[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, kỳ thật tỷ cũng rất lợi hại mà, buổi chiều đi với tỷ, tỷ cũng có thể cứu đệ mấy lần.

Anh bạn trẻ, cậu xác định đang khen cô ấy chứ không phải là đang chửi xéo người ta đó chứ? Cứu người là chuyện quăng đồ dùng cho xài thôi, có được không? Nếu như đồng đội mà cũng không cứu được thì còn chơi được với ai nữa!

Lâm Gia Ca dùng sức nhấn mạnh vào màn hình điện thoại, lái xe ở tốc độ nhanh nhất.

[Dao Hề thích ăn Ice Cream] lại không cảm thấy cậu tôi đang mắng mình, ngược lại còn cho rằng người ta đang khen mình thật lòng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô vô cùng anh dũng cứu người:

- Tỷ phát hiện trò này cũng không phải quá khó, trước đây có người đánh tỷ tỷ còn không dám động đậy, bây giờ dám cứu người rồi.

Lâm Gia Ca nhướng nhướng mày, nghĩ thầm, Tiểu Khủng Long chẳng những vừa mập, vừa mù, mà còn vừa ngốc nữa!

[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, tỷ thật giỏi! Là tiểu tỷ tỷ giỏi nhất mà đệ từng gặp.

[Bắc Trà]: Tiểu tỷ tỷ, lát nữa đệ có thể kết bạn trên wechat với tỷ được không?

Kết bạn trên wechat? Lâm Gia Ca nghe xong năm chữ này, liền đạp mạnh thắng xe.

[Bắc Trà]: Số 1, sao anh lại dừng xe? Độc sắp lan đến đây rồi.

Lâm Gia Ca không để ý đến [Bắc Trà], kiểm tra màn hình rất nhanh, sau đó nhảy xuống xe rồi lại nhảy lên xe một lần nữa, bất quá lần này anh không ngồi ở chỗ tay lái nữa, mà lựa chọn ngồi bên cạnh ghế lái.

[Bắc Trà]: Số 1, sao anh không lái xe nữa?

[Bắc Trà]: Nếu anh không lái thì xuống đây ngồi đi, tôi và tiểu tỷ tỷ lên trước ngồi!

Lời anh còn chưa nói hết, xe bỗng nổ tung, trên màn hình xuất hiện ba hàng chữ:

[111111] đã dùng bom giết chết [Bắc Trà].

[111111] đã dùng bom giết chết [Dao Hề thích ăn Ice Cream].

[111111] đã dùng bom giết chết [111111].

[Dao Hề thích ăn Ice Cream]: Sao tôi lại chết rồi? Xảy ra chuyện gì vậy?

[Bắc Trà]: Mịa bờ, số 1, anh làm gì thế hả? Tại sao lại đặt bom giết chết mọi người?

Tiếp tục tán gẫu đi, chẳng phải lúc nãy còn nói chuyện rôm rả lắm sao? Một câu đệ sẽ cho tỷ lãnh thưởng, hay ho lắm mà, sao không nói nữa đi? Bây giờ chết hết rồi, lãnh đi!

Vì cảm sốt, viêm họng, Lâm Gia Ca rất lười nói chuyện, bên tai lại là những câu chất vấn liên tục, anh từ từ gõ trên màn hình mấy lần, gửi một tin nhắn qua:

- Xin lỗi, bấm lộn.

[Bắc Trà]: Trời đựu...

Trong lúc [Bắc Trà] nói hai chữ kia, Lâm Gia Ca không lập tức bắt đầu ván mới mà gửi lời mời kết bạn cho [Bắc Trà].

Rất nhanh, lời mời được chấp thuận, nhưng Lâm Gia Ca vẫn không bắt đầu game.

Trong game, [Bắc Trà] và [Dao Hề thích ăn Ice Cream] đợi một lúc lâu cũng không thấy chủ phòng là anh bắt đầu game, sau đó hai người bắt đầu thúc hối.

Lâm Gia Ca lúc này mới từ từ mở inbox cho [Bắc Trà], nhắn qua một tin:

- Chừng nào em mới về nhà?

Hắn không chờ [Bắc Trà] trả lời, cứ tiếp tục gửi thêm mấy câu:

- Hai con thức rồi, không có gì ăn, bây giờ tụi nó đang gào khóc kìa.

- Đứa lớn không chịu ngủ, đòi mẹ, nói mẹ chưa về thì sẽ không ngủ!

[Bắc Trà]:??????

Đợi sau khi [Bắc Trà] trả lời tin nhắn xong, Lâm Gia Ca làm bộ như bừng tỉnh, giả vờ như phát hiện mình gửi nhầm, lại gõ thêm một tin nhắn dài:

- Thật ngại quá, tôi gửi nhầm rồi, đáng lý ra phải gửi cho Dao hề mới đúng, lại đi gửi cho cậu...

Bốn câu ngăn ngắn nhưng lại có một tin quá lớn khiến [Bắc Trà] hoàn toàn không thể nào hiểu được tình hình cơ bản hiện nay của Dao hề.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện