Màn đêm nhanh chóng buông xuống, phủ lên thành phố một màu đen thăm thẳm. Những ánh đèn cũng vì thế mà được dịp chiếu tỏa thứ ánh sáng rực rỡ và lung linh của mình, khiến những người trông thấy không khỏi nao nức trong lòng.

Chiếc limousine dài đen bóng loáng mang trên mình biểu tượng sang chảnh của hãng ô tô Lamborghini phóng nhanh trên tuyến đường chính đông đúc của thành phố, khiến dòng người hai bên vỉa hè không thể không đưa mắt nhìn theo mà trầm trồ thán phục. Cảnh tượng này rất dễ liên tưởng đến những cuộc hội ngộ minh tinh, hoặc tổng thống nước ngoại bang ghé thăm gì gì đó.

Người ngoài nhìn vào sẽ thấy chiếc xe thật oách, nhưng bọn ngồi bên trong chỉ cảm thấy đây chính là một kiểu khoa trương khủng bố nhất. Điển hình là các bạn trẻ Ma Kết, Thiên Bình, Cự Giải, Xử Nam và Xử Nữ, Song Ngư vẫn chưa thoát khỏi tình trạng thất thần kể từ khi bước lên chiếc xế hộp sang chảnh này. Những người còn lại sau một hồi cũng dần thích ứng được. Thôi thì lâu lâu mới có dịp, cứ giả bộ làm người giàu một bữa cũng không chết ai mà hi hi.

"Ôi, mấy đứa thật là dễ thương quá quá quá luôn~" Giọng nói mang thập phần sung sướng và thỏa mãn của một người phụ nữ vang lên khiến cả bọn đang ngồi trong khoang xe rộng rãi bất giác rùng mình.

Tất cả mọi người có mặt ở đó liền đứng lên.

"Kim phu nhân!"

Kim Phu nhân mặc một chiếc đầm suông tay lỡ bằng gấm quý đắt tiền với họa tiết hoa nổi màu đỏ nổi bật trên nền đen. Tuy đã có tuổi nhưng người ngoài nhìn vào vẫn không khỏi trầm trồ thán phục bởi khuôn mặt tràn đầy sắc xuân tươi trẻ cùng dáng người thon gọn, quyến rũ của bà.

"Ôi, mấy đứa đừng khách sao như vậy, bác ngại lắm!" Kim phu nhân cười cười, xua tay.

Rất nhanh chóng xuất hiện đằng sau Kim phu nhân là tổng giám đốc Kim của tập đoàn công nghệ nổi tiếng nhất thế giới - bố của Kim Ngưu.

Trời ơi, một người đã đủ ngột ngạt, căng thẳng rồi. Lại thêm nhân vật quyền lực này hạ cố đến khoang xe của bọn họ làm gì không biết. Hóa ra sự xuất hiện của người giàu cũng là một loại đàn áp tinh thần đó.

"Các cháu có thoải mái không?" Ngài Kim nở một nụ cười hiền từ, lên tiếng hỏi.

Trời ạ, tha cho bọn họ đi, nếu ngồi trong chiếc xe đắt tiền này mà không thoải mái thì chắc chắn không còn là người bình thường nữa rồi.

"Rất tốt ạ!" Cả bọ cười gượng gạo, cùng dạ ran.

"Đừng căng thẳng!" Ngài Kim lên tiếng trấn an "Cứ xem như đang ở nhà mình. Vì nếu là bạn của Ngưu Ngưu thì cũng đều là con cháu trong nhà cả."

Tiếng lòng của tất cả những con người cùng có mặt ở đây: Nếu nhà cháu mà đẹp bằng một góc của chiếc xe này thôi, cháu cũng mừng hết phần thiên hạ rồi đấy.

Kim Ngưu không biết từ lúc nào đã chạy đến bên bố, ngả người vào cánh tay của ông, cất giọng nũng nịu, ánh mắt long lanh trông vô cùng đáng yêu.

"Bố, chiếc xe này... Con đã nói là chỉ cần mấy chiếc loại thường là được rồi mà. Như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của đám phóng viên. Mà tụi con thì ừm... tạm thời thì vẫn chưa phải nhân vật đặc biệt gì cả."

Tổng giám đốc Kim phì cười, xoa đầu con gái, hất đầu sang người phụ nữ đang đứng bên cạnh ông.

"Này là ý kiến của mẹ con."

"Mẹ!!!!!" Kim Ngưu gọi.

Kim phu nhân rất hào hứng, chắp tay mơ mộng.

"Những con người xinh đẹp và đáng yêu nhất định phải đến bữa tiệc bằng phương tiện dễ thương nhất."

Cả bọn đen mặt: Chiếc xe oách thế này mà bác bảo là "dễ thương" á? "Tụi con cứ yên tâm!" Kim phu nhân lợi dụng đến bên, nắm tay những con người đáng yêu "Bác đã bảo tài xế chở tụi con đến cổng sau dành cho khách và những người nổi tiếng không muốn bị lộ mặt như các đại thần CV rồi. Nhưng hai bác muốn kiếm chút fame đó mà hi hi!"

Lúc này, Kim Ngưu như nhận ra điều gì đó.

"Ba, dự án này cũng là có vốn đầu tư của công ty sao?"

Ngài Kim gật đầu, không phủ nhận. Sư Tử rất nhanh nhạy nắm bắt được vấn đề, lập tức đứng lên, tiếng về phía tổng giám đốc, đưa tay ra, vẻ mặt thập phần biết ơn.

"Bác, cũng một phần nhờ bác mà dự án mới có được thành công như ngày hôm nay!"

Tổng giám đốc Kim mỉm cười, khiêm tốn đáp lại.

"Không sao, chủ yếu vẫn là do quý công ty đã làm việc rất tốt." Ông lại đưa tay xoa đầu con gái "Hơn nữa, Ngưu Ngưu vốn rất thích những dự án như thế này."

"Aaaa~ Rõ ràng lần đầu tư lần này là do anh nói em thích nên mới quyết định phê duyệt sao?"

Vừa nói, Kim phu nhân vừa nhào đến, bắt lấy cánh tay của chồng mà dụi đầu nũng nịu. Tất cả những con người trẻ chứng kiến đều không hẹn mà bụm miệng cười. Tổng giám đốc Kim đỏ mặt, lầm bầm.

"Được rồi, em mau bỏ ra đi. Mọi người đang nhìn kìa!"

"Không~~"

Không khí bỗng chốc dãn ra hẳn vì hành động thể hiện tình cảm đáng yêu của cặp vợ chồng tài phú. Đột nhiên, Kim phu nhân phát hiện ra ánh mắt ấm áp thấp thoáng sau đám người đáng yêu, lập tức nhào đến, đưa khuôn mặt xinh đẹp của mình sát với khuôn mặt người đối diện.

Cự Giải bối rối, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Nét mặt Kim phu nhân đột nhiên biến đổi, bà mỉm cười trìu mến, giọng nói từ tốn vang lên thật dễ nghe.

"Cháu này, bữa nào lại đến nhà chơi nhé!"

Cả bọn ngồi gần đó không hẹn mà trong lòng bùng nổ. Tại sao, tạo sao n người ở đây không nói, lại mời Cự Giải về nhà. Nhất định Kim phu nhân đã chấm trúng chàng rể tương lai?

Khuôn mặt của tổng giám đốc Kim cũng bắt đầu loáng thoáng vài nét bối rối. Kim Ngưu thấy có sự bất thường, nhanh chóng giải vây.

"Ba mẹ, rốt cuộc là hai người đến đây có việc gì không ạ?"

"À không!" Kim phu nhân đã quay lại bên gia đình của mình, nét lém lỉnh, hồn nhiên xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp "Đến đây để ngắm nhìn một lần nữa những con người đáng yêu."

"Mẹ!!!!"

Tổng giám đốc Kim hắng giọng. Từ sau lưng ông xuất hiện một người vận vest đen đơn giản, lịch sự, cúi đầu xuống, thì thầm vào tai ông một điều gì đó. Nét mặt ngài Kim dãn ra, nụ cười hiền từ lại nở trên môi người đàn ông thành đạt.

"Đã đến nơi rồi!"

Cả bọn nín thở, cảm nhận được chiếc xe sang trọng đã chầm chậm đỗ lại bên vệ đường. Trong khi họ còn đang lúng túng, chưa biết làm gì thì cánh cửa xe hơi đã đột nhiên chuyển động. Một người đàn ông điển trai vận bộ vest đuôi tôm màu đen, găng tay trắng lịch sự đã mở cửa, cúi đầu bước sang một bên như để nhường đường. Sau một hồi bất ngờ, họ cũng từng người một dẫm những bước chân đầu tiên lên mặt đường, cảm nhận không khí trong lành mát mẻ buổi đêm hè phảng phất qua từng lớp da thịt.

"Chơi vui nhé!" Giọng nói của Kim phu nhân thập phần phấn khởi, bà vui vẻ thò đầu ra khỏi xe, vẫy tay, còn làm động tác hôn gió "Rất hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau trong bữa tiệc!"

"Vâng ạ!" Các bạn trẻ cùng đồng thanh, vẫy tay với Kim phu nhân.

Đột nhiên, Kim phu nhân như vừa nghĩ ra một điều gì đó, nở nụ cười nguy hiểm.

"Thường thường, bước vào một bữa tiệc, để tăng thêm tính trang trọng cũng như nâng cao giá trị của bản thân, nam và nữ phải đi thành từng cặp, khoác tay nhau đó he he." Rồi bà quay sang người đàn ông đang lắc đầu cười khổ "Mình đi thôi, ông xã. Rồi chúng ta cùng tắm mình trong cơn mưa đèn flash hòa nhoáng! Ha ha ha ha ha..."

Tiếng cười của Kim phu nhân văng vẳng trong gió khi chiếc xe limousine đã rời đi, gieo vào lòng tất cả bọn họ một cảm giác kinh dị. Tất cả nhìn nhau bối rối, bắt đầu đếm.

1... 2... 3...

Tổng cộng là 15 người cả thảy. Nếu nghe theo lời Kim phu nhân, thì chẳng phải sẽ có một người không có bạn đồng hành bước vào bữa tiệc sao?

Kim Ngưu nhìn vẻ mặt lúng túng lộ rõ vẻ đăm chiêu của mọi người, trong lòng không tránh khỏi cảm giác áy náy.

"Thật ra... lời của mẹ nói cũng không hẳn là đúng đâu... Cho nên... mọi người thật ra, không cần phải..."

"Không được!" Giọng nói cùng khuôn mặt nghiêm túc của Song Tử đã ngăn câu nói của Kim Ngưu được thốt ra trọn vẹn "Chúng ta thỉnh thoảng mới sang, thì phải sang cho trọn vẹn."

Nói rồi, anh chàng rất nhanh chóng bắt lấy bàn tay của Nhân Mã còn đang lớ ngớ, kéo về cánh cửa trước mặt được lát nhung sang trọng với hai chàng vệ sĩ áo vest đuôi tôm điển trai đã đứng sẵn hai bên. Anh không hề để ý đến ánh mắt của cô sau khi lấy lại thần trí đã khẽ liếc về phía Thiên Yết đầy vẻ tiếc nuối, cả khuôn mặt hụt hẫng của Kim Ngưu khi trông thấy tay anh siết chặt bàn tay nhỏ bé đó.

Đứng trước cánh cửa đã mở rộng bởi hai chàng trai, Song Tử quay mặt lại gọi lớn:

"Nè, mọi người cũng nhanh lại đây đi!"

Họ bối rối nhìn nhau.

Bảo Bình đỏ mặt ngước sang chàng trai đang đứng bên cạnh, run rẩy đưa những ngón tay thon dài của mình ra. Nhưng giữa chừng lại rụt tay về, trái tim đập liên hồi trong lồng ngực. Cô nghĩ đây chẳng phải cơ hội tốt nhất sao? Thế là lại đưa tay ra. Nhưng chỉ vừa chạm đến mu bàn tay, những ngón tay của cô đã bị anh nắm trọn lấy, khẽ vận sức kéo về phía Song Tử và Nhân Mã đã đứng chờ sẵn.

Cự Giải đưa mắt nhìn Kim Ngưu đầy lo lắng, lại liếc về phía Xử Nữ - người con gái đang ở trong lòng mình. Nhưng Xử Nữ đã tức tối kéo Thiên Yết đi, với lý do không muốn cùng Xử Nam bước vào bữa tiệc. Cơ bản là cô vẫn còn giận anh về việc giấu cô nhiều điều trong quá khứ, dù cô có nằn nì thế nào cũng không chịu nói. Còn Cự Giải, đùa à, vụ mém hôn hôm trước cô còn chưa quên đâu! Cuối cùng, Cự Giải chỉ còn cách đến bên Kim Ngưu nhỏ bé và thì thầm vào tai cô với nụ cười trìu mến.

"Nắm tay anh nào!"

Kim Ngưu nở nụ cười miễn cưỡng, đặt bàn tay của mình vào lòng bàn tay to lớn, ấm áp của anh, sánh bước bên nhau về phía cánh cửa. Trông hai người họ đẹp đôi đến mức tất cả nhìn thấy đều trầm trồ, ngưỡng mộ. Điều này gieo vào lòng Xử Nữ một cảm giác không mấy thoải mái, mà cũng chẳng hiểu vì sao.

Ma Kết thì muốn đi cùng Sư Tử nhưng cô hãy còn tránh mặt anh vì buổi chiều tỏ tình hôm ấy. Cô hướng mắt về phía Bạch Dương, định dùng hết can đảm nêu lên ý kiến của mình thì Bạch Du đã sán đến bên, khoác lấy cánh tay cô mà kéo về phía trước. Cô chỉ kịp la oai oái rồi nương theo anh, vì cô đang mang giày cao gót, chống cự sẽ rất khó. Hơn nữa, một người phụ nữ như cô làm sao có thể thắng được sức mạnh của một người đàn ông, nhất là khi người này lại nắm được trong tay nữ thần của lòng mình, có chết anh cũng không buông ra đâu.

Cuối cùng, Ma Kết đành phải đi cùng cô học trò Song Ngư. Dù biết chỉ là miễn cưỡng nhưng điều này cũng đủ khiến cô vui lắm rồi. Khoác lấy cánh tay anh, hai cơ thể sát gần nhau đến mức cô như có thể cảm nhận được mùi vải mới còn đọng lại trên chiếc áo vest anh đang mặc.

Xử Nam đi cùng Khổng Tước, dù gì hai người cũng là người yêu của nhau, tuy cuộc chiến tranh lạnh từ đêm mưa hôm ấy vẫn chưa kết thúc.

Cuối cùng thì chỉ còn sót lại vị giảng viên trẻ tuổi của trường Đại học Mĩ thuật & Kiến trúc thành phố. Nhìn anh đứng ngơ ngác, bơ vơ bên vệ đường, trong lòng Sư Tử đã dậy lên thứ cảm xúc bồi hồi cực kỳ khó tả. Cô định sống chết phải gỡ "con bạch tuộc" đang đeo dính trên cánh tay mình mà đến bên anh, thẹn thùng chìa tay ra đề nghị, khuôn mặt đỏ hồng đáng yêu: "Bạch Dương, anh đi vào bữa tiệc cùng tôi nhé!", rồi anh sẽ gật đầu đồng ý, hai cánh tay sẽ quàng vào nhau thân mật, rồi sau đó hai ánh mắt sẽ tình tứ giao nhau, rồi sau đó... Kyaaaaa, Sư Tử không dám nghĩ tiếp nữa...

Nhưng ước mơ là một chuyện, hiện thực như thế nào lại là một chuyện khác.Trong khi Sư Tử đã vẽ nên trong đầu mình một viễn cảnh lãng mạn như phim ngôn tình thì một chiếc Audi A8 màu đỏ rượu sang trọng đã chầm chậm đỗ lại bên cạnh đám người. Cánh cửa bật mở, đôi chân thon dài mang theo chiếc giày cao gót trắng được nạm những viên đá nhân tạo. lấp lánh chói lòa của người phụ nữ lộ ra. Khuôn mặt ấy thật xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng cong lên thật quyến rũ. Chiếc đầm dáng dài màu trắng tinh khôi ôm sát cơ thể, tôn lên những đường cong của người phụ nữ, chân váy đuôi cá sang trọng, nổi bật hơn hết thảy là thiết kế trễ vai với hai dây chéo trước ngực, lộ ra cần cổ trắng nõn và xương quai xanh quyến rũ.

Cặp kính đen được gỡ xuống bởi những ngón tay thon dài đẹp đẽ. Đôi mắt phượng sắc sảo lộ ra hiện rõ vẻ vui mừng. Trang tuyệt sắc giai nhân bổ nhào về phía trước, cánh tay trắng ngần quàng lên cổ Bạch Dương, giọng nói ngân nga, vui tươi như hát.

"Bạch Dương, hoàng tử của lòng em!!!!!"

Giọng điệu sến rện quen thuộc khiến Sư Tử suýt chút nữa đã lăn ra ngất xỉu.

"Đại minh tinh Chloe????" Cả bọn cùng ngạc nhiên kêu lên.

"Ồ!" Lúc này Chloe mới có thời gian quan sát xung quanh, thấy mọi người đang nhìn mình thì lập tức điều chỉnh trạng thái, quay trở lại với bộ dạng sang chảnh, chỉ có điều cánh tay vẫn không rời khỏi vị trí hiện tại của nó "Ciao a tutti!! Buona sera!!! Si prega di diminuire il volume!"

Họ không ngờ cô nàng minh tinh Chloe này lại là người sính ngoại đến vậy. Tất cả không hẹn mà nhìn về phía Song Tử. Anh cười trừ, bắt đầu dịch nghĩa câu tiếng Ý vừa rồi.

"Xin cào mọi người! Buổi tối tốt lành! Xin vui lòng nhỏ giọng lại một chút!"

"Sei così bravo!" Cô nàng lại bắn thêm một tràng tiếng Ý nữa.

Mọi người lại tiếp tục nhìn sang anh chàng giỏi ngoại ngữ duy nhất trong bọn.

"Bạn thật tuyệt!

"Cosa stai facendo qui?"

"Mọi người đang làm gì ở đây vậy?" Nhận được mệnh lệnh của n ánh mắt, Song Tử đành phải đáp lại "Saremo presenti alla festa stasera."

"Per essere onesti!"

Từ khi cô nàng Chloe xuất hiện, Sư Tử đã cảm thấy vô cùng chướng mắt. Cộng thêm màn đối đáp mịt mờ mờ mịt này đã góp phần đánh thức nỗi phẫn nộ trào dâng trong lòng cô. Sư Tử rất oai dũng hét lên.

"Mọi người bị gì thế? Cô ta có phải là người nước ngoài đâu? Làm ơn tôn trọng tiếng mẹ đi!!!!"

Không gian lắng đọng trong phút chốc. Đột nhiên, một giọng nói kiêu kì vang lên:

"Chúng ta đến đây để làm gì thế?"

Câu hỏi của Khổng Tước đánh thức tất cả mọi người. Cả hai chàng gác cổng điển trai như cũng nhận được mệnh lệnh từ cô nàng xinh đẹp, nhanh chóng đưa tay mở cánh cổng màu đỏ rượu sang trọng. Trước khi theo đoàn người bước vào bữa tiệc, Sư Tử còn kịp ném về phía nữ đại minh tinh ánh nhìn căm ghét cùng câu hỏi mỉa mai.

"Tôi tưởng người nghiện cảm giác được đi trong ánh đèn flash và bao nhiêu câu hỏi dồn dập như cô phải xuất hiện ở cổng chính chứ!"

Chloe khoác tay Bạch Dương đang cười khổ sở, hất đầu một góc 45 độ, rất bình tĩnh đáp lời.

"Tôi đi theo tiếng gọi của trái tim, chấp nhận hy sinh sở thích vì hoàng tử Bạch Dương. Ai như... có người cũng muốn tỏa sáng giữa ánh đèn flash hay được đi bên cạnh ai kia như tôi mà không được nên ra vẻ khó chịu, thị uy người khác."

Sư Tử đã định mặc kệ hình tượng, vứt hết danh dự mà ăn thua đủ với cô nàng nhưng lại nhận được ánh nhìn đáng sợ từ Xử Nữ, cô đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Bữa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu, tuy Chloe được đứng bên cạnh hoàng tử lúc này, nhưng chưa biết ai sẽ là công chúa đích thực đâu.



23/7/2018
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện