Chương 348
Quái thai cổ đại đã không có khả năng ứng phó trước thực lực của Quân Tiêu Dao.
“Thật là sỉ nhục!” Ánh mắt Long Cát công chúa lạnh như băng.
Tuy nàng ta và Vong Xuyên cũng không phải một thế lực.
Nhưng ít ra đều là quái thai cổ đại trầm miên.
Hành động này của Vong Xuyên không khác nào phá hủy địa vị cao cao tại thượng của quái thai cổ đại trong mắt thế nhân.
“Đừng có nói lời vô nghĩa nữa, muốn tỷ thí với công tử thì hỏi ta trước đi!”
Vong Xuyên ra tay, đấm ra một cú, sức mạnh Luân Hồi kích động.
Trước đó sở dĩ Vong Xuyên mang đến cho người ta cảm giác hơi yếu, là vì đối thủ của gã là Quân Tiêu Dao.
So với Quân Tiêu Dao thì thiên kiêu nào không yếu?
Nhưng trừ Quân Tiêu Dao ra, Vong Xuyên không yếu hơn bất cứ kẻ nào.
Gã vốn là quái thai cổ đại, tích lũy rất sâu, hơn nữa trên người mang Luân Hồi Thánh Thể.
Cho dù đối mặt với Long Cát công chúa cũng có thể đấu một trận.
Nhìn thấy Vong Xuyên ra tay, Long Cát công chúa cũng tung đòn.
Nàng không dây dưa dây cà mà trực tiếp tung ra Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm, muốn dứt khoát giải quyết trận chiến này.
Nếu không nàng và thủ hạ của Quân Tiêu Dao triền đấu lâu quá thì giống bộ dạng gì.
Vong Xuyên thấy thế, cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Khí tức của gã còn chưa tương dung với khí tức đương đại, không giống Long Cát công chúa đã đang bế quan nên thực lực hoàn toàn khôi phục tới đỉnh cao.
Vong Xuyên tung ra Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, va chạm với Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm của Long Cát công chúa.
Tiếng leng keng không ngừng vang lên bên tai, hai vị quái thai cổ đại chiến với nhau.
Nhìn thấy một màn hí kịch này, rất nhiều người đều líu lưỡi.
Đã nói là Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa chiến đấu.
Sao lại biến thành thủ hạ của Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa đánh nhau?
Thái Cổ hoàng tộc trước đó còn đắc chí, vô cùng kiêu ngạo, giờ phút này cũng nín thở liễm thanh, vẻ mặt ngượng ngùng, nói không ra lời.
Ai cũng không thể ngờ, Quân Tiêu Dao lại tung chiêu thức ấy, thu phục một vị quái thai cổ đại chiến đấu cho hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng đánh nhau như sấm sét vang lên trên đất bằng.
Gợn sóng pháp lực khủng bố khuếch tán ra.
Vong Xuyên và Long Cát công chúa đã đánh tới hồi gay cấn.
Nhìn cảnh tượng này, một ít Tự Liệt của Quân gia đều cảm thán.
Quân Tiêu Dao đã dần dần thoát ly thế hệ trẻ tuổi.
Thậm chí cả thủ hạ của hắn cũng đủ để tranh phong với thiên kiêu đỉnh cấp.
Nhưng trong chiến đấu này, Vong Xuyên vẫn rơi xuống hạ phong.
Không phải là Luân Hồi Thánh Thể của gã yếu, mà là hắn chưa từng bế quan, khí tức chưa tương dung với khí tức của Tiên Vực.
Hơn nữa Long Cát công chúa có rất nhiều thủ đoạn, huyết mạch cũng rất mạnh, bởi vậy Vong Xuyên đã bị áp chế.
Oanh!
Lại là một kích va chạm.
Vong Xuyên và cả Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cùng bị đẩy lui.
Khí huyết trong ngực gã quay cuồng, cốt cách rung động răng rắc.
“Không hổ là Long tộc.” Biểu cảm của Vong Xuyên có chút ngưng trọng.
Nếu không phải gã là Luân Hồi Thánh Thể, nói không chừng thật sự không thể chịu được sức mạnh nhục thân của Long Cát công chúa.
Đừng nhìn ngọc Thể của Long Cát công chúa Thướt tha yểu điệu, nhưng nhục thân kia lại chất chứa sức mạnh vô cùng khủng bố.
Dù sao nàng ta cũng có được huyết mạch cổ hoàng, cũng không phải chuyện đùa.
“Đủ rồi, Vong Xuyên, trở về đi.” Quân Tiêu Dao chú ý chiến cuộc mở miệng nói.
Sắc mặt Vong Xuyên không quá đẹp, từ khi gã xuất thế hạ ở giới, cứ bại rồi lại bại.
Thua Quân Tiêu Dao còn chưa tính, rốt cuộc Quân Tiêu Dao là yêu nghiệt vạn cổ không có một, thua thực bình thường.
Nhưng hiện tại, gã lại bại bởi Long Cát công chúa.
Điều này khiến Vong Xuyên có chút nghẹn khuất.
“Làm công tử thất vọng rồi.” Vong Xuyên lui trở về, chắp tay với Quân Tiêu Dao.
“Khí tức của ngươi còn chưa đạt tới đỉnh, nhất thời thất lợi là thật bình thường.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Sau khi nói xong, hắn trực tiếp bước ra một bước, giằng co với Long Cát công chúa.
“Rốt cuộc cũng bắt đầu rồi, trận quyết đấu chung cực cuối cùng!”
Nhìn thấy hai người giằng co, mọi người ở đây đều hưng phấn lên, khẩn trương chú ý.
“Quân Tiêu Dao, lần này nhất định phải làm ngươi nếm phải thất bại!” Sắc mặt Tiêu Trần thật dữ tợn.
Long Cát công chúa đánh giá Quân Tiêu Dao, ánh mắt rất lãnh khốc.
Bởi vì xưng hô miệt thị trước đó của Quân Tiêu Dao đối với nàng ta khiến đáy lòng nàng đã nổi lên sát ý.
“Quân Tiêu Dao, bổn cung sẽ cho ngươi biết, cái giá vũ nhục bổn cung là gì!” Tiếng nói của Long Cát công chúa lạnh như băng.
Khí chất của nàng ta như nữ hoàng vạn cổ, lãnh diễm mà bá đạo.
Quân Tiêu Dao lại a một tiếng rồi cười.
“Ai cho ngươi tự tin, tự cho mình siêu phàm ở trước mặt bản Thần Tử?”
“Đừng nói là ngươi, cho dù là thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt bản Thần Tử!”
Lời nói của Quân Tiêu Dao bá đạo vô biên khiến tất cả mọi người đều sửng sốt, hít hà một hơi.
Có câu nói là nói sao làm vậy, không phải cái gì cũng có thể nói bậy.
Có vài lời nói ra là phải gánh vác đại nhân quả.
Mà Quân Tiêu Dao mở miệng nói thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt hắn.
Đây đã là câu nói đại nghịch bất đạo, nói không chừng sẽ bị trời phạt.
Nhưng Quân Tiêu Dao sợ sao?
Căn bản không sợ!
Bởi vì đây là sự thật, Quân Tiêu Dao có tự tin buông ra những lời tàn nhẫn này!
Câu nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì đã vươn bàn tay ra, pháp lực mênh mông cuồn cuộn vô tận, như sông nước vạn cổ trào dâng!
Hắn có khí phách siêu tuyệt, không chút dây dưa mà trực tiếp ra tay.
Khí phách kinh thế, thiên địa vì hắn mà run rẩy!
Thực lực Thông Thiên Cảnh đại viên mãn không hề giữ lại mà bùng nổ.
“Thật sự là Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!”
Khi Quân Tiêu Dao thật sự triển lộ thực lực cảnh giới của bản thân, mọi người mới dám xác định.
Quân Tiêu Dao thật sự đã phá ba đại cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn ngủn ở hạ giới.
tu vi hiện tại của hắn đã đuổi sát theo quái thai cổ đại giống như Long Cát công chúa, có thể nói tốc độ tu luyện quá yêu nghiệt.
Điều này khiến trong lòng Long Cát công chúa không thể không dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Long Cát công chúa cũng ra tay, thi triển Nghịch Long Thủ.
Pháp lực biến ảo thành một long trảo dữ tợn, va chạm với cự thủ pháp lực của Quân Tiêu Dao.
Hết chương 348.
Quái thai cổ đại đã không có khả năng ứng phó trước thực lực của Quân Tiêu Dao.
“Thật là sỉ nhục!” Ánh mắt Long Cát công chúa lạnh như băng.
Tuy nàng ta và Vong Xuyên cũng không phải một thế lực.
Nhưng ít ra đều là quái thai cổ đại trầm miên.
Hành động này của Vong Xuyên không khác nào phá hủy địa vị cao cao tại thượng của quái thai cổ đại trong mắt thế nhân.
“Đừng có nói lời vô nghĩa nữa, muốn tỷ thí với công tử thì hỏi ta trước đi!”
Vong Xuyên ra tay, đấm ra một cú, sức mạnh Luân Hồi kích động.
Trước đó sở dĩ Vong Xuyên mang đến cho người ta cảm giác hơi yếu, là vì đối thủ của gã là Quân Tiêu Dao.
So với Quân Tiêu Dao thì thiên kiêu nào không yếu?
Nhưng trừ Quân Tiêu Dao ra, Vong Xuyên không yếu hơn bất cứ kẻ nào.
Gã vốn là quái thai cổ đại, tích lũy rất sâu, hơn nữa trên người mang Luân Hồi Thánh Thể.
Cho dù đối mặt với Long Cát công chúa cũng có thể đấu một trận.
Nhìn thấy Vong Xuyên ra tay, Long Cát công chúa cũng tung đòn.
Nàng không dây dưa dây cà mà trực tiếp tung ra Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm, muốn dứt khoát giải quyết trận chiến này.
Nếu không nàng và thủ hạ của Quân Tiêu Dao triền đấu lâu quá thì giống bộ dạng gì.
Vong Xuyên thấy thế, cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Khí tức của gã còn chưa tương dung với khí tức đương đại, không giống Long Cát công chúa đã đang bế quan nên thực lực hoàn toàn khôi phục tới đỉnh cao.
Vong Xuyên tung ra Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, va chạm với Long Văn Hắc Kim Thánh Kiếm của Long Cát công chúa.
Tiếng leng keng không ngừng vang lên bên tai, hai vị quái thai cổ đại chiến với nhau.
Nhìn thấy một màn hí kịch này, rất nhiều người đều líu lưỡi.
Đã nói là Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa chiến đấu.
Sao lại biến thành thủ hạ của Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa đánh nhau?
Thái Cổ hoàng tộc trước đó còn đắc chí, vô cùng kiêu ngạo, giờ phút này cũng nín thở liễm thanh, vẻ mặt ngượng ngùng, nói không ra lời.
Ai cũng không thể ngờ, Quân Tiêu Dao lại tung chiêu thức ấy, thu phục một vị quái thai cổ đại chiến đấu cho hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng đánh nhau như sấm sét vang lên trên đất bằng.
Gợn sóng pháp lực khủng bố khuếch tán ra.
Vong Xuyên và Long Cát công chúa đã đánh tới hồi gay cấn.
Nhìn cảnh tượng này, một ít Tự Liệt của Quân gia đều cảm thán.
Quân Tiêu Dao đã dần dần thoát ly thế hệ trẻ tuổi.
Thậm chí cả thủ hạ của hắn cũng đủ để tranh phong với thiên kiêu đỉnh cấp.
Nhưng trong chiến đấu này, Vong Xuyên vẫn rơi xuống hạ phong.
Không phải là Luân Hồi Thánh Thể của gã yếu, mà là hắn chưa từng bế quan, khí tức chưa tương dung với khí tức của Tiên Vực.
Hơn nữa Long Cát công chúa có rất nhiều thủ đoạn, huyết mạch cũng rất mạnh, bởi vậy Vong Xuyên đã bị áp chế.
Oanh!
Lại là một kích va chạm.
Vong Xuyên và cả Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cùng bị đẩy lui.
Khí huyết trong ngực gã quay cuồng, cốt cách rung động răng rắc.
“Không hổ là Long tộc.” Biểu cảm của Vong Xuyên có chút ngưng trọng.
Nếu không phải gã là Luân Hồi Thánh Thể, nói không chừng thật sự không thể chịu được sức mạnh nhục thân của Long Cát công chúa.
Đừng nhìn ngọc Thể của Long Cát công chúa Thướt tha yểu điệu, nhưng nhục thân kia lại chất chứa sức mạnh vô cùng khủng bố.
Dù sao nàng ta cũng có được huyết mạch cổ hoàng, cũng không phải chuyện đùa.
“Đủ rồi, Vong Xuyên, trở về đi.” Quân Tiêu Dao chú ý chiến cuộc mở miệng nói.
Sắc mặt Vong Xuyên không quá đẹp, từ khi gã xuất thế hạ ở giới, cứ bại rồi lại bại.
Thua Quân Tiêu Dao còn chưa tính, rốt cuộc Quân Tiêu Dao là yêu nghiệt vạn cổ không có một, thua thực bình thường.
Nhưng hiện tại, gã lại bại bởi Long Cát công chúa.
Điều này khiến Vong Xuyên có chút nghẹn khuất.
“Làm công tử thất vọng rồi.” Vong Xuyên lui trở về, chắp tay với Quân Tiêu Dao.
“Khí tức của ngươi còn chưa đạt tới đỉnh, nhất thời thất lợi là thật bình thường.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Sau khi nói xong, hắn trực tiếp bước ra một bước, giằng co với Long Cát công chúa.
“Rốt cuộc cũng bắt đầu rồi, trận quyết đấu chung cực cuối cùng!”
Nhìn thấy hai người giằng co, mọi người ở đây đều hưng phấn lên, khẩn trương chú ý.
“Quân Tiêu Dao, lần này nhất định phải làm ngươi nếm phải thất bại!” Sắc mặt Tiêu Trần thật dữ tợn.
Long Cát công chúa đánh giá Quân Tiêu Dao, ánh mắt rất lãnh khốc.
Bởi vì xưng hô miệt thị trước đó của Quân Tiêu Dao đối với nàng ta khiến đáy lòng nàng đã nổi lên sát ý.
“Quân Tiêu Dao, bổn cung sẽ cho ngươi biết, cái giá vũ nhục bổn cung là gì!” Tiếng nói của Long Cát công chúa lạnh như băng.
Khí chất của nàng ta như nữ hoàng vạn cổ, lãnh diễm mà bá đạo.
Quân Tiêu Dao lại a một tiếng rồi cười.
“Ai cho ngươi tự tin, tự cho mình siêu phàm ở trước mặt bản Thần Tử?”
“Đừng nói là ngươi, cho dù là thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt bản Thần Tử!”
Lời nói của Quân Tiêu Dao bá đạo vô biên khiến tất cả mọi người đều sửng sốt, hít hà một hơi.
Có câu nói là nói sao làm vậy, không phải cái gì cũng có thể nói bậy.
Có vài lời nói ra là phải gánh vác đại nhân quả.
Mà Quân Tiêu Dao mở miệng nói thần phật đầy trời, cũng phải cúi đầu xưng thần trước mặt hắn.
Đây đã là câu nói đại nghịch bất đạo, nói không chừng sẽ bị trời phạt.
Nhưng Quân Tiêu Dao sợ sao?
Căn bản không sợ!
Bởi vì đây là sự thật, Quân Tiêu Dao có tự tin buông ra những lời tàn nhẫn này!
Câu nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì đã vươn bàn tay ra, pháp lực mênh mông cuồn cuộn vô tận, như sông nước vạn cổ trào dâng!
Hắn có khí phách siêu tuyệt, không chút dây dưa mà trực tiếp ra tay.
Khí phách kinh thế, thiên địa vì hắn mà run rẩy!
Thực lực Thông Thiên Cảnh đại viên mãn không hề giữ lại mà bùng nổ.
“Thật sự là Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!”
Khi Quân Tiêu Dao thật sự triển lộ thực lực cảnh giới của bản thân, mọi người mới dám xác định.
Quân Tiêu Dao thật sự đã phá ba đại cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn ngủn ở hạ giới.
tu vi hiện tại của hắn đã đuổi sát theo quái thai cổ đại giống như Long Cát công chúa, có thể nói tốc độ tu luyện quá yêu nghiệt.
Điều này khiến trong lòng Long Cát công chúa không thể không dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Long Cát công chúa cũng ra tay, thi triển Nghịch Long Thủ.
Pháp lực biến ảo thành một long trảo dữ tợn, va chạm với cự thủ pháp lực của Quân Tiêu Dao.
Hết chương 348.
Danh sách chương