Chương trình huấn luyện của Cống Lan Sâm bắt đầu ngay lập tức.

Không có những nghi thức hay lễ rửa tội như Tần Nhiên tưởng tượng.

Cống Lan Sâm chỉ làm mẫu ba động tác vô cùng đơn giản. 

Ngồi, nằm, đi.

Động tác ngồi là kiểu đứng tấn, nằm là dáng nằm như trẻ con còn đi là kiểu đi mà bấu ngón chân xuống đất.

Cống Lan Sâm vừa làm động tác vừa giảng giải vô cùng tỉ mỉ. Đặc biệt là có một vài chi tiết ông ta cứ lặp đi lặp lại vài lần. 

“Tuy đây chỉ là những chi tiết nhỏ nhưng những chi tiết nhỏ này chính là tinh túy của bộ phương pháp rèn luyện thân thể này!”

“Khi ngồi thì xương sống phải thẳng, không được lắc lư!”

“Khi nằm thì phải điều chỉnh nhịp thở sao cho thật dài, cơ thể co lại giống như trẻ sơ sinh!” 

“Còn khi đi thì ngón chân phải bấu xuống đất, mỗi một lần di chuyển là phải cử động từ nhỏ đến lớn, sau đó lan ra toàn thân!”

… … …

“Cống Lan Sâm muốn dạy phương pháp rèn luyện cơ thể cho bạn. Bạn có muốn trả một điểm kỹ năng vàng để học không?” 

“Có”! Tần Nhiên nhìn dòng gợi ý của hệ thống, không khỏi kinh ngạc.

Nhưng cảm xúc kia cũng không khiến cậu đắn đo chọn lựa. 

Đến tận bây giờ, Tần Nhiên vẫn không biết điểm kỹ năng vàng có tác dụng gì. Nhưng nhìn cái chữ “vàng” kia là đã có thể hiểu rằng nó rất quý giá.

Nhưng đối với cậu bây giờ thì cho dù nó có quý giá cỡ nào mà không thể biến thành thực lực thì vẫn là thứ chẳng quan trọng gì.

Cậu cần phải mạnh lên trong thời gian ngắn nhất có thể. 

Mà đây chính là một cơ hội!

“Học kỹ năng: Phương pháp rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora – cơ bản”

“Tên:Phương pháp rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora – cơ bản” 

“Thuộc tính liên quan: Sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất, tinh thần, cảm giác”

“Phân loại: Hỗ trợ”

“Hiệu quả: Bạn biết cách sử dụng những động tác, cách hô hấp đặc biệt để giúp chính mình mạnh hơn, toàn bộ thuộc tính +1” 

“Tiêu hao: Thể lực”

“Điều kiện học tập: Sức mạnh F+; Nhanh nhẹn F+; Thể chất F+; Tinh thần F+; Cảm giác F+”

“Ghi chú: Đây từng là môn học bắt buộc của các kỵ sĩ trong giáo hội Aurora, nó quyết định cấp độ của những kỹ năng khác!” 

Một dòng nước ấm bộc phát ra từ tim Tần Nhiên.

Nháy mắt cái, dòng nước ấy đã tràn ra toàn cơ thể khiến cậu cảm giác như linh hồn cũng vừa được thực hiện nghi thức rửa tội thuần túy nhất.

Khi Tần Nhiên tỉnh táo lại thì cậu liền cảm nhận được được sức mạnh trong cơ thể lại tăng lên. 

“Kỹ thuật rèn luyện cơ thể của giáo hội Aurora” gần như đã giúp cậu thay da đổi thịt chỉ trong tích tắc!

“Toàn bộ thuộc tính +1!”

Nhìn dòng miêu tả hiệu quả mà cái phương pháp này đem lại, Tần Nhiên liền cảm nhận được cái điểm kỹ năng vàng kia có giá trị cỡ nào. 

“Thuộc tính: Sức mạnh: E; Nhanh nhẹn E; Thể chất E; Tinh thần E-; Cảm giác D-”

Những lợi ích mà cái điểm kỹ năng vàng kia đem lại ở mặt thuộc tính đã vượt hẳn tổng cộng tất cả các kỹ năng khác đem lại.

Rốt cuộc thì thuộc tính tinh thần của cậu đã tăng lên. 

Cậu phải hít sâu liên tục vài cái rồi mới có thể bình tĩnh lại được.

Sau đó, cậu nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên không thể tin được của Cống Lan Sâm.

“Cậu, cậu nắm được nó rồi?” 

Vị kỹ sĩ kinh ngạc đến mức nói lắp bắp.

Tuy trước đó ông có nói là “cùng với việc tiến hành kế hoạch của cậu thì cậu còn có thể tăng thực lực của mình lên thêm nữa” nhưng ông ta tuyệt đối không nghĩ rằng cậu có thể nắm giữ được kỹ thuật này chỉ sau một lần làm mẫu của ông! Đã vậy còn có vẻ tương đối thành thạo!”

Điều này, điều này vượt qua sức tưởng tượng quá nhiều! 

Phải biết rằng, cô bé Al Tilly mà ông vô cùng coi trọng cũng đã phải mất đến bốn năm thì mới đạt đến trình độ này.

Tuy Cống Lan Sâm cho rằng thiên phú của Tần Nhiên cao hơn Al Tilly một chút, nhưng đến mức này thì cũng quá cao rồi!

Trong phúc chốc, vị kỵ sĩ đã hết sức kinh hãi. 

“Từ nhỏ, tôi đã có khả năng học hỏi nhanh hơn người khác một chút!”

Nhìn Cống Lan Sâm, Tần Nhiên nói ra cái lý do thoái thác mà cậu đã chuẩn bị sẵn.

Không phải cậu cố ý lừa gạt ông. 

Mà đây chỉ là vì bị buộc phải làm vậy.

Có một số chuyện cậu vĩnh viễn không thể nói ra.

Tần Nhiên thấu hiểu cụm từ “nói dối thiện ý” hơn từ khi chơi game này. 

“Là vậy à?”

Cống Lan Sâm nhìn Tần Nhiên, trong ánh mắt có nghiền ngẫm, tìm tòi.

Không phải ông không tin lời nói của cậu, mà là do cái khả năng thiên phú mà cậu thể hiện ra quá mức khủng bố. Trong những quyển sách bí truyền của giáo hội Aurora có ghi lại rằng chỉ có những người được xem là “con của thần” thì mới có thể đạt đến trình độ này. 

Nhưng những ghi chép có liên quan đến “con của thần” gần nhất cũng là 500 năm trước.

Thật sự đã quá xa, xa đến mức vị kỵ sĩ cuối cùng này không thể chứng thực được.

Nhưng có một điều có thể khẳng định là Tần Nhiên đã nắm giữ bậc cơ sở của “bộ kỹ thuật rèn luyện cơ thể của giáo hội Aurora” chỉ trong tích tắc. 

Đối với vị kỵ sĩ đã rèn luyện bộ kỹ thuật này từ nhỏ thì những thay đổi của Tần Nhiên không thể giấu được ông.

Lòng hiếu kỳ khiến ông hơi không nhẫn nại được.

“Học tập nhanh hơn người khác?” 

“Tôi còn một bộ kỹ năng phòng thân!”

“Nhìn kỹ!”

Ông ta nói. 

Cống Lan Sâm không hề che giấu hay kiềm chế lòng hiếu kỳ của mình. Vừa dứt lời, ông ta liền bắt đầu thực hiện một chuỗi động tác đá chân liên tục. Đồng thời, ông còn giảng giải từng động tác một.

“Cống Lan Sâm muốn dạy bạn thuật thích thoái Bối Tây Tạp. Bạn có muốn trả một điểm kỹ năng vàng để học không?”

Tần Nhiên hoàn toàn sững sờ tại chỗ. 

Cậu không hề nghĩ rằng có chuyện tốt như vậy!

Cậu thật sự muốn ôm chầm lấy Cống Lan Sâm một cái, nếu cái hành vi ấy không ảnh hưởng đến cái thân phận của cậu.

“Do mình đã kích phát cái chức năng bị che giấu nào à?” Tần Nhiên nghĩ thầm. 

Thật hiển nhiên, Cống Lan Sâm làm như vậy đơn giản chỉ là do cậu có thể học xong bộ kỹ thuật rèn luyện cơ thể chỉ trong tích tắc.

Tần Nhiên ngay lập tức chọn trả một điểm kỹ năng vàng để học kỹ năng, rồi nở một nụ cười chân thành từ tận đáy lòng.

Thật là vật báu vô giá! 

Tần Nhiên đánh giá.

Đối với câu hỏi có học “thuật thích thoái Bối Tây Tạp” hay không…

Đương nhiên là không có gì để phải do dự! 

“Có!”

“Học kỹ năng: Thuật thích thoái Bối Tây Tạp – cơ bản”

“Tên: Thuật thích thoái Bối Tây Tạp – cơ bản” 

“Thuộc tính liên quan: Sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất”

“Phân loại: Công kích”

“Hiệu quả: Hai chân của bạn sẽ trở nên linh hoạt hơn cả hai tay. Khi bạn công kích bằng hai chân lần thứ hai thì thuộc tính nhanh nhẹn +1” 

“Tiêu hao: Thể lực”

“Điều kiện học tập: Đã học phương pháp rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora”

“Ghi chú: Bạn phải luôn nhớ rằng cấp bậc của kỹ năng thuật thích thoái Bối Tây Tạp không bao giờ vượt qua cấp bậc của kỹ năng phương pháp rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora!” 

… … …

Kiến thức trong đầu và cơ thể đồng thời phối hợp với nhau.

Sau khi quá trình đó kết thúc, Tần Nhiên lập tức đá hai kích liên tục. 

Đùng!

Hình ảnh của cái chân quét ngang giữa không khí tạo ra tiếng gió nặng nề.

Vào lúc này, sức mạnh, nhanh nhẹn của Tần Nhiên đều đã đạt đến cấp E. Nhưng dưới tác dụng của đặc hiệu “quyền Anh - Thành thạo ra đòn bằng hai chân” và “thuật thích thoái Bối Tây Tạp”, khi cậu công kích bằng chân lần thứ hai thì thuộc tính sức mạnh, nhanh nhẹn đã đạt đến cấp E+. 

Đây là sức mạnh của quán quân môn cử tạ. Còn độ nhanh nhẹn E+ chính là tốc độ của quán quân bộ môn chạy nhanh!

Đùng! Đùng! Đùng!

Từng cái hình ảnh của chân cậu tản ra trước mặt Tần Nhiên. Có cái nhanh, có cái chậm, nhưng sức mạnh đều bằng hàng ngàn kí lô. 

Cống Lan Sâm thì đứng bên cạnh trừng to hai mắt.

Con của thần!

Đây thật sự là con của thần! 

Trong lòng Cống Lan Sâm hò hét.

Vào lúc này, cảm giác kích động đã không xuất hiện từ lâu trong người Cống Lan Sâm bỗng xuất hiện, nhưng lại biến mất ngay sau đó.

Rồi đau thương tràn ngập trái tim. 

Nếu cậu trai này xuất hiện ở thời điểm 50 năm trước thì…

Cho dù đã cố gắng kiềm chế nhưng cái suy nghĩ này vẫn xuất hiện trong đầu Cống Lan Sâm.

Sau đó, toàn bộ đều biến thành một tiếng thở dài. 

Trong thế giới này làm gì có chữ “nếu” chứ.

Cống Lan Sâm lẳng lặng nhìn Tần Nhiên thi triển “thuật thích thoái Bối Tây Tạp”.

Bộ thuật thích thoái này không có thứ gọi là chiêu thức, tinh túy của nó nằm ở cách sử dụng sức mạnh của cơ thể người ra đòn. Nó là một loại phương pháp ra lực, giúp cho tốc độ của hai chân nhanh hơn. 

Đương nhiên, nếu đạt đến một trình độ nhất định thì sẽ tạo ra những tác dụng ở các bộ phận khác.

Ví dụ như: Đôi tay!

Hiện tại Tần Nhiên chưa đạt được đến trình độ đó. 

Nhưng Cống Lan Sâm tin rằng Tần Nhiên sẽ làm được điều đó nhanh thôi.

Dẫu sao thì cậu ta chính là con của thần nha!

… … … 

Gần như trở nên sức cùng lực kiệt thì Tần Nhiên mới ngừng lại được.

Trong lòng cậu đương nhiên hi vọng Cống Lan Sâm dạy thêm cho mình vài kỹ năng nữa. Nhưng việc khiến cậu thất vọng là không hiểu tại sao trên mặt ông lão lại hiện lên một chút hoảng hốt, hiển nhiên ông ta đang không chú ý đến cậu.

Nhưng Tần Nhiên cũng không hề oán giận. 

Suy cho cùng, dựa theo cách phân chia cấp bậc của sách kỹ năng thì “thuật thích thoái Bối Tây Tạp” hẳn là bậc ma pháp. Mà “bộ kỹ thuật rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora” thì chính là cấp hiếm! Đối với cậu, do dù có làm nhiệm vụ thất bại nhưng có thể học được hai thứ trên thì đã không có gì đáng tiếc nữa.

Đương nhiên, cậu tuyệt đối không cố ý từ bỏ nhiệm vụ chính.

Hai tay của Tần Nhiên chống vào đầu gối, thể lực vừa tiêu hao gần như không còn giờ đã đang phục hồi nhanh chóng. Mà cơ thể của Tần Nhiên thì tự động hô hấp, vận động theo phương pháp rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội Aurora. 

Theo nhịp hô hấp, dòng nước ấm mơ hồ tràn ra trong cơ thể cậu.

Rất kỳ diệu!

“Kỹ thuật rèn luyện cơ thể của kỵ sĩ giáo hội là cơ sở mà mọi kỵ sĩ đều phải luyện tập. Đây cũng là cơ sở của những kỹ xảo khác!” 

“Nó cần có thời gian mài giũa thì mới có thể đạt đến độ cao cần thiết!”

“Mà đến khi nó chạm đến mức cao nhất rồi thì sẽ giúp ích vô cùng nhiều cho việc học tập những thứ kỹ xảo khác!”

Giọng nói của Cống Lan Sâm vang lên. 

Giọng điệu đã xảy ra thay đổi rất nhỏ, nhưng ngay sau đó liền khôi phục bình thường.

Tần Nhiên không hề phát hiện ra một chút thay đổi ấy. Cậu vẫn vô cùng cung kính cảm ơn những lời dặn dò của ông lão cho dù hệ thống đã đưa ra những lời nhắc nhở này.

“Tần Nhiên, cậu đừng làm mai một khả năng thiên phú của mình!” 

“Và cậu nhất định phải giữ vững lương thiện trong lòng mình!”

“Chúng ta cần làm việc chính rồi… Cái thằng khốn tên Evan kia!”

Cống Lan Sâm chỉ dùng giọng điệu tương đối nghiêm túc để căn dặn cậu thôi chứ không dùng vẻ mặt nghiêm khắc để cảnh cáo. Sau đó, ông liền chuyển đề tài đến việc chính… 

Kẻ đang nhăm nhe cái kho báu ngàn năm của giáo hội Aurora!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện