Một đêm kinh tâm động phách trôi qua, sáng sớm ngày thứ hai, Yến Xu đã dọn tới Điện Cam Lộ.
So với Điện Vĩnh Ninh, có thể nói là một cái ở trên trời, một cái ở dưới đất.
Điện Cam Lộ là cung điện gần Càn Minh Cung nhất trong hậu cung, rộng mở sáng ngời không nói, còn có địa long, có thể nói là ấm áp như xuân.
Đám Nhẫn Đông vui mừng cực kỳ, đồng loạt kích động nói: “Chủ tử cuối cùng cũng khổ tận cam lai, quả nhiên người tốt sẽ được đền đáp, trời xanh không phụ người có lòng!”
Yến Xu thở dài ở trong lòng, có điểm nào mà trời xanh không phụ người có lòng chứ? Đây rõ ràng là ông trời muốn đối nghịch với nàng!
Vốn chỉ muốn làm một kẻ lười biếng không có chút cảm giác tồn tại nào, giờ thì hay rồi, cả hậu cung đều hận nàng đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nếu Hoàng Đế là một nam nhân bình thường thì đây lại là chuyện khác, nhưng đáng tiếc, hắn không phải.
Nàng thậm chí còn có chút nghi ngờ, Hoàng Đế có phải định dùng nàng để làm lớp ngụy trang – che giấu việc hắn không thể làm chuyện đó? Nhưng hắn chọn ai mà không được? Cần gì phải chọn một kẻ đáng thương không có bối cảnh, nhà mẹ đẻ lại ở xa, đã vậy còn xuất thân thấp hèn như nàng chứ!
Đương nhiên, nếu mọi chuyện đã không thể nghịch chuyển, nàng cũng chỉ có thể căng da đầu đối mặt.
Thật ra nếu suy nghĩ kỹ một chút, nơi ở đã rộng hơn rất nhiều, tiền tiêu vặt cũng nhiều hơn do vị phân tăng lên, nhà mẹ đẻ ở huyện An Đức không biết chừng cũng có thể thơm lây, tính ra nàng trở thành bia ngắm cũng không phải là không được lợi lộc gì.
Không nghĩ tới còn có một việc khiến cho người ta vui mừng, sau khi tăng vị phân, đồ ăn cũng khiến người ta vừa ý hơn rất nhiều.
Bữa sáng sáu món điểm tâm phối hợp với canh cháo món ăn nhẹ không trùng lặp, cơm trưa cũng nhiều hơn vài món so với lúc trước.
Đặc biệt là bữa cơm tối ăn, thịt anh đào mềm mại thơm ngọt, gà nướng cay giòn, vịt bỏ lò ăn miếng nào đã miếng đấy, cá đác ngâm tươi ngon ngon miệng.
Yến Xu cảm thấy một chiếc miệng cũng không đủ dùng, ăn phải gọi là vô cùng thống khoái.
Được rồi, nể mặt mấy món này ăn ngon như vậy, nàng miễn cưỡng tha thứ cho tên cẩu hoàng đế khiến nàng trở thành bia ngắm này.
Sau khi thỏa thê hưởng dụng bữa tối phong phú này, sắc trời đã không còn sớm, đám Nhẫn Đông đã chuẩn bị sẵn nước ấm, nàng bước vào phòng tắm, lại thoải mái tắm nước ấm.
Ừm, phòng tắm vốn rất ấm áp, Nhẫn Đông lại còn đặt hai chậu than ở bên cạnh bồn tắm, khỏi phải nói thoải mái đến mức nào.
Sau khi tắm xong, Nhẫn Đông còn muốn trang điểm cho nàng.
Yến Xu nói với vẻ kỳ quái: “Trực tiếp chui vào ổ chăn không phải là được rồi sao, còn trang điểm gì nữa vậy?”
Trên chiếc giường to rộng kia được phủ đệm giường mới, nhìn thôi đã thấy mềm mại ấm áp, lúc ngủ chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Lại thấy Nhẫn Đông đỏ mặt nói: “Mới vừa rồi người của Càn Minh Cung tới truyền lời, nói bệ hạ đêm nay sẽ tới đây. Ánh đèn trong phòng này rất tốt, ngài cứ trang điểm đi, bệ hạ nhìn cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui.”
Nói xong còn oán trách nàng: “Chủ tử cũng thật là, ngài và bệ hạ đã đến bước đó rồi, vậy mà còn gạt nô tỳ.”
Yến Xu: “...”
Nàng và Hoàng Đế đến bước nào cơ?
Còn không phải là Hoàng Đế nhìn lén nàng, nàng lại cắn Hoàng Đế một ngụm sao?
Chẳng qua đêm nay hắn còn muốn tới đây?
Ngay lúc Yến Xu đang vô cùng khiếp sợ, lại nghe bên ngoài vang lên một tiếng thông truyền: “Bệ hạ giá lâm...”
So với Điện Vĩnh Ninh, có thể nói là một cái ở trên trời, một cái ở dưới đất.
Điện Cam Lộ là cung điện gần Càn Minh Cung nhất trong hậu cung, rộng mở sáng ngời không nói, còn có địa long, có thể nói là ấm áp như xuân.
Đám Nhẫn Đông vui mừng cực kỳ, đồng loạt kích động nói: “Chủ tử cuối cùng cũng khổ tận cam lai, quả nhiên người tốt sẽ được đền đáp, trời xanh không phụ người có lòng!”
Yến Xu thở dài ở trong lòng, có điểm nào mà trời xanh không phụ người có lòng chứ? Đây rõ ràng là ông trời muốn đối nghịch với nàng!
Vốn chỉ muốn làm một kẻ lười biếng không có chút cảm giác tồn tại nào, giờ thì hay rồi, cả hậu cung đều hận nàng đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Nếu Hoàng Đế là một nam nhân bình thường thì đây lại là chuyện khác, nhưng đáng tiếc, hắn không phải.
Nàng thậm chí còn có chút nghi ngờ, Hoàng Đế có phải định dùng nàng để làm lớp ngụy trang – che giấu việc hắn không thể làm chuyện đó? Nhưng hắn chọn ai mà không được? Cần gì phải chọn một kẻ đáng thương không có bối cảnh, nhà mẹ đẻ lại ở xa, đã vậy còn xuất thân thấp hèn như nàng chứ!
Đương nhiên, nếu mọi chuyện đã không thể nghịch chuyển, nàng cũng chỉ có thể căng da đầu đối mặt.
Thật ra nếu suy nghĩ kỹ một chút, nơi ở đã rộng hơn rất nhiều, tiền tiêu vặt cũng nhiều hơn do vị phân tăng lên, nhà mẹ đẻ ở huyện An Đức không biết chừng cũng có thể thơm lây, tính ra nàng trở thành bia ngắm cũng không phải là không được lợi lộc gì.
Không nghĩ tới còn có một việc khiến cho người ta vui mừng, sau khi tăng vị phân, đồ ăn cũng khiến người ta vừa ý hơn rất nhiều.
Bữa sáng sáu món điểm tâm phối hợp với canh cháo món ăn nhẹ không trùng lặp, cơm trưa cũng nhiều hơn vài món so với lúc trước.
Đặc biệt là bữa cơm tối ăn, thịt anh đào mềm mại thơm ngọt, gà nướng cay giòn, vịt bỏ lò ăn miếng nào đã miếng đấy, cá đác ngâm tươi ngon ngon miệng.
Yến Xu cảm thấy một chiếc miệng cũng không đủ dùng, ăn phải gọi là vô cùng thống khoái.
Được rồi, nể mặt mấy món này ăn ngon như vậy, nàng miễn cưỡng tha thứ cho tên cẩu hoàng đế khiến nàng trở thành bia ngắm này.
Sau khi thỏa thê hưởng dụng bữa tối phong phú này, sắc trời đã không còn sớm, đám Nhẫn Đông đã chuẩn bị sẵn nước ấm, nàng bước vào phòng tắm, lại thoải mái tắm nước ấm.
Ừm, phòng tắm vốn rất ấm áp, Nhẫn Đông lại còn đặt hai chậu than ở bên cạnh bồn tắm, khỏi phải nói thoải mái đến mức nào.
Sau khi tắm xong, Nhẫn Đông còn muốn trang điểm cho nàng.
Yến Xu nói với vẻ kỳ quái: “Trực tiếp chui vào ổ chăn không phải là được rồi sao, còn trang điểm gì nữa vậy?”
Trên chiếc giường to rộng kia được phủ đệm giường mới, nhìn thôi đã thấy mềm mại ấm áp, lúc ngủ chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Lại thấy Nhẫn Đông đỏ mặt nói: “Mới vừa rồi người của Càn Minh Cung tới truyền lời, nói bệ hạ đêm nay sẽ tới đây. Ánh đèn trong phòng này rất tốt, ngài cứ trang điểm đi, bệ hạ nhìn cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui.”
Nói xong còn oán trách nàng: “Chủ tử cũng thật là, ngài và bệ hạ đã đến bước đó rồi, vậy mà còn gạt nô tỳ.”
Yến Xu: “...”
Nàng và Hoàng Đế đến bước nào cơ?
Còn không phải là Hoàng Đế nhìn lén nàng, nàng lại cắn Hoàng Đế một ngụm sao?
Chẳng qua đêm nay hắn còn muốn tới đây?
Ngay lúc Yến Xu đang vô cùng khiếp sợ, lại nghe bên ngoài vang lên một tiếng thông truyền: “Bệ hạ giá lâm...”
Danh sách chương