Sĩ quan vừa từ bên ngoài trở về nhận thấy hôm nay sảnh tòa Quân bộ đột nhiên trở nên yên tĩnh lạ thường. Người sĩ quan trẻ tò mò nhìn bốn phía xung quanh, đột nhiên một khuôn mặt vô cùng quen thuộc trên bảng tin tức của Liên Bang và toàn vũ trụ quanh năm suốt tháng lọt vào mắt anh ta.

Là nguyên soái Alfonso.

Ngài ấy đã công tác ở bộ chỉ huy quân sự gần một năm, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy người thật. Anh đã nghe các đồng nghiệp nói rằng nguyên soái Alfonso rất ít khi đến tòa nhà Quân bộ.

Lúc này, Alfonso đang đứng quay mặt ra phía cửa và nói chuyện với người đàn ông bên cạnh.

Người đàn ông đó có bóng lưng cao lớn thẳng tắp, mái tóc đen tuyệt đẹp, mặc quân phục màu đen. Dù chỉ là nhìn từ phía sau nhưng viên sĩ quan trẻ vẫn cảm nhận được người này nhất định không tầm thường.

Nguyên soái Alfonso cười ha ha nói chuyện với người bên cạnh. Trước sự ngạc nhiên của viên sĩ quan, người đàn ông chỉ đáp lại nhẹ nhàng và tỏ ra không mấy quan tâm.

"Trở về thì thoải mái nghỉ ngơi một chuyến, chơi một thời gian đi." Alfonso mỉm cười hai mắt cong cong, ánh mắt rơi trên người Kỷ Sùng. Ngay từ những năm đầu ông đã luôn rất tán thưởng năng lực của Kỷ Sùng, sau đó nhờ chiến công của mình mà Kỷ Sùng trở thành nguyên soái trẻ nhất Liên Bang, mối quan hệ của hai người vẫn tốt như cũ.

"Không cần." Kỷ Dung thản nhiên trả lời: "Lần này thái độ của Quân bộ rất cứng rắn, tại sao nhất định phải gọi tôi về?"

Alfonso: "Không tại sao cả."

Alfonso nói xong, liếc nhìn Kỷ Sùng. Ánh mặt họ chạm nhau, Alfonso cười cười với Kỷ Sùng rồi nói: "Đi thôi."

Kỷ Sùng nhướng mày. Con cáo già này nhất định đang giấu diếm ông điều gì đó.

Hai người lên tầng, trong phòng họp đã chật ních người. Kỷ Sùng để ý cả tám vị nguyên soái đều có mặt đầy đủ. Sau khi ông báo cáo nhiệm vụ xong, quân bộ bắt đầu cuộc họp.

Trước khi hội nghị kết thúc, Alfonso nắm tay đặt lên miệng ho nhẹ hai tiếng và nói: "Cách đây không lâu thân vương Hoyt có chuyến viếng thăm Liên Bang, chúng ta đã lập kế hoạch sơ bộ về việc mua công nghệ vũ trụ từ Hoyt. Lần này, Cơ Giáp Đại Chiến cũng được tổ chức ở Hoyt nên anh ta mời tôi cùng đi, tôi và anh ta đã hẹn thời gian đàm phán thứ hai lần thứ hai."

Kỷ Sùng nghe thấy thế hơi nhướng mày, công nghệ vũ trụ hầu như quốc gia nào cũng nghiên cứu, hướng nghiên cứu chủ yếu là bước nhảy không gian.

Công nghệ không gian của Hoyt khá đặc biệt. Bọn họ đã khai phá ra kỹ thuật không gian có thể ứng dụng vào lưu trữ. Quốc gia nào trong vũ trụ cũng đều mua những chiếc dây chuyền không gian của Hoyt để chứa cơ giáp.Tất nhiên là số lượng không nhiều, chủ yếu dành cho những tướng lĩnh cấp cao phục vụ trong quân đội sử dụng, ví dụ như Kỷ Sùng. Ông có một chiếc dây chuyền đeo trên cổ, bên trong có chứa cơ giáp của mình.

Thế nhưng Hoyt chưa bao giờ đồng ý bán công nghệ không gian cho bất kỳ quốc gia nào.

Những năm qua, vô số quốc gia đã bị từ chối. Thế nhưng Hoyt muốn bán cũng không thể bán được.

Đế quốc Hoyt là quốc gia có nền công nghệ tân tiến nhất toàn bộ thiên hà, nhưng chế độ chính trị lại thuộc loại lạc hậu nhất. Đất nước này vẫn giữ nền quân chủ chuyên chế phong kiến, là quốc gia duy nhất còn giữ lại thể chế chính trị này. Ngay cả những quốc gia vốn giữ lại vị trí "nhà vua", nhưng phần lớn chức vị này chỉ mang tính đại diện chính trị chứ không nắm giữ quyền lực, Hoyt lại hoàn toàn khác.

Hoàng đế Hoyt dường như có một loại ma lực mang sức hấp dẫn kỳ lạ độc nhất vô nhị khiến người khác phải thuần phục. Không hề quá lời chút nào khi nói Horace, hoàng đế Hoyt chính là vị thần trong lòng dân Hoyt.

Sau cái chết của anh trai ruột, vị hoàng đế Alpha này kế thừa ngai vàng, dùng thù đoạn thiết huyết thanh trừng nội bộ Hoyt, lên ngôi mười bảy năm, trong ba năm đầu tiên ông sống sót qua bảy cuộc đảo chính thất bại. Cuối cùng, vị này từ một hoàng đế chỉ có hư danh không có thực quyền trở thành vị đế vương Hoyt nói một không hai lạnh lùng sắt đá.

Đôi mày tuấn tú của Kỷ Sùng nhíu lại, ông hỏi một cách không chắc chắn: "Công nghệ không gian?"

"Đúng thế." Alfonso nghiêm túc gật đầu.

Kỷ Sùng: "Hoyt dự định bán công nghệ không gian?"

Alfonso: "Đúng vậy."

Kỷ Sùng: "Hoàng đế Hoyt biết chuyện này?"

Nhắc đến hoàng đế Hoyt, Alfonso không dám đưa ra câu trả lời chắc cú, vì vậy ông nói: "Lúc đầu, thân vương Hoyt nhắc đến công nghệ không gian, tôi cũng nghĩ anh ta chỉ nói đùa. Nhưng sau khi anh ta trở về, chúng tôi đã lưu ý nhắc đến chuyện này với quân bộ cấp cao của Hoyt, hoàng đế Hoyt đã biết chuyện."

"Vua Hoyt không phản đối, cũng không đồng ý ngay. Về lời mời của thân vương Hoyt dành cho chúng ta, ông ta cũng không có câu trả lời gì, có vẻ ông ta đã bằng lòng."



Kỷ Sùng nhướng mày, vua Hoyt rất rộng lượng với người thân duy nhất của ông ta.

Vị thân vương này đã nhiều lần công khai phản đối sự chuyên quyền của hoàng đế Hoyt và bày tỏ sự ủng hộ với phe đối lập theo chủ nghĩa cải cách, cải tổ chế độ trở thành quân chủ lập hiến và phân chia quyền lực, đồng thời tin rằng khi thực quyền của hoàng đế quá mạnh mẽ sẽ không có lợi cho sự phát triển của đất nước.

Hơn thế, vị thân vương này còn nhiều lần chất vấn công khai quyền lực của hoàng đế, mọi người đều tin rằng sẽ có một ngày vua Hoyt sẽ trừng phạt anh ta. Tuy nhiên, hơn mười năm đã trôi qua, hoàng đế Hoyt vẫn để cho đứa em trai Omega ương bướng này thích làm gì thì làm.

Dù có nghĩ thế nào thì vị hoàng đế Hoyt này cũng không thể đồng ý bán công nghệ không gian, Kỷ Sung khẽ cau mày, nghĩ mãi không ra, chẳng lẽ đúng là như lời đồn thổi bấy lâu...

Hoàng đế Alpha của Hoyt yêu sâu đậm người em trai Omega của mình? Vị vua này vẫn chưa lập gia đình, thêm vào sự chiều chuộng đặc biệt dành cho em trai, điều này đã làm dấy lên những đồn đoán suy luận của rất nhiều người trong vũ trụ.

Đôi mày Kỷ Sùng chau lại mãi, ông không biết nhiều lắm về những lời đồn đại này. Nhưng dẫu sao vị hoàng đế Hoyt cũng là nhân vật nổi danh trên toàn vũ trụ, ngay cả khi những người xung quanh Kỷ Sùng đều có hứng thú bàn tán đến chuyện này, ông cũng từng nghe thấy. Về những người ưa thích buôn chuyện nhà hoàng đế, đến trong quân bộ cũng có vài người...trước đây bọn họ đều từng nhắc đến việc này.

"Ấy, nguyên soái Kỷ, trong danh sách tham dự Cơ Giáp Đại Chiến năm nay cũng có con trai ông đúng không?" Một vị tướng quân trong phòng đột nhiên hỏi.

Kỷ Sùng bình tĩnh gật đầu. Con trai ông đúng là đã kể với ông về việc tham gia đặc huấn và thi đấu.

Alfonso như chợt nhớ ra điều gì đó, nói với Kỷ Sùng: "Kỷ Sùng, cũng lâu rồi ông chưa được nghỉ phép, lần này quân bộ phê duyệt cho ông một kỳ nghỉ! Chi bằng ông đi Hoyt với tôi đi, không cần phải làm gì cả, coi như đi nghỉ cùng con trai ông?"

Kỷ Sùng: "Không cần."

Alfonso trừng mắt nhìn Kỷ Sùng, thở dài nói: "Ông không cần chẳng lẽ Kỷ Dung cũng không cần? Ông định cả đời chỉ ở yên bảo vệ Nữ Hoàng Băng Giá đấy à?"

"Sao North ấy gọi mỹ miều là Nữ Hoàng Băng Giá, chứ mà để nói thẳng thì là hành tinh bỏ hoang, làm gì có ai ghé đến nơi đấy ngoài thương nhân và quân đồn trú?"

Alfonso: "Kỷ Dung đã phải lớn lên ở đấy, một đứa trẻ nhỏ xíu như thế đi theo ông sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy, ông không thấy xót à?"

Kỷ Sùng nhướng mày, nghiêm túc sửa lại lời nói của ông ta: "Kỷ Dung mười tám tuổi rồi, không phải đứa trẻ nữa."

Alfonso tức đến bật cười: "Ông đã bao giờ đưa Kỷ Dung đến các hành tinh khác chưa? Ông đã bao giờ ở bên cạnh làm bạn với con mình một cách đàng hoàng chưa? Hả?"

"Đúng đấy, Kỷ Sùng, nguyên soái Alfonso nói không sai đâu. Ông làm cha phải cho đáng nên cha chứ." Một người đàn ông ngồi trên ghế cười nói. Nhìn bộ quân phục trên người ông ta, đây hẳn là một vị tướng quân, tuổi đời cũng tầm tuổi Kỷ Sùng, địa vị lại thấp hơn nhiều. Giọng nói người này mang theo ý cười, thậm chí còn nháy mắt với Kỷ Sùng.

"Đúng thế, quá trình trưởng thành của con cái không thể không có bố đồng hành bên cạnh. Con trai nhà tôi trước đây cũng hay phàn nàn vì tôi không hay ở nhà cùng nó, nhưng khoảng thời gian đó đang thời chiến tranh ai rảnh được đâu?"

"Con cái ai chẳng cần có một người bố!"

"Cậu nhóc Kỷ Dung này quá là ngoan ngoãn rồi mới cư xử như vậy. Ngay cả một người đàn ông trưởng thành như tôi còn không chịu nổi khí hậu ở Sao North. Tôi thực sự không hiểu một đứa trẻ con bé tí xíu như thế làm sao sinh hoạt nổi ở một nơi như vậy, sống sao nổi đây."

Kỷ Sùng nghe đám người trong quân bộ lảm nhảm liên hồi, nhất thời nói không nên lời, trong lòng hiếm khi nổi lên một chút cảm xúc áy này.

Ông luôn tự cảm thấy mình làm một người bố khá tốt, nhưng ông chưa bao giờ nghĩ rằng trong mắt người khác, ông lại là một người bố không đủ tư cách như vậy, liệu con trai ông có nghĩ thế không? Thấy Kỷ Sùng trầm tư suy nghĩ, Alfonso nói thẳng: "Kỷ Sùng, quân bộ ký quyết định cho ông nghỉ phép hai tháng. Chuyện này còn có gì phải chần chừ? Được rồi, cuộc họp ngày hôm nay kết thúc tại đây."

Alfonso nói xong, Kỷ Sùng liền bị Chu Tước, người vừa nháy mắt với anh kéo tuột đi luôn. Trước đây hai người là bạn cùng lớp, rất thân với nhau. Mặc dù hiện tại cấp bậc quân hàm có chênh lệch nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến quan hệ của bọn họ.

"Đi! Về nhà tôi ăn tối!" Chu Tước khoác tay qua vai Kỷ Sùng, cười nói: "Cậu sẽ không từ chối lời mời của bạn cũ đấy chứ?"

Kỷ Sùng:...

"Đừng lo, chỉ có người nhà của tôi, không có người ngoài đâu." Chu Tước giải thích. "Cậu yên tâm đi, năm năm rồi cậu mới về một lần, đám con trai con gái Omega của mấy lão già trong quân bộ đều đã dựng vợ gả chồng hết rồi. Đám chưa kết hôn chỉ còn lại một cô bé mười tuổi, yên trí ít nhất tám năm sau cậu không bị làm phiền."



Kỷ Sùng tức anh ách nhìn Chu Tước.

Sau khi Chu Tước bốc Kỷ Sùng đi mất, trong phòng họp...

"Nguyên soái, vừa nãy tôi nhắc đến Kỷ Dung, vẻ mặt tôi trông có tự nhiên không?" Vị tướng quân vừa lên tiếng hạ giọng hỏi.

Alfonso khẳng định: "Rất ổn luôn."

Hứa Dược ngồi ở tít đằng sau, vẻ mặt đầy hứng thù đánh giá đám lão đại quân bộ. Mấy câu nói cuối cùng của buổi họp này đã được tập dượt từ trước đấy một ngày rồi.

Hoyt đồng ý bán công nghệ không gian cho Liên Bang, có điều kiện đi kèm.

Thân vương Hoyt muốn đưa Kỷ Sùng đến Hoyt một chuyến. Lẽ ra chuyện này rất dễ giải quyết, chỉ cần để Kỷ Sùng lấy tư cách đại diện Liên Bang đến đó là được. Thế nhưng vị thân vương này còn đưa ra một yêu cầu đặc biệt: Không được cho Kỷ Sùng ra mặt làm đại biểu, cũng không được để tên Kỷ Sùng xuất hiện trong danh sách phái đoàn.

"Các ông nói xem tại sao thân vương Hoyt lại muốn nhìn thấy Kỷ Sùng? Chẳng lẽ anh ta yêu thầm Kỷ Sùng à?"

"Thế thì lại vui rồi. Hoàng đế Hoyt chắc tức xì khói luôn ấy nhỉ? Chẳng phải là hoàng đế máu lạnh của Hoyt và vị thân vương em trai ấy có quan hệ "tình nhân" hay sao?"

"Ai mà biết, vua Hoyt còn không phản đối, cứ xem tình hình thế nào đã."

Alfonso lắc đầu, vẻ mặt nhăn nhó: "Tội nghiệp Kỷ Sùng, quanh năm phải canh giữ vùng Sao North biên cương để các ông không cần phải lết xác ra thay phiên hóng gió lạnh, bây giờ các ông lại hùa nhau vào lừa gạt người ta đi bán nhan sắc."

Các vị nguyên soái nhướng mày: "Thế ông thì không chắc?"

Alfonso: "Tôi là vì quốc gia dân tộc."

Các vị nguyên soái: "..." Đúng là cái mặt, dày như cái thớt.

Sau khi rời khỏi tòa nhà quân bộ, Kỷ Sùng quay lại nhìn một lượt, khẽ lắc đầu. Ông bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc xem mình có phải một người bố tồi, không hề quan tâm gì đến Kỷ Dung hay không.

Kỷ Sùng lấy máy liên lạc ra, gửi tin nhắn.

Bố: Huấn luyện đến đâu rồi?

Kỷ Dung: Cũng tạm ạ.

Bố: Khi nào con về?

Kỷ Dung: Hai ngày nữa.

Bố: Được, bố đi đón con.

Kỷ Dung phụt một cái, phun thẳng ngụm nước vừa uống vào miệng ra ngoài, vội vàng giải thích: "Con về Trái Đất, không phải Sao North."

Bố: Bố đang ở Trái Đất.

Kỷ Dung:...Sao bố lại ở Trái Đất?

Bố: Báo cáo công tác.

Kỷ Dung: Con không biết...

Kỷ Sùng nhìn tin nhắn trả lời của con trai, đột nhiên cảm thấy đám người trong quân bộ nói cũng đúng. Quả thực ông không quan tâm đầy đủ đến con trai mình, con trai ông thậm chí còn không biết ông đang làm gì, nghĩ mà thở dài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện