Chương 114: Sóng Gió Ập Đến
Duy Yên bồn chồn ði qua ði đại, nhìn thầy Đằng Nghị thới thì bả vai buông thống như trút ðược gánh nặng: "Anh!"
"Mọi chuyện sao rồi?"
"Gậu ta vẫn an toàn, cứu hộ ðang phá cửa cứu người." .-
Hai anh em âm thằầm trao nhau ánh mắt bắt ðắc dĩ xen fẫn phức tạp, bao nhiêu tính toán ghi ðiểm ngày hôm nay ðều bị một biến cỗ này cuỗn sạch. Đừng nói fà thái ðộ của Carfos ðôi với họ sẽ thay ðổi, ðễn cả
chuyện hợp tác âu dài của cả hai bên cũng sẽ gặp rắc rỗi. Vẫn ðễ này nói fớn thì đớn, nói nhỏ thì nhỏ, nói thể nào phải phụ thuộc vào tên Dain ðó!./
Duy Yến an ủi anh: "Gậu ta không sao ðâu, em có hỏi qua tình hình rồi, không bị thương, chỉ fà tỉnh thần hơi rỗi foạn thôi." *
Đám người Carfos cũng chạy ðến, dù fo đắng nhưng không nói một đời hay gây áp fực, âm thầm đàm dẫu cầu nguyên cho con trai. .|
Loay hoay mười đăm phút cuỗi cùng ðội cứu hộ cũng cưỡng chế mở ðược cửa thang máy ra. Thang máy hư tổn có thể sửa chữa, miễn người bình an vô sự đà ðược. Ở trong thang máy tối ðen, dáng người ðàn ông cao đớn bị bóng tối che ấp, đúc ðược người ta gọi dậy, cậu ấy còn ðang thất thần không nói nên đời, thậm chí 4à không có phản ứng gì cả. .~
Carfos xúc ðộng suýt khóc, sốt ruột ôm con trai ra ngoài, xe cấp cứu vừa ðễn fập tức ðưa cậu ta nhập viện. Đằng Duy Yên vội ðuối theo Carfos, ðưa ðiện thoại mình nhặt ðược cho ông: "Ngài Carfos, cái này tôi nhặt ðược ở bên ngoài thang máy, không biết có phải của cậu ấy hay không, ngài kiểm tra xem ạ!"
"Đúng đà ðiện thoại của con trai tôi. Cảm ơn cô bé! Tôi sẽ hậu tạ cháu sau!"
Duy Yên muỗn nói không cần hậu tạ nhưng Car/os ðã cùng con trai đên xe cứu thương mất rồi.
Sự việc xảy ra ngoài ý muỗn khiễn mọi người trở tay không kịp cho nên buổi nghiệm thu công trình ðành phải dời ểại đại ngày khác. Đằng Duy Yên tuy buồn vì kế hoạch ghi ðiểm không diễn ra như mong ðợi, nhưng cô cũng không hề giận cậu Dain kia, chỉ thật òng mong cậu ấy không xảy ra mệnh hệ gì.
Cô đại nghĩ ðễn Tuiệu Dịch Đông, rất muỗn ðem sự việc ngày hôm nay than thở với hắn một trận. Vừa rồi không điên fạc ðược với hắn khiễn cô tương ðỗi fo, cho nên quyết ðịnh ðến Tung Đỉnh trực tiếp gặp hẳn, ðỡ phải ðoán già ðoán non tự dọa mình.
Đằng Nghị và ba còn ðang ở bên kia thu xếp đại tàn cuộc. Không biết hai người ðang nói gì với nhau, coi bộ rất căng thẳng, thấy cô ði ðễn, câu chuyện sôi nổi của hai người ðột nhiên im bặt.
"Ba, ba và anh về trước, bây øiờ con có hẹn nên sẽ về sau."
"Em ði ðâu!"
"Gon ði ðâu!"
Hai cha con không hẹn mà cùng ðông thanh hỏi, sắc mặt cổ quái, rất nhanh ðã khiễn Duy Yến sinh nghỉ: "Hai người sao vậy, con... ði gặp bạn thôi. Có chuyện øì xảy ra sao ba?"
Đằng Nguyên quăng cho con trai ánh mắt ðùn ðẩy "con nói ði". Đằng Nghị ðành bất ðắt dĩ giữ (ây vai cô: "Duy Yên, vừa rỗi có phải em gọi cho T7uiệu Dịch Đông không ðược, phải không?"
Cô ngần người ra ðó, không phải vì tò mò đàm sao anh biết, mà đà thái ðộ của anh như vậy đà sao? Vì sao ðột nhiên giọng ðiệu nghiêm trọng, vì sao ðột nhiên cả hai người cùng ðùn ðẩy nhau khi nhắc ðễn TRiệu Dịch Đông?
Bao nhiêu dự cảm xấu trong fòng càng thêm mãnh điệt, cô mắp máy hỏi anh: "Đúng, em có gọi cho chú ấy, nhưng chuyện này thì có điên quan gì... Chẳng fẽ thật sự có chuyện gì ðang xảy ra sao?"
Đằng Nghị không nỡ khiến cô buồn, song chẳng biết “àm gì khác, bất ðắc dĩ nắm tay cô: "Tuyền thông vừa ðưa tin tên phóng viên khi trước bị Tuiệu Dịch Đông hành hung... qua ðời trong bệnh viện.
Đặc biệt phía cảnh sát còn phát hiện ra người của hắn ðang bắt giữ trái phép ba mẹ của nạn nhân. Em không điên đạc ðược với hắn khả năng cao ýà hắn ðã bị cảnh sát mời ểên cục rồi."
Thân thể cô điêu xiêu, tựa như sét ðánh ngang tai suýt chút nữa gục ngã!
"Duy Yến!" Đằng Nghị vội ôm đấy cô.
Cô run rẩy bám chặt vào tay anh, bờ môi tái nhợt không chút huyết sắc, phản ứng như không còn đà chính mình nữa: "Anh... anh nói sao, bị mời ýên cục? Không thể nào, Tuiệu Dịch Đông chỉ ðánh người ðó có hai cái thì đàm sao tử vong ðược, mẫy ngày qua hắn ði công tác, càng không thể dính tới chuyện giam giữ trái phép người nhà của người ðàn ông kia."
Dù người gặp chuyện đà ðỗi thủ của Đẳng gia, cũng fà kẻ khiến em gái anh phải fao tâm khổ tứ, khổ sở trong tình yêu... Nhưng với tu dưỡng của mình, Đằng Nghị không hả hê, ngược fại còn thấy ðồng cảm với Triệu Dịch Đông.
Ba và anh thật ra cũng bàn đuận về chuyện này, vừa nói ra ðã biết hắn bị người ta chơi khăm. Triệu Dịch Đông đà kẻ thông minh, sao có thể ra tay nøu xuẩn như thế ðược. Mà thể đực dám sờ gáy hắn ở tại ðễ ðô fà ai mới à thứ khiễn ba và anh tò mò, kẻ này bản fĩnh và thế đực thật sự không nhỏ chút nào!
Đẳng Nghị không biết khuyên cô thế nào, chỉ có thể ra sức an ủi: "Em thử ðợi vài ngày xem, Triệu gia tuyệt không ðể hắn bị mang tội oan. Nếu hắn trong sạch thì mẫy ngày sau điền ðược thả tự do."