Lãnh Tuyết đến cung của Minh Nguyệt- Sùng Khánh cung.

Tất cả những người đc chọn trong tuyển tú đều ở đây và phong làm Quý nhân.
Thái giám: Lãnh Tuyết cô nương tới
Minh Nguyệt: Không biết cô nương tới viện ta có việc gì?
Lãnh Tuyết: Khách tới mà Quý nhân không định mời ta một ly trà sao?
Minh Nguyệt: Dâng trà
Nàng ta uống một ngụm rồi nói: Chỗ ở của Quý nhân quả là không tệ.
Ta có một kế hoạch mà cả đôi bên đều có lợi.

Không biết Quý nhân có hứng thú không?
Ồ không ngờ Lãnh Tuyết cô nương cũng âm mưu, toan tính đó.

Nhìn bên ngoài yếu như cây liễu mà lại hiểm độc vậy.
Lãnh Tuyết: Con người nếu không có chuyện gì nguy hiểm đến mình sẽ không xù lông.
Vậy cô nương thử nói kế hoạch của mình xem, ta có hứng thú tham gia không- Minh Nguyệt ngồi xuống ngắm ngía các ngón tay của mình
Không phải cô rất ghét Thiên Băng sao? Chính vì nàng ta mà Đoan Minh Triệt không thèm ngó đến Quý nhân
Ha, nếu cô nương đến đây để chế nhạo ta thì xin cô hãy về đi.

Tiễn khách
Lãnh Tuyết cản lại: Từ từ.

Nàng ta cười nham hiểm: mới đó mà đã không chịu được rồi sao.


Bảo sao Quý nhân đấu mãi nhưng không lại với Thiên Băng.

Nóng nảy không có tính toán.

Lãnh Tuyết kéo nàng ta đến trước gương: Nhìn xem khuôn mặt này, nhan sắc này đẹp đẽ nghiêng nước, nghiêng thành.

Nhưng đang héo úa dần tại Hoàng cung này.

Quý nhân nghĩ mình còn cách để thoát khỏi bốn bức tưởng này để về với người mình yêu sao?
Minh Nguyệt có vẻ bị kích động, thấy lời nàng ta có phần đúng
Giờ Quý nhân đã trở thành người Hoàng Thượng.

Sống hay chết đều đã trở thành phi tử.

Trong Hoàng cung này, nếu muốn hủy hoại Thiên Băng chỉ còn cách trở thành người của Hoàng Thượng.

Nghĩ mà xem, trong Hoàng cung xa hoa này, nếu được Hoàng thượng sủng ái để mắt thì ngày tháng sau này muốn gì chả được.

Mẹ vinh nhờ con.

Quý nhân hãy suy nghĩ cho kĩ.

Đừng để nhan sắc già đi, tàn phai đến lúc đó muốn níu kéo cũng ko còn cơ hội đâu.


- Nàng ta cười haha cầm quạt che miệng đi về
Minh Nguyệt( Lời cô ta cũng không có gì sai.

Mình sắp xuất hiện nếp nhăn, già đi rồi.

Nếu cứ chờ chàng ấy, biết khi nào chàng ấy mới về.

Đợi 5 năm hay 10 năm nữa mình sẽ xấu đi, chàng chắc chắn sẽ không nhìn ngó đến mình.

Hiện tại, cũng nên cần tìm chỗ dựa rồi) Khoan đã, cô nương muốn ta giúp thế nào?
Lãnh Tuyết vui sướng: Ây za, cuối cùng đã khai thông rồi sao? Rất đơn giản đêm Thất Tịch ta sẽ cho Hoàng Thượng uống xuân dược cùng với loại thuốc này.

Khiến Hoàng thượng sẽ tưởng Quý nhân là người mình yêu nhất.

Còn lại, xem Quý nhân thể hiện thế nào thôi.
Kế hoạch không rồi nhỉ.
Nhưng đổi lại, Quý nhân phải giúp ta đối phó Thiên Băng.
Minh Nguyệt vui sướng( Không ngờ, trong Hoàng cung cũng có người ghét tỉ tỉ à.

) Được, thành giao giờ chúng ta đã ngồi chung một chiếc thuyền hoạn nạn có nhau
Lãnh Tuyết( Không ngờ ngươi thật ngu xuẩn đến vậy, chờ ta trừ khử được Thiên Băng sẽ đến ngươi ngay thôi.

Chỉ có ta mới có quyền ở lại bên cạnh Minh Vương)
Minh Nguyệt ánh mắt giảo hoạt( Ngươi tưởng ta không biết ngươi đang lợi dụng ta sao? Định để ta đấu với Thiên Băng để mình ngư ông đắc lợi.

Lãnh Tuyết ơi là Lãnh Tuyết, ngươi cũng sớm muộn đi cùng Thiên Băng thôi)
Ai ở bên ngoài đó - Nha hoàn của Minh Nguyệt
Chúc Lan chạy nhanh về phòng, đóng cửa thở gấp gáp: May quá, không ai phát hiện.

Phải báo cho tỉ tỉ mới được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện