Loại mùi vị kỳ quái này làm cho người ta cảm giác được có chút thơm, nhưng cũng có chút thiu, thậm chí còn có chút thối, còn mang theo một cảm giác béo ngậy, làm cho khẩu vị của mọi người vô cùng không thoải mái. Có mấy người bị bệnh đau bao tử, sắc mặt khó chịu dùng tay xoa của bụng mình, nhìn dáng dấp đã có chút ít khó chịu.

Đợi đến khi toàn bộ căn phòng dưới đất hiện ra trước mặt thường ủy, một cỗ máy khổng lồ đã nằm ở đó. Một đầu cỗ máy đặt mấy miếng lọc dùng băng gạc làm thành, phía dưới băng gạc là một cái phễu lớn, phía dưới cái phễu là một cái thùng rỗng. Đầu còn lại của cái máy, không biết đang vận chuyển thứ nước chua gì, đặt vào hơn hai thùng dầu đen thùi lùi, bên trong ngổn ngang những thứ gì.

Tần Mục cười đưa tay phải ra, dùng tay ra dấu mời người phụ trách nhà bếp. Mặc dù ngoài mặt phong độ của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng đang phừng phừng lửa giận.

- Anh cứ dựa theo bình thường mà làm, không cần phải gấp, cứ từ từ.

Dáng vẻ tươi cười của Tần Mục hoàn toàn không khác gì một con hổ biết cười.

Người phụ trách kia hoàn toàn không dám chậm trễ, đám người kia thật sự có súng, hắn cũng chính là đầu bếp, chưa khi nào nhìn thấy một trận chiến lớn như vậy, không ngừng gật đầu, đi tới một đầu cỗ máy, nhấc một thùng nước thiu đặt vào khu vực băng chuyền, sau đó mở chốt, thùng nước thiu liền được băng chuyền đưa về phía trước, vận động đưa vào trong máy trộn bê tông giữa chiếc máy, thùng nước nghiêng xuống, toàn bộ số nước thiu liền bị ép vào máy trộn.

Nói là máy trộn bê tông cũng không quá, nhưng đám thường ủy nhìn thấy rất rõ, số thức ăn còn thừa lại sau không hồi quay cuồng trong cỗ máy, càng ngày càng ít. Nhìn vào cỗ máy, từ phương hướng của miếng lọc đã bắt đầu có dầu tí tách chảy ra ngoài.

Người phụ trách ngẩng đầu nhìn Tần Mục, Tần Mục khẽ giương cằm, hắn lại nhấc một thùng đặt lên phía trên, hình như theo thói quen, cũng có vẻ khẩn trương quá độ, tên phụ trách ho khan một tiếng, từ trong cổ họng bay ra một cục đàm, cách chỗ máy trộn bê-tông còn 3-4m, cục đàm kia dị thường chính xác rơi vào trong máy trộn bê-tông.

- Á!

Mấy thường ủy có khẩu vị vô cùng khó chịu không cách nào nhịn được, trực tiếp vịn vào bức tường bên cạnh nôn xối xả. Tên phụ trách mặt không đổi sắc, trực tiếp cầm một cái chổi và hót rác đặc chế bên cạnh, quét dọn chỗ cặn bã mấy tên thường ủy nhổ ra, tiếp tục vùi đầu vào máy trộn bê-tông.

Cái này không những khiến Tần Mục không chịu chịu được, ngay cả sắc mặt Mộ Thiên Các cũng trở nên xanh mét. Hắn lạnh lùng nói một câu " Vô pháp vô thiên", xoay người ôm bụng rời khỏi chỗ gia công dầu bẩn dưới lòng đất này.

Sau khi đám thường ủy đi thăm quan hiện trường quá trình chế tạo dầu bẩn, nhóm hành động thứ hai lại báo cáo đại thắng. Mặc dù là rút một cái đinh cho thị trường sản xuất dầu của thành phố Uy Bình, nhưng tất cả các thường ủy đều không cao hứng nổi, sau khi trở lại thị ủy, cho dù là người không hút thuốc lá, cũng đón nhận điếu thuốc từ trong tay người khác, dùng sức hít vài hơi, phảng phất như mùi thuốc lá này còn dễ ngửi hơn nhiều loại dầu bẩn kia.

- Tôi đề nghị, lập tức tiến hành điều tra rõ ràng phạm vi lớn thị trường dầu, muốn kiên quyết không cho một giọt dầu bẩn chảy vào bàn ăn của người dân.

Bạch Quang Lượng lần đầu lấy ra khí thế của bí thư thị ủy, hung hăng đập bàn tay già nua lên bàn làm việc, một tay chống nạnh nghiêm nghị nói.

Mộ Thiên Các đã không có cách nào nói ra lời phản đối, Bạch Quang Lượng vừa dứt lời, đám thường ủy tựa hồ đồng thời nói ra ý kiến đồng ý. Dù sao, nhà hàng của Du Lão Lục cũng là nơi đám thường ủy bọn họ thường xuyên lui tới, mọi người vừa nghĩ tới những món ăn mà bọn họ thưởng thức là dùng loại dầu bẩn làm cho người ta buồn nôn kia nấu thành, trong lòng lại cuộn trào tức giận, dù sao trong báo cáo của Tần Mục từng nói rằng, dầu bẩn là thứ dễ dàng nhất dẫn tới chứng bệnh dạ dày, thậm chí còn có thể biến chứng thành ung thư.

Đây cũng là lần đầu tiên bí thứ lên tiếng, thị trưởng trực tiếp bị tước đoạt quyền lên tiếng, khí thế của Mộ Thiên Các đã lớn không bằng trước kia.

Giống như trước, Uy Bình phải đổi hướng gió rồi. Tần Mục nở nụ cười nhẹ, lúc này mới chỉ có thủ đoạn tấn công lần đầu tiên, Mộ Thiên Các, anh thật sự chuẩn bị tiếp chiêu của Tần Mục này đi? Mộ Thiên Các không phải người ngu, đòn tấn công này của Tần Mục quá mức rõ ràng, kể từ khi Tần Mục tới đây, Bạch Quang Lượng mơ hồ có dấu hiệu ngóc đầu muốn dậy, từ tình huống hôm nay có thể nhìn ra. Bất luận nói như thế nào, Mộ Thiên Các có thể mở ra cục diện ở Uy Bình nhanh như vậy, thủ đoạn quả thật đi hơi nghiêng một chút, nhưng Du lão lục dù sao vẫn mang danh nghĩa đại biểu nhân dân toàn quốc của thành phố, còn là xí nghiệp thực nghiệp, Tần Mục làm như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy hơi quá đáng? Nhưng, đây cũng là chỗ xương mềm của Mộ Thiên Các, hơn nữa từ phương diện sức khỏe của cơ thể, Tần Mục nhận được sự ủng hộ của các thường ủy, cho nên trong giao phong lần này, Mộ Thiên Các đã rơi xuống thế hạ phong.

Nhưng, các thường ủy cũng có chút không hiểu, chưa nói đến Mộ Thiên Các là đại lão thực quyền, cho dù là Du Lão Lục, ở Uy Bình cũng là nhân vật có tiếng nói, ngay cả thường ủy cũng sẽ không tùy tiện trêu chọc hắn. Tần Mục làm như vậy, chẳng khác nào đánh rắn động cỏ, đồng thời đắc tội với hai người, hệ số nguy hiểm mà Tần Mục phải gánh chịu cũng đề cao rất lớn.

Nhưng Tần Mục lại không nghĩ như vậy, nếu đã đến Uy Bình, hắn và Mộ Thiên Các thật ra đã mổ xẻ vấn đề thể diện, căn bản không tồn tại tình huống đối kháng mang tính chơi ngầm, nếu Mộ Thiên Các không phục, hắn hoàn toàn có thể phản kích. Chỉ có điều, hiện tại ở phương diện yếu nhân, Tần Mục vẫn chưa có đuôi sam gì có thể bị Mộ Thiên Các bắt được. Có câu nói, vua cũng thua thằng liều, hiện tại thế lực mà Tần Mục thể hiện ra ngoài, ngoại trừ Bạch Quang Lượng, quả thực chính là người không chân, Mộ Thiên Các cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, không có cách nào bắt tay vào làm, nhiều lắm chỉ không ngừng chèn ép Tần Mục trong hội nghị thành viên.

Uy Bình hiện tại, ngoại trừ Bạch Quang Lượng, chỉ sợ cũng chỉ có tập đoàn tài chính Hoa Hạ có thể có quan hệ với Tần Mục, nhưng Mộ Thiên Các dám động đến tập đoàn tài chính Hoa Hạ sao? Rõ ràng hắn không dám, đây chính là nơi phía bên tỉnh ủy đặc biệt điểm danh, trừ phi Mộ Thiên Các muốn kéo cước bộ kinh tế của tỉnh lỵ, nếu không hắn cũng không dám quơ tay múa chân với tập đoàn tài chính Hoa Hạ. Dù nói thế nào, Bạch Quang Lượng mới là lãnh đạo cao nhất trên danh nghĩa ở địa phương, cho dù tập đoàn tài chính Hoa Hạ nói chuyện cũng là trực tiếp nói với Bạch Quang Lượng, phía bên Tỉnh ủy cũng liên lạc với Bạch Quang Lượng, mặc dù loại đầu tư này thuộc về thị chính, nhưng dựa vào bối cảnh của tập đoàn tài chính Hoa Hạ, rõ ràng mang theo sắc thái chính trị nhất định, Mộ Thiên Các hắn muốn nhúng tay, cũng phải xem tập đoàn tài chính Hoa Hạ người ta có nể mặt hay không.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện