03/09/2023

Thầy Long lao tới cướp lấy tù và của ông ta và thổinhằm nhanh giải tán đám quỷ đang gào thét trước cái chết lần nữa đangcận kề kia. Không thể để hắn ta càng ngày càng mạnh được.

Nhữngngười đi theo cùng cũng không phải chỉ để trưng. Trước khi tập hợp lạitất cả ở đây, mọi người đã rải ra bốn phương tám hướng để lập trận phápvây khốn Mộc Tinh ở đây trước khi dồn toàn lực để xử lý hắn ta. Họ đãphải tìm kiếm tất cả mọi tư liệu cổ mà các vị tiền bối đã ghi chép lạivề Mộc Tinh và đã tìm ra điểm trí mạng của hắn.

Mặc dù Mộc Tinhcó thể hấp thụ được tất các các dạng thức sống, từ linh hồn, ma hồn đếnyêu hồn, hay cả lửa, nước và đến cả sét, nhưng chúng sợ kim loại chứathần khí. Chỉ cần trúng một chiêu của thần kiếm thì bản thể của hắn sẽbị tổn thương và không thể lành lại được.

May mắn là sao, ngoàichủ tịch hiệp hội ra thì thầy Long cũng đang cất giữ một thanh thần kiếm như bảo vật trấn phải. Cho nên, việc diệt trừ yêu tinh chỉ nhờ đượcthầy Long mà thôi.

Lúc này, Gia Hân và Quốc Thiện đang ngồi nghỉngơi ở gần đó. Sức lực tiêu hao để giải quyết những cành dây leo của Mộc Tinh cần phải có một thời gian để hồi lại được. Cánh tay phải vung kiếm của Quốc Thiện vẫn còn đang run lấy bẩy. Anh không phải Đạo sĩ, cho nên không thể phát khí để dùng kiếm được. Chỉ còn cách là vung hết sức lựcmình có để tránh những sợi dây leo tiến đến về phía mình mà thôi.

Ở bên này, Mộc Tinh đang đánh chén no nê bữa ăn không ngờ mà được đưa đến một cách say sưa. Cánh tay vươn ra túm lấy một tên ma binh mang quần áo binh tướng thời xưa rồi bóp hắn về dạng ma hồn rồi đưa vào trong miệng. Đúng là ăn vào tận miệng này sảng khoái hơn là dùng mộc sương hấp thụhơn nhiều – hắn nghĩ.

Nhưng đột nhiên hắn dừng động tác lại, trên đầu hắn như có một tấm lưới vô hình đang bao trùm và dần dần thu nhỏlại. Bữa ăn của hắn cũng biến đi mất trong chớp mắt. Bữa ăn kết thúcrồi, giờ là lúc hắn ta cần phải xử lý trọn một mẻ đám Đạo sĩ pháp sưluôn ra rả việc trừ yêu hại dân ra trước miệng.

- Muốn bắt ta à?Không có cửa đâu. – Hấp thụ hàng ngàn quỷ binh khiến những vết thương do đao chém qua được lành lại. Từng sợi từng sợi dây leo cứ mọc ra chằngchịt sau lưng hắn như trăm ngàn cánh tay sẵn sàng đợi lệnh.

- Yêu tinh kia. Đừng ngông cuồng. Ngươi ăn hết quỷ binh của ta, ta sẽ giếtngươi. – Bị sự tức giận làm che mờ con mắt, phó chủ tích hiệp hội lôithanh kiếm lằm bằng gỗ bị sét đánh ra xông về phía Mộc Tinh.

Nhưng chưa đợi ông ta tiến đến gần, một sợi dây leo dài nhọn hoắt và đầy gaiđâm đến kết liễu ông ta chỉ trong nháy mắt khiến người xung quanh bànghoàng và sửng sờ.

Một người lúc nãy còn đang to tiếng quát tháobây giờ chỉ còn lại một cái xác không còn nguyên vẹn và một vũng máuloang lổ đầy sân.

Mặc dù ông ta không được lòng các thành viêntrong Hiệp hội, nhưng dù gì cũng là kẻ noi gương Đạo gia, việc ông ta bị giết ở đây khiến những người xung quanh muôn phần phẫn nộ.

Saukhi thấy trận pháp vây khốn đã hoàn thành, tất cả cầm kiếm lao lên quyết sống mái một phen với Mộc Tinh. Đám đông được tản ra tứ phía thành vòng tròn, lấy hắn ta làm trung tâm. Đạo sĩ và pháp sư cầm chắc pháp khí của họ trên tay, sau một câu hiệu lệnh của thầy Long, tất cả cùng nhau thitriển thuật pháp phóng ra một luồng năng lượng mạnh mẽ vào Mộc Tinh.

Vây khốn trận kết hợp cùng việc sử dùng vật đạt kỵ cố định phát khí làm cho hắn khó lòng nào mà chạy thoát. Trong lúc hắn đang cố gắng vùng vẫy rakhỏi chiếc bẫy mà hắn nghĩ sẽ không bao giờ kìm chân được hắn, thầy Long đã phóng to thanh thần khí của mình và treo ở trên đầu của hắn.

Mộc Tinh ngẩng đầu lên, nhíu mày nhìn thanh kiếm trên đầu mình và nuốt được bọt nghĩ: Chẳng lẽ ta phải chết ở đây sao?. Chỉ sau một giây nghi hoặccủa hắn, thanh kiếm từ trên cao chém xuống không một chút do dự như muốn kết thúc những mưu tính của hắn tại đây.



Nhưng đột nhiên, có một luồng yêu khí mạnh mẽ từ bên ngoài phóng vào bắn vào thanh kiếm khiếnnó chệch hướng, chém vào phía thân phải của Mộc Tinh khiến vai phải cùng tay phải của hắn bị cắt rơi xuống đất. Luồng yêu khí này mạnh mẽ đếnnỗi làm cho trận pháp vây hãm bên ngoài bị phá vỡ ngay tức khắc

Thanh kiếm kiếm không chém được vào yêu đan của hắn, cho nên, hắn vẫn chưa bị hồn phi phách tán. Tuy nhiên, chỗ bị kiếm chém qua, không thể ngày mộtngày hai mà lành lặn lại được.

Vòng người bên trong cố định cũngkhông còn đủ linh khí để tiếp tục cố định Mộc Tinh lại được nữa, cho nên từng người từng người ngã xuống đất cùng với pháp khí đã làm việc quásức của họ.

Mộc Tinh ôm ấy phần thân thể bị thương đang chảy ra chất nhầy màu hổ pháp rồi nói:

- Coi như hôm nay ông đây đen đủi gặp phải các ngươi. Đến khi gặp lại, ta sẽ làm gỏi các ngươi. – Sau khi dứt lời thì hắn dùng hết tất cả yêu lực hiện có biến thành một chùm dây leo đầy sự sống rồi lao vụt đi mất.

Thanh kiếm to lớn bị cắm sâu xuống đất rung rên đầy bất mãn. Nó đã vui sướngnhư thế nào khi chuẩn bị tận hưởng được yêu hồn mạnh mẽ như thế, ai dè,đưa tới miệng rồi lại vụt mất. Thần khí không vui, nó tự động biến nhỏlại về kích thước bình thường rồi ngã nằm trên đất. Trước khi ngã lănxuống đất nó còn né chỗ dịch nhầy mà Mộc Tinh để lại như thể hiện rằngnó là một "người" rất sạch sẽ.

Cầm lấy thanh kiếm đang dỗi rồicẩn thận dùng vải màu vàng bọc nó lại cẩn thận, thầy Long mệt nói vớichủ tịch Hiệp hội thành phố:

- Có kẻ đứng sau giúp Mộc Tinh trốnthoát, cho nên ta phải thông báo với Chủ tịch việc chuẩn bị các phươngán để đối đầu với hắn. Còn việc lo hậu sự cho ông phó chủ tịch thì làmphiền mọi người rồi. – Sử dụng thanh kiếm này hai lần khiến ông rất mệtmỏi.

Ở phía bên này, khi thấy sự việc đã ổn thỏa, vợ ông NhậtTrung và cô giúp việc đã đi ra ngoài. Mặc dù khu vườn xinh đẹp của bà đã trở thành một đống hoang tàn, bà cũng không quan tâm đến mà chạy vềphía chồng mình đang ngồi tựa ở gốc cây.

Thấy Gia Hân và Quốc Thiện đang đứng ở bên cạnh, bà lo lắng hỏi:

- Khi nào chồng tôi mới tỉnh lại được? - Chồng của bà vẫn còn yêu khí quấn thân cho nên chỉ cần uống lá bùa xuađuổi yêu khí này, sau đó tĩnh dưỡng, ăn uống điều độ và thường xuyênphơi nắng, yêu khí trong cơ thể ông ấy sẽ dần biến mất. Nhưng tôi khôngchắc là ông ấy có thể quay trở lại sức khỏe như ban đầu hay không, dùsao ông ấy cũng đã chứa đựng mạnh yêu hồn ấy một thời gian rồi.

Gia Hân đưa cho bà ấy một lá bùa rồi dằn dò cẩn thận. Cô và Quốc Thiện đứng nhìn căn nhà đẹp đẽ giờ đầy những mảnh vỡ rồi nói:

- Xin lỗi cô vì đã khiến căn nhà tan hoang như vậy. Chờ lúc nào xây xongthì cô gửi hóa đơn qua cho con để con thanh toán chi phí sửa chữa ạ. –Cô cân nhắc đủ đường rồi mới đưa ra đề nghị này. Mặc dù biết tiền sửasang căn phòng kia cùng sân vườn tốn một khoản khá lớn nhưng nếu khôngđề cập đến chuyện này thì lòng cô còn không yên.

- Việc này cũng không thể trách con được. Cô còn phải cảm ơn con đấy nếu không chồng cô không biết còn tỉnh lại được nữa không.

Cảnh tượng hồi nãy khiến bà vẫn còn chưa thoát khỏi cú sốc tinh thần. Khôngngờ thư ký đĩnh đạc và chuyện nghiệp đã theo chồng bà bao nhiêu nămkhông phải là con người. Đã thế còn là nguyên nhân khiến ông ấy ra nhưthế này. May mà bà nghe lời khuyên của người giúp việc, không thì khôngbiết ông ấy có còn trên thế gian này không.

- Giờ lu bu quá, côcũng không có gì để cảm ơn con. Thôi thì cô nghe nói người theo Đạo giacoi trọng sự cân bằng của Ngũ hành, đây cô có một chiếc nhẫn kim cươngcũng không có đáng giá bao nhiêu để tặng con. Con đừng chê nha. Chờ khinào ông nhà cô khỏe mạnh thì sẽ tới phủ để tạ lễ.



Vật này quá đắt tiền nên cô không dám nhận, tuy nhiên, cô ấy rất kiên quyết cho nên cô vẫn phải cầm chiếc nhẫn rồi ra về.

Sự kiện oanh tạc này mặc dù diễn ra trong khu dân cư đắt tiền, nhưng tiếng động lớn đã khiến cho bảo vệ gọi cảnh sát đến vì sợ có đánh bom hay bạo loạn ở đây. Phía cảnh sát cũng đã cử đầy đủ người cùng trang bị hiệnđại tới, nhưng phía Hiệp hội sẽ giải quyết ổn thỏa mà thôi.

Chỉ tiếc là, dù có chuẩn bị kỹ càng đi chăng nữa thì vẫn để tên Mộc Tinh ấy trốn thoát.

oOo.

Ở một trường mầm non không xa nhà thầy Long, chỉ độ khoảng 5 phút đi bộ,một vài phụ huynh dắt tay con mình chào tạm biệt cô giáo và ra về. Vào 4 giờ 30 thì đa phần phụ huynh đã đón con em mình về hết cả, chỉ còn vàiđứa vẫn ngoan ngoãn ngồi ở trong phòng học và chờ đợi người thân tới đón mình về.

Cô giáo vẫn cố nán lại trông các em cho tới 5 giờchiều. Công việc của mỗi phụ huynh mỗi khác, thời gian tan làm cũng khác nhau, cho nên việc cô ấy phải chờ phụ huynh tới 5 giờ mới đón con cũnglà chuyện như cơm bữa. Tuy nhiên, phụ huynh của cặp sinh đôi Minh Khôivà Minh Anh những ngày gần đây có việc bận, cho nên khoảng hơn 4 giờ 30mới có người tới đón.

Cô giáo đang ngồi chơi với khoảng 4 đứa trẻ ở trong phòng thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên. Nhìn ra ngoài thì có 2 người đàn ông khuôn mặtvô cảm nhìn cô giáo rồi nói:

- Chúng tôi đến đón Minh Khôi và Minh Dương.

Cô ấy thấy làm lạ. Mấy ngày gần đây thì có một cô gái xinh xắn tự xưng làchị của hai đứa tới đón, chứ không phải hai người đàn ông này. Phụ huynh cũng không gọi điện thoại tới để thông báo là có người lạ tới đón, chonên cô ấy không thể để hai người này đón học sinh của mình đi được.

- Hai người là gì của hai đứa? Tôi chưa có nghe gì về việc có người lạnào khác tới đón học sinh của mình. Hai người chờ một chút, để tôi gọiđiện cho ông của hai đứa nhỏ xác minh đã. – Nói xong cô ấy xoay ngườivào với lấy điện thoại, nhưng chưa đi được xa thì một lực mạnh đánh vàogáy khiến cô ấy ngã xuống ngất đi.

Bốn đứa trẻ thấy vậy thì sợhãi òa khóc. Nhưng đứng trước sự đáng thương của lũ trẻ, hai người đànông kia xác định mục tiêu rồi bế xốc Cà và Ớt lên, để mặc cho chúng khóc lóc và phản kháng.

Bên ngoài mặc dù đã thưa người nhưng khôngphải là không còn ai. Bảo vệ già lao ra đứng chắn trước mặt hai ngườiđàn ông kia nhưng không khác gì lấy trứng chọi với đá, chỉ bằng mộtquyền, bảo vệ đã bị hất văng ra ngoài.

Phụ huynh chứng kiến cảnhnày cũng không dám lên tiếng hay cứu giúp. Lần đầu tiên họ mới thấy cảnh bắt cóc trẻ em trước thanh thiên bạch nhất như vậy.

Nghe thấytiếng gào khóc xé lòng của trẻ con cùng tiếng hét vang ra từ trường ầmnon, Gia Hân nhíu mày tiến vào bên trong. Nhưng vừa bước vào sân thìthấy hai người đàn ông đang ôm hai đứa Ớt và Cà điềm nhiên bước ra trước sợ hãi của những người đang chứ kiến. Cô tức giận gào lên:

- Bỏ chúng xuống.

May mà cô tới kịp, không thì chúng sẽ bắt hai đứa đi mất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện