Thu nhi mắt hướng ra xa, đăm chiêu: Việc này kể ra cũng rất dài.

Muội cứ tưởng mình sẽ sống trong đau khổ.

Bóng tối bủa vây, phải bị tra tấn chuộc lỗi cho những lỗi lầm mình gây ra.

Nhưng cuối cùng chính tỉ đã cứu muội
Băng có chút không hiểu, chỉ vào bản thân: Ta???
Tỉ quên rồi sao? Chẳng phải ông ấy đã từng nó với tỉ, nếu xong nhiệm vụ sẽ được thực hiện 2 nguyện vọng.

Đó là nhân duyên vẫn còn đang dở dang, tỉ lại đã yêu hắn lần nữa, phải không?: Thu nhi hỏi nàng.
Băng im lặng.

Thu nhi nói tiếp: Ngày tỉ chuẩn bị lấy hắn, đã nói: Con mong muốn muội có thể sống lại, để thấy con khoảnh khắc này.

Ước nguyện thứ nhất đã được ứng nghiệm ngay lúc đó.

Tuy muội không thể gặp tỉ.

Nhưng muội lại được trọng sinh tại nơi xa tỉ.

Muội đã gặp hắn- Đoan Minh Triệt, Thu nhi nhìn hắn,
Băng có chút hiểu ra vấn đề.
Đoan Minh Triệt: Ta đã nhầm Thu nhi với muội Thiên Băng à- Hắn có hơi xấu hổ.
Thu nhi tiếp lời: Muội gặp hắn lúc bị thương!

Băng lo lắng: Huynh có sao không?
Đoan Minh Triệt ra vẻ: Mạng ta lấy được đâu có dễ
Thôi đi- Thu nhi mắng hắn.

Suýt đi chầu Diêm Vương lại kêu mạng lớn.

Nhưng Hắn lại rất quan tâm, chăm sóc chu đáo muội.

Đôi lúc có hơi biến thái, vô lí.

Dần dần hai bọn muội đã.....
Băng cười hiểm, trêu ghẹo, huých vào người: Đã...!? Muội sao không nói tiếp? Có mà phải lòng nhau rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Thu nhi vội bịt miệng tỉ tỉ lại.
Nàng hất tay muội muội, cười lớn: Haha không ngờ muội muội ta cũng biết xấu hổ.
Đúng vậy, Thu nhi của ta lại xấu hổ rồi.

Chuyện này sớm muộn ai cũng biết thôi, nàng sớm sắp thành người của Đoan Vương ta rồi.
Thu nhi mắng: Huynh cứ tự đắc ai muốn lấy người như huynh.
Hắn ôm ngực giả vờ: Ta đau quá, hình như vết thương lại tái phát.

Thu nhi đấm vào ngực: Đúng là vô sỉ, định lừa muội đến bao giờ.
Nàng ở bên cười: Không ngờ Đoan Minh Triệt băng giá này cũng phải tan chảy vì muội muội ta.

Hahaa
Hắn cốc vào đầu nàng: Thôi đi, sao nàng lại ở đây.

Chẳng phải đã lấy Hoàng huynh ta sao.
Thu nhi cũng khó hiểu: Phải đó.
Nàng u sầu: Hai người nhầm rồi, ta với hắn không liên quan gì đến nhau.

Đôi mắt oán hận: Lãnh Tuyết mới là người hắn cần.

Ta thật sai lầm khi yêu người như hắn
Triệt bất ngờ: Chẳng phải Lãnh Tuyết đã chết rồi sao?
Băng kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra.

Lí do mà nàng rời xa hắn.
Lãnh Tuyết theo ta biết không phải là người như thế.

Tỉ ý rất hiền lành, lương thiện- Triệt bảo vệ Lãnh Tuyết
Băng cười nhạt.
Thu nhi khó chịu: Huynh thật ngu ngốc.

Ả ta đã thay đổi rồi, trở thành một con người khác tàn độc.


Không từ thủ đoạn để hại tỉ tỉ ta.
Triệt chẹp miệng: Haizzz, hoàng huynh ta một đời anh dũng, vậy mà ngu ngốc để ả ta dắt mũi.
Nàng phấn chấn nói: Nhưng cũng nhờ hắn mà ta đã nhớ ra tất cả.

Những chuyện tưởng chừng như kí ức.

Phải không Thu nhi?
Thu nhi day dứt: Người đã nhớ ra hết rồi sao? Muội xin lỗi, tỷ tỷ.
Băng vuốt đầu, ôm lấy Thu nhi: Ta đã tha thứ cho muội rất lâu rồi.

Hãy sống trọn kiếp này, đừng uổng phí, tỉ sẽ luôn ở bên muội.
Thu nhi khóc òa, trách móc: Tỉ, sao người lúc nào cũng thiện lương như vậy.

Tại sao chính muội đã hại người thê thảm, người vẫn không oán trách ngược lại vẫn yêu thương, nghĩ cho muội vậy
Thiêm Băng vỗ về, rưng rưng: Muội muội ngốc.

Bởi ta chỉ có duy nhất người muội muội này.

Ta không thương muội thì thương ai.
Đoan Minh Triệt thấy hai người họ tình cảm sâu đậm, cảm thấy mình kì đà cản mũi.

Đóng cửa ra ngoài, họ đã xa cách lâu như vậy.

Mình cũng nên cho họ không gian riêng.
Hắn nhớ về ngày đầu tiên thấy Thu nhi, nhoẻn miệng cười.

Tính cách ngang bướng, ghê gớm.

Cũng hậu đậu giống Thiên Băng.

Hai tỉ muội họ thật giống nhau, luôn khiến người khác không thể ngừng cười.


Tuy vậy hắn vẫn thích Thu nhi hơn, đôi khi có ghen tuông vô cớ, luôn phá hắn, khiến hắn dở khóc dở cười.

Đoan Minh Triệt - hắn cứ nghĩ cả đời này có lẽ chỉ yêu Thiên Băng, không thể buông bỏ.

Không ngờ, ông trời lại cho hắn gặp Thu nhi để hắn có thể quên Băng.

Thu nhi cũng kể cho hắn câu chuyện kiếp trước.

Hắn cứ nghĩ nàng bịa ra để cho mình vui.

Nhưng sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa hai người.

Hắn tin rằng nàng nói hoàn toàn là sự thật.

Không ngờ hơn nữa, kiếp trước và kiếp này, Hoàng huynh đều lãnh khốc vô tình.

Liên tiếp khiến Thiên Băng tổn thương.

Băng là người con gái mạnh mẽ trải qua những chuyện như vậy nhưng lại luôn nghĩ cho người khác.

Không biết rằng khi nào Băng mới xứng đáng được hạnh phúc đây.

Haizzzz.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện