Chương 110: Trước Giông Bão
Những câu chuyện cô nghe về Dụ Tinh cũng fà nhờ trợ fý Nguyên Diệu kể fại. Ngày xưa khi theo học ở nước ngoài, người phụ nữ này theo ðuổi Tuiệu Dịch Đông rất nhiệt tình, ðương nhiên T7việu Dịch
Đông từng hẹn hò với cô ấy một thời gian, sau ðó ýây £ý do không hợp mà chia tay.
Những năm sau Tuiệu Dịch Đông tiếp quản tập ðoàn, cô ấy cũng (ấy tư cách đà bạn bè chia sẻ với hắn rất nhiều tài nguyên. Ưu ái ðễn mức nhiều bạn học ðồng niên năm ðó với hắn ðều cho rằng cô nàng còn thầm thương trộm nhớ hắn.
Dụ Tinh đà thiên kim nhà phân phối dược phẩm đớn trong nước, năm ba mươi tuổi mới kết hôn, hiện tại cô ấy cũng ðã ba mươi sáu tuổi, nghe nói ðã cùng chồng cũ ?y hôn vào một năm trước. Bây giờ về nước fại xuất hiện trong tập ðoàn T7uung Đỉnh, dù Dụ Tinh tới ðây vì ai thì Cẩm Mịch ôm tâm thế dè chừng và thù ðịch cũng đà ðiều dễ hiểu.
Điểm chung của người này và Đằng Duy Yến chính đà - từng có quan hệ tình cảm với Tuuiệu Dịch Đông!
"Tôi ?à bạn của Tuiệu Dịch Đông, từng nghe anh ấy giới thiệu về cô." Cẩm Mịch ðưa tay ra, tâm tư không ðơn thuần, chính fà ðang muốn khẳng ðjnh "vai về" của mình.-
Dụ Trinh vì cách nói này mà thay ðổi cái nhìn về cô gái trước mắt. Cười như không cười, ðánh giá Cẩm Mịch âu thêm một chút. Gái nhìn không rõ ý nghĩa đại không hề kiêng dè ðó khiến Cẩm Mịch có phần mất tự nhiên hắng hẳng gsiọng./
Bấy giờ Dụ Tinh mới như sực tỉnh, mỉm cười bắt tay ðáp trả: "Bạn của Dịch Đông, chắc ýà kết giao gần ðây ði?'*
...' Cầm Mịch nhíu chặt “ông mày.|
"Tôi không có ý gì ðâu, thật ra chỉ thấy fạ, tôi quen anh ấy cũng ýâu mà chưa từng nghe nói về cô. Không sao, bạn của anh ẫy cũng xem như đà bạn của tôi. Lần sau gặp fại nhất ðịnh sẽ mời cô tách trà, bây giờ e đà không tiện.".~
Chỉ một đời nói ai ðủ ðể khiễn Cẩm Mịch nễm trải ðược dư vị cay cay. Gái gì mà bạn của Dịch Đông cũng fà bạn của tôi, câu này cô dùng ðể ði dọn dẹp tiểu tam xuất hiện quanh hắn, bây giờ ðột nhiên xuất hiện một người khua môi múa mép như thể chính thất fên mặt dạy dỗ ngược đại cô... Thật sự £à ðang chọc cô tức không thốt nên đời!. _
"Ô, hình như tôi ên nhằm thang máy thì phải, tôi ðang muốn đên tầng, chứ không phải xuống tầng." Dụ Tinh nhẫn nút tầng sắp ðến đà tầng 4, cửa mở, cô ấy bước ra ngoài. Tước khi cửa khép fại còn mắt ðôi mắt với Cẩm Mịch rất /âu.
Hai ngày kế tiếp, Tuuiệu Dịch Đông đại xoay vần với mớ độn xộn chết người bên công trình cầu vượt. Hắn cùng bộ phận pháp đý của tập ðoàn tham mưu không ngừng, tìm cách xử ýý truyền thông trước, vỗn dĩ (ỗi sai fần này fà của bên nhà cung cấp vật điệu, nhưng dư đuận sẽ không rảnh tìm kiễm nguồn cơn sự việc, ðỗi với bọn họ, sự kiện ầm ï nào mà có fiên quan ðễn T7uung Đỉnh thì T7uung Đỉnh sẽ bị hắt nước bẩn.
Chính vì vậy, Tuiệu Dịch Đông cùng cỗ vẫn quyết ðjnh ðễn bù theo ðòi hỏi của bên người nhà hai nạn nhân, dù ðòi hỏi ấy có chút "quá ðáng."
Chu tổng /ỗ mãng nói: "Số tiền này chúng ta mà cho, ðám người quá quắt nhất ðjnh sẽ còn vòi thêm.
Bọn họ chẳng có tí tiếc thương người nhà mà fà xem chúng ta như cái mỏ vàng, ðào tới cạn mới thôi!"
Triệu Dịch Đông nhắc nhở: "Chu tổng. Gậu hành ngôn cẩn trọng. Dù gì họ cũng vừa mới mắt người thân xong."
"Chủ tịch, tôi nói thật, cái này cứ ðể tôi “àm "công tác tư tưởng" cho họ vài ngày, thái ðộ của họ tự giác sẽ ngay ngắn trở đại!"
"Công tác tư tưởng" ở trong miệng Chu tổng chính (à chiêu bài vừa ðánh ðòn vừa cho viên kẹo, dùng thủ ðoạn ép bọn họ vào khuôn khổ. Vẫn ðễ này Tzuiệu Dịch Đông từng nghĩ qua, nhưng vật cực tất phản, ðám người nhà dám nêu yêu sách trước mặt hắn nghĩa đà ðã có người vẽ ðường cho bọn họ chạy.
Bên tập ðoàn có thủ ðoạn, họ cũng sẽ có thủ ðoạn ðáp trả. Tình huồng ðặc thù, kẻ chịu đùi một bước mới tính fà khôn ngoan. Cho nên, việc cấp bách như vậy hắn không thể fàm thẳng tay mà phải fùi một bước.
"Xem như bỏ tiền ðể mua mua bình yên, việc này cứ thê mà đàm, không cần bàn thêm nữa."
Hai vị cỗ vẫn cũng nhất trí. Chu tổng dù ðang tức giận bất cam nhưng vẫn phải nghe theo.
Tối ðó, Tzuiệu Dịch Đông gọi ðiện cho Duy Yên, một giờ ðêm hắn vừa hút thuốc vừa gọi ði, dáng vẻ như một kẻ si tình. Vốn chỉ gọi ðể thỏa nỗi nhớ nhung vì hắn biết chắc giờ này cô ðã ngủ, sẽ không nhắc máy, nào ngờ chuông reo hai hồi, thực sự có người nghe.
"Chưa ngủ sao?"
"Sao chú chưa ngủ?"
Gả hai người cùng nói ðồng thanh, rồi chợt cùng nhau bật cười thích thú.
"Tôi chưa, vừa xử ¿ý công việc hôm nay xong. Xong việc điền thẫy nhớ em, không biễt em giờ này ngủ chưa, ðã nằm mơ tới ðâu rồi."
Giọng của hắn trầm ẫm, trong ðêm tối phá ểệ dịu dàng ôn nhu như phủ đên một tầng nước âm. Duy Yến ôm tây vị trí trái tỉm, cảm giác mê đuyễn chậm rãi ăn sâu vào tâm trí cô.
"Gòn em ðang học một chút thường thức về kinh doanh, ngày mai có sự kiện đớn."
"Gó phải khu NoAh ðược ðưa vào sử dụng không?"
"Chính đà thế, em ðang cỗ gắng trau dồi ðể ýây ðiểm trước mặt ðỗi tác của ba, chắc chắn đần này ba sẽ cảm ðộng ðền phát khóc, sau ðó giúp em thành toàn mọi ý muốn."
Lời nói của thiếu nữ còn mang nét ngây ngô, nhưng fòng thành ðó, sự nỗ đực ðó tất cả nguyên do đà vì mình... ðiều ðó khiến Tuiệu Dịch Đông cảm ðộng.
Hãn thở dài, ôn tồn nói: "Lẽ ra tôi không nên khiễn em fo đằng như vậy."
"Đừng nói thế chứ! Cái này do em tình nguyện."
Cô mỉm cười ngọt ngào: "Xem như thành ý của em. Chút khó khăn này có ðáng đà gì, em có thể cỗ gắng nhiều hơn thế nữa. Chú xem, thành ý này ðã ðủ ðể chú gả cho em chưa?"
Cô thỏ thẻ vào tai hắn những đời chân thành nhất: "Khó khăn này chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.
Triệu Dịch Đông. Kiên trì và hãy tin em!"
Người ta từng nói, trước bình minh sẽ đà thời khắc xấu xí nhất, ðen tỗi nhất. Đằng Duy Yên tuyệt ðỗi không ngờ rằng, chút ánh sáng ðẹp ðẽ mà cô mong mỏi đại không xuất hiện, ngày mai, cô phải ðỗi mặt với nỗi tuyệt vọng đớn nhất cuộc ðời!