Dương Bách Xuyên cẩn thận triệu hoan kiếm Đồ Long từ trong cơ thể ra.
Kiếm Đồ Long xuất hiện trước mặt Dương Bách Xuyên.
Không có chuyện gì cả ~
Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết mình không đoán sai.
Tiếp theo hắn bắt đầu tìm hiểu đạo Ngự Kiếm của Hắc Liên.
Hắn bắt đầu giải đọc bí pháp Ngự Kiếm, thật ra cũng không có quá nhiều ...
Đạo Ngự Kiếm chủ yếu là khống chế, dùng lực nguyên thần khống chế kiếm Đồ Long, pháp lực phụ trợ, thần ý tương thông, Ngự Kiếm dài ngắn và uy lực được quyết định bởi sự mạnh yếu của nguyên thần pháp lực.
Có 4 chiêu Ngự Kiếm gồm Đoạn Thủy, Phách Địa, Khai Thiên, Đồ Thần.
Dương Bách Xuyên bắt đầu tìm hiểu lý giải, nhoáng cái đã qua 2 năm, hôm nay hắn mới bắt đầu tập.
"Khởi ~"
Kiếm Đồ Long cắm trên mặt đất, Dương Bách Xuyên tiến vào giai đoạn thực chiến.
Lực nguyên thần kết nối với kiếm Đồ Long.
Kiếm Đồ Long bay ;ên.
Ngoài dự kiến, Dương Bách Xuyên không ngờ vừa thử đã thành công.
Tính nổ của kiếm Đồ Long rất mạnh, hơn nữa kiếm có kiếm linh, tính linh động và nổ càng thêm mãnh liệt, hắn chỉ thiếu mỗi khống chế.
Bây giờ Hắc Liên để lại đạo Ngự Kiếm cho hắn để hắn khống chế kiếm Đồ Long.
Nguyên thần càng mạng thì lực khống chế càng mạnh.
Ngự Kiếm nhìn như đơn giản nhưng cũng không đơn giản, cần phải sử dụng thủ quyết tương ứng mới được.
Kiếm Đồ Long bay lên đáp lại, Dương Bách Xuyên dựa theo truyền thụ của Hắc Liên, thủ quyết, vung tay: "Đi!"
Kiếm Đồ Long run lên, lay hai cái rồi bay ra 3 mét thì dừng.
Dương Bách Xuyên nhíu mày.
Không đúng ~
Hắn đã dựa theo đúng đạo Ngự Kiếm, nhưng tại sao mới bay được 3 mét? Nếu cứ như vậy, đừng nói chém một tảng đá, ngay cả bay khoảng 10 mét cũng khó.
Lại lần nữa.
“Đi!"
Lại bay ra 3 mét.
Hai lần mới bay được 6 mét khiến Dương Bách Xuyên vô cùng buồn bực.
Lần này hắn không vội Ngự Kiếm, dừng lại tự hỏi, chắc chắn xuất hiện lỗi ở đâu đó.
Nửa canh giờ sau, Dương Bách Xuyên đột nhiên nhận ra hắn đã quên năng lượng của thiên địa.
Cần mỗi nguyên thần cường đại thôi thì không đủ, Ngự Kiếm cần có pháp lực chống đỡ, cần tiếp lực thiên địa mới được.
Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm nhận lực thiên địa, làm lực thiên địa thúc đẩy kiếm Đồ Long, như vậy tốc độ Ngự Kiếm sẽ nhanh hơn.
Tiếp theo trong lúc thao tác kiếm Đồ Long, hắn bám ý niệm vào kiếm, sau đó hợp nhất ý niệm và kiếm, đồng thời cảm nhận lực thiên địa rồi mới sử dụng kiếm Đồ Long.
Quả nhiên sau khi lực thiên địa và hắn sinh ra va chạm, năng lượng trong thiên địa đã nhập vào trong kiếm Đồ Long.
Chuyển pháp quyết, Dương Bách Xuyên bật ra hai chữ: "Đi! Trảm!"
Cảnh tượng tiếp theo đã chứng minh suy đoán của Dương Bách Xuyên.
Hắn giống như một đứa trẻ phát hiện ra món đồ chơi mới, bắt đầu phá hoại sơn cốc, sử dụng kiếm Đồ Long đánh vỡ cả sơn cốc.
Ngự Kiếm càng ngày càng xa, uy lực cũng càng ngày càng mạnh.
Mấy ngày sau, Dương Bách Xuyên dừng lại, cũng thí nghiệm ra giới hạn Ngự Kiếm của mình chỉ có trăm mét mà thôi!
Hắn có hơi tiếc nuối không thể Ngự Kiếm hơn trăm dặm mà chỉ được trăm mét.
Kiếm Đồ Long xuất hiện trước mặt Dương Bách Xuyên.
Không có chuyện gì cả ~
Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Hắn biết mình không đoán sai.
Tiếp theo hắn bắt đầu tìm hiểu đạo Ngự Kiếm của Hắc Liên.
Hắn bắt đầu giải đọc bí pháp Ngự Kiếm, thật ra cũng không có quá nhiều ...
Đạo Ngự Kiếm chủ yếu là khống chế, dùng lực nguyên thần khống chế kiếm Đồ Long, pháp lực phụ trợ, thần ý tương thông, Ngự Kiếm dài ngắn và uy lực được quyết định bởi sự mạnh yếu của nguyên thần pháp lực.
Có 4 chiêu Ngự Kiếm gồm Đoạn Thủy, Phách Địa, Khai Thiên, Đồ Thần.
Dương Bách Xuyên bắt đầu tìm hiểu lý giải, nhoáng cái đã qua 2 năm, hôm nay hắn mới bắt đầu tập.
"Khởi ~"
Kiếm Đồ Long cắm trên mặt đất, Dương Bách Xuyên tiến vào giai đoạn thực chiến.
Lực nguyên thần kết nối với kiếm Đồ Long.
Kiếm Đồ Long bay ;ên.
Ngoài dự kiến, Dương Bách Xuyên không ngờ vừa thử đã thành công.
Tính nổ của kiếm Đồ Long rất mạnh, hơn nữa kiếm có kiếm linh, tính linh động và nổ càng thêm mãnh liệt, hắn chỉ thiếu mỗi khống chế.
Bây giờ Hắc Liên để lại đạo Ngự Kiếm cho hắn để hắn khống chế kiếm Đồ Long.
Nguyên thần càng mạng thì lực khống chế càng mạnh.
Ngự Kiếm nhìn như đơn giản nhưng cũng không đơn giản, cần phải sử dụng thủ quyết tương ứng mới được.
Kiếm Đồ Long bay lên đáp lại, Dương Bách Xuyên dựa theo truyền thụ của Hắc Liên, thủ quyết, vung tay: "Đi!"
Kiếm Đồ Long run lên, lay hai cái rồi bay ra 3 mét thì dừng.
Dương Bách Xuyên nhíu mày.
Không đúng ~
Hắn đã dựa theo đúng đạo Ngự Kiếm, nhưng tại sao mới bay được 3 mét? Nếu cứ như vậy, đừng nói chém một tảng đá, ngay cả bay khoảng 10 mét cũng khó.
Lại lần nữa.
“Đi!"
Lại bay ra 3 mét.
Hai lần mới bay được 6 mét khiến Dương Bách Xuyên vô cùng buồn bực.
Lần này hắn không vội Ngự Kiếm, dừng lại tự hỏi, chắc chắn xuất hiện lỗi ở đâu đó.
Nửa canh giờ sau, Dương Bách Xuyên đột nhiên nhận ra hắn đã quên năng lượng của thiên địa.
Cần mỗi nguyên thần cường đại thôi thì không đủ, Ngự Kiếm cần có pháp lực chống đỡ, cần tiếp lực thiên địa mới được.
Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm nhận lực thiên địa, làm lực thiên địa thúc đẩy kiếm Đồ Long, như vậy tốc độ Ngự Kiếm sẽ nhanh hơn.
Tiếp theo trong lúc thao tác kiếm Đồ Long, hắn bám ý niệm vào kiếm, sau đó hợp nhất ý niệm và kiếm, đồng thời cảm nhận lực thiên địa rồi mới sử dụng kiếm Đồ Long.
Quả nhiên sau khi lực thiên địa và hắn sinh ra va chạm, năng lượng trong thiên địa đã nhập vào trong kiếm Đồ Long.
Chuyển pháp quyết, Dương Bách Xuyên bật ra hai chữ: "Đi! Trảm!"
Cảnh tượng tiếp theo đã chứng minh suy đoán của Dương Bách Xuyên.
Hắn giống như một đứa trẻ phát hiện ra món đồ chơi mới, bắt đầu phá hoại sơn cốc, sử dụng kiếm Đồ Long đánh vỡ cả sơn cốc.
Ngự Kiếm càng ngày càng xa, uy lực cũng càng ngày càng mạnh.
Mấy ngày sau, Dương Bách Xuyên dừng lại, cũng thí nghiệm ra giới hạn Ngự Kiếm của mình chỉ có trăm mét mà thôi!
Hắn có hơi tiếc nuối không thể Ngự Kiếm hơn trăm dặm mà chỉ được trăm mét.
Danh sách chương