Chương 1031

Diệp Như Hề khom lưng, nhắm ngay kính viên vọng, vừa thây cảnh tượng kia, cô liền ngơ ngắn.

Cánh đồng hoa dạ lan hương cũng không đơn giản chỉ là một màu, chúng được người ta dùng nhiêu loại hoa dạ lan hương với màu sắc khác nhau đề ghép thành một chữ.

Nhà.

Bên tai Diệp Như Hề dường như vang lên một câu anh đã từng nói.

[ Nếu em không có nhà, như: vậy, tôi sẽ cho em một mái nhà. ]

Sau khi rời khỏi nhà ăn, bọn họ liềnlái xe về nhà, Tiểu An và Nhạc Nhạc đã nằm ngủ ngon lành ở ghế sau.

Diệp Như Hề liếc nhìn hai đứa, khóe môi vô thức cong lên.

Trương Thu cảm thán: “Xem như tôi đã biết vì sao cô lại thấy. luyến tiếc như vậy, nêu là tôi, tôi cũng luyến tiếc, quá ngoan ngoãn.”

“Vâng.”

“Nhưng mà, chuyện cô và Nhiếp Tịch đính hồn, hai đứa nhỏ có biết không?”

Diệp Như Hề lắc đầu, “Không nói.”

Cũng không biết mở miệng giải thích như thê nào.

Tạ An ở ghế sau vốn đang ngủ lại khế nắm chặt tay, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền.

Diệp Nhự Hề và Trương Thu đều không hề phát hiện, tiếp tục trò chuyện.

“Trong bữa tiệc ngày mai hầu như đều có mặt tất cả các nhà truyền thông, có một số nhà truyền thông có sức ảnh hưởng rất lớn, đồng thời tin tức đính hôn cũng sẽ nhanh chóng được truyền. ra, hai đứa nhỏ…… Sớm hay muộn cũng sẽ biết.”

“đúng.”

Nghĩ đến chuyện này, Diệp Như Hề liên cảm thây đau đâu.

“Chị Thu, đi tới bệnh viện một chuyên trước đi, tôi đi thăm bà ngoại, chị ngôi trong xe giúp tôi trông hai đứa nhỏ một chút, tôi sẽ nhanh chóng trở lại.”

“Được”

Xe rẽ hướng về phía bệnh viện.

Diệp Như Hề xuống xe, đi vào bệnh viện.

Hiện tại là 8 giờ tối, là thời gian xem tin tức cô định của Hứa lão phu nhân, cho nên Diệp Như Hề mới vừa tới gân cửa phòng đã có thể nghe thấy tiêng ông quản gia đang đọc tin tức kinh tê tài chính hôm nay.

Vừa ngắng đầu, Hứa lão phu nhân đã thấy Diệp Như Hề, vẻ mặt lập tức tươi cười, “Tiêu Hề, sao cháu lại tới đâu?”

“Cháu tiện đường đến thăm bà.”

“Ta thật sự rất ồn, nhanh trở về nghỉ ngơi đi, hôm nay. Trương Thu mang cháu đi gặp người ở quỹ hội đúng không.”

Diệp Như Hề vừa ngồi xuống, vừa thuận tay câm quả táo, bắt đâu gọt VỎ.

“Vâng, gặp rồi, các tiền bối đều rất nhiệt tình.”

Hứa lão phu nhân cười nói: “Tiểu Hề à, những người đó đều là yêu tỉnh, hiện tại xem thây ta còn sông, sẽ không ra tay với cháu, một khi bà già này có bất trắc gì, bọn họ sẽ lập tức ăn tươi nuốt sống cháu không còn lại gì.”

“Vâng, cháu biết, cho nên cháu cũng đang suy xét có nên cân nhiều quản lý tới vậy không.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện