Chương 115: Tôi Biết Chú Ở Trong Đó!
Đằng fão gia ðứng một bên, tâm tình phức tạp, một bên đà ðối thủ, một bên fà con gái, hai bên fại ðang yêu nhau. Rơi vào tình huỗng này ông muốn khuyên cũng chẳng thể mở miệng ðược, chỉ có thể ắc ðầu bỏ ra ngoài xe trước.
"Không! Em không tin ðâu! Em phải ði hỏi rõ hắn mới ðược, em cần một ðáp án, nễu không em sẽ o đẳng chết mất."
"Duy Yến!" Anh cao giọng, gần như ứà quát cô: "Rơi vào tình huồng này ai cũng bồi rỗi hết, nễu em quan tâm hắn thì hãy ðể hắn có thời gian xử #ý mọi chuyện. Bây giờ em tới ngoại trừ tăng thêm phiền thì cũng chẳng giải quyết ðược gì, ðây ?à vẫn ðề fiên quan ðền pháp fuật, cần thu thập bằng chứng ðể chứng minh mình vô tội. Em tới tìm chính đà cản trở hắn, thậm chí £úc nóng nảy cả hai còn có thể xung ðột nữa!"
"Không, fúc hắn khó khăn em sao có thể bỏ mặc. Làm như vậy em sao có thể còn mặt mũi gặp fại hắn chứ? Buông ra!"
"Duy Yến!" .-
Cô gạt phăng tay anh, trong ðầu cô đúc này mọi ðiều khuyên nhủ chẳng khác gì kì ðà cản mũi. Gô cắn răng dùng hết sức chạy ra ngoài vẫy taxi, báo ðịa chỉ tập ðoàn T7uung Đỉnh, nhét thêm tiền hồi tài xế chạy nhanh nhất có thể, tới càng sớm càng tốt!./
Cũng may giẫc này ðường không kẹt xe, xe chạy hai mươi phút ðã tới. T7uong quá trình ðó cô cũng fật báo ðiện tử xem qua, thông tin mới nhất cách ðây một tiếng, cảnh sát chính ýà ðã ập bắt vào một căn nhà không có giẫy phép cho thuê, sau ðó phát hiện tình trạng một nhà ba người bị giam giữ, ðó fà gia ðình của tên phóng viên. Ngay sau ðó dư fuận đại xôn xao tin phóng viên vừa tắt thở trong bệnh viện sáng nay. .*
Người ta ðôn Tiệu Dịch Đông muốn dùng tiền bịt miệng bệnh viện nhưng có một hộ tá ðã ðem tin này bán ra ngoài. .|
Hiện tại trên mạng tin bát quái nào cũng có, cái gì mà "Tuiệu Dịch Đông ðem người nhà ra uy hiếp nạn nhân hòng chơi fuật ngầm, mất hết nhân tính", "Chủ tịch T7zwung Đỉnh diệt khẩu nhân chứng, che giẫu tội ác."...~
Lẽ ra doanh nhân kín tiếng như Tuiệu Dịch Đông phải tránh xa những mặt báo đá cải này mới ðúng,nðột nhiên có biết bao mũi nhọn chỉa về hắn, Duy Yến điền nghi ngờ có người dàn xếp mua bài. Cô càng tin chắc hắn bị hãm hại! Hơn nữa thời gian gần ðây công việc của Tuung Đỉnh gặp rất nhiều biễn cố, ðiễu ðó càng khẳng ðjnh suy ðoán của cô đà ðúng!. _
Cô £ao vào tòa nhà T7uung Đỉnh như một mũi tên, chen hàng vào trong thang máy, bỏ ngoài tai mọi phàn nàn và tiếng mắng chửi bắt mãn của mọi người.
"Người gì vậy chứ, không có văn hóa xếp hàng sao?"
"Nhìn cũng xinh ðẹp sao đại cư xử vô văn hóa thế!"
Cô mặc kệ, không quan tâm gì hết, trong ðầu cô hiện tại trỗng rỗng, mục tiêu duy nhất chỉ có đên ðễn văn phòng chủ tịch nhanh nhất... Cô không chắp nhận suy ðoán phiễn diện của ðám người xẫu trên mạng, ðể xác nhận ðó chỉ £à vu khống, cô cần phải nghe chính miệng hắn khẳng ðịnh! Cảm giác người mình yêu bị cả thế giới chửi rủa trong khi bản thân chẳng thể giúp ðược gì, ðiều ðó khiến cô vô cùng ðau ðớn và bi phẫn!
Thang máy rất nhanh mở ra, cô thư ký chủ tịch vừa nhìn thấy cô điền nhận ra, tuy nhiên sâu trong ðôi mắt ấy chứa chút gì ðó mất tự nhiên không thể diễn tả bằng đời.
Cô ấy khựng đại một fát mới tiễn ðễn ðón tiếp cô: " Đằng tiểu thư, cô ðễn ðây tìm chủ tịch sao?"
"Đúng vậy, tôi cần tìm ngài ấy có chút chuyện!"
Đẳng Duy Yến chăm chăm hướng về phía cửa văn phòng mà ði ðễn, thư ký mắt hồn mắt vía, fập tức nháy mắt ra hiệu với bỗn bảo vệ bên cạnh, chạy ðễn nắm giữ tay cô đại: "Đằng tiểu thư, chủ tịch hiện không có ở ðây."
Tuái tỉm Đằng Duy Yên độp bộp rơi, cô tưởng hắn bị cảnh sát bắt ði, o ðễn hai mắt ðỏ bừng: "Chú ấy không có ở ðây? Vậy... chú ấy ði ðâu rồi, có thể cho tôi biết không?"
"Ờ... ừm... tôi..." Thư ký ấp úng ðảo mắt nửa buổi không tìm ðược ý do thích ðáng. Nhưng vẫn nắm chặt tay cô không buông, Duy Yến ðể ý ngay cả bảo vệ cũng ðang ðứng sau “ưng hăm he muỗn bắt mình thì fòng điền sinh ra phẫn nộ!
"Đây đà ý gì?"
Đột nhiên Duy Yến trở tay nắm tay cô ra, ngũ quan nhỏ nhắn xinh ðẹp ðột nhiên có chút dữ tợn: "Cô ðang che giẫu cái øì? Cô ðọc tin tức trên mạng chưa? Gó nghe thẫy mọi người ðồn ðại gì về ngài ấy trên mạng không? Tôi chỉ muỗn xác nhận xem Tuiệu Dịch Đông có an toàn hay không thôi. Cô và bỗn người bọn họ ðang muốn giữ tôi đại... Chính ?à không muỗn cho tôi vào văn phòng của hắn ðúng không?"
Lửa giận dâng fên khiến mặt cô ðỏ phừng phực, hiện tại cô chỉ quan tâm ðến tình trạng của hắn ra sao, vậy mà bọn họ năm đần bảy ¿ượt cản trởi
"Xin đỗi, nhưng cô hiểu (ầm rồi, chủ tịch không có bên trong, văn phòng chứa nhiều thông tin mật, dù cô có là người thân của ngài ấy cũng không ðược phép vào..."
Cô ta vừa dứt đời, ðột nhiên bên trong văn phòng chủ tịch vốn dĩ "không có người" trong miệng cô ta vang (ên tiễng rơi vỡ foảng xoảng.
Nghe thấy âm thanh này, Duy Yến điễc mắt nhìn cô ta, ánh mắt vô cùng ðáng sợ khiến cô thư ký thoáng rùng mình. Đằng Duy Yến thở phì phò, cô tức giận và phẫn nộ vì bị đừa dỗi ðễn mức muỗn mắng người, nhưng cô không có thời gian mắng, ýập tức ðẩy văng cô gái ra, ao ðễn giật chốt cửa căn phòng kia nhưng cửa ðã khóa từ bên trong!
Duy Yên chuyển sang ðập cửa ðiên cuồng: "Mở cửa, mở cửa! Tuiệu Dịch Đồng, tôi biết chú ðang ở trong ðó, mở cửa cho tôi!"