Trên tầng ba của Ám Nguyệt lâu, một nữ tử hồng y nhàn nhã ngồi dựa vào sạp mỹ nhân, thưởng thức rượu chính tay mình làm, nàng mang theo khí thế uy nghiêm không ai có thể xúc phạm, màu liễu khẽ động, khuôn mặt xinh đẹp như tiên thiên hướng phía nam tử tuấn mỹ đang cung kính nói :

-" Chủ nhân, nhờ tài nấu ăn của người đã dạy cho các nô tỳ phòng bếp, người đến thưởng thức ngày càng nhiều, chính vẫn là những quan quý tộc có tiền, thu nhập về Nam Hà sơn trang nhiều gấp bình thường."

Mặc Nguyệt cười khẽ, sao không ngon cho được, những món nàng nấu kia có thể sánh ngang với ngự trù phòng trong cung đấy chứ. Hừ, nàng hừ lạnh một tiếng, vì Thiên Dạ y mà nàng từng bỏ một năm ở lỳ trong phòng bếp, đổi lại một câu của y ' không ngon '.

Lắc đầu giũ những thứ không cần thiết đi, nàng hỏi Như Mộng :

-" Liễu Mộng trai thế nào rồi ?"

Như Mộng một thân lục y cười đáp :

-" Tiểu thư, dưới sự giúp đỡ của Nam Hà sơn trang, chúng ta đã làm ra một trăm bộ trâm'Phỉ thúy hoa ly' mà tiểu thư vẽ, các tiểu thư quý tộc vừa thấy là tranh đoạt không nhường nhịn, thu được lợi rất lớn, thất hoàng tử còn bỏ ra trăm lượng hoàng kim mua bộ trâm đẹp nhất tặng cho nhị tiểu thư Mặc Liên."

-"Ồ thế cơ à, nha đầu ngươi giở trò gì đúng không ?"

Nàng ồ lên đầy kinh ngạc, Như Mộng vậy mà có thể moi được tiền của Thiên Dạ, có điều đáng xem đây.

Liễu Nham cũng bật cười theo :

-" Chủ nhân, y phục người thiết kế riêng cho chúng ta, ra đường các thế gia công tử nhìn đến không biết mỏi mắt, còn có người nguyện trả trăm lượng bạc mà thuộc hạ không bán."

Tất nhiên, y phục cùng trang sức của hai người là do nàng thiết kế duy nhất cho họ, vừa tôn lên vẽ đẹp bên ngoài vừa tôn lên khí chất bất phàm của mỹ nữ và mỹ nam trước mặt.

Cộc...cộc...cộc...

Tiếng gõ cửa vang lên, tiểu nhị bên ngoài cung kính nói :

-" Trang chủ, Liễu Mộng trai đưa đồ tới."

Bởi vì không ai biết đứng phía sau còn có Mặc Nguyệt nên người khác chỉ biết trang chủ Nam Hà sơn trang là chủ nhân của Ám Nguyệt lâu. Liễu Nham mở cửa cầm lấy cái hộp gỗ được bao bọc kỹ lưỡng, phía sau còn có hai người là luyện khí kỳ cấp 9 thủ hộ. Gật đầu cho chúng rời đi, lúc này Mặc Nguyệt mới lên tiếng :

-" Quả là Nam Hà sơn trang, làm rất nhanh."

Như Mộng tò mò nhìn cái hộp gỗ. Liễu Nham thấy ánh mát hiếu kỳ của nàng liền giải thích :

-"Đây là trang phục của chủ nhân cùng chúng ta cho cung yến và quà mừng cho Viêm Tần vương."

-" Tiểu thư quả là chủ đáo!"

Như Mộng cười phá lên, vỗ tay tán thưởng Mặc Nguyệt. Nàng cũng không để ý đến thái độ của nàng ấy, quay sang Liễu Nham :

-" Việc huấn luyện sát thủ tới đâu rồi ?"

Liễu Nham thu lại vẻ mặt tươi cười, âm trầm hẳn đi :

-" Mọi việc theo chủ nhân an bài, chọn ra được những người có thiên phú, còn chọn được một nữ nhân...có song linh căn."

Một tổ chức sát thủ nữa dưới trướng của nàng, được đào tạo cả nữ lẫn nam tử, mục đích là tìm ra những người có song linh căn cùng thiên phú, không ngờ nhanh vậy lại có thể tìm ra. Nàng hài lòng gật đầu.

Đôi mắt loé lên tinh quang, nàng chống tay đứng dậy, phủi phủi y phục :

-" Đi thôi, Liễu Nham về Nam Hà sơn trang đi, Như Mộng hồi phủ."

_ Phủ Mặc đại gia tộc _

Các xe ngựa trang trí hoa lệ chuẩn bị xuất phát. Trước cửa là một đoàn người quần áo rực rỡ đang chờ đợi ai đó.

Mặc Tâm đang tức giận vì không mua được 'Phỉ thúy hoa ly' của Liễu Mộng trai liền mở lời mắng Mặc Nguyệt :

-" Phụ thân, có lẽ đại tỷ không biết bản thân mình là ai mà để chúng ta đợi lâu như vậy, không biết liêm sĩ."

Mặc Đặc đã không muốn đợi nữa liền ra lệnh xuất phát, bỏ lại Mặc Nguyệt.

Như Mộng đi vào thông báo, Mặc Nguyệt cười lạnh :

-" Chỉ mới một chút đã không đợi được sao ? Như Mộng ra xem xe của Liễu Nham chuẩn bị đã tới chưa."

Như Mộng lĩnh mệnh quay đi.

Hoàng cung trang trí lộng lẫy, xe cao ngựa quý vào theo đoàn dài, cực kỳ náo nhiệt. Mặc Nguyệt nghe tiếng bên ngoài lắc nhẹ đầu :

-" Lần này hoàng cung làm lên lớn lắm đây."

Lòng nàng tràn đầy vui sướng, nàng sắp được gặp lại hắn rồi, Xích Viêm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện