-Sau ba ngày bất tỉnh em cuối cùng cũng tĩnh dậy,mở mắt dậy mọi thứ chỉ là một màn đen không có bất kì cái cửa sổ nào cả , sau khoảng một thời gian thì cuối cùng em cũng đã nhìn rõ hơn một xíu, đây là một căn phòng khá lớn, có nhà tắm, ghế Sofa, kệ tủ đựng đồ và một chiếc giường lớn em đang nằm, em đau đớn ôm đầu, hiện lý trí của em vẫn chư tỉnh hoàn toàn.

+Em tỉnh rồi sao

-Một giọng phát ra ở nơi xa xa, bạn đưa mắt nhìn sang nơi đó.

Bụp

-Chiếc đèn nhà đã được bặt sáng, do mắt em vẫn còn đang yếu nên khi gặp ánh sáng mạnh nó đã là em đau mắt, em nhíu mày khó chịu sau đó quay sang chỗ vừa có giọng nói phát ra.Một chàng trai có mái tóc hơi tím bước tới gần chỗ em, trên tay có cầm theo một cái khay đựng tô cháo, thuốc và một ly nước.Đằng sau anh ấy có một đám người xuất hiện bước đến gần em, em ngước lên nhìn họ.

+Em ổn không-Mitsuya ân cần hỏi em

+Đầu hơi choáng-Em vô cảm trả lời họ

+Em bị sao vậy-Kazutora bước đến gần em rồi ôm em hỏi

-Em vẫn không cảm xúc gì cả chỉ, nhìn người đang ôm mình, bàn tay tự cử động vuốt lấy tóc người đó

+Em ấy vẫn chưa tỉnh hoàn toàn đâu, đừng có mà làm phiền em ấy-Draken tức giận kéo kazutora ra nói

+Ăn miếng cháo đi,Michi-Mitsuya múc một muỗng cháo lên đút cho em

-Em cũng ngoan ngoãn nghe lời, ăn hết tô cháo đó, rồi uống thuốc 

+Ngoan lắm-Mitsuya vuốt đầu em thay cho sự khen thưởng

+Nếu thường ngày nó chịu ngoan như thế này thì đỡ rồi-Baji 

+Hmm,vậy nếu em ấy trong tình trạng này vậy em ấy sẽ nói thật mọi thứ đúng không nhỉ-Chifuyu ngẫm nghĩ

-Cả đám quay qua nhìn vào Chifuyu.

+Cũng có khả năng cao lắm, miễn sao là cơ thể chưa lấy lại ý thức là được-Kisaki

.

.

.

+Michi!-Kakuchou lên tiếng

-Bạn ngước lên nhìn Kakuchou

+Naoto là ai?-Kakuchou

+.........Cảnh sát trưởng,cũng là người thu thập thông tin riêng của em

+Quan hệ của em và tên đó là gì-Izana 

+Em cứu cậu ấy một lần, cậu ấy trả ơn em bằng cách giúp em thu thập những thông tin mà em cần và đồng thời bảo vệ em

 +Vậy em có tình cảm với hắn không-Izana hỏi tiếp

+...-Em siết chặt tay

-Kisaki nhìn thấy hành động siết chặt tay của em, báo với mọi người em sắp lấy lại lý trí được rồi

+Michi em có tình cảm với tên đó không-Izana hỏi lại

+....Có

-Câu trả lời của em làm cho họ khó chịu.

+Vậy em có tình cảm với bọn anh không-Mikey dùng đôi mắt hi vọng nhìn em

+Em không muốn trả lời câu hỏi này-Tay em càng siết chặt lại hơn, em không dám nhìn họ

.....

+Nếu bọn mày muốn em ấy trả lời không cảnh giác thì phải để người em ấy quen thuộc hỏi mới được-Kisaki

+Vậy là ai-Draken nhìn những người xung quanh

-Koko và Inui từ từ bước ra đến gần chỗ em nắm lấy đôi tay em hỏi

+Em có tình cảm với bọn anh không-Cả hai

-Tay cậu dần thả lỏng ra nhìn họ.

+Đã từng-đôi mắt vô hồn em nhìn họ

+Đã từng, ý em là sao-Mikey ngơ ngác nhìn em

+Các anh không trân trọng tình cảm của em và không đủ để em tin tưởng

+Em nói vậy nghĩa là sao bé con-Ran nhìn em

+Toman là nơi em biết đến đầu tiên, nơi này cho em có cảm giác như một ngôi nhà vậy, lúc đó em đã có tình cảm với các anh, em rất yêu các anh, còn cho rằng các anh cũng sẽ yêu em như vậy,.................. nhưng em đã lầm -Giọng nói dần nhỏ hơn, em siết chặt tay Koko và Inui

+!???-Toman

+Từ lúc mà 🍵 xuất hiện em nhận ra chỉ có mình em là đơn phương các anh thôi, em đau lắm đó các anh biết không, nhất là cái lúc mà cô ta tỏ tình các anh, em đã quan sát được mọi việc thông qua thiết bị gắn trên người Chifuyu, tim em như thắt lại, em đã nôn ra máu và một bông hoa.

+Hanahaki!!?-Mitsuya ngạc nhiên nhìn em

+Em có biết nó là gì đâu, chỉ biết nó làm em rất đau, em đã ngất đi sau khi nôn quá nhiều máu, ba người kia đã đưa em đi cấp cứu kịp thời nên tính mạng em giữ được........... Còn gì đau hơn việc người mình yêu lại yêu một người đã giết chết cha mẹ mình chứ-Em cười đau đớn nước mắt em tràn ra em nhìn họ

+Michi, bọn anh xin....-Hakkai

+Đừng xin lỗi, từ lúc các anh hiểu lầm em và cho em cú tát đó chũng ta đã cắt đứt quan hệ rồi-Bạn dùng ánh mắt xa lẹ nhìn họ

*Dừa lòng tao lắm*-Thiên trúc thầm nghĩ trong đầu

-Em đã cắt đức liên hệ với Toman và đã đi đến Thiên Trúc, cũng là một ngôi nhà cho em hạnh phúc, em cũng có tình cảm với họ, cũng lại một lần nữa đặt hi vọng vào họ................ nhưng họ lại một lần nữa làm em thất vọng.

+Bọn đã làm gì!!?-Rindou khó hiểu 

+Lời hứa các anh đã hứa với em trước khi em chết các anh còn nhớ không, mn đều thất hứa nhưng mà Thiên Trúc đã làm việc xấu còn nhiều hơn cả Toman nữa đúng không-Em nhìn họ

+Một lời hứa, các anh còn không thực hiện được làm sao em có thể tin tưởng các anh đây, đừng cho rằng 2 năm em bất tỉnh em không biết gì cả, mọi thông tin, hành động của các anh Naoto đã nói hết với em không thiếu một thông tin nào cả đâu.

+Cái đó....-Thiên trúc

+Một bên thì không tin tưởng em, một bên thì không cho em đủ sự tin tưởng, nên vậy em sẽ không yêu ai trong cách anh cả,các anh đều biết mà em đã quá đau khổ trong cuộc sống rồi mà vì vậy em cần phải chọn lựa một người có thể cho em một hạnh phúc em mong muốn-Đôi mắt không hồn của em nhìn họ , em nở nụ cười nhẹ

+Người đó là Naoto sao-Kisaki đen mặt nhìn em

+Đúng vậy, anh ấy đã từng tỏ tình em rất nhiều nhưng mà lúc đó em chỉ có các anh nên em đã từ chối cậu ấy, nhưng dù vậy anh ấy vẫn không bỏ cuộc ,bây giờ chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi thì em sẽ cho cậu ấy một cơ hội.

 -Em vẫn thờ ơ nói mà không biết được rằng những lời nói đó cứ như những con dao cưa vào tim họ, họ biết em sẽ không muốn nghe một lời giải thích nào từ họ cả.

+Bọn anh xin lỗi Michi, hãy cho bọn anh cơ hội thứ hai đi, bọn anh sẽ không để em thất vọng nữa đâu mà-Mikey hối hận nắm chặt lấy tay em nói

-Ý thức của em đã dần trở lại, em vẫn biết mọi chuyện đã xảy ra nãy giờ em rút tay ra khỏi Mikey.

+em xin lỗi nhưng mọi thứ vốn kết thúc rồi Sano-san

-Mikey đau đớn khi em không còn gọi anh ấy như trước nữa, em đã coi anh ấy như một người lạ rồi.

+Em vốn chết rồi, đây là cuộc sống mới của em nó sẽ không liên quan gì các anh nữa hết, em sẽ không xuất hiện trước mặt các anh nữa nên các anh không cần phải lo, chỉ cần thêm vài năm nữa là mn sẽ quên em thôi.

-Không gian im ắng đến lạ thường, em ngước lên nhìn họ thử, ai cũng đen mặt tay siết chặt không ai nói gì nhau cả.

...........

+Em xin lỗi, lẽ ra em không nên trả lời câu hỏi đó thì hơn, em sẽ rời đi vậy-Bạn đứng dậy bước đi , đi lướt qua họ ,đến gần cánh cửa em nhận ra có gì đó hơi lạ

*Tại sao lại có hai màu gạch khác nhau ở đây vậy, giống như được phân chia ra vậy,mà thôi kệ vậy*

-Bạn bước thêm bước nữa chân bạn chạm đến nền gạch khác màu kia, từ chiếc vòng chân kia xuất hiện một dòng điện chạy qua chân em, chân em đột nhiên mất đi cảm giác, không còn có thể đứng vững nữa em ngã khụy xuống đất

+Chân mình không còn cảm giác nữa-Em ngạc nhiên nhìn vào chân, em nhớ ra hai chiếc vòng được gắn vào chân em

+Nếu như em không cho bọn anh cơ hội vậy bọn anh sẽ tự tạo cơ hội,khiến em một lần nữa yêu bọn anh là được-Mikey quay lưng bước đến gần bạn,nhìn bạn bằng đôi mắt màu đen vô hồn

+Hể......??-Bạn lùi lại sợ hãi nhìn Mikey 

+Tới khi em yêu bọn anh lại, bọn anh sẽ không thả em ra đâu-Mikey cười nhẹ bàn tay chạm lên khuôn mặt cậu

________________________________________________________________________________

Hết

Tui xin lỗi đáng lẽ ra hôm qua đăng rồi nhưng do viết chưa xong mà tui phải đi ngủ nên giờ mới đăng được

8/8





Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện