Sau vài câu đối thoại đơn giản, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng hiểu được rằng nhiệm vụ lần này chia làm 2 phe đối nghịch, phe chính nghĩa thì có hình ống kẹo màu vàng trên đầu, còn nhân vật phản diện thì lại có một hình đầu lâu màu trắng, hai phái đối nghịch gặp nhau thì sẽ không thấy dấu hiệu đối phương, chỉ có thể thấy khi là người cùng phe với nhau. Nhưng phân chia như vậy cũng tốt lắm rồi, nếu gặp người chơi trên đầu không xuất hiện dấu hiệu thì đó là địch nhân, giết chết địch nhân thì sẽ không bị đỏ nick, cũng không tăng thêm giá trị tà ác mà lại còn có thể tăng thêm điểm kinh nghiệm, nhiệm vụ này hay, rất hay a.
- Các ngươi là game thủ của nước nào?
Tinh Tinh hỏi.
- American!
Vẻ mặt của tay súng nữ rất tiêu sái, cảm thấy thấy như là trên thế giới hễ nhắc tới Hoa Kỳ vĩ đại là nơi nào cũng phải nhún nhường tôn trọng.
Ai ngờ Tinh Tinh khinh thường nói:
- À, thì ra là bọn quỷ Mẽo!
Nữ xạ thủ nghe không hiểu:
- Quỷ gì?
Rồi hỏi ngược lại:
- Các ngươi là dân châu Á, người Nhật Bản à?
- Cái gì người Nhật Bản? Ta khinh, chúng ta là người Trung Quốc!
Diệp Sảng rất bất mãn, thầm nghĩ Thế Giới Thứ Hai chính là trò chơi người Trung Quốc chúng ta tạo ra, tốt xấu gì cũng là hạng khủng đấy, mấy người nước ngoài các ngươi đừng ra vẻ thông minh, đừng có đánh đồng người Trung Quốc chúng ta với bọn Nhật Bủn kia chứ.
Nam xạ thủ kế bên tiếp tục hừ lạnh tỏ vẻ khinh thường:
- Người Trung Quốc thì giỏi lắm sao?
Tinh Tinh cũng chẳng kém:
- Cũng không giỏi gì mấy. Dù sao thì trên thế giới này nước duy nhất làm cho Mỹ chiến bại cũng chỉ mội một Trung Quốc, hiểu không ku?
Tinh Tinh bả loạn Anh Văn một hồi làm cho ba tên game thủ Hoa Kỳ trồi lên nguyên cục tức tổ bố, cũng chỉ vì nàng nói được Tiếng Anh vô cùng lưu loát, ý chính của câu chuyện là “ Chí Nguyện Quân Trung Hoa ” đây chính là gợi lại nỗi đau âm ĩ trong lòng nước Mỹ bao nhiêu năm. [ Vãi lọ mấy con Tung Của hoang tưởng cứ mãi tự sướng về hơn 1 triệu lính tử ẹo bên Triều Tiên, dù gì thì chiến thuật lấy người hứng đạn của mấy ảnh cũng tạo tác dụng gây sốc cho nghệ thuật quân sự thế giới. ]
“ Rốp rốp! ” ba ngươi lại giơ súng lên chĩa vào hai người bọn Diệp Sảng, nữ xạ thủ hừ lạnh nói:
- Ta ra lệnh cho các ngươi tiến lên trước mở đường, mau!
- Cái gì?
Tinh Tinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên,
- Từ trước tới giờ cũng tỷ ta ra lệnh cho người khác, chứ chưa ai từng ra lệnh cho tỷ cả, hoang tưởng hả ?
Ai ngờ nữ xạ thủ kia mở to hai mắt nhìn chằm chằm nói:
- Tốt, ngươi có thể gọi tỷ tỷ ngươi đến, chúng ta ba người chơi ba người, công bằng đối kháng, tỷ tỷ ngươi ở đâu?
Tinh Tinh thật bó tay với cô nàng này, mấy tên người Mỹ này trình độ ngôn ngữ thật ‘kinh người’, kém cỏi, kém cỏi a. Diệp Sảng vội giữ chặt Tinh Tinh, thuận thế nháy mắt, ý là hảo hán không chấp nhặt chuyện cỏn con, chúng ta tới đây chính là để làm nhiệm vụ, đánh nhau với mấy đứa này cũng lợi lộc gì đâu. Vừa thấy Diệp Sảng nháy mắt biểu thị ý tứ, Tinh Tinh đã hiểu được bạn Sảng muốn ám chỉ gì, vẫn là một sự nhịn chín sự lành, trước mắt vẫn là phải đi tìm thần miếu Agoura gì gì đã, vì thế hai người cắn răng nghiến lợi nuốt giận mà tiến lên dò đường.
Vì không muốn cho ba con quỷ Tây Dương phía sau nghe được nội dung câu chuyện, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đối thoại cũng có chút biến tấu đi, mật âm thổ ngữ cùng nhau ‘ xuất khẩu ’.
Tinh Tinh nén giận nói:
- Đồng minh cái gì cơ chứ, ngươi thấy rõ chưa? Mấy con dog Mỹ này đều tâm địa sói lang chứ chẳng có cái gì tốt lành, bọn họ rõ ràng là sợ bị cho đạp phải ‘ mìn ’[ phục kích ] nên mới kêu chúng ta xung phong dò đường.
Diệp Sảng trả lời:
- Đi nửa ngày trời đánh rắm cũng không thấy, ngươi đòi đâu ra cít.
Tay súng nữ kia nhíu mày:
- Hai người các ngươi đừng tưởng dùng chút ngữ âm Trung Quốc thì chúng ta nghe không hiểu, ta nói các ngươi nên thành thật chút đi đừng dối trá mà không an lành đâu.
- Ôi cha!
Diệp Sảng kinh ngạc,
- Ta phục ngươi nha cô đầm, ngươi cũng có chút tài năng nha.
Tay súng nữ đắc ý nói:
- Ta không thông thạo tiếng Trung thì sao dám đi đến đây làm nhiệm vụ chứ.
- Ừ ừ!
Diệp Sảng gật gật đầu rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Lần này hắn vừa đi vừa tức cảnh sinh tình nên ngộ tính văn thơ lại tuôn ra lai láng, nữ xạ thủ kia trình có cao tới đâu dù có là tốt nghiệp một lần mấy bằng đại học Oxford, Harvard với Yale đi nữa thì cũng đừng hòng hiểu. Trừ khi trình độ hán ngữ của nàng quá chuyên nghiệp đạt đến nghạch thứ 24 thì may ra.
Thơ của Diệp Sảng như sau :
“Phong cảnh nước Mỹ
Ngàn dặm binh đao
Vạn dặm máu tanh
Trong ngoài Nhà Trắng
Chỉ toàn yêu ma
Tòa Lầu Năm Góc
Nô lệ khổ sai
Thế cục xoay dời
Gà bay chó chạy
Đất chuyển trời rung
Người người khóc than cũng không thoát
Khiến dân Mỹ quỳ gối van xin
Lincoln Ford mặt xanh như tàu lá
Demi Moore chẳng còn phong tao
George W. Bush nào dám vung đao ở Iraq
Cũng chỉ là giăng đèn cao, điểm mặt khủng bố”
Chú Sảng mình quả không hổ danh tài tử phong lưu của câu lạc bộ văn học, quả có chút tài năng, Tinh Tinh nghe thấy cũng choáng váng, ngôn ngữ Trung Quốc đúng là bác đại tinh thâm. Ba cái tên Mỹ này cứ dòm lẫn nhau, ta nhìn người, ngươi nhìn ta, ngoại trừ câu đầu tiên “ Phong cảnh Nước Mỹ” nghe nghĩa cũng khá rõ thì mấy câu khác nghe cũng như vịt nghe sấm, ngắm hoa trong sương, nhìn trăng dưới nước, cả ba nghe mà chẳng hiểu cái gì.
- Ngươi có bản lãnh thì dịch lại ta nghe coi?
Tinh Tinh hứng chí gào to.
Nữ xạ thủ mặt cũng đỏ gay lên, nàng cũng liều một lần, miễn cưỡng cười nói:
- Ta hiểu chứ sao không, đây đang là miêu tả lại phong cảnh tươi đẹp của nước Mỹ nhà ta chứ giề?
- Ha ha ha, phải rồi!
Tinh Tinh vỗ tay cười nói.
Diệp Sảng quá sợ hãi:
-Cao thủ nha, quả nhiên cao thủ! Ngươi hiểu hết, ta thật sự là hết phép với ngươi rồi!
- Thường thôi.
Ba người bọn chúng cười ha hả một tràng, nữ xạ thủ lại đắc ý
- Hiểu ý là được, có gì khó cơ chứ, nước Mỹ chúng ta phong cảnh so với Trung Quốc bọn ngươi đẹp hơn nhiều.
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng không trả lời, mà cố gắng nhịn cười nếu không thì bụng của hai người chắc cũng quặn đau.
Năm người xếp thành hàng dọc đi trên sơn đạo, địa hình càng lúc càng hiểm trở, phía trước đã là một hẻm núi lớn, giờ phút này mặt trời cũng đã ngã về Tây, ước chừng cũng khoảng 3 giờ chiều rồi, tốn thời gian cả một ngày đừng nói cái gì Thần Miếu cho dù là một con tiểu quái cũng không thấy tăm hơi.
- Nghỉ một chút đi!
Tay súng nữ kia đã có vẻ mệt mỏi, ném cho Diệp Sảng hai bình nước uống, trên đó toàn là chữ Tiếng Anh.
Ba người bọn này mặc dù có chổ đê tiện, nhưng Diệp Sảng có cảm giác mấy người bọn họ cũng không phải là quá xấu, vì thế ở trên đỉnh núi năm người cứ tiếp tục ngồi xếp bằng uống nước nghĩ ngơi, lúc này ở phía dưới chân núi rốt cuộc có tiếng người vang lên.
Giọng nữ:
- Đại ca, tin tức này có chính xác không?
Nam:
- Tuyệt đối đáng tin, hệ thống máy chủ đã thông báo làm sao có thể giả cơ chứ? Nữ:
- Nhưng chúng ta đã đi hơn nữa ngày, đến cỏ cũng không thấy một cọng nói gì đến tìm ra thần miếu.
Nam:
- Nhưng nếu không tin thì chẳng lẻ cứ loanh hoanh mãi chổ đó? Cho dù lạc đường cũng còn hơn cứ lòng vòng một chổ, đi tiếp nào, chân trời góc biển cũng đi, không gì cản được quyết tâm lưu danh thiên cổ của ta.
Nữ:
- Đại ca ý chí kiên định, chí hướng rộng lớn, tiểu muội khâm phục!
“ Ố ồ”, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh lại liếc nhìn nhau, trong ánh mắt cũng biểu hiện rỏ: ba vị đại hiệp này cũng vì nhiệm vụ mà tới đây, mấy con Hoa Cầy phía sau mà nghe hiểu được lời ba người bọn họ mới là lạ đó.
Đại Hán Thiên Tử:
- Đại ca, huynh muội ngươi cũng tinh thông lịch sử, nếu án theo cái tên Nội Dung Vở Kịch mà hệ thống đã đưa ra, còn đây lại là cuối thời kỳ vương triều Frank, một thời kỳ tăm tối của châu Âu trung cổ kể từ sau Công Nguyên, sao chúng ta lại đến đây được? Chẳng lẻ chúng ta đã du hành xuyên thời gian sao?
Phản Thanh Phục Minh lạnh lùng đáp:
- Nói bậy nói bạ, làm sao mà du hành xuyên thời gian được chứ? Nơi đây không làng không xóm không cửa tiệm, lại còn là nơi núi rừng hoang sơ, do vậy ngươi mới đoán là du hành xuyên thời gian trở về trước chứ gì?
Vẻ mặt của Đại Hán Thiên Tử trở nên ngờ nghệch:
- Vậy, Đại ca có nhận xét gì về nhiệm vụ lần này?
Phản Thanh Phục Minh cười lạnh phán:
- Theo ta thấy, việc này chắc chắn là do hệ thống che mắt, mọi người đều biết Thế Giới Thứ Hai hôm nay chính thức đưa vào vận hành cùng với đó là vô số công ty đầu tư cùng quảng cáo nhảy vào, Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế Chế hiển nhiên là tên một bộ phim điện ảnh, ta đoán chắc mấy tên gian thương này ý đồ quay lại một đại cảnh lớn giống như là cảnh chiến trường trong phim Thành Troy vậy, cho nên lừa gạt mọi người vào đây để đóng vai quần chúng, hai người các ngươi ngẫm lại thử xem, Thế Giới Thứ Hai nơi đây chẳng là cảnh đẹp như thi như họa, chẳng phải là một phim trường sẳn có mời gọi bọn gian thương trong ngành điện ảnh tới à?
Nhất Đại Nữ Hoàng quá sợ hãi:
- Vẫn là đại ca nhìn xa trông rộng, liếc mắt một cái là hiểu rõ sự tình, tiểu muội phục sát đất!
Đại Hán Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi:
- Bọn thối tha, đường đường là tập đoàn Lam Thiên không ngờ lại đi lừa gạt ta làm diễn viên quần chúng, còn bắt nộp 3 điểm tín dụng nữa chứ, thù này không báo ta làm con nó.
Phản Thanh Phục Minh lại lớn giọng nói:
- Đúng thế, huynh đệ chúng ta mau tìm cho ra cái tổ quay phim chụp ảnh kia, nếu như không cho ta làm vai chính ta liền làm thịt bọn chúng, nói không đùa chứ ta đây biết đâu có thể xuất thần nhập hóa biểu hiện kinh người thì cuối năm có khi đoạt giải Kim Mã luôn ấy chứ, nêu ông địa theo lưng có khi còn rinh cả lố giải Oscar về, … hé hé ta mà đoạt được giải nam chính xuất sắc nhất thì huynh muội chúng ta tiếng nổi như cồn, uy chấn thiên hạ.” [ Ta chấp nhận thua con hàng này ]
Nhất Đại Nữ Hoàng:
- Đại ca đúng là có tầm mắt chiến lược nha, suy nghĩ chu toàn, ôi giới nghệ thuật thứ 7 lại sắp có một vì sao sáng mới rớt cái đụi xuống rồi!
Đại Hán Thiên Tử:
- Đại ca đúng là đại ca, ý tưởng cũng uy vũ, ôi ta yêu đại ca quá!
Phản Thanh Phục Minh cười ha hả:
- Ba huynh muội chúng ta trí dũng song toàn, hiệp nghĩa vô song, thay trời hành đạo, phản thanh phục minh, tương lai ắt sáng lạn huy hoàng.
Ba cái tên này nhiệm vụ thì không lo làm lại ở đây bắt đầu biểu diễn thiết bì thần công, YY đại pháp, cảnh giới tối cao này Diệp Sảng hận là có đốt đít cũng chạy theo không kịp.
- Phản ca, Hoàng tỷ, Thiên ca, ta ở đây nè !
Diệp Sảng hô to.
Ba người sửng sốt:
- Á, không phải là Hà huynh sao? Tinh Tinh, cả cô cũng ở đây à? Hay là các người đang tìm đến đoàn làm phim thế? Có câu tu mười ngày thì ngồi chung thuyền, tu nữa tháng thì là bạn đồng hành, đúng thế sao a? Còn có ba tên ngoại quốc nữa hay đừng nói là mấy tên đạo diễn phim pa ích nha?
Diệp Sảng trợn tròn mắt, chắp tay xá xá:
- Phản ca, nói ra thì ta cực kỳ bất hạnh mới chung đường. Lão thiên không biết soi ra cái gì mà cho ta gặp Phản ca, thật sự là gia đạo bất hạnh, bất hạnh trong vạn hạnh a!
Phản Thanh Phục Minh cũng không phải thằng ngốc, hơn nữa trước đây sớm đã cùng tên ba trợn Diệp Sảng này ăn rơ hợp ý:
- Việc của Hà huynh chính là việc của ba huynh muội chúng ta. Hà huynh, Tinh muội các ngươi có khó khăn gì thì đừng ngại, trong khả năng ta tuyệt đối không chối từ, hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo an dân, phản thanh phục minh, thay trời hành đạo! [ ]
Diệp sảng lại bắt đầu chứng nói xàm:
- Thật ra vừa rồi Phản ca nói chính xác, chúng ta đều bị hệ thống máy chủ lừa gạt, ba người phía sau ta chính là diễn viên chính của phim Trọng Sinh Tại Mạc Tam Đế Chế nè, không tin thì các ngươi có thể hỏi!
- Cái gì?
Toàn thân Phản Thanh Phục Minh chấn động, tách khỏi mọi người từ từ tiến tới tay súng nữ kia, chìa tay ra nói:
- Hi, What your name?
Tay súng nữ bị thứ tiếng Anh của người Miên như hắn làm cho há hốc:
- What up?
Phản Thanh Phục Minh nghe thành: “ Wait, bắn giờ! ”. Lập tức giận tím mặt:
-Đừng tưởng rằng các ngươi có súng là muốn bắn ai là bắn nha, định bắn chúng ta cơ à?
Hai tên người Mỹ nhìn nhau, ba người này cũng không ngốc, nhìn thấy cảnh này là biết mấy tên mới tới này có quen biết Diệp Sảng, ưu thế đang chiếm lập tức quay ngoắt 180 độ.
Nữ xạ thủ ha ha cười dang hai tay ra:
- Ha Ha … nice to meet you!
- Mềm không chịu muốn cứng à? Hay lắm!
Phản Thanh Phục Minh hổ thân chấn động, chậm rãi phát ra vương bát chi khí,
- Lão Nhị, Lão Tam lên cho ta, làm thịt bọn họ, nhiệm vụ chúng ta là phải tiêu diệt hết bọn ngoại xâm phát huy cao độ chủ nghĩa anh hùng ái quốc, gamer chính nghĩa, ngày chúng ta dương danh thiên hạ cũng tới rồi! Lên
Lời chưa dứt, Nhất Đại Nữ Hoàng cùng Đại Hán Thiên Tử đã hùng hổ xông lên.
- Các ngươi là game thủ của nước nào?
Tinh Tinh hỏi.
- American!
Vẻ mặt của tay súng nữ rất tiêu sái, cảm thấy thấy như là trên thế giới hễ nhắc tới Hoa Kỳ vĩ đại là nơi nào cũng phải nhún nhường tôn trọng.
Ai ngờ Tinh Tinh khinh thường nói:
- À, thì ra là bọn quỷ Mẽo!
Nữ xạ thủ nghe không hiểu:
- Quỷ gì?
Rồi hỏi ngược lại:
- Các ngươi là dân châu Á, người Nhật Bản à?
- Cái gì người Nhật Bản? Ta khinh, chúng ta là người Trung Quốc!
Diệp Sảng rất bất mãn, thầm nghĩ Thế Giới Thứ Hai chính là trò chơi người Trung Quốc chúng ta tạo ra, tốt xấu gì cũng là hạng khủng đấy, mấy người nước ngoài các ngươi đừng ra vẻ thông minh, đừng có đánh đồng người Trung Quốc chúng ta với bọn Nhật Bủn kia chứ.
Nam xạ thủ kế bên tiếp tục hừ lạnh tỏ vẻ khinh thường:
- Người Trung Quốc thì giỏi lắm sao?
Tinh Tinh cũng chẳng kém:
- Cũng không giỏi gì mấy. Dù sao thì trên thế giới này nước duy nhất làm cho Mỹ chiến bại cũng chỉ mội một Trung Quốc, hiểu không ku?
Tinh Tinh bả loạn Anh Văn một hồi làm cho ba tên game thủ Hoa Kỳ trồi lên nguyên cục tức tổ bố, cũng chỉ vì nàng nói được Tiếng Anh vô cùng lưu loát, ý chính của câu chuyện là “ Chí Nguyện Quân Trung Hoa ” đây chính là gợi lại nỗi đau âm ĩ trong lòng nước Mỹ bao nhiêu năm. [ Vãi lọ mấy con Tung Của hoang tưởng cứ mãi tự sướng về hơn 1 triệu lính tử ẹo bên Triều Tiên, dù gì thì chiến thuật lấy người hứng đạn của mấy ảnh cũng tạo tác dụng gây sốc cho nghệ thuật quân sự thế giới. ]
“ Rốp rốp! ” ba ngươi lại giơ súng lên chĩa vào hai người bọn Diệp Sảng, nữ xạ thủ hừ lạnh nói:
- Ta ra lệnh cho các ngươi tiến lên trước mở đường, mau!
- Cái gì?
Tinh Tinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên,
- Từ trước tới giờ cũng tỷ ta ra lệnh cho người khác, chứ chưa ai từng ra lệnh cho tỷ cả, hoang tưởng hả ?
Ai ngờ nữ xạ thủ kia mở to hai mắt nhìn chằm chằm nói:
- Tốt, ngươi có thể gọi tỷ tỷ ngươi đến, chúng ta ba người chơi ba người, công bằng đối kháng, tỷ tỷ ngươi ở đâu?
Tinh Tinh thật bó tay với cô nàng này, mấy tên người Mỹ này trình độ ngôn ngữ thật ‘kinh người’, kém cỏi, kém cỏi a. Diệp Sảng vội giữ chặt Tinh Tinh, thuận thế nháy mắt, ý là hảo hán không chấp nhặt chuyện cỏn con, chúng ta tới đây chính là để làm nhiệm vụ, đánh nhau với mấy đứa này cũng lợi lộc gì đâu. Vừa thấy Diệp Sảng nháy mắt biểu thị ý tứ, Tinh Tinh đã hiểu được bạn Sảng muốn ám chỉ gì, vẫn là một sự nhịn chín sự lành, trước mắt vẫn là phải đi tìm thần miếu Agoura gì gì đã, vì thế hai người cắn răng nghiến lợi nuốt giận mà tiến lên dò đường.
Vì không muốn cho ba con quỷ Tây Dương phía sau nghe được nội dung câu chuyện, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đối thoại cũng có chút biến tấu đi, mật âm thổ ngữ cùng nhau ‘ xuất khẩu ’.
Tinh Tinh nén giận nói:
- Đồng minh cái gì cơ chứ, ngươi thấy rõ chưa? Mấy con dog Mỹ này đều tâm địa sói lang chứ chẳng có cái gì tốt lành, bọn họ rõ ràng là sợ bị cho đạp phải ‘ mìn ’[ phục kích ] nên mới kêu chúng ta xung phong dò đường.
Diệp Sảng trả lời:
- Đi nửa ngày trời đánh rắm cũng không thấy, ngươi đòi đâu ra cít.
Tay súng nữ kia nhíu mày:
- Hai người các ngươi đừng tưởng dùng chút ngữ âm Trung Quốc thì chúng ta nghe không hiểu, ta nói các ngươi nên thành thật chút đi đừng dối trá mà không an lành đâu.
- Ôi cha!
Diệp Sảng kinh ngạc,
- Ta phục ngươi nha cô đầm, ngươi cũng có chút tài năng nha.
Tay súng nữ đắc ý nói:
- Ta không thông thạo tiếng Trung thì sao dám đi đến đây làm nhiệm vụ chứ.
- Ừ ừ!
Diệp Sảng gật gật đầu rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Lần này hắn vừa đi vừa tức cảnh sinh tình nên ngộ tính văn thơ lại tuôn ra lai láng, nữ xạ thủ kia trình có cao tới đâu dù có là tốt nghiệp một lần mấy bằng đại học Oxford, Harvard với Yale đi nữa thì cũng đừng hòng hiểu. Trừ khi trình độ hán ngữ của nàng quá chuyên nghiệp đạt đến nghạch thứ 24 thì may ra.
Thơ của Diệp Sảng như sau :
“Phong cảnh nước Mỹ
Ngàn dặm binh đao
Vạn dặm máu tanh
Trong ngoài Nhà Trắng
Chỉ toàn yêu ma
Tòa Lầu Năm Góc
Nô lệ khổ sai
Thế cục xoay dời
Gà bay chó chạy
Đất chuyển trời rung
Người người khóc than cũng không thoát
Khiến dân Mỹ quỳ gối van xin
Lincoln Ford mặt xanh như tàu lá
Demi Moore chẳng còn phong tao
George W. Bush nào dám vung đao ở Iraq
Cũng chỉ là giăng đèn cao, điểm mặt khủng bố”
Chú Sảng mình quả không hổ danh tài tử phong lưu của câu lạc bộ văn học, quả có chút tài năng, Tinh Tinh nghe thấy cũng choáng váng, ngôn ngữ Trung Quốc đúng là bác đại tinh thâm. Ba cái tên Mỹ này cứ dòm lẫn nhau, ta nhìn người, ngươi nhìn ta, ngoại trừ câu đầu tiên “ Phong cảnh Nước Mỹ” nghe nghĩa cũng khá rõ thì mấy câu khác nghe cũng như vịt nghe sấm, ngắm hoa trong sương, nhìn trăng dưới nước, cả ba nghe mà chẳng hiểu cái gì.
- Ngươi có bản lãnh thì dịch lại ta nghe coi?
Tinh Tinh hứng chí gào to.
Nữ xạ thủ mặt cũng đỏ gay lên, nàng cũng liều một lần, miễn cưỡng cười nói:
- Ta hiểu chứ sao không, đây đang là miêu tả lại phong cảnh tươi đẹp của nước Mỹ nhà ta chứ giề?
- Ha ha ha, phải rồi!
Tinh Tinh vỗ tay cười nói.
Diệp Sảng quá sợ hãi:
-Cao thủ nha, quả nhiên cao thủ! Ngươi hiểu hết, ta thật sự là hết phép với ngươi rồi!
- Thường thôi.
Ba người bọn chúng cười ha hả một tràng, nữ xạ thủ lại đắc ý
- Hiểu ý là được, có gì khó cơ chứ, nước Mỹ chúng ta phong cảnh so với Trung Quốc bọn ngươi đẹp hơn nhiều.
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng không trả lời, mà cố gắng nhịn cười nếu không thì bụng của hai người chắc cũng quặn đau.
Năm người xếp thành hàng dọc đi trên sơn đạo, địa hình càng lúc càng hiểm trở, phía trước đã là một hẻm núi lớn, giờ phút này mặt trời cũng đã ngã về Tây, ước chừng cũng khoảng 3 giờ chiều rồi, tốn thời gian cả một ngày đừng nói cái gì Thần Miếu cho dù là một con tiểu quái cũng không thấy tăm hơi.
- Nghỉ một chút đi!
Tay súng nữ kia đã có vẻ mệt mỏi, ném cho Diệp Sảng hai bình nước uống, trên đó toàn là chữ Tiếng Anh.
Ba người bọn này mặc dù có chổ đê tiện, nhưng Diệp Sảng có cảm giác mấy người bọn họ cũng không phải là quá xấu, vì thế ở trên đỉnh núi năm người cứ tiếp tục ngồi xếp bằng uống nước nghĩ ngơi, lúc này ở phía dưới chân núi rốt cuộc có tiếng người vang lên.
Giọng nữ:
- Đại ca, tin tức này có chính xác không?
Nam:
- Tuyệt đối đáng tin, hệ thống máy chủ đã thông báo làm sao có thể giả cơ chứ? Nữ:
- Nhưng chúng ta đã đi hơn nữa ngày, đến cỏ cũng không thấy một cọng nói gì đến tìm ra thần miếu.
Nam:
- Nhưng nếu không tin thì chẳng lẻ cứ loanh hoanh mãi chổ đó? Cho dù lạc đường cũng còn hơn cứ lòng vòng một chổ, đi tiếp nào, chân trời góc biển cũng đi, không gì cản được quyết tâm lưu danh thiên cổ của ta.
Nữ:
- Đại ca ý chí kiên định, chí hướng rộng lớn, tiểu muội khâm phục!
“ Ố ồ”, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh lại liếc nhìn nhau, trong ánh mắt cũng biểu hiện rỏ: ba vị đại hiệp này cũng vì nhiệm vụ mà tới đây, mấy con Hoa Cầy phía sau mà nghe hiểu được lời ba người bọn họ mới là lạ đó.
Đại Hán Thiên Tử:
- Đại ca, huynh muội ngươi cũng tinh thông lịch sử, nếu án theo cái tên Nội Dung Vở Kịch mà hệ thống đã đưa ra, còn đây lại là cuối thời kỳ vương triều Frank, một thời kỳ tăm tối của châu Âu trung cổ kể từ sau Công Nguyên, sao chúng ta lại đến đây được? Chẳng lẻ chúng ta đã du hành xuyên thời gian sao?
Phản Thanh Phục Minh lạnh lùng đáp:
- Nói bậy nói bạ, làm sao mà du hành xuyên thời gian được chứ? Nơi đây không làng không xóm không cửa tiệm, lại còn là nơi núi rừng hoang sơ, do vậy ngươi mới đoán là du hành xuyên thời gian trở về trước chứ gì?
Vẻ mặt của Đại Hán Thiên Tử trở nên ngờ nghệch:
- Vậy, Đại ca có nhận xét gì về nhiệm vụ lần này?
Phản Thanh Phục Minh cười lạnh phán:
- Theo ta thấy, việc này chắc chắn là do hệ thống che mắt, mọi người đều biết Thế Giới Thứ Hai hôm nay chính thức đưa vào vận hành cùng với đó là vô số công ty đầu tư cùng quảng cáo nhảy vào, Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế Chế hiển nhiên là tên một bộ phim điện ảnh, ta đoán chắc mấy tên gian thương này ý đồ quay lại một đại cảnh lớn giống như là cảnh chiến trường trong phim Thành Troy vậy, cho nên lừa gạt mọi người vào đây để đóng vai quần chúng, hai người các ngươi ngẫm lại thử xem, Thế Giới Thứ Hai nơi đây chẳng là cảnh đẹp như thi như họa, chẳng phải là một phim trường sẳn có mời gọi bọn gian thương trong ngành điện ảnh tới à?
Nhất Đại Nữ Hoàng quá sợ hãi:
- Vẫn là đại ca nhìn xa trông rộng, liếc mắt một cái là hiểu rõ sự tình, tiểu muội phục sát đất!
Đại Hán Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi:
- Bọn thối tha, đường đường là tập đoàn Lam Thiên không ngờ lại đi lừa gạt ta làm diễn viên quần chúng, còn bắt nộp 3 điểm tín dụng nữa chứ, thù này không báo ta làm con nó.
Phản Thanh Phục Minh lại lớn giọng nói:
- Đúng thế, huynh đệ chúng ta mau tìm cho ra cái tổ quay phim chụp ảnh kia, nếu như không cho ta làm vai chính ta liền làm thịt bọn chúng, nói không đùa chứ ta đây biết đâu có thể xuất thần nhập hóa biểu hiện kinh người thì cuối năm có khi đoạt giải Kim Mã luôn ấy chứ, nêu ông địa theo lưng có khi còn rinh cả lố giải Oscar về, … hé hé ta mà đoạt được giải nam chính xuất sắc nhất thì huynh muội chúng ta tiếng nổi như cồn, uy chấn thiên hạ.” [ Ta chấp nhận thua con hàng này ]
Nhất Đại Nữ Hoàng:
- Đại ca đúng là có tầm mắt chiến lược nha, suy nghĩ chu toàn, ôi giới nghệ thuật thứ 7 lại sắp có một vì sao sáng mới rớt cái đụi xuống rồi!
Đại Hán Thiên Tử:
- Đại ca đúng là đại ca, ý tưởng cũng uy vũ, ôi ta yêu đại ca quá!
Phản Thanh Phục Minh cười ha hả:
- Ba huynh muội chúng ta trí dũng song toàn, hiệp nghĩa vô song, thay trời hành đạo, phản thanh phục minh, tương lai ắt sáng lạn huy hoàng.
Ba cái tên này nhiệm vụ thì không lo làm lại ở đây bắt đầu biểu diễn thiết bì thần công, YY đại pháp, cảnh giới tối cao này Diệp Sảng hận là có đốt đít cũng chạy theo không kịp.
- Phản ca, Hoàng tỷ, Thiên ca, ta ở đây nè !
Diệp Sảng hô to.
Ba người sửng sốt:
- Á, không phải là Hà huynh sao? Tinh Tinh, cả cô cũng ở đây à? Hay là các người đang tìm đến đoàn làm phim thế? Có câu tu mười ngày thì ngồi chung thuyền, tu nữa tháng thì là bạn đồng hành, đúng thế sao a? Còn có ba tên ngoại quốc nữa hay đừng nói là mấy tên đạo diễn phim pa ích nha?
Diệp Sảng trợn tròn mắt, chắp tay xá xá:
- Phản ca, nói ra thì ta cực kỳ bất hạnh mới chung đường. Lão thiên không biết soi ra cái gì mà cho ta gặp Phản ca, thật sự là gia đạo bất hạnh, bất hạnh trong vạn hạnh a!
Phản Thanh Phục Minh cũng không phải thằng ngốc, hơn nữa trước đây sớm đã cùng tên ba trợn Diệp Sảng này ăn rơ hợp ý:
- Việc của Hà huynh chính là việc của ba huynh muội chúng ta. Hà huynh, Tinh muội các ngươi có khó khăn gì thì đừng ngại, trong khả năng ta tuyệt đối không chối từ, hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo an dân, phản thanh phục minh, thay trời hành đạo! [ ]
Diệp sảng lại bắt đầu chứng nói xàm:
- Thật ra vừa rồi Phản ca nói chính xác, chúng ta đều bị hệ thống máy chủ lừa gạt, ba người phía sau ta chính là diễn viên chính của phim Trọng Sinh Tại Mạc Tam Đế Chế nè, không tin thì các ngươi có thể hỏi!
- Cái gì?
Toàn thân Phản Thanh Phục Minh chấn động, tách khỏi mọi người từ từ tiến tới tay súng nữ kia, chìa tay ra nói:
- Hi, What your name?
Tay súng nữ bị thứ tiếng Anh của người Miên như hắn làm cho há hốc:
- What up?
Phản Thanh Phục Minh nghe thành: “ Wait, bắn giờ! ”. Lập tức giận tím mặt:
-Đừng tưởng rằng các ngươi có súng là muốn bắn ai là bắn nha, định bắn chúng ta cơ à?
Hai tên người Mỹ nhìn nhau, ba người này cũng không ngốc, nhìn thấy cảnh này là biết mấy tên mới tới này có quen biết Diệp Sảng, ưu thế đang chiếm lập tức quay ngoắt 180 độ.
Nữ xạ thủ ha ha cười dang hai tay ra:
- Ha Ha … nice to meet you!
- Mềm không chịu muốn cứng à? Hay lắm!
Phản Thanh Phục Minh hổ thân chấn động, chậm rãi phát ra vương bát chi khí,
- Lão Nhị, Lão Tam lên cho ta, làm thịt bọn họ, nhiệm vụ chúng ta là phải tiêu diệt hết bọn ngoại xâm phát huy cao độ chủ nghĩa anh hùng ái quốc, gamer chính nghĩa, ngày chúng ta dương danh thiên hạ cũng tới rồi! Lên
Lời chưa dứt, Nhất Đại Nữ Hoàng cùng Đại Hán Thiên Tử đã hùng hổ xông lên.
Danh sách chương