"Yến tiệc Tư gia tối nay em có muốn đi cùng chị không?" Tưởng Kinh Hồng cầm trong tay thiệp mời đặc biệt do Tư Hân Hân sáng sớm gửi tới.



Đây là yến hội Tư gia tổ chức mục đích chào mừng sự hiện diện của Tư Vực, lần này nghe nói Tư gia hao tốn không ít tâm huyết, Tư Tổng còn dốc lòng sai những người tinh anh chuẩn bị thật tốt, muốn làm anh hãnh diện cũng như bồi đắp khoảng thời gian thiếu sót kia.



"Đi nha." Tân Mai đắp mặt nạ thư giản, một bên cầm đủ chủng loại thương hiệu mặt nạ dưỡng da ngắm ngía.



Tân Mai đã nghĩ ra vẹn toàn cách tốt, chính là làm bản thân uỷ khuất chút, tác thành cho Tưởng Kinh Hồng.



Buổi tối, Tân Mai ăn mặc lễ váy màu trắng đính lông vũ trắng thanh khiết thuần mỹ giống một tiểu tinh linh, khuôn mặt trang điểm đơn giản lại làm cô cực kỳ xinh đẹp.



Tưởng Kinh Hồng bị Tân Mai ép buộc mặc một phen áo váy màu đỏ thẩm nổi bật như một ngọn lửa, đoá hồng voan nở rộ trước ngực, đuôi tôm cắt may bó sát tôn vinh đường cong nóng bỏng, Kinh Hồng mày mắt tỉ mỉ trang dung càng thêm minh diễm xinh đẹp.



Tân Mai cùng Tưởng Kinh Hồng đi chung chính là tổ hợp một chín một mười xinh đẹp như hoa trong truyền thuyết, lớn lên gương mặt có nét tương đồng  bất quá khác biệt ở chỗ cùng  một loài hoa nhưng bất đồng nhan sắc. Một đoá hồng hoa đỏ rực khoe sắc, một đoá hồng trắng đơn thuần tinh khiết không nhuốm bụi trần.



Bầu trời dần chạng vạng tối, màn đêm tụ tập, 6h đúng, một chiếc Maybach bốn bánh mở cửa xe.



Hai cô gái từ xe bước xuống đi thẳng đến nơi tụ tập, sự mỹ diễm đủ để khiến hội trường một phen kinh ngạc.



Đặt chân vào cổng, Tân Mai lập tức kiến thức đến từ ngữ giàu nức vách đổ tường phong cảnh thế giới của kẻ thượng lưu có tiền là như thế nào.



Yến hội tổ chức nằm ở khách sạn cao cấp nơi trung tâm thành phố, nghe nói nơi đây trước giờ chỉ phục vụ giới chính trị tài phiệt ông trùm hắc bạch.



Đủ tư cách bước vào nơi đây trước nay đều là người cực kỳ quyền quý. Khách sạn nguy nga hào nhoáng mỗi ô gạch ở khu đất này đều quý hơn vàng vậy mà lại sừng sững chiếm diện tích mênh mông bát ngát.



Cổng hoa dây leo nối liền thành hàng dài vỹ đại đẹp đẽ. Đèn led cầu vòng sao băng, đèn fairy light chớp sáng ánh sao sáng rực như ban ngày, đài phun nước cao tầng óng ánh bắn nước ập vào cảnh quang làm người ná thở không thôi, hoa viên nở rộ rực rỡ sắc màu trộn lẫn với ban đêm khí trời càng có vẻ hào hùng xinh đẹp.



Sảnh trong dưới chân đá vân cẩm thạch màu đen hoàng kim bóng loáng đến mức có thể soi gương được, đá ốp tường đen phản quang ánh sáng thập phần lộng lẫy, toàn thể  bên ngoài mỗi viên mái ngói đến bên trong trần nhà đều cho thấy sự phú quý của người sở hữu nó, Đây là một phần thực nhỏ tài sản của Tư gia trên đất nước Z này.



Tân Mai động lòng tham khắp nơi ngắm.



Xung quanh thật nhiều đôi nam nữ quần áo trang trọng, trên người hỗn tạp từng trận mùi nước hoa xa sỉ, già trẻ bé lớn ai nấy cũng đều toát ra toàn thân hơi thở của người giàu, phụ nữ duyên dáng hoa quý lịch sự cạn ly rượu cười đùa nói chuyện.



Từng bàn đều có giá nến, trên khăn trải bàn bày biện các loại đồ ăn uống, đồ vật mỗi một món đều phát ra quý giá, tất cả hội trường tinh xảo đến mức choáng ngợp.



"Na Na, vào trong đi." Tưởng Kinh Hồng dắt Tân Mai đem thiệp đưa cho người kiểm duyệt, ban nãy chỉ là bố trí yến hội vòng ngoài.



Khi Tân Mai bước vào cánh cửa xa hoa bên trong đã không còn hơi sức mô tả nơi đây, một câu thôi hoàng gia cổ tích so ra kém xa nơi đây.



Âm hưởng nhạc khúc du dương phát ra do những nghệ nhân điêu luyện đánh đàn, kéo khúc, hợp xướng hoà quyện êm tai dễ chịu cực kỳ.



Kết hợp kiến trúc âu mỹ đồ sộ càng giống cổ tích truyện thần tiên.



Tưởng Kinh Hồng váy đuôi tôm khá dài bước chân không cẩn thận giẫm lên chính mình váy. May mắn Tân Mai nhanh tay phản ứng kịp kéo lấy cô ấy. "Na Na, cảm ơn em."



Trên nhánh cây cảnh cổ thụ nở hoa cổ kỳ mỹ văn kề cạnh bị chà xát lên một vệt màu đỏ chói mắt, là khi nãy Tân Mai vội cứu Kinh Hồng quơ trúng gây nên cớ sự.



Tân Mai chú ý đến gốc cây liền lôi kéo chị gái tránh đi thật xa, nhỡ cây cảnh hỏng rồi, bị bắt đền tiền làm sao bây giờ.



Dáng vẻ cây kiểng kia nói không chừng giá trị còn cao hơn cô.



Tưởng Kinh Hồng cảm thấy ươn ướt lòng bàn tay, bèn nâng lên phát hiện Tân Mai trắng nõn mu bàn tay bị quẹt một vết cắt tứa ra máu đỏ.



"Em bị thương rồi."



"Không sao, tí nữa băng bó sau." đối với cô, đây chẳng qua là vết trầy ngoài da thôi.



"Không được, băng bó sơ qua đi. Chút chị hỏi xem ở đây người ta có thuốc tiêu độc hay không." Tưởng Kinh Hồng đau lòng lấy ra cái khăn tay lụa màu xanh quen thuộc băng sơ qua che đậy miệng vết thương của Tân Mai.



Có một số người trẻ tuổi chú ý đến khí chất trên người Tưởng Kinh Hồng.



Bên trong tiến vào được rất ít người, hình như chỉ người thân cận hoặc Tư gia họ hàng mới đặc chuẩn có thiệp mời.



Một khoảng trần nhà kiến trúc bằng mặt kính thuỷ tinh trong suốt, pha lê cầu đèn pha nhạt chiếu sáng, cho nên không làm ảnh hưởng tầm mắt Tân Mai tìm người.



Cô phát hiện Tư Hân Hân đang đi trên tầng 2 hành lang dài cùng ai đó.



Nghiêng đầu thấy một tốp nam thanh nữ tú đã bắt đầu vây quanh bắt chuyện với chị gái.



Tân Mai lén lút đi dọc theo thang máy ngoài trời mà lên lầu, cô vừa lên đã bất ngờ bị một cánh tay kiên cố bóp vòng eo lôi vào một phòng gần đó.



Một mảnh nóng rẩy truyền đến từ sau lưng, người kia giống như cố đè nén cái gì, chỉ là khi ôm vào thiếu nữ toàn thân cô phát ra một cổ hương khí toả ngát dẫn dụ, ngược lại không làm dịu xuống sự ngo ngeo rục rịch trong lòng, đầu óc căng chặt sợi dây lý trí đều sắp bào mòn.



Căn phòng âm u không bật đèn, vẫn tường tận nghe nhịp thở rối loạn không đều từ người kia.



Tân Mai giãy giụa xoay người, định cho anh ta cái tát trời giáng. Lập tức mảnh khảnh tay bị nắm lấy chế trụ.



Cô cặp mắt dần thích ứng bóng đêm một thoáng mờ ảo nhận ra được là Tư Vực.



"Tư Vực, anh làm cái gì vậy." Tân Mai cố rút tay về, giọng nói bất mãn cất lên."Anh nắm tay em đau quá." 



Tư Vực không lên tiếng, buông lỏng ra, Tân Mai còn chưa kịp xoa cổ tay đã thấy tầm mắt xoay chuyển cái nghiêng trời.



Toàn thân cô bị thiếu niên áp lên trên tường, anh ta thon dài dáng người mặt đối mặt cùng cô đối diện, ám ảnh bóng hình đè lên người cô, mềm như bông thân thể đau đến run rẩy.



Ngực của cô! Mấy tháng nay cố công tập luyện, khó khăn lắm mới nhô lên thêm, lại bị con hàng này đè bẹp.



Hơi thở thanh mát bao phủ lên chớp mũi cô, Tư Vực mạnh mẽ hôn lên cái miệng ngọt ngào đang định mắng người kia.



Tân Mai rất nhanh liền hiểu được, Tư Vực đây là ăn trúng thuốc kích dục nên động tình.



Anh thân thể nóng hổi như lửa đốt, Tân Mai bị hôn làm cho toàn thân lây dính hơi nóng mà cảm thấy nhiệt đến khó chịu.



Cô mày liễu hơi chau, ngột ngạt khó thở đẩy Tư Vực ra, lại bị anh dùng loại tư thế hiếp bức không cho cự tuyệt, tay để ở gáy ép cô thừa nhận nụ hôn sâu.



Tân Mai đôi môi anh đào, bị anh hàm ở miệng lần này tới lần khác giày vò chà đạp môi thơm, hô hấp không thuận hơi mở ra, anh ban đầu lúng túng hôn cô, thật giống như đang hút môi cô, một tấc một tấc đem đầu lưỡi xâm chiếm rà soát hết hàm răng đẹp đẽ, càn rỡ nuốt nước miếng thơm ngon trong miệng nhỏ kia.



Tân Mai khoảnh khắc như nhớ tới đời trước, Tư Vực chính là Tương Vực bá đạo nhà mình.



Cô cũng dần phối hợp, hai đầu lưỡi uyển chuyển quấn quít tràn đầy quyến luyến tựa đôi tình lữ hết sức thân mật.



Bị Tư Vực dùng lực hôn, Tân Mai thở không theo nổi, thân thể mềm nhũn tựa vào trong ngực anh, cả người đỏ ửng bắt đầu lún sâu vào trong, không có cách nào kiềm chế.



Tư Vực khuy áo bung hai viên, hờ hững lộ ra một tảng ngực, Tân Mai đầu tóc có chút hỗn loạn mồ hôi thơm đầm đìa, không khí xung quanh tản ra hơi nóng cực điểm, cô trên người hương khí càng phiêu phù nồng đậm đến khó hiểu.



Tư Vực thân thể nhìn không tính chắc nịch, nhưng cơ bắp thực đều đều, thân thể cũng phi thường có sức bật, thiếu nữ thơm lừng mềm mại cơ thể nép trong lồng ngực làm Tư Vực trái tim bang bang nhảy.



Ôn hương nhuyễn ngọc trên tay Tư Vực đáy mắt sẫm lại, một trận miệng đắng lưỡi khô, cúi người hôn lên vành tai cô, ẩm ướt dần dần lan tràn khắp mặt, mỗi một nụ hôn rơi xuống trên da thịt thiếu nữ đều dịu dàng ôn nhu.



Tân Mai bị anh vừa liếm vừa hôn mút mà từng trận rùng mình muốn trốn tránh.



Cô tay nhỏ chống đẩy bị anh bắt lấy, mười ngón đan xen nắm chặt mà ấn trên tường.



Cô cảm giác dính nhớp ấm nóng xúc cảm di dời lên cổ mình, răng rắc cắn xuống "A......." Tân Mai meo meo la lên đau tới nước mắt sinh lý đều chảy ra bên ngoài.



Tư Vực nghe thấy cô kiều mị tiếng rên, anh không nhịn được ngước mắt, bóng đêm phản chiếu ngấn lệ châu quang nơi đuôi mắt thiếu nữ, cô tựa tiểu tinh linh kiều nhược bị người bắt nạt đến vô lực chống trả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện