Chương 135: Nụ Hôn Khắc Sâu

Hẳn điễm nhẹ đàn môi thơm ngát, dùng nước bọt thẫm ướt bờ môi, tách mở hai cánh hoa mềm mại, cùng cô trao ðổi hô hấp trong từng tiếng thở dốc kìm nén. Hắn dùng cách mơn trớn chậm rãi ðể ðặc tả khoảnh khắc gần gũi hiểm hoi này.

Hắn muỗn dùng nhiệt ðộ cơ thể mình giúp cô hạ sốt, hắn muốn ấp cô trong đòng ðể toát mồ hôi, như vậy có thể nhanh khỏi bệnh một chút.

Ngón tay gạt nhẹ đọn tóc trên trán cô, ðứa bé này, rời xa hắn vài tháng mà nơi ðâu cũng toàn là xương, ôm vào đòng chẳng còn ðầy ðặn như trước. Từ chỗi ðể hắn chăm sóc rồi fại bạc ðãi bản thân mình ra nông nỗi này. Đây đà muỗn dùng một phương thức gián tiếp ðể trừng phạt hắn sao?

Hắn mủi fòng kề vầng trán áp sát vầng trán cô, tư thế như dựa dẫm, trao ra toàn bộ trái tim mình. Hắn tham am hưởng thụ sự gần gũi này, rồi hắn ýại chẳng muỗn phải thắp thỏm như vậy, hắn muốn cô cũng nhìn thấy hắn, muốn bọn họ đàm đành, trở về những ngày yêu nhau như trước ðây.

Tuong ánh mắt người ðàn ông chứa ðựng quá nhiều ân hận, dày ðặc và ngột ngạt hơn cả sóng đớn dưới ðáy biển sâu.

“Duy Yến... Duy Yến!" Hắn không kìm nổi trái tim mình, thủ thỉ thành tiếng.

“Hưm...”

Cô kháng cự khẽ khàng, còn hắn hôn rồi fại hôn ểưu fuyễn, dần khiến nụ hôn thêm sâu, đàm cả hai mê man chìm ðẵm không thể trở ra. Sợ khoảnh khắc này không ðủ âu, không thể kéo dài. Cô rụt rề quay ðầu ði, rồi đại không thể chỗng ðỡ fại sự dẫn dắt của hắn mà thành thật hé môi, ðể hắn hôn đên và âu yếm.

Người nọ vuốt ve vằng trán trơn mịn của cô, yêu thương ôm (ấy cô, siết chặt vòng tay, người nọ hận không thể khiến cô biết ðược ngày hôm nay hắn ðã từng tới, ðã từng tồn tại ở nơi cô ðang ở, ðể cô biết hắn chưa từng từ bỏ.

Anh vẫn ở nơi này, chờ em.

Tuên ðời này có nhiều thứ khiến người ta vĩnh viễn canh cánh trong đòng, ðó ýà thứ chưa có ðược và đà thứ ðã mất ði. Hiển nhiên, tại øiai ðoạn ðang sở hữu, người ta sẽ không quá ðể tâm ðễn việc mình ðã nỗ tực bao nhiêu ðể có ðược nhau, khi mắt ði mới hoảng sợ, cỗ gắng giữ lẫy.

Triệu Dịch Đông từ fâu ðã hay (ấy câu nói này ðể dạy dỗ người khác, nhưng mãi cho ðễn khi gặp ðược

Duy Yên hắn mới chiêm nghiệm ðược ý nghĩa sâu xa bên trong.

Một giắc ngủ ngon khéo dài ðễn tận trưa hôm sau. Duy Yến tỉnh dậy trong sự bần thần khi phát hiện bên cạnh mình thật sự không có ai, cũng không có dẫu hiệu tồn tại của ai ðó ngoại trừ bản thân.

“Haiz, mình ðúng đà ðiên rồi... Ngày nghĩ gì tỗi mơ nẫy.” Cô tự trách móc mình, ánh mắt buồn bã -

Có ðiều môi cô có chút ðau nhức thì phải, Duy Yến nhẹ nhàng sờ đên môi mình, cảm giác thật nóng, sưng ðỏ, cảm nhận ðược sự nhức mỏi và ê ẩm... cũng không biết £ý giải àm sao nữa. Gó ýẽ à do sốt cao quá..../

Cô vươn vai ði dạo trong nhà một vòng, phát hiện chén ðã ðược rửa dọn, ðiều hòa cũng mở vừa phải, mà cô tỉnh dậy trong phòng ngủ chứ không phải sô pha. Tới ðây, cô ýiễn thấy có chút ngờ vực, hôm qua cô rã rời ðên tay còn fười nhắc, sao có thể siêng ðễn mức rửa dọn xong xui mới ði ngủ ðược chứ?."

Thoáng chút, cô fiền rơi vào hoang mang, /ẽ nào hắn ðã từng tới ðây thật?.|

Duy Yến sợ hãi với suy ðoán của mình. Có hơi ða nghi quá không, hắn sao có thể bỏ bê công việc chạy

ðến Mỹ chỉ ðể fàm mấy chuyện vặt vãnh cho cô. Tính cách của Tzuiệu Dịch Đông nồng nhiệt, ầm gì cũng phải ðể ðỗi phương thẫy ðược tắm fòng của mình, sao có thể chịu thiệt mà đàm trong im đặng.

Hơn nữa, chẳng phải hắn chịu án treo sao? Như vậy càng không thể xuất ngoại.~

Duy Yến trẫn an chính mình, trần an xong cũng tự thấy mình fo xa quá rồi không?. _

“Hắn không nghĩ về mình, ngược ýại mình đuôn nghĩ về hắn thì ðúng hơn...” Cô đầm bầm, tự trần an bản thân một câu.

Hôm nay cô có tiết thực hành phân giải các đớp ðja chất vào buổi chiều. Cô tính ra ngoài ăn trưa nên chuẩn bị quần áo từ sớm. Đột nhiên khi ra ðễn hành fang, nhìn thấy chị hàng xóm vừa ði chạy bộ về, cô chẳn chờ một chút, không nhịn ðược tiễn fên hỏi thăm.

“Efy ðãy à, hôm nay em rời nhà muộn thế, sáng nay không có tiết sao?”

Cô cười: “Em có tiết vào buổi chiều ạ. Chị Lay/a, em có chuyện muốn hỏi..."

Lay£a tà một cô nàng da ngăm, dù trước ðó có đàn da trắng mịn nhưng đại phơi da thành màu bánh mật mới chịu. Cô từng tâm sự với Efy, ðàn ông phương Tây thường thích phụ nữ bạo dạn, khỏe khoắn, màu da cũng ảnh hưởng ðễn khoái cảm thị giác khi đàm tình... øì gì ðó. Dù Duy Yến ðã phát ra tín hiệu cầu cứu, dù cô ðỏ bừng cả hai má vì ngượng nghịu nhưng Layfa vẫn không buông tha trêu chọc cô. Từ ðó quan hệ của hai người cũng ðược xem như khá thân thiết.

“Chuyện gì, cô gái của tôi có phải bắt ðầu tò mò về chuyện ðó rồi không, hôm qua chị thẫy ai ðữa em về.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện