+Có chuyện gì sảy ra sao!?-Hakkai đến chỗ cô gái

+ôn.....g... ấy chế..t.... r...ồi-Cô gái run rẫy dựa vào người hakkai :/

+Lẽ nào là trúng độc sao sao-Izana đến gần nhìn ông ta

+Gọi người làm bánh đến đi - Nhân viên 

-Bạn im lặng đứng ở góc tường và nhìn.Sau đó họ gọi người làm bánh đến

+Mn gọi tôi đến đây để làm gì-Bác làm bánh

+Những chiếc bánh Macaron này ông đã làm nó đúng ko-Nhân viên

+Đúng vậy nó có vấn đề gì sao-Bác làm bánh khó hiểu nhìn cậu nhân viên

+Bắt anh ta lại đi-Nhân viên đó hét lên kêu người bắt anh ta lại

-những bảo vệ đến bắt lấy anh ta

+Tại sao lại bắt tôi-Bác làm bánh kinh ngạc vùng vẫy

+Một vị khách mời ở đây đã ăn bánh của ông và đã chết, ông ta là người duy nhất ăn nó sau khi ăn xong liền gục xuống đó-Nhân viên đó nói

+Ko thể nào, tôi ko hề làm việc đó-Bác làm bánh 

+Chứng cứ rõ rành vậy mà ông muốn cãi sao-Vị khách nọ

-Người làm bánh ngạc nhiên nhìn ông ta sau đó quay sang nhìn cậu nhân viên, anh ta đang cúi mặt xuống ko dám nhìn thẳng bác làm bánh.Dường như bác làm bánh hiểu gì đó liền im lặng

+Nếu ông ta ko nói gì nữa thì bắt ông ta lại để cho cảnh sát giải quyết đi-Vị khách đó lên tiếng

-Bảo vệ đang định mang ông ấy đi thì đột nhiên có một cô bé chạy ra ôm lấy ông ấy

+Các người là ai tại sao lại bắt lấy cha tôi-Đứa bé

+Yui con làm gì ở đây vậy-Bác làm bánh

+Cha tôi ko có làm gì sai cả ông không được bắt ông ấy-Yui nhìn vào vị khách kia

+Cha mày đã đầu độc bánh để giết người đó, bằng chứng rõ ràng ko chối cãi được đâu-Vị khách kia điên lên nhìn đứa bé

+Cha tôi nhất định sẽ không làm vậy ông ấy sẽ không bao giờ bỏ độc vào những chiếc bánh ông ấy đã tâm huyết làm đâu, ông mới là kẻ ác-Đứa bé ôm lấy người cha khóc

+Con nhỏ mày, được nếu mày muốn cùng với cha mày vậy thì bắt nó lại luôn đi-ông ta tức giận quăng chiếc ly thủy tinh xuống ra lệnh

-Những người bảo vệ không muốn làm nhưng mà họ biết nếu ko nghe theo lời ông ta bọn họ sẽ bị đuổi việc, nên họ chỉ đành bắt đứa trẻ lại

+Làm ơn tôi xin ông đừng làm hại con gái tôi-Bác làm bánh quỳ xuống cầu xin

+Cha đừng cầu xin cho loại người như ông ta chứ-Yui khóc quay sang nhìn ông ta với đôi mắt câm giận

+Mày, con nhỏ đáng ghét tao phải thay cha mày dạy dỗ cho mày mới được-Ông ta bước đến giơ tay định đánh cô bé

-Những người kia đang định chạy tới ngăn thì bỗng nhiên cậu chạy đến nắm lấy cổ tay ông ta

+Mày định làm gì vậy hả-Ông ta hét lên

-Bạn không nói gì chỉ siết chặt cổ tay ông ta làm ông ta đau đớn, sau đó bạn quăng ông ta ra.

+Mày làm gì vậy hả con khốn-ông ta tức giận hét lên nhìn lên cậu và rùng mình

-Mặc dù đang đeo mặc nạ nhưng ông ta vẫn cảm nhận được đôi mắt tỏa ra sát khí của cậu đang nhìn ông ta, làm ông ta sợ hãi không nói nên lời.

-Bạn quay lưng cúi xuống nhìn đứa bé

+Em có sao không, có bị thương chỗ nào không-Bạn lo lắng hỏi hang đứa trẻ

-Đứa trẻ chỉ khóc không nói gì cả, bạn thấy vậy ôm đứa trẻ vào lòng an ủi

+Bỏ ông ấy ra-Bạn ra lệnh cho những người bảo vệ

-Họ cũng bỏ ông ấy ra, đứa trẻ bắt đầu chạy sang người cha và khóc, bạn cười nhẹ nhìn hai người họ ôm nhau sau đó bạn ngưng nụ cười lại lườm sang vị khách kia.

+Haizzzz, anh kia bỏ cái lớp mặt nạ anh ra đi-Bạn thở dài nhìn sang anh nhân viên

+Cô..... đa....ng n....ói gì vậy tôi không hiểu lắm-Anh nhân viên giật mình nhìn cậu lắp bắp trả lời

+Khả năng diễn của anh tệ lắm luôn á

+Hả??-Cậu nhận viên kinh ngạc nhìn cậu

+Thứ nhất tên kia chỉ nói là trúng độc chứ không nói là ăn bánh trúng độc nhưng anh lại có thể tự tin nói rằng anh ta anh bánh trúng độc như vậy đó là điều lạ thứ nhất-Bạn chỉ tay sang Izana

+Thứ hai anh ta không phải người đầu tiên ăn chiếc bánh đó mà là tôi với tên kia, anh lúc nãy đã chứng kiến thấy tôi đút cho tên kia ăn chiếc bánh rồi mà, sao bây h lại nói ông ta là người duy nhất anh bánh chứ!? Sao lại lạ vậy chứ hay là người hồi nãy và bây h là hai người khác nhau vậy ^^ -Bạn cười vui vẻ bước đến gần anh ta

+C...ái đ...ó là -Anh ta sợ hãi lùi lại cho đến khi chạm bức tường thì mới dừng lại

+Con một điều nữa, đó là người anh đang cải trang anh có biết thông tin nào về anh ta ko!?Chắc không biết đâu nhỉ vậy để tôi nói cho.Anh ta tên là XXXX, sinh ngày XX/XX/XXXX, máu O, chiều cao là 1mXX, cân nặng là XX,là người chưa có gia đình-Bạn vừa nói vừa nhìn xuống chiếc nhẫn cưới anh ta đang đeo trên tay

-Thấy vậy anh ta liền giấu hai tay đằng sau

+Và điều đặc biệt là anh ta là người thuận tay trái không phải thuận tay phải -Bạn bước đến lột chiếc mặt nạ anh ta ra

-Mn kinh ngạc nhìn cậu, cậu nhìn anh ta cười vui vẻ.

+Cô nhận ra từ khi nào-Anh ta thở dài nhìn cậu

+Từ lúc anh mới bước vào

+Nếu nhận ra từ lúc đó sao cô không bắt tôi lại đi-Nhân viên đó

+Bởi vì anh là người tốt nên tôi không bắt anh

+Người tốt!!??Tôi đã giết người rồi, không còn là người tốt nữa đâu-Anh ta kinh ngạc sau đó liền dịu dàng nhìn cậu

+Nhưng do anh bị sai khiến thôi, nó không phải là lỗi của anh

+....Cô.. n....ói g...ì vậ...y đó là tôi tự làm không có ai sai khiến tôi cả-Anh ta sợ hãi thốt lên

-Bạn im lặng không nói gì cả, thở dài quay sang vị khách mời kia

+Anh nói dối tệ lắm đó, tại sao trước khi nói câu đó anh lại quay sang nhìn ông ta chi vậy!?Hay là ông là người ra lệnh cho anh ta làm vậy hả-Bạn bước đến ông ta 

-Ông ta sợ hãi không nói gì cả.

+Không liên qua đến ông ấy tất cả đều do tôi tự làm-Anh ta cúi mặt hét lên

-Bạn im lặng nhìn anh ta.

+Bắt ông ta lại-Bạn ra lệnh

-Sau khi câu đó thốt lên từ đâu ra những người cảnh sát bắt đầu bao vây ông ta.Mn kinh ngạc nhìn cậu

+Cô làm gì vậy tôi đã nói là tất cả là do tôi mà-Nhân viên đó

+Tôi đâu bắt anh ta vì tội đó đâu, tôi bắt anh ta vì tội khác mà

+Hả!!?-Nhân viên đó

+Mua bán ma túy, vũ khí trái phép, buôn bán người, giết người,...v.v.Bằng chứng thì ở đây ngài không cãi được đâu, à và toàn bộ tập đoàn, tài sản của ngài đều sẽ bị tịt thu hết nha-Bạn vui vẻ nhìn ông ta

+Cái gì cơ làm sao có thể chứ-Ông ta sợ hãi nhìn bạn

+À mà anh kia, anh có biết chiếc mặt nạ này rất đặc biệt không, chỉ có những vị khách đặc biệt ở khu ngầm mới mua được thôi một người như anh sẽ không bao giờ biết đến được. Với lại anh không phải là kẻ xấu đâu bởi ông ta chưa chết mà-Bạn cười hiền hậu nhìn anh ta

+Hả làm sao có thể chứ, đó là loại thuốc độc mạnh nhất rồi chỉ cầm một chút xíu là đã chết người rồi đó, làm sao còn việc ông ta còn sống chứ-Anh ta cười buồn nói

-Bạn không nói gì chỉ bước đến cái người đang nằm gục dưới đất kia, ngồi xuống rút một cái kim nhỏ ra, sau đó tay ông ta dần cử động lại, ông ta dần mở mắt ra

+Đó thấy không ông ấy còn sống mà, từ lúc mà ông ấy cầm cái bánh lên tôi đã cho ông ta một lượng thuốc giải độc qua cái kim tiêm này rồi-Bạn cười tinh nghịch giơ cái kim lên

+Cô đã biết trước việc này rồi sao-Anh ta kinh ngạc nhìn cậu

-Cô chỉ cười nhìn anh

.

+Haha vợ con mày đã chết rồi đó, lúc nãy tao đã gửi tin nhắn đến đồng bọn rồi, chắc giờ hai người họ đã chết rồi đó-Tên khách mời cười lớn nhìn tên nhân viên

+Ko th....ể n...ào-Anh nhân viên ngạc nhiên ngồi gục xuống sau khi nghe tên đó nói vậy

...........

+Hmmmm..........., họ vẫn còn sống anh đừng lo-Bạn bước đến gần anh nhân viên vuốt tóc anh ta

+Đó là điều không thể địa bàn bí mật của tao làm sao có thể dễ dàng bị phát hiện vậy chứ-Tên khách mời kinh ngạc nói

+Vậy anh nghĩ làm sao tôi lại có được bằng chứng việc làm của anh chứ-Bạn cười khinh nhìn ông ta

+Tất cả đều đúng như kế hoạch-Bạn nhìn sang Kisaki sau đó nói

*Câu đó là của mình mà*Kisaki 

Reng reng

+À cuối cùng cũng gọi rồi-Bạn bắt máy.

+Alo, bên chị sao rồi-Naoto

+Ừm xong hết rồi, em có thể cho chị gặp họ được không

+Ừm được thôi-Naoto

-Bạn đưa điện thoại cho anh nhân viên

+Papa à

+Con, vợ hai người vẫn ổn chứ-Anh ta ôm mặt khóc

-Còn bạn thì đi sang chỗ vị khách mời kia

+Bằng chứng đã rõ ràng mang ông ta đi, nhớ là đối sử cho thật là "Tử tế" nha ♡-Bạn cười hiền dịu nói

+Cảm ơn cô rất nhiều-3 người kia

+Cảm ơn vì đã cứu mạng tôi-Vị khách bị trúng độc

+Cảm ơn vì đã chứng tỏ sự trong sạch cho tôi-Bác làm bánh

+Cảm ơn vì đã cứu lấy gia đình tôi-Anh nhân viên

-Cả ba người cúi đầu cảm ơn em, em giật mình, bối rối không biết làm gì

+Ko cần cúi đầu đâu, ba người làm vậy tôi khó sử lắm đó

+Etou, hai người không cần cảm ơn đâu,nếu được tôi muốn hai người tha lỗi cho anh nhân viên được không, anh ấy làm vậy là do bị ép thôi ko phải là cố ý đâu.

+Ko sao tôi tha lỗi cho anh ấy-Cả hai

+Vậy thì tốt quá-Bạn cười vui vẻ

+Cảm ơn cô vì đã nói giúp cho tôi-Anh nhân viên

+Anh ko cần cảm ơn đâu, tôi chỉ là không muốn thấy vợ và con anh phải buồn thôi, anh lo mà về lẹ đi, họ đang đợi anh đó-Bạn đẩy anh đi

+Cảm ơn cô rất  nhiều-Anh nhân viên

+Biết rồi, anh ko cần phải nói nhiều lần như vậy đâu

-Bạn mệt mỏi thở dài, sau đó có một bàn tay nắm lấy váy cậu

+Hửm!?-Bạn cúi xuống thì thấy cô bé yui 

+Em cần gì sao-Bạn ngồi xuống hỏi em ấy

+Em cảm ơn chị vì đã cứu ba em-Yui

+Ko có chi-Ban nở nụ cười hiền dịu xoa tóc em ấy

+Tôi có thể làm gì để trả ơn cô không, cô đã giúp tôi vậy mà tôi lại không thể làm gì cả, nó có chút kì-Bác làm bánh

+Hmmmm vậy thì liệu bác có thể làm thêm một phần bánh Macaron cho cháu đem về được không, nó rất ngon luôn ạ-Bạn vui vẻ nói

+Được chứ, tôi sẽ làm ngay cô chờ tôi xíu được ko-Bác làm bánh

+Được ạ-Bạn cười vui vẻ

-Sau đó bác làm bánh và yui bắt tay đi làm bánh cho cậu, bạn vui vẻ nhìn họ rời đi sau đó thở dài quay sang nhìn những vị khách khác

+Xin lỗi vì đã làm náo động nơi này, mong mn thông cảm, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, bữa tiệc xin được phép tiếp tục ạ.

-Bữa tiệc tiếp tục diễn ra, mn thì đều đang bàn tán về cậu, còn cậu thì quay lại chỗ cũ dựa vào bức tường nghỉ ngơi đợi hai người kia đưa bánh cho cậu.

+Haizz mệt mỏi qua,........-Bạn chán nản cúi mặt dựa vào bức tường

.

.

+Hiện tại tôi đang rất mệt không biết các anh có thể để cho khi khác nói chuyện được không-Bạn ngước lên nhìn những con người đang nhìn cậu

+Đây là nhiệm vụ lần này của cô sao-Izana

+.........-Bạn không trả lời

-Izana có chút điên lên đang định nói tiếp thì cậu lấy tay che đi tai

+aaaaaaaaa tôi không muốn nghe

-Izana tức giận, nắm lấy tay cậu và hôn cậu.Cậu ngạc nhiên nhìn Izana, nhanh tay hất anh ta ra che miệng cậu lại

+Ngọt thật đấy-Izana liếm môi nói

-3,2,1 mặt cậu đỏ đầu cậu bóc khói

+Giờ thì chịu trả lời chưa hay để tôi hun cô tiếp đây-Izana cười thỏa mãn

+Vô liêm sĩ, biến thái, đáng ghét-Cậu nhìn tên trước mặt nói nhỏ

-Nhưng mà ai cũng nghe được hết :>

+Hả!??-Izana sau khi nghe xong liền định đè em ra hôn tiếp 

+Mày dừng lại đi đây là nơi đông người đó-Mikey ngăn lại

-Bạn ko nói gì chỉ gật đầu lia lịa :3.

+Tsk-Izana chán ghét nhìn Mikey

+Tôi hỏi lại, nhiệm vụ của cô là việc vừa rồi hả-Ran

+Cách xa tôi 3 mét đi rồi tôi trả lời 

+.......-Cả đám im lặng làm theo

+Ừm, đó là nhiệm vụ hôm nay

+Hôm nay!?? có nghĩa là mỗi ngày cô có mỗi nhiệm vụ khác nhau sao-Smiley

+nửa đúng nửa sai, mỗi ngày mỗi sự việc khác nhau thật nhưng mà nhiệm vụ này tôi thích nên mới tham gia chứ thường thì tôi lười lắm chẳng tham gia đâu

-Cả đám nhìn nhau, còn cậu thì nhìn Kisaki cười

+Cô cười gì chứ-Kisaki

+Ai cười anh đâu-Bạn lấy tay che miệng

+Ồ đúng rồi câu nói hồi nãy là câu mà mày thường nói đúng ko, hôm nay bị cướp lời cảm giác thế nào-Hamna cười thích thú nhìn Kisaki

+Mày câm mồm lại đi-Kisaki lườm Hamna

+Đừng lạnh nhạt với tao vậy chứ-Hamna giả bộ ôm ngực như đau đớn

+Hihi-Bạn cười thầm nhìn họ

-Họ không hiểu gì nhìn cậu.

+Nếu các anh hết câu hỏi rồi vậy tôi về đây, nếu ở đây lâu sẽ lại có phiền phức khác đến thăm tôi cho mà xem-Bạn vui vẻ lướt qua họ.

-Đang bước ra tới cửa thì đột nhiên một cô gái chạy lao đến va vào cậu, cậu ngã xuống đất còn cô gái đó thì được người bên cạnh đỡ

*Ây za cái mông tui*Bạn đau đớn xoa cái mông nhỏ của cậu

-Bạn bình tĩnh lại nhìn người đụng cậu, cô ta cũng nhìn lại cậu

+Bộ cô không có mắt hả, đi sao mà đụng phải tôi vậy hả, dơ chết mất-Cô ta khinh bỉ nhìn cậu nói

________________________________________________________________________________

Hết

-Viết dài cho mấy bác đọc U^U.Đọc zui zẻ, nó hơi rắc rối nha ;-;

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện