Lúc này, chiếc BMW màu đen đã rẽ vào trong tầng hầm bên dưới tập đoàn Thuần Long, chạy thẳng vào trong qua một đợt trung chuyển thang máy cuối cùng trở ra ở tầng hầm số 9. Trong tầng này không có đến một bóng xe, đây là tầng trống bởi vì bên dưới tầng này là đại bản doanh thứ 2 của bang Hắc Long. Mục đích chính là để triệt để cách âm những tầng trên cũng không nghe ra được bất kì âm thanh gì bên dưới này.
Bên cạnh là thang máy chuyên dụng dành cho Tổng giám đốc, Lôi lái xe vào một địa điểm gần đó, sau đó bước ra mở cửa cho Hoắc Minh Long. Tính ra anh cũng đã bên cạnh Hoắc Minh Long gần tám năm, nhiều năm trôi qua càng khiến anh nhận ra chuyển biến của Hoắc Minh Long, cũng dần tự nhận ra, làm trợ lý hay cấp phó như Hoắc Minh Long không phải là không tốt, thái độ cũng dần hướng về quan điểm này, mặc dù cả hai vẫn chưa nói rõ với ai.
Từ ngày Tập Đoàn Thần Long chính thức xuất hiện một cách đột ngột khiến cho toàn nền kinh tế nước Y đi từ chấn động này đến chấn động khác, từ một tập đoàn không có tên dần lên hạng năm liên tiếp hạ bệ các tập đoàn tài chính còn lại, giờ phút này ngay đến tập đoàn từng đứng trụ hạng nhất một thời cũng đứng nép mình trước Thần Long. Cũng khó trách hiện thời tập đoàn đã chiếm 5o% thị phần tài chính của nước Y, 40% thị trường bất động sản và xây dựng, những tập đoàn khác còn chưa có với tới đâu.
Càng như vậy người ta càng thêm tò mò thân phận ông chủ của tập đoàn này là ai? Mấy năm qua đây vẫn là một câu hỏi lớn mà người trong cuộc chưa bao giờ tìm ra được. Hoắc Minh Long là người biết rõ nhất, mình càng đứng trên cao, người ta càng ngưỡng vọng bản thân nhiều, càng như vậy thì sẽ gây nên không ít phiền toái, chí ít hiện giờ anh biết, anh còn một số việc phải làm mà điều kiện tiên quyết là thân phận và lai lịch này vẫn cần phải giữ bí mật.
Bước vào thang máy giơ tay lên nhìn đồng hồ, giờ này Tiểu Thiên chắc đang ngồi nghe khai giảng rồi, đôi mày rậm thanh lãnh của Hoắc Minh Long hơi nhiếu lại, có dự cảm lạ. Mặc dù anh không muốn nhóc con đi học, nhưng thực tê những năm qua đem nhóc con đặt lại bên người mãi cũng không tốt, không chừng còn có thể học hỏi được nhiều thứ. Đột nhiên anh hỏi. “ Lôi, Tiểu Kỳ có đi học chưa?”
Tiểu Kỳ là con trai cưng của Lôi với Mị. Một lần bị sảy thai làm cho hai người cực kì chờ đợi đứa con này, bộ dáng của Tiểu Kỳ có vài phần giống Lôi, nhưng tính cách thì ngược lại hay cười, mỗi lần nghe thấy hắn cười, khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Lôi cũng nhợt nhạt vui vẻ theo.
“ Thiếu gia. Tiểu Kỳ sẽ không học mẫu giáo.” Mị từ lúc sinh con trai liền không kể bất kỳ điều gì nữa, suốt ngày chơi đùa cùng con trai thì đã đành, đôi khi bỏ quên luôn anh, cái này làm cho khuôn mặt lạnh nhạt của Lôi vài lần không thể giữ nguyên được, mẹ nào lại không thương con, Lôi ăn phải ‘khổ hoa’ đành chịu…
Nhìn lại phía Lôi, Hoắc Minh Long âm thầm tính toán, sau này có con thế nào Tiểu Thiên cũng sẽ như Mị… Tốt nhất vẫn là nên từ từ… ( Tác giả: * Cười gian xảo * Ba năm nữa à… hì hì…)
Thang máy lên đến tầng 120 của Tổng tập đoàn Thần Long, cánh cửa vừa mở bên trong liền hiện ra một bầu không khí thoải mái, dễ chịu. Trên tầng cao nhất, xung quanh các tòa cao ốc, các căn hộ chung cư, các nhà hàng khách sạn đều như dưới chân mình.
Trong tầng này, Phòng Tổng giám đốc chiếm 1/7 tầng, diện tích lớn bao hàm bên trong là một phòng thư kí khá rộng rãi, phần còn lại được bày trí như một căn hộ chung cư cao cấp đắt tiền với đầy đủ tiện nghi, có hồ bơi lộ thiên có phòng bếp phòng ngủ, phòng khách,… đều đầy đủ cả. Nhưng nơi này chưa một lần Hoắc Minh Long từng ngủ qua đêm, cho nên mọi thứ vẫn còn được trong như mới.
Bước vào phòng, Hoắc Minh Long liền nhanh chóng bắt đầu làm việc, bên trên bàn là một chồng tài liệu chừng mấy mươi loại, chất thành một núi nhỏ, bên dưới tập đoàn không thiếu nhân lực, tất cả tài liệu ở đây những phần nào có thể giản lượt các phân công bên dưới đều đã giản lượt hết mới đến tay Hoắc Minh Long.
Nhưng phần này, khi đến tay anh mới biết nó có thể được giải quyết nhanh như thế nào.
Con ngươi lam híp lại thành một đường, lấy tài liệu bên cạnh sang đọc, nháy mắt liền lật sang trang, tốc độ đọc kinh người rất nhanh nếu có gì không thỏa đáng, liền gạch chân tại điểm đó rồi bỏ sang một bên, tiếp tục với tay đến phần tài liệu thứ hai, ánh mắt lướt qua thấy ổn liền để ra phía trước, công việc cứ thế.
Tầm một tiếng sau, Lôi cũng soạn xong phần hợp đồng mới, tính toán lại sổ sách, những thứ này mỗi ngày đều phải kiểm tra lại một lần, xong bước ra khỏi phòng thư ký, lấy văn kiện đã phê duyệt mang xuống cho các phòng ban bên dưới chuẩn bị bước kế tiếp, văn kiện nào chưa ổn cũng được đưa đi sửa ngay. So với hành động mau lẹ của nhóm bên dưới, tốc độ Hoắc Minh Long và Lôi càng nhanh hơn, đến tầm 10 giờ mọi thứ đều xong xuôi.
Đến lúc này, Hoắc Minh Long liền nhớ đến Tiểu Thiên, nhóc con bộ dáng ngây ngô, khuôn mặt đáng yêu hay cười, trước giờ chưa gặp qua người ngoài không biết ứng phó ra sao. Sáng dặn dò Tiểu Thiên thiết bị thay đổi nhân diện rồi, khuôn mặt không quá xuất sắc sẽ bớt gây không ít phiền toái. Mặc dù anh biết kết quả người bị chuốt lấy phiền toái không phải là Tiểu Thiên nhưng vạn nhất vẫn là có Ảnh đi theo sẽ an tâm hơn. Không biết sáng giờ nhóc con đã làm gì rồi. Nghĩ đến liền gọi cho Ảnh…
Bên cạnh là thang máy chuyên dụng dành cho Tổng giám đốc, Lôi lái xe vào một địa điểm gần đó, sau đó bước ra mở cửa cho Hoắc Minh Long. Tính ra anh cũng đã bên cạnh Hoắc Minh Long gần tám năm, nhiều năm trôi qua càng khiến anh nhận ra chuyển biến của Hoắc Minh Long, cũng dần tự nhận ra, làm trợ lý hay cấp phó như Hoắc Minh Long không phải là không tốt, thái độ cũng dần hướng về quan điểm này, mặc dù cả hai vẫn chưa nói rõ với ai.
Từ ngày Tập Đoàn Thần Long chính thức xuất hiện một cách đột ngột khiến cho toàn nền kinh tế nước Y đi từ chấn động này đến chấn động khác, từ một tập đoàn không có tên dần lên hạng năm liên tiếp hạ bệ các tập đoàn tài chính còn lại, giờ phút này ngay đến tập đoàn từng đứng trụ hạng nhất một thời cũng đứng nép mình trước Thần Long. Cũng khó trách hiện thời tập đoàn đã chiếm 5o% thị phần tài chính của nước Y, 40% thị trường bất động sản và xây dựng, những tập đoàn khác còn chưa có với tới đâu.
Càng như vậy người ta càng thêm tò mò thân phận ông chủ của tập đoàn này là ai? Mấy năm qua đây vẫn là một câu hỏi lớn mà người trong cuộc chưa bao giờ tìm ra được. Hoắc Minh Long là người biết rõ nhất, mình càng đứng trên cao, người ta càng ngưỡng vọng bản thân nhiều, càng như vậy thì sẽ gây nên không ít phiền toái, chí ít hiện giờ anh biết, anh còn một số việc phải làm mà điều kiện tiên quyết là thân phận và lai lịch này vẫn cần phải giữ bí mật.
Bước vào thang máy giơ tay lên nhìn đồng hồ, giờ này Tiểu Thiên chắc đang ngồi nghe khai giảng rồi, đôi mày rậm thanh lãnh của Hoắc Minh Long hơi nhiếu lại, có dự cảm lạ. Mặc dù anh không muốn nhóc con đi học, nhưng thực tê những năm qua đem nhóc con đặt lại bên người mãi cũng không tốt, không chừng còn có thể học hỏi được nhiều thứ. Đột nhiên anh hỏi. “ Lôi, Tiểu Kỳ có đi học chưa?”
Tiểu Kỳ là con trai cưng của Lôi với Mị. Một lần bị sảy thai làm cho hai người cực kì chờ đợi đứa con này, bộ dáng của Tiểu Kỳ có vài phần giống Lôi, nhưng tính cách thì ngược lại hay cười, mỗi lần nghe thấy hắn cười, khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Lôi cũng nhợt nhạt vui vẻ theo.
“ Thiếu gia. Tiểu Kỳ sẽ không học mẫu giáo.” Mị từ lúc sinh con trai liền không kể bất kỳ điều gì nữa, suốt ngày chơi đùa cùng con trai thì đã đành, đôi khi bỏ quên luôn anh, cái này làm cho khuôn mặt lạnh nhạt của Lôi vài lần không thể giữ nguyên được, mẹ nào lại không thương con, Lôi ăn phải ‘khổ hoa’ đành chịu…
Nhìn lại phía Lôi, Hoắc Minh Long âm thầm tính toán, sau này có con thế nào Tiểu Thiên cũng sẽ như Mị… Tốt nhất vẫn là nên từ từ… ( Tác giả: * Cười gian xảo * Ba năm nữa à… hì hì…)
Thang máy lên đến tầng 120 của Tổng tập đoàn Thần Long, cánh cửa vừa mở bên trong liền hiện ra một bầu không khí thoải mái, dễ chịu. Trên tầng cao nhất, xung quanh các tòa cao ốc, các căn hộ chung cư, các nhà hàng khách sạn đều như dưới chân mình.
Trong tầng này, Phòng Tổng giám đốc chiếm 1/7 tầng, diện tích lớn bao hàm bên trong là một phòng thư kí khá rộng rãi, phần còn lại được bày trí như một căn hộ chung cư cao cấp đắt tiền với đầy đủ tiện nghi, có hồ bơi lộ thiên có phòng bếp phòng ngủ, phòng khách,… đều đầy đủ cả. Nhưng nơi này chưa một lần Hoắc Minh Long từng ngủ qua đêm, cho nên mọi thứ vẫn còn được trong như mới.
Bước vào phòng, Hoắc Minh Long liền nhanh chóng bắt đầu làm việc, bên trên bàn là một chồng tài liệu chừng mấy mươi loại, chất thành một núi nhỏ, bên dưới tập đoàn không thiếu nhân lực, tất cả tài liệu ở đây những phần nào có thể giản lượt các phân công bên dưới đều đã giản lượt hết mới đến tay Hoắc Minh Long.
Nhưng phần này, khi đến tay anh mới biết nó có thể được giải quyết nhanh như thế nào.
Con ngươi lam híp lại thành một đường, lấy tài liệu bên cạnh sang đọc, nháy mắt liền lật sang trang, tốc độ đọc kinh người rất nhanh nếu có gì không thỏa đáng, liền gạch chân tại điểm đó rồi bỏ sang một bên, tiếp tục với tay đến phần tài liệu thứ hai, ánh mắt lướt qua thấy ổn liền để ra phía trước, công việc cứ thế.
Tầm một tiếng sau, Lôi cũng soạn xong phần hợp đồng mới, tính toán lại sổ sách, những thứ này mỗi ngày đều phải kiểm tra lại một lần, xong bước ra khỏi phòng thư ký, lấy văn kiện đã phê duyệt mang xuống cho các phòng ban bên dưới chuẩn bị bước kế tiếp, văn kiện nào chưa ổn cũng được đưa đi sửa ngay. So với hành động mau lẹ của nhóm bên dưới, tốc độ Hoắc Minh Long và Lôi càng nhanh hơn, đến tầm 10 giờ mọi thứ đều xong xuôi.
Đến lúc này, Hoắc Minh Long liền nhớ đến Tiểu Thiên, nhóc con bộ dáng ngây ngô, khuôn mặt đáng yêu hay cười, trước giờ chưa gặp qua người ngoài không biết ứng phó ra sao. Sáng dặn dò Tiểu Thiên thiết bị thay đổi nhân diện rồi, khuôn mặt không quá xuất sắc sẽ bớt gây không ít phiền toái. Mặc dù anh biết kết quả người bị chuốt lấy phiền toái không phải là Tiểu Thiên nhưng vạn nhất vẫn là có Ảnh đi theo sẽ an tâm hơn. Không biết sáng giờ nhóc con đã làm gì rồi. Nghĩ đến liền gọi cho Ảnh…
Danh sách chương