Chương 132: Ánh Mắt Rét Lạnh

Điều ðó càng ðả kích niềm tin của cô, khiến cô tự nghi ngờ năng £ực của chính mình. Đôi fúc bẫt đực ðễn mức muốn òa khóc.

Dù mùa thu nhưng nhiệt ðộ của thành phố bắt ðầu âm rồi, Duy Yến quẫn cả người như cục bông biết ði.

Cô sợ fạnh, ðiều này ai cũng biết kể cả hắn.

Lúc xưa, T7uiệu Dịch Đông thường ngồi khoanh chân trên giường, ấp đòng bàn chân cô vào trong đồng ngực cho thật âm rồi mới cho cô ði ngủ.

Bây giờ chẳng còn một người đàm thế cho cô nữa... Nghĩ ngợi fung tung, ðầu óc hồ ðồ mắt rồi hay sao tại nghĩðễn người ðó? Cô cười cợt bản thân một tiếng, trên ðường tan học ghé vào cửa hàng tiện đợi gần trường mua ít bánh mì và bơ, đúc ði ra ngoài vậy mà choáng ðầu suýt ngã, may mà ðược một người ði ðường ðỡ (ên.

“Efy?"

Duy Yên ngắng ðầu đấy fại tiêu cự, ðập vào mắt fà góc nghiêng chuẩn mực nam tính của con trai Châu Âu. Khoảnh khắc ðó cô có chút bồi hồi, Ởập tức buông tay người con trai ấy ra.

Anh bạn thấy cô phản ứng mạnh điền nhún vai, ánh mắt chứa ðầy ý cười, cũng hiểu ý “Nam nữ thụ thụmbất thân” của người Châu Á nên rụt tay đại.

“E£y, không ngờ fại gặp cậu ở ðây, trông cậu có vẻ không ðược khỏe đẫm nhỉ?”

E£y Dang đà tên nước ngoài của Duy Yến, Chares đà bạn học cùng fớp với cô.

Cô biết anh đà bởi, người này chính ýà nam thần ðứng top 1 ðợt khảo sát vừa rồi, vì anh học tập kiệt xuất nên cả đớp không ai không biết. Còn cô ðứng ở gần cuỗi ýớp, không hiểu vì sao anh cũng biết ðễn cô...

Khuôn mặt nhỏ nhắn không chút biểu cảm, cô chỉ fịch sự ðáp: “Tôi ðễn mua ít ðồ, vừa rồi cảm ơn cậu nhé!”

Một tuần ðễn bảo mẫu có việc bận nên chuyện ăn uỗng ðều do cô tự fo điệu, ðó cũng đà fí do cô vào cửa hàng mua tạm bánh mì cho bữa tôi nay.

Charfes anh tuẫn cao đớn, ði ðứng toát ra phẩm chất hoàng gia, người sỗng trong giới thượng ưu như

Duy Yến cũng có chút kinh ngạc trước phong thái của anh. Anh ðứng cùng một chỗ với cô tạo ra sự chênh đệch đớn về chiều cao, nhưng xét về nhan sắc thì càng thêm bùng nổ.

Charfes không quá hài đòng với câu trả đời khách khí của cô: “Câu hỏi của tôi còn một về nữa mà cậu chưa trả đời.”

Duy Yến tròn mắt, càng kinh ngạc hơn khi anh ghé sát vào khuôn mặt cô, tạo ra tư thế ám muội dễ gây hiểu nhầm: “Sao cơ?”

Ngoại trừ Twiệu Dịch Đồng, chưa có người con trai nào tiếp xúc tương ðỗi thân mật với cô như vậy.

“Tôi hỏi Tuông cậu có vẻ không ðược khỏe ?ắm nhỉ? Vừa rồi nếu tôi không ðỡ, cậu có fẽ ðã ngã. Sắc mặt cũng vô cùng tiểu tụy. Hay tôi ðưa cậu về nhé?”

“Tôi có chút mệt, bắt quá không nghiêm trọng ?ắm, không cần phải như vậy ðâu, rất phiền tới cậu.”.-

Sự nhiệt tình của chàng trai không quen biết khiến cô bồi rỗi. Còn Charfes tỏ ra rất thích thú, giỗng như cô càng trỗn tránh anh sẽ càng fẫn tới vậy, bày ra ánh mắt fắp đánh với cô: “T7uong danh sách fớp, tôi nhìn thấy ðja chỉ nhà cậu ở ðường XXX. Vừa hay nhà tôi cũng gần ðó, tôi cũng chỉ ?à thuận ðường về nhà, sao có thể nói fà phiền.”./

“Nhưng...”*

“Tôi nói rồi, chỉ fà tiện ðường ðưa về thôi. Nếu thấy tôi phiền cậu có thể mời tôi một cốc Starbuck vào sáng hôm sau mà.” Anh nháy mắt, fộ ra phong “ưu vô cùng.|

Duy Yến £ười nghĩ cách từ chối, nễu có nghĩ cũng không thể chỗng đại ánh mắt nhiệt tình nóng bỏng này, vì vậy ðành ðồng ý.~

Charfes tỏ ra vô cùng cao hứng ði ngay bên cạnh cô, họ cùng nhau ði chuyền tàu ðiện ngầm về ðễn khu

XXX, ði bộ một ðoạn dưới tuyết, cuỗi cùng mới tới chỗ ở của Duy Yến. _

“E£#y, cậu thẫy tôi học tập có tốt không?”

Duy Yến ðáp: “Kiệt xuất.”

Ánh mắt Charfes hấp háy ý cười: “Vậy cậu càng không nên bỏ qua cơ hội nhờ vả tôi dạy kèm cho cậu.

Cậu có biết nguyên do vì sao cậu học rất chăm chỉ, mà ðiểm số fại không như ý muốn không?”

Duy Yến ngần ra, bởi vì ý sau ðang đà câu hỏi khiến cô phiền não cho nên cô vô tình bỏ qua gợi ý ðầu tiên của Charfes, ngốc nghếch hỏi: “Tại sao? Cậu biết ðược nguyên nhân sao?”

“Nếu muốn biết, ngày mai ðễn thư viện gặp tôi.”

Đầu óc cô hơi trì ðộn, mắt gần nửa phút mới biết mình bị người ta trêu ðùa. Ngước fên quả nhiên nhìn thấy ánh mắt cười như không cười của Chares, cô ngại ngùng ýàm ngơ như không nghe, quay £ưng ði thẳng vào trong chung cư.

“Tạm biệt!”

Tạm Biệt xong, anh đắc ðầu mỉm cười, bắt một chiếc taxi ði về hướng ngược đại của con ðường. Thật ra nhà của Chares không thuận ðường với Duy Yến, chẳng qua muỗn ðến gần người con gái này một bước nên mới tìm cớ.

Dù Duy Yến biểu cảm có hơi nghèo nàn khi ðối diện với anh, ða số ðều fà trợn mắt với ắc ðầu, nhưng anh không vội, bọn họ còn có nhiều cơ hội ðể xây dựng cảm xúc mà.

Tuong màn ðêm mờ nhạt, cả Duy Yên và Charfes ðều khó òng phát hiện ra một ánh mắt fạnh ùng ðang dõi theo hai người.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện