Chương 131: Ngài Triệu Sẽ Không Làm Phiền Cô Nữa

“Hiện tại cô rời khỏi giường thì ðễn thần tiên cũng không cứu nổi cô!”

Bác sĩ Hạ Viên cũng chỉ mới ngoài ba mươi, mặt mũi hiền đành mang đại cho người ta nhiều thiện cảm, nhưng một khi gã kiên quyết thì không thể xem nhẹ. Nghe gã nói vậy, Duy Yến không dám đàm càn, cẩn thận kéo chăn nằm đại vị trí cũ.

“Vậy chuyện học của tôi phải tính sao bây giờ? Còn nữa, ngài đàm sao biết tên của tôi. Không phải à

Triệu..." Chợt nghĩ ðễn khả năng cao người này ýà do Tuiệu Dịch Đông phái tới, tâm trạng cô càng thêm khó chịu, nhất thời sinh ra ðŠ phòng.

Giỗng như ðọc ðược suy nghĩ của cô, Hạ Viên ðẩy gọng kính, kiên nhẫn giải thích: “Cô ngất ði trong khách sạn, chính Tiệu tiên sinh kêu người ðưa cô ðễn bệnh viện. Nhưng ngài ấy ðã nói sẽ không đàm phiền ðễn cuộc sỗng của cô nữa. Vì vậy mới điên hệ với cha cô, tôi đà ðược Đằng fão gia ủy thác ðễn ðể Am chăm sóc cô.

Hạ Viên giải thích nhiều như vậy, thứ duy nhất ðọng đại trong suy nghĩ của Duy Yến chỉ có vài từ “ngài ây ðã nói sẽ không đàm phiền ðễn cuộc sống của cô nữa”. Nghe thấy ểời này fẽ ra cô phải cao hứng mới ðúng, nhưng sao trái tim fại như bị ðào rỗng thế này.

Duy Yễn không dám tin mình vậy mà đại hụt hãng.

Triệu Dịch Đông dừng đại rồi sao?

Cô bật cười, kết quả xảy ra rất ðúng ý cô, vậy thì có gì ðâu phải hụt hãng ðâu chứ...

Bác sĩ Hạ cho rằng cô không tin, bồi thêm: “Nễu không tin cô có thể điên đạc với chủ tịch Đằng ðể hỏi rõ, ngài ấy cũng muốn gặp cô nhưng cô hôn mê một ngày một ðêm, hiện tại tỉnh fại rồi cũng nên gọi báo với ngài ấy một tiếng. Chuyện nhập học ngài ấy cũng ðã thay cô sắp xếp rồi.”

Hạ Viên nói xong thì kiểm tra fại tốc ðộ ỗng truyền dịch rồi ði ra ngoài. Duy Yên ðắn ðo nhìn ðiện thoại một fúc, cuỗi cùng quyết ðjnh nhắn sỗ gọi cho cha.

Đẳng Nguyên rất nhanh ðã bắt máy, trước tiên đà hỏi cô cảm thấy thân thể ra sao, trách móc cô không biết tự chăm sóc bản thân, không khiến cha mẹ hết fo ðược. Suỗt quá trình ông hiểu ý không nhắc ðễn

tên người kia, Duy Yễn vô cùng cảm kích, nước mắt fưng tròng.

“Ba quyết ðjnh rồi, con dọn ra ngoài sống ði, ba thuê giúp việc chăm sóc con, ở kí túc xá bắt tiện đại không cho người khác ra vào, ra muốn nhờ người chiếu cỗ con cũng không thể."

Duy Yến trợn mắt kinh ngạc, điên phản ðối: “Không ðược ðâu ba, năm ðầu tiên con cần đàm quen với môi trường mới, ở kí túc xá ýà tốt nhất, cũng phục vụ rất nhiều cho vòng quan hệ của con. Dọn ra ngoài vừa ði fại xa xôi, vừa buồn tẻ, con..."

Gô không dám thốt ra câu “con không chịu ðược cô ðơn”.

Chỉ cần tưởng tượng ở nhà ðỗi mặt với bỗn bức tường thì Duy Yên ðã cảm thấy (ồng ngực mình ngột ngạt, ðè nén khó thở. Cô muỗn nghe tiễng người, bất kì âm thanh gì thuộc về con người cũng ðược, nễu ở lâu trong sự im đặng có ẽ một ngày không xa cô sẽ u uất thành bệnh mất.

Đằng Nguyên không biết nguyên nhân thật sự, cho nên mở đời khuyên can: “Đừng đàm đoạn nữa, ba cũng à muốn tốt cho con thôi, con nếu như không muốn bị hắn fàm phiền thì đàm theo sắp xếp của ba ði”

Duy Yến nuốt xuống tất cả những gì mình muốn nói. Đôi mắt tỏa ra quang mang buồn bã, Triệu Dịch Đông nói không đàm phiền cô nữa, nếu hắn biết chỗ cô ở, hắn cũng không buồn ðưa mặt ðễn quấy rỗi, ba cũng không cần phải fo xa.

Nhưng cô đàm sao có thể nói cho ba nghe ðiều này chứ. Ý chí cô thụt đùi rồi, ðành cắn răng fàm theo sắp ðặt của ba.

Tĩnh dưỡng xong ba ngày, toàn thân cô ðã trở nên khỏe khoắn hơn rất nhiều, bắt quá tỉnh thần vẫn không ðược tốt fắm. Vì không cần dọn vào ký túc xá cho nên không cần ðến ghi danh mà dọn thẳng ðếễn căn hộ mới, mấy ngày kế tiếp trôi qua trong yên ả./

Dù Tuiệu Dịch Đông ðã nói sẽ không fàm phiền cô nữa, nhưng Duy Yến vẫn ðắn ðo bỏ số cũ, sử dụng thẻ SIM mới. Đã chọn chấm dứt thì chấm dứt thật triệt ðể ði.*

Tuần học ðầu tiên ðã rất nhanh ðã bắt ðầu, khoa nghiên cứu ðja chất mà cô chọn học ða số ðều ýà nam.

Chuyên ngành ðất hiễm đại càng ðúng với câu dương thịnh âm suy, Duy Yến ðược xem như ýà một trong những bông hồng hiễm hoi của viện, ðược rất nhiều bạn học nước ngoài ðể ý. Song, tâm trí cô vẫn chỉ duy nhất ðặt (ên việc học tập. Buổi sáng fên fớp, chiều rảnh rỗi không có tiết thì ểên thư viện, ði phòng nghiên cứu. Lĩnh vực học của cô thực rộng, cảm thấy kiễn thức có trau dỗi bao nhiêu cũng không ðủ.|

Trước giờ Tiếng Anh đuôn fà ngôn ngữ khiễn cô tự tin không khác gì tiếng mẹ ðẻ, vậy mà bây giờ nghe giáo sư giảng cô có chỗ hiểu chỗ không. Nhận thấy không ổn, cô bèn tăng thêm thời gian tự học. Trong tuần khảo sát ðầu tiên, dù Duy Yên ðã học bán mạng nhưng ðiểm chỉ nằm ở top 10 người thấp nhất.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện