Editor: AmiLee

Thư phòng ở lầu hai, khoảng cách phía dưới giếng trời có chút hơi xa, Kỷ Dao nghe không rõ hai người nói cái gì, chỉ mơ hồ nghe được cách nói chuyện thân thiết.

Tiếp theo thì thấy Tử tước Robert đi nhanh hai bước đến sau lưng Louis, hai người đi đến cực gần, nhìn qua giống như Tử tước Robert ôm hoàng đế từ phía sau.

Hô hấp của Kỷ Dao thoáng chốc cứng lại.

Sau đó ánh sáng trắng chợt lóe, Tử tước Robert biến thành một con khổng tước toàn thân trắng tinh, lông đuôi thật dài run rẩy lay động mở ra, giống tuyết trắng mỹ lệ chói mắt, không thua kém gì những chùm hoa đỏ của cây phượng hoàng.

Tâm Kỷ Dao dần dần chìm xuống.

Cậu ở trên mạng xem qua tư liệu giới thiệu, ngoại trừ bệnh phát cuồng biến thành thú hình ra, khi người Alpha theo đuổi bạn đời thường sẽ hóa thú, bằng hình thái nguyên thủy bày tỏ với người mình thích, một màn khổng tước xòe đuôi trước mắt này chính là bằng chứng tốt nhất.

Đêm đó Đại đế đã nói mình có bạn đời, chắc là vị Tử tước này đi, bất kể nói từ phương diện nào thì hai người đúng là rất xứng đôi.

Trong lúc nhất thời Kỷ Dao cảm thấy mắt mình có chút đau đớn, không thể nhìn thêm một giây, vì thế xoay người lặng lẽ rời đi, ngay cả cuốn 《 Long tộc cuối cùng 》 để trên lan can cũng quên mang đi.

* * *

Dưới tàng cây phượng hoàng, Louis đối với con khổng tước trắng rực rỡ lung linh đang xòe chiếc đuôi xinh đẹp này xem như không thấy, thần sắc bình thản nói:

"Robert, ta đã có bạn đời, chẳng lẽ cậu không có nghe nói qua sao?"

Khổng tước trắng đành phải thu đuôi biến trở về hình người, trên khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ tràn đầy hoang mang khó hiểu, "Đó không phải vì tránh bị quấy rầy nên ngài tìm một cái cớ sao? Tôi biết hai ngày trước ngài mang về một người không hề bối cảnh, diện mạo bình thường, nhưng đó hẳn là không có tính toán gì hết đi, nếu ngài có cảm giác với nam nhân, vậy vì sao ta lại không được?

Ta từ năm mười tuổi đã bắt đầu đi theo bên cạnh ngài, tình cảm nhiều năm như thế chẳng lẽ còn không bằng một người mới vào cung mới mấy ngày hay sao?"

Louis lắc lắc ngón tay:

"Cậu sai rồi, đó không phải là viện cớ, mà là sự thật. A Dao cũng không phải là người bình thường, em ấy là người đặc biệt nhất trên toàn bộ tinh cầu Alpha này, ta chỉ có cảm giác với một mình em ấy.

Tình cảm không thể lấy thời gian dài ngắn ra cân nhắc, huống chi tình cảm của ta với em ấy hoàn toàn khác với cậu, nếu không ta sẽ không độc thân hai trăm năm."

Robert bất bình phẫn nộ, đồng tử màu lục giống như đá quý mỹ lệ ẩn ẩn đỏ lên, nổi giận đùng đùng mà nói:

"Không, tôi không tin, ngài gạt tôi! Năm đó cha tôi mạo hiểm đi theo ngài, vì ngài giết chết hoàng đế tiền nhiệm lập bao công lao, lúc cha tôi hy sinh chính miệng ngài hứa hẹn sẽ chiếu cố tôi, vĩnh viễn sẽ không để tôi chịu ủy khuất, bây giờ ngài muốn nuốt lời sao?"

"Ta đã nói qua những lời này, nhưng chưa nói qua muốn đem cậu chiếu cố đến trên giường, ủy khuất bản thân mình cho cậu!"

Louis sắc mặt lạnh xuống:

"Robert, an phận thủ thường một chút, về đất phong của cậu đi, nếu không sẽ có hậu quả gì chính cậu rất rõ ràng."

"Bệ hạ, tôi yêu ngài 160 năm, ngài không thể đối xử với tôi như vậy!"

Robert vừa thẹn vừa giận, hét lên chói tai, mắt đỏ lên hoàn toàn, trên mặt lại lần nữa huyễn hóa ra lông chim màu trắng.

Louis hết kiên nhẫn, xoay người nhanh rời đi.

Cận vệ võ trang hạng nặng ở bên ngoài giếng trời lập tức vọt lại đây, đem Robert đang phát cuồng bao vây xung quanh, một người trong đó tay cầm một ống tiêm lên đâm vào cổ cậu ta một mũi thuốc trấn an.

Khi đi qua thư phòng, Louis trong lòng vừa động, đột nhiên ngẩng đầu, hành lang không có người, chỉ có một quyển sách lẳng lặng nằm trên lan can.

Louis không khỏi nhăn mày lại.

Người có được quyền hạn vào thư phòng không hạn chế, trong toàn bộ cung điện ngoài trừ anh cũng chỉ có A Dao. Hiện tại sách ở đó, người đi đâu rồi?

Trong lòng chìm xuống, lập tức bằng tốc độ nhanh nhất chạy về tẩm cung.

* * *

Khi trở lại phòng, tâm trạng Kỷ Dao không ngừng suy nghĩ, ngay sau đó hạ quyết định, từ trên bàn sách tìm tới giấy bút, viết một đoạn nhắn lại ngắn ngủn.

"Bệ hạ, cảm ơn ngài mấy ngày nay đã cung cấp chỗ ăn ở tốt nhất, nhưng tôi cảm thấy hoàn cảnh trong cung không thích hợp với mình, cho nên tôi tính dọn đến khu thương mại, ở gần công viên thiên đường thú cưng một chút, về sau đi làm cũng tiện. Kỷ Dao lưu bút."

Lúc trước ngây thơ thì không sao cả, bây giờ cậu hiểu rõ lòng mình, vậy không thể tiếp tục ở lại nơi này. Hoàng cung tuy lớn, lại không có vị trí thuộc về cậu.

Kỷ Dao cũng không biết vì sao, mới có ba ngày mà thôi, mình sẽ nảy sinh tình cảm với người đàn ông đó.

Là bởi vì anh cùng người trong mộng có nhiều chỗ tương tự, làm cậu thường xuyên cảm thấy hai người giống nhau sao? Hay là bản thân Louis Đại Đế có mị lực hấp dẫn trí mạng, làm cho mình giống như hàng tỉ bá tánh Alpha khó có thể cưỡng lại?

Bất luận là nguyên nhân gì đều không cần truy cứu, hiện tại với cậu mà nói cũng không còn ý nghĩa. Bây giờ chưa lún sâu rời đi còn kịp, về sau đóng vai nhân vật "Bằng hữu" này tốt là được.

Tuy rằng bây giờ đi ra ngoài quá mức vội vàng, Kỷ Dao cũng đành phải chịu vậy. Đêm nay ở khu thương mại tìm một khách sạn đơn giản đặt chân trước đã, sau đó từ rừ tìm chỗ thuê phòng thích hợp.

Trong tài khoản của cậu còn có hai mươi ngàn điểm tín dụng, hẳn là có thể chống đỡ ít nhất ba tháng, chờ công viên thiên đường thú cưng mở cửa lại cố gắng kiếm tiền là được.

Viết xong, Kỷ Dao đem thư đặt giữa bàn ở vị trí dễ thấy được, mặc vào áo khoác, sau đó từ phòng quần áo lấy ra ba lô của mình, lại lần nữa ra phòng ngủ. Xuống lầu một, đem lồng sắt có mèo nhỏ đang ngủ ngon lành bỏ vào một lồng giữ ấm cho mèo, đem theo một túi thức ăn cho mèo, nhắc lồng giữ ấm rời khỏi phòng ngủ.

Cá Viên là đi theo mình thì hơn, mèo nhỏ này là cậu nhặt được, cậu cũng nên phụ trách đến cùng, những người khác không có nghĩa vụ thay cậu nuôi nấng.

Cũng giống như vừa rồi đi thư phòng, khi ra khỏi cung cũng không có người ngăn cản, tuy rằng có mấy cận vệ khi nhìn thấy Kỷ Dao lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng không có lắm miệng hỏi một câu.

Bên ngoài rất lạnh, nhiệt độ không khí so với ban ngày giảm xuống mười độ, Kỷ Dao không khỏi rùng mình một cái, hít hít cái mũi, đem áo khoác quấn chặt một ít.

Không sao đâu, cậu tự nhủ với lòng.

Cảm lạnh chỉ là bệnh nhẹ, không cần uống thuốc một tuần là có thể tự khỏi. Tình cảm mới ba ngày thôi, qua mười ngày nửa tháng chắc là cũng sẽ từ từ biến mất.

Một lát sau Kỷ Dao cảm giác được trên mặt chợt lạnh, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời lại có tuyết rơi.

Cậu duỗi tay tiếp một bông tuyết nho nhỏ trong suốt, nhìn nó hòa tan trong lòng bàn tay. Quay đầu lại đi xem hai người tuyết đặt cạnh tượng nữ thần áng sáng trong hoa viên, một lớn một nhỏ như cũ ở trên bệ chạm trán lại cùng nhau.

Không sao đâu, chờ đến lúc thời tiết ấm áp nhiệt độ không khí lên cao, chúng nó sẽ biến mất, một chút dấu vết cũng sẽ không lưu lại.

Lúc sắp ra đến cửa hông cung điện, sau lưng bỗng vang lên tiếng bước chân dồn dập, cùng với một tiếng gọi vang lên giữa hoa viên trống trải yên tĩnh:

"A Dao!"

Kỷ Dao trong lòng chấn động, giống như bị trúng ma chú mà đứng yên ở đó, không thể đi về phía trước một bước.

Giây tiếp theo người kia đã đuổi kịp, duỗi tay đem cậu ôm gắt gao vào trong lòng ngực, sức lực lớn như muốn đem cậu khảm vào xương thịt của mình, không còn thong thả tự nhiên như ngày thường, giọng nói vội vàng lại hoảng loạn:

"A Dao, em muốn đi đâu? Đừng rời khỏi ta!"

Kỷ Dao trong lòng nổi lên tư vị chua xót vô cùng, duỗi tay đẩy ra, căn bản tránh không được cánh tay giống như kìm sắt kia, đành phải ra vẻ nhẹ nhàng nói:

"Bệ hạ, tôi không phải muốn đi luôn, chỉ là muốn dọn đến khu thương mại mà thôi, ở gần công viên thiên đường thú cưng một chút, tôi đặt nhắn lại lên bàn ngài không thấy được sao?"

Đại đế lộng quyền nói:

"Vậy cũng không được! Ta thật vất vả mới tìm được em, em cần phải ở lại bên cạnh ta, đâu cũng không được đi!"

Sophia nói yêu một người thì phải cho người ta quyền tự do lựa chọn, lời này đích thực không sai, chỉ cần Kỷ Dao thích, muốn anh làm gì cũng được, nhưng đây là điều kiện tiền đề.

Nếu Kỷ Dao phải rời khỏi anh, vậy tất cả những việc anh làm đều không còn ý nghĩa, nói anh bá đạo, độc tài anh đều nhận.

Hơn nữa rõ ràng A Dao đối với anh có cảm giác, anh cảm nhận rành mạch được điểm này, cho nên càng không thể để em ấy rời khỏi mình!

Động tác này của Louis có chút lớn, Kỷ Dao đang cầm lồng mèo ở trong tay cũng chịu tác động mà lay động vài cái, bé mèo bị hoảng sợ tỉnh lại, không biết đã xảy ra chuyện gì, mà kêu lên kinh hoàng.

Kỷ Dao nghiêm mặt nói:

"Bệ hạ, mời ngài buông tôi ra trước đã."

Louis cắn chặt hàm răng, đem cậu buông ra, đồng tử vàng sẫm nhìn chặt chẽ mỗi một động tác của cậu, như là sợ cậu đột nhiên biến mất trong không khí.

Kỷ Dao đem lồng mèo đặt xuống đất, duỗi tay vào sờ sờ đầu bé mèo vàng, dịu dàng nói:

"Không có việc gì, ngủ tiếp đi."

"Meo."

Cá Viên liếm liếm ngón tay cậu, thả lỏng lại, một lần nữa cuộn tròn thân thể nhắm mắt lại, rất nhanh lại gáy khò khè.

Louis nhìn thấy vừa ghen ghét lại vừa ủy khuất, bắt lấy ngón tay lạnh lẽo của Kỷ Dao, chất vấn nói:

"Em biết khi ta nhìn thấy quyển sách bên ngoài thư phòng kia, chạy đến phòng em lại không thấy được người, ta có bao nhiêu khẩn trương không? Ta cũng đã chịu kinh hách, vì sao em chỉ lo cho một con mèo, còn ta bất an thì em không an ủi?"

Kỷ Dao quả thực có chút muốn cười:

"Bệ hạ, ngài cùng Cá Viên là không giống nhau, không thể làm như vậy."

Louis cố chấp mà nói:

"Đúng, không giống nhau! Nó chỉ là một con mèo, ta lại là người có cảm tình, ta so nó càng cần em hơn, chẳng lẽ em nhìn không ra sao!"

Kỷ Dao trái tim nhói, nổi lên từng cơn đau nhẹ, bất đắc dĩ nói:

"Bệ hạ, ngài đừng kích động như thế, ngài đã có bạn đời, không nên cùng tôi nói những lời này."

Louis vừa nghe cơ hồ muốn phát cuồng:

"Bạn đời? Em muốn nói là Robert sao? Không, mới không phải! Cha cậu ta đã từng là là trọng thần vì nước hy sinh thân mình, ta trước nay chỉ là xem cậu ta như con cháu mà chiếu cố, nếu không cũng sẽ không chờ cho tới hôm nay!"

"A Dao, bạn đời của ta là em, trước nay cũng chỉ có em!"

Kỷ Dao sửng sốt một chút, để lộ ra thần sắc khó có thể tin, là cậu sao? Làm sao có khả năng, trước buổi vũ hội bọn họ rõ ràng cũng chưa gặp qua nhau.

Louis mắt đều đã nổi lên màu đỏ nhàn nhạt, đầu óc nóng lên buột miệng thốt ra:

"Em không tin sao? Ta chính là con rồng đen A Long mà em vẫn luôn tìm!"

Kỷ Dao cả người chấn động, giật mình, ba lô vác trên vai rớt xuống đất cũng đã quên đi nhặt:

"Anh, anh vừa nói cái gì cơ?"

Trời ạ, A Long không phải một con rồng bình thường, mà là có thể biến hình thành người Alpha, hơn nữa còn là người người đàn ông trước mắt này, Louis Đại Đế?

Ai có thể tới gõ cậu một cái, nói cho cậu biết chuyện xảy ra giờ phút này không phải là mình bị ảo giác, cũng không phải đang nằm mơ!

Nếu đã không cẩn thận lỡ miệng, Louis rốt cuộc bất chấp tất cả, gằn từng chữ một mà nói:

"Ta nói, ta chính là A Long, Rồng đen đã từng cùng em bị nhốt trong sơn cốc An Sơn, cùng em sớm chiều ở chung ba ngày! Chiếc vảy em để trong ba lô chính là hộ tâm lân ở ngực ta rớt ra!"

Kỷ Dao: "!"

Không sai, chuyện vảy rồng cậu chưa từng nói với bất luận người nào, ngoại trừ A Long, trên thế giới này sẽ không có người thứ ba biết.

Cho dù cậu nghĩ thế nào cũng không thể đem con rồng đen to lớn trầm mặc kia cùng Đại đế có quyền lực tối cao trước mặt liên hệ với nhau, đây thật sự là khác biệt quá lớn có được hay không!

Thấy cậu hơi hơi giương miệng, giống người gỗ ngẩn ngơ đứng đó, trên mặt vẫn là bộ dáng không thể tin được, Louis đành phải mang theo vẻ mặt thất bại cùng chật vật tiếp tục giải thích:

"Chuyện xảy ra trong ba ngày ở trong sơn cốc em đều có thể hỏi ta! Phần cổ ta bị thương, em dùng Hảo Thảo giúp ta cầm máu; chúng ta cùng nhau chia sẻ ăn một giỏ nấm Hồng Chưởng, bắt cá bạc trong hồ nước lót dạ, còn có một màn mưa sao băng hiếm thấy.. Ta đều có thể nói cho em mỗi một chi tiết!

Nhưng bởi vì ta bí mật ẩn thân từ thành phố Z đến vùng núi An Sơn, không thể tùy ý công khai lộ diện bên ngoài, cho nên buổi sáng ngày thứ tư lúc có người xông vào sơn cốc tìm em, ta không tiện mang theo em, chỉ có thể đơn độc quay trở về thành phố Z.

Vừa về đến thành phố Z ta cho Brandon phái người đi quanh vùng An Sơn tìm em, sau đó tìm chính là ba tháng, bởi vì phạm vi quá lớn, thông tin của em nắm giữ không đủ mà trước sau không thu hoạch được gì.

Thẳng đến ba ngày trước nghe được đoạn giọng nói em đăng kia, ta mới dám xác định " Kỷ Dao không xa xôi " chính là em, sau đó lập tức đến phòng khám của Carl tìm em, lại một đường đuổi đến viện khoa học.

Đúng rồi, ta chính là người quấy rầy em rất nhiều lần " Louis không dễ dàng ", ta hoài nghi em quen biết A Dao, lại không dùng thân phận hoàng đế tìm em chứng thực, nên đăng ký một tài khoản mới tới thử em.

Rất xin lỗi, A Dao, loại thủ đoạn này thật sự là không trong sáng. Là ta quá ngốc, không tìm được em sớm một chút, làm em chịu nhiều đau khổ, nhưng tấm lòng của ta đối với em là không trộn lẫn bất cứ tạp chất gì, em không thể rời khỏi ta!"

Nếu đã như thế, Louis đơn giản toàn bộ nói thẳng ra. Tuy rằng rất mất mặt, làm anh rất là chật vật, nhưng bộ dáng chật vật nhất của anh đã sớm ở trước mặt Kỷ Dao bại lộ không bỏ sót, so với chuyện nói trước mắt này căn bản không tính gì.

Kỷ Dao: "..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện