực thì hắn sẽ kết hợp được trong ngoài, bắt đầu chữa trị.

Khiếu huyệt toàn thân mở ra hấp thu sức mạnh của đất trời, vận chuyển kinh mạch quanh than, tien vao Can Khon Đạo Nguyen, như thế mới co thể hoan thành một vòng, mang năng lượng hấp thụ vào chuyển hóa thành pháp lực rồi lưu trữ ở trong đạo nguyên.

Sau khi liên tục hấp thu tục không ngừng, lực nguyên thần bao vây đạo nguyên, cũng không có gì thay đổi, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng có thể yên tâm, hắn bắt đầu điều động pháp lực thử chữa trị vết rách trên đạo nguyên.

Vết nứt đầu tiên bắt đầu rất chậm, nhưng nó có tác dụng.

Hắn biết đây là bắt đầu của điềm lành, chỉ cần có thể chữa trị có hiệu quả thì hắn sẽ khôi phục được Càn Khôn Đạo Nguyên.

Hắn phát hiện lúc này lực nguyên thần là thứ tốt, có thể giúp dung hợp pháp lực trên vết rách.

Kích thước của vết nứt đang thu nhỏ lại.

Cũng không biết qua bao lâu, lực lượng của mười quả linh đào đã được hấp thu sạch sẽ, nhưng giờ phút này Dương Bách Xuyên lại vui mừng phát hiện, sau khi hắn vận công thì lực lượng của đất trời lại hấp thụ càng lúc càng nhanh.

Ở nơi không có năng lượng của Linh Đào vẫn hấp thụ lực lương vô cùng nhanh, năng lượng phía xa xa không ngừng tiến vào trong cơ thể.

Tu luyện nhanh hơn gấp mười lần so với bình thường.

Lực lương khắp nơi đều đang hội tụ lại đây, cơ thể hắn biến thành một cái hố đen, giống như rắn nuốt cá voi, cướp năng lượng của đất trời vào trong cơ thể, chuyển hóa thành pháp lực.

Thời gian trôi qua càng lâu thì năng lượng của đất trời tiến vào trong cơ thể hắn càng nhiều, hắn phát hiện tốc độ chữa trị vết nứt cũng đang tăng lên.

Chẳng lẽ đây là thiên phú của Hắc Liên để lại sau khi nó rời đi? Trong lòng Dương Bách Xuyên có hơi cảm khái.

Bây giờ xem ra quả thật là như vậy, Hắc Liên nói sự tồn tại của nàng ảnh hưởng đến nguyên thần của hắn, nói cách khác là áp chế thiên phú tu luyện của hắn.

Thiên phú của hắn có thể sánh vai với thiên tài ở thời kỳ viễn cổ, đương nhiên đây là Hắc Liên nói, cũng không biết thật hay giả, dù sao là do nàng đang áp chế hắn, đợi nàng rời đi thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng nhanh chóng.

Có lẽ Hắc Liên nói không sai!

Bỗng nhiên Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn chấn động nhẹ, đã được chữa trị hoàn toàn!

Ngay sau đó, bên trong Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn lóe ra vầng sáng, giống như một lần được lột xác.

Cùng lúc đó, khi Càn Khôn Đạo Nguyên chữa lành, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được sự tồn tại của chuông Đông Hoàng, cánh cửa U Đô và mệnh tinh thần tượng.


Cũng không biết đã qua bao lâu, là một ngày, hay là một tháng, hoặc là một năm, thậm chí lâu hơn.

Dương Bách Xuyên hoàn toàn chìm vào trạng thái tu luyện.

Ngoại giới lấy nơi bọn họ làm trung tâm, nguyên khí xung quanh ùn ùn éo tới, lan rộng ra hơn ngàn dặm.

Năng lượng của đất trời hội tụ về một nơi đã kinh động rất nhiều tu sĩ ở thành Tiên Đan.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện