Sau lễ cưới, Hàn Trọng Viễn đúng giờ về đến nhà, thậm chí còn sớm hơn so với tưởng tượng của Mạnh Ân.
“Sao anh về sớm thế?” Không phải lúc nào lễ cưới cũng có chương trình gì đó hay sao? Hơn nữa đi đường còn phải tốn nửa tiếng cơ mà.
“Anh không tham gia mấy chương trình đó.” Hàn Trọng Viễn bảo, thấy muộn muộn là hắn về luôn.
“Đói không? Em múc cho anh bát sủi cảo nhé, vỏ sủi cảo em tự cán bột ra làm đó.” Mạnh Ân nói, trước đây làm sủi cảo hầu như cậu đều mua vỏ sủi cảo về nhà gói, nhưng gần đây đã học được tự mình nhào bột cán ra làm vỏ sủi cảo.
“Ừ.” Hàn Trọng Viễn đáp.
Mạnh Ân rất thích cho thêm các loại nguyên liệu vào nhân, như cà rốt mộc nhĩ chẳng hạn, cảm thấy như thế sẽ nhiều dinh dưỡng hơn. Nhưng hôm nay sủi cảo cậu gói cho Hàn Trọng Viễn lại hết sức bình thường, nhân thịt heo cải thảo.
Một bát tô sủi cảo hấp đặt trước mặt Hàn Trọng Viễn, Mạnh Ân cười híp mắt nhìn Hàn Trọng Viễn ăn ngấu nghiến. Thấy thế, Hàn Trọng Viễn gắp một miếng sủi cảo đưa tới bên miệng cậu.
Mạnh Ân há miệng ngoạm hết cả miếng sủi cảo.
“Mạnh Ân, hôm nay có người muốn bỏ thuốc anh.” Bỗng nhiên Hàn Trọng Viễn nói.
Ban đầu Mạnh Ân nghe không hiểu, nhưng rất nhanh đã toát ra giận dữ sâu đậm, miếng sủi cảo trong miệng cũng không biết nên nhả ra hay nuốt vào… Không ngờ lại có kẻ dám bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn?! Làm sao có thể!
Hàn Trọng Viễn lại tỏ ra không thèm để ý, lạnh nhạt bảo: “Sau đó thì anh cứ thế mà nhìn gã ta uống.”
Cuối cùng Mạnh Ân nuốt miếng sủi cảo xuống bụng, cậu cũng không để ý ngực mình bị nghẹn đau, vừa vỗ ngực vừa hỏi: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Sao lại có kẻ dám bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn? Cũng to gan quá rồi đó? “Cũng chẳng có gì, chỉ là có một người đàn bà để ý anh, sau đó tìm một gã đàn ông ra tay với anh, mưu đồ hại anh… Anh được nhiều người thích lắm đó, sau này em phải đối tốt với anh biết chưa hả?” Hàn Trọng Viễn nhìn Mạnh Ân lên tiếng.
“…” Sau cùng Mạnh Ân chẳng hỏi được gì hết.
Hàn Trọng Viễn cũng không muốn nói mấy việc ngổn ngang này cho cậu, còn về chuyện lúc trước…
Hắn đã từng bất cẩn để Mạnh Ân bị bắt cóc một lần, bây giờ hiển nhiên càng đề phòng hơn. Dưới tình huống ấy, sao hắn có thể rơi vào bẫy của Thiệu Hồng Cẩn vả Lịch Tiếu Tiếu cho được?
Hơn nữa hai kẻ này cũng buồn cười lắm, ngay cả việc hắn không ăn đồ bên ngoài cũng chẳng biết, đã muốn cho hắn uống thuốc khống chế…
Nhớ đến chuyện trên bàn ăn hôm qua, khoé môi Hàn Trọng Viễn vẽ nên nụ cười lạnh.
Hắn là một người rất “hiền lành”, cũng chẳng làm gì khác, thậm chí còn không báo cảnh sát, chỉ thừa dịp Thiệu Hồng Cẩn không để ý hoán đổi ly rượu trên bàn của hai người mà thôi…
Lễ cưới này của nhà họ Lý được tổ chức trong một hội trường, ban đầu mọi người đều trò chuyện ở sảnh lớn, đến giờ thì lên phòng ăn ở tầng hai. Nơi đây bày rất nhiều bàn tròn, là bữa tiệc cưới truyền thống.
Sau khi Hàn Trọng Viễn tìm chỗ ngồi xuống, bỗng nhiên Thiệu Hồng Cẩn lại chen vào bên cạnh hắn. Gã coi như là anh họ của Hàn Trọng Viễn, ngồi cạnh Hàn Trọng Viễn đúng là hết sức bình thường, chỉ là, sau khi ngồi xuống thì gã bắt đầu mời rượu…
Hàn Trọng Viễn ngồi yên, chỉ đối đáp qua loa mấy câu, rượu mà Thiệu Hồng Cẩn đưa tới càng chẳng uống hớp nào. Thậm chí sau khi Thiệu Hồng Cẩn uống cạn ly rượu một cách thoải mái, hắn còn đổ ly rượu Thiệu Hồng Cẩn đưa cho mình vào trong bát: “Tôi không uống rượu.”
Khi ấy sắc mặt Thiệu Hồng Cẩn hết sức khó coi, Hàn Trọng Viễn bèn cười: “Anh muốn hại tôi đúng không?”
Ngay cả tiệc cưới cũng không thèm ăn, Thiệu Hồng Cẩn bỏ đi, căn bản không biết ly rượu mình uống đã bị Hàn Trọng Viễn đổi. Mà chờ gã đi rồi, Hàn Trọng Viễn xin lỗi những người khác trong bàn, cũng rời đi.
Những người ngồi cùng bàn với hắn đều là mấy thanh niên, còn gồm cả mấy cô gái nói chuyện với hắn trước đó, không có ai cảm thấy hắn thất lễ cả, thậm chí đã nhận ra Thiệu Hồng Cẩn không được bình thường.
Có lẽ cũng vì như vậy nên dù chuyện Hàn Trọng Viễn đổi ly rượu không qua mắt được họ, họ cũng không nói gì.
Chuyện sau đó Hàn Trọng Viễn cũng chẳng quan tâm, dẫu sao sớm muộn gì Thiệu Hồng Cẩn cũng tự mua dây buộc mình. Còn về Lịch Tiếu Tiếu… Nhà họ Lịch đã không chống đỡ nổi nữa, e rằng rất nhanh thôi cô ta sẽ không thể không gả cho gã con trai nhà giàu mới nổi kia.
Hàn Trọng Viễn lấy lí do hôm qua mình bị người khác mưu hại mà tâm hồn tổn thương, buổi tối ôm Mạnh Ân dày vò một trận, hôm sau lúc ngủ dậy hết sức hài lòng, sau đó cửa biệt thự của hắn chợt bị Hàn Ngữ Lan mẹ của Thiệu Hồng Cẩn gõ, ngay cả Hàn Thận cũng bị Hàn Ngữ Lan kéo đến.
“Có chuyện gì không?” Hàn Trọng Viễn thong dong xuống lầu, nhìn hai người trước mặt hỏi.
“Hàn Trọng Viễn, sao mày có thể có thể hại anh họ mày như thế! Mày có còn là người không!” Hàn Ngữ Lan nhìn Hàn Trọng Viễn, hai mắt đỏ hoe.
“Cô hiểu nhầm rồi đúng không? Con hại anh họ lúc nào cơ chứ?” Hàn Trọng Viễn dừng bước trên bậc thang.
“Đồ trong rượu của Hồng Cẩn hôm qua có phải do mày bỏ vào không?” Hàn Ngữ Lan nghiến răng nhìn Hàn Trọng Viễn, trong mắt tràn đầy giận dữ.
Hôm qua hội trường đó đã bị người nhà họ Lý bao hết, nếu muốn nghỉ ngơi thì chỉ cần lấy thẻ khoá từ chỗ phục vụ là có thể lên phòng ở trên tầng để ngủ ngay, tối qua rất nhiều khách khứa đã ngủ ở đó. Chính vì như vậy, tối qua bà phát hiện không thấy con trai của mình đâu, sau khi hỏi người khác biết được gã đã lên tầng nghỉ ngơi thì không để ý đến nữa. Sau đó tự mình cũng tìm một căn phòng để ngủ, kết quả sớm hôm nay lại xảy ra chuyện.
Con trai bà và Lịch Tiếu Tiếu bị phát hiện ngủ chung một phòng. Không chỉ có vậy, bộ dạng Lịch Tiếu Tiếu còn cực kì thảm khốc, như thể đã bị dày vò đến sắp mất mạng.
Hàn Ngữ Lan lớn tuổi dậy sớm, đúng lúc nhìn thấy chuyện hay ho này, mà nhớ lại tình cảnh khi đó, bà cảm thấy mất hết mặt mũi.
Con trai bà ngủ với mấy đứa con gái cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng đi dự hôn lễ của người khác mà lại ngủ cùng một khách nữ, còn khiến đối phương thành ra như thế thì đúng là có vấn đề…
Gần đây Hàn Ngữ Lan vẫn luôn nghĩ cách để giới thiệu con gái nhà giàu và nhà có quyền thế cho con trai mình, nhưng Thiệu Hồng Cẩn gây ra chuyện như vậy, chắc chắn tụi con gái kia sẽ ngứa mắt Thiệu Hồng Cẩn.
Ngứa mắt thì cũng thôi, chưa biết chừng Thiệu Hồng Cẩn còn sẽ bị Lịch Tiếu Tiếu níu kéo.
Bây giờ tình hình nhà họ Lịch như thế nào Hàn Ngữ Lan hết sức rõ ràng, chắc chắn là bà không cần một cô con dâu như thế!
Ban đầu, Hàn Ngữ Lan chỉ nghĩ xảy ra chuyện như vậy là do đầu óc Thiệu Hồng Cẩn hồ đồ, dẫu sao mấy năm nay Thiệu Hồng Cẩn và Lịch Tiếu Tiếu qua lại rất thân thiết. Kết quả khi bà đi giải quyết chuyện này, trách mắng con trai mình, con trai bà lại gào lên là bị Hàn Trọng Viễn hại.
Hàn Ngữ Lan cũng không thèm để ý đến Lịch Tiếu Tiếu, trước tiên đưa con trai mình về nhà, sau đó đuổi giết đến chỗ Hàn Trọng Viễn, muốn Hàn Trọng Viễn cho ra một lời giải thích. Tất nhiên, quan trọng nhất là bà muốn lấy cớ này để ngăn Lịch Tiếu Tiếu bước qua cửa nhà mình.
Nếu con trai bà bị người khác hại nên mới ngủ cùng Lịch Tiếu Tiếu, vậy thì cũng không cần cưới Lịch Tiếu Tiếu về nữa?
Hàn Ngữ Lan đứng thẳng lưng nhìn Hàn Trọng Viễn, gương mặt Hàn Trọng Viễn lại vẫn thản nhiên như trước: “Cả bữa tiệc con không hề mời rượu anh ta, cô không tin thì có thể tự mình xem camera ghi hình.”
“Hôm qua rất nhiều người đã thấy hai đứa uống rượu với nhau!” Hàn Ngữ Lan nói, bà đã hỏi thăm người khác, người khác nói cho bà biết đúng là hôm qua Thiệu Hồng Cẩn đã ăn cơm cùng Hàn Trọng Viễn rồi mới rời đi.
“Là anh ta tìm con, con thấy cô nên đi hỏi lại cho rõ thì hơn.” Hàn Trọng Viễn đáp, “Con không ăn đồ bên ngoài, không uống rượu, rất nhiều người đều biết việc này.”
“Mày…” Hàn Ngữ Lan hơi tức giận, nhưng vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Trọng Viễn lại khiến bà hơi do dự – liệu có khi nào bà hiểu nhầm rồi không?
“Nếu cô không muốn tự mình kiểm tra, thì con có thể tra giúp cô, con không thích bị người khác đổ oan.” Hàn Trọng Viễn lại nói.
“Hàn Thận, chú thấy sao?” Hàn Ngữ Lan nhìn em trai bên cạnh mình.
“Chị cả, chúng ta đi xem camera theo dõi cái đã.” Hàn Thận nói, trước đây ông ta đã từng đổ oan cho con trai mình, chính vì như vậy nên bây giờ ông ta không muốn lặp lại sai lầm nữa.
“Đi!” Biết em trai sẽ không giúp mình nữa, Hàn Ngữ Lan chỉ đành nghiến răng đáp.
***
Tất cả những nơi công cộng trong hội trường tổ chức đám cưới hôm qua đều gắn camera, Hàn Ngữ Lan muốn kiểm tra, rất nhanh đã tra được tình cảnh lúc uống rượu.
Đúng là Thiệu Hồng Cẩn chủ động đi tìm Hàn Trọng Viễn, sau đó…
Trong đoạn băng mà camera ghi lại, Hàn Ngữ Lan thấy con trai mình ra sức mời rượu, Hàn Trọng Viễn lại chẳng có bất cứ phản ứng nào, còn nhân lúc con trai bà xoay người đi, lặng lẽ đổi ly rượu của hai người, nhất thời bà không nói nổi một câu.
Con trai mình mình hiểu, Hàn Ngữ Lan rất rõ ràng Thiệu Hồng Cẩn không thích Hàn Trọng Viễn, nếu đã như vậy, gã chủ động tìm Hàn Trọng Viễn nói chuyện, mời Hàn Trọng Viễn uống rượu là việc hết sức bất thường. Mà hành động đổi rượu của Hàn Trọng Viễn, càng khiến bà cảm thấy vô cùng lúng túng.
Sáng sớm bà hùng hùng hổ hổ đi tìm Hàn Trọng Viễn gây sự, kết quả… Hoá ra là tại con trai mình sai trước!
Hàn Ngữ Lan lúng túng lắm, sắc mặt Hàn Thận lại hết sức khó coi. Thiệu Hồng Cẩn có thể coi là đứa cháu ngoại ông ta rất yêu quý, kết quả đứa cháu ngoại này lại muốn bỏ thuốc con trai ông ta!
“Rốt cuộc Hồng Cẩn đã uống cái gì?” Hàn Thận hỏi.
“Hình như là thuốc khống chế.” Hàn Ngữ Lan đáp.
Sắc mặt Hàn Thận càng khó coi hơn. Chả trách Tiền Mạt và Hàn Trọng Viễn muốn vạch rõ quan hệ với ông ta, hoá ra ông ta lại có một đám thân thích như thế.
Hàn Trọng Viễn chưa bao giờ đối đầu với Thiệu Hồng Cẩn, Thiệu Hồng Cẩn lại muốn hại Hàn Trọng Viễn như vậy… Loại thuốc khống chế này, uống nhiều sẽ nghiện, còn gây ảnh hưởng đến đầu óc nữa!
“Chị, chị quản lí Hồng Cẩn chặt vào đi!” Hàn Thận nói.
Nhất thời Hàn Ngữ Lan không biết nên nói gì cho phải.
Hàn Ngữ Lan vội vàng về nhà, bắt đầu tra hỏi Thiệu Hồng Cẩn rốt cuộc thuốc khống chế từ đâu mà ra, thậm chí còn doạ nếu Thiệu Hồng Cẩn không đưa ra được lí do, sẽ chặt đứt tất cả nguồn tiếp ứng kinh tế cho Thiệu Hồng Cẩn.
Bây giờ tiền mỗi tháng Thiệu Hồng Cẩn kiếm được đều không đủ cho gã tiêu vặt, hơn nữa mấy tháng trước gã từng bị chặn nguồn tiếp ứng rồi, bấy giờ hết sức sợ hãi, lập tức không hề do dự khai ra Lịch Tiếu Tiếu.
Hôm qua gã bỏ thuốc Lịch Tiếu Tiếu đưa vào trong ly rượu, muốn cho Hàn Trọng Viễn uống. Chẳng ngờ Hàn Trọng Viễn không chỉ không uống, còn hỏi gã có phải muốn hại mình hay không, gã bị giật mình, sau đó lên tầng đi tìm Lịch Tiếu Tiếu nói chuyện này.
Vốn gã chỉ định thông báo cho Lịch Tiếu Tiếu biết, sau đó hai người mau mau chuồn đi, kết quả bản thân càng lúc càng bất ổn, lại khiến Lịch Tiếu Tiếu… Ngặt nỗi hôm qua Lịch Tiếu Tiếu còn đưa thẻ khoá cho một người bạn, để sớm hôm sau bạn cô ta tìm tới mở cửa bắt quả tang…
Sáng sớm bị người đè trên giường, gã mới phát hiện to chuyện rồi, gã lại ngủ cùng bạn gái của em họ!
Vốn dĩ Hàn Ngữ Lan định tra hỏi con trai tình hình cụ thể xong, sẽ bắt con trai tránh xa Lịch Tiếu Tiếu, bây giờ nghe những lời này của Thiệu Hồng Cẩn… Tốt lắm, sau này bà không phải làm gì hết!
Hàn Ngữ Lan lo Lịch Tiếu Tiếu sẽ níu kéo con trai mình, mà Lịch Tiếu Tiếu… Đúng là cô ta cũng có ý định ấy thật.
Sự đã rồi, tuy Thiệu Hồng Cẩn không bằng Hàn Trọng Viễn, nhưng vẫn tốt hơn người mà bố mẹ cô ta chọn, gả cho Thiệu Hồng Cẩn cũng coi như một lựa chọn tốt. Hơn nữa Thiệu Hồng Cẩn làm ra chuyện như vậy, kiểu gì nhà họ Thiệu cũng sẽ bồi thường tiền.
Có suy nghĩ như thế, Lịch Tiếu Tiếu cũng không quan tâm đến khó chịu trong người nữa, gửi tin nhắn cho Thiệu Hồng Cẩn, nói mình bị thương rồi, hi vọng Thiệu Hồng Cẩn có thể đến thăm mình.
Lịch Tiếu Tiếu biết Thiệu Hồng Cẩn là một người có lòng thương, cũng quả thật đã dùng đúng cách. Nhưng có lẽ cô ta không ngờ được rằng, di động của Thiệu Hồng Cẩn lại nằm trong tay Hàn Ngữ Lan.
Thiệu Hồng Cẩn có thể trở thành người như bây giờ cũng không phải không có nguyên nhân. Gã làm việc gì cũng có mẹ quản lí, người mẹ này còn cảm thấy gã chẳng làm nên trò trống gì, nên đúng là gã chẳng làm nên trò trống gì thật.
Lịch Tiếu Tiếu gửi tin nhắn đi, sau đó điện thoại của Thiệu Hồng Cẩn gọi tới, cô ta hết sức vui vẻ tiếp máy, lại bị Hàn Ngữ Lan mắng xa xả một trận.
Lịch Tiếu Tiếu bị mắng cho ngơ hết cả người, chưa hoàn hồn lại, kết quả cô ra vừa bị Hàn Ngữ Lan mắng xong, bố mẹ cô ta cũng tìm đến, còn trực tiếp cho cô ta một cái tát.
Bố mẹ Lịch Tiếu Tiếu vẫn rất yêu thương cô ta, đối xử với cô ta cực kì tốt. Dù gần đây nhà họ Lịch kinh doanh gặp vấn đề, muốn gả Lịch Tiếu Tiếu cho một gã con trai nhà giàu mới nổi để giải quyết khó khăn trong nhà, cũng chưa từng ép buộc Lịch Tiếu Tiếu. Nhưng bây giờ, trên mặt họ lại đầy ắp lửa giận.
Nhất là bố của Lịch Tiếu Tiếu, lại càng nổi cơn tam bành: “Mày biết điều một tí được không, mày có biết bây giờ trong nhà thành ra thế này là do mày hết không hả? Mày đừng dây vào Hàn Trọng Viễn với Hàn Hành Diểu nữa!”
“Bố…” Lịch Tiếu Tiếu bị ăn một cái tát, sững sờ.
“Lúc trước chú Hàn của mày bảo, mày thân với Hàn Hành Diểu quá nên mới vạch rõ giới hạn với nhà mình, chuyện này cũng chả có gì, dù sao ban đầu ai mà ngờ được Hàn Hành Diểu lại muốn giết Hàn Trọng Viễn. Nhưng dạo gần đây sao mày còn đi trêu vào Hàn Trọng Viễn nữa? Lần này mày lại càng buồn cười hơn, còn bảo Thiệu Hồng Cẩn bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn… Lịch Tiếu Tiếu, mày nghĩ mình là ai? Tưởng ai cũng phải nhường mày chắc?”
Lịch Tiếu Tiếu không ngờ bố mình sẽ nói ra lời như thế, hơi bất ngờ: “Vậy con phải làm sao?”
“Còn làm sao được nữa? Việc này ít người biết, bố sẽ đi thăm hỏi họ, sau đó mày chờ mà lấy chồng đi!”
“Lấy ai?” Lịch Tiếu Tiếu lập tức hỏi.
“Mày thấy mày còn có thể lấy ai?” Bố của Lịch Tiếu Tiếu buồn cười hỏi, nhà họ Thiệu người ta, nếu là Lịch Tiếu Tiếu trước kia thì vẫn có thể gả, bây giờ thì đừng hòng! Bây giờ con gái ông chỉ có thể gả cho gã con trai nhà giàu mới nổi đó.
Chờ tên nhà giàu mới nổi đó mua cổ phiếu của nhà họ Lịch, họ có vốn rồi, nhà họ Lịch có thể vực dậy.
Ngày cưới của Lịch Tiếu Tiếu được quyết định hết sức nhanh chóng, Thiệu Hồng Cẩn thì bị bố mẹ đưa về quê, đào tạo lại từ đầu. Cùng lúc ấy, Hàn Trọng Viễn đưa Mạnh Ân về thành phố H.
Chuyện của Lịch Tiếu Tiếu và Thiệu Hồng Cẩn sau này, Hàn Trọng Viễn đã cho người khác đi thăm dò, bây giờ hắn chỉ cần hưởng thụ cuộc sống là được.
Tối hôm ấy, tài khoản Weibo “Sinh Ra Vì Em” của ai đó đăng một status: “Những kẻ hại em sẽ gặp báo ứng, còn chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau.”
Lần này sau khi Hàn Trọng Viễn đăng status, nhận được bình luận đầu tiên từ trước tới nay: “Sến vãi!”
Cùng lúc ấy, Mạnh Ân đến bệnh viện thú y, sau đó chụp ảnh một thú cưng đang chữa trị trong bệnh viện của cậu, cậu soạn một status dài giới thiệu sơ qua về tình hình chữa trị của thú cưng này, kèm theo cách chăm sóc thú cưng như vậy, rồi đăng lên Weibo: “Lạc Lạc bình phục rất nhanh, nhất định sau này có thể khoẻ lại!”
Hàn Trọng Viễn đã từng kiến nghị Mạnh Ân đăng ảnh chó mèo, kết quả bây giờ, Mạnh Ân mới đăng bức đầu tiên.
“Sao anh về sớm thế?” Không phải lúc nào lễ cưới cũng có chương trình gì đó hay sao? Hơn nữa đi đường còn phải tốn nửa tiếng cơ mà.
“Anh không tham gia mấy chương trình đó.” Hàn Trọng Viễn bảo, thấy muộn muộn là hắn về luôn.
“Đói không? Em múc cho anh bát sủi cảo nhé, vỏ sủi cảo em tự cán bột ra làm đó.” Mạnh Ân nói, trước đây làm sủi cảo hầu như cậu đều mua vỏ sủi cảo về nhà gói, nhưng gần đây đã học được tự mình nhào bột cán ra làm vỏ sủi cảo.
“Ừ.” Hàn Trọng Viễn đáp.
Mạnh Ân rất thích cho thêm các loại nguyên liệu vào nhân, như cà rốt mộc nhĩ chẳng hạn, cảm thấy như thế sẽ nhiều dinh dưỡng hơn. Nhưng hôm nay sủi cảo cậu gói cho Hàn Trọng Viễn lại hết sức bình thường, nhân thịt heo cải thảo.
Một bát tô sủi cảo hấp đặt trước mặt Hàn Trọng Viễn, Mạnh Ân cười híp mắt nhìn Hàn Trọng Viễn ăn ngấu nghiến. Thấy thế, Hàn Trọng Viễn gắp một miếng sủi cảo đưa tới bên miệng cậu.
Mạnh Ân há miệng ngoạm hết cả miếng sủi cảo.
“Mạnh Ân, hôm nay có người muốn bỏ thuốc anh.” Bỗng nhiên Hàn Trọng Viễn nói.
Ban đầu Mạnh Ân nghe không hiểu, nhưng rất nhanh đã toát ra giận dữ sâu đậm, miếng sủi cảo trong miệng cũng không biết nên nhả ra hay nuốt vào… Không ngờ lại có kẻ dám bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn?! Làm sao có thể!
Hàn Trọng Viễn lại tỏ ra không thèm để ý, lạnh nhạt bảo: “Sau đó thì anh cứ thế mà nhìn gã ta uống.”
Cuối cùng Mạnh Ân nuốt miếng sủi cảo xuống bụng, cậu cũng không để ý ngực mình bị nghẹn đau, vừa vỗ ngực vừa hỏi: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?” Sao lại có kẻ dám bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn? Cũng to gan quá rồi đó? “Cũng chẳng có gì, chỉ là có một người đàn bà để ý anh, sau đó tìm một gã đàn ông ra tay với anh, mưu đồ hại anh… Anh được nhiều người thích lắm đó, sau này em phải đối tốt với anh biết chưa hả?” Hàn Trọng Viễn nhìn Mạnh Ân lên tiếng.
“…” Sau cùng Mạnh Ân chẳng hỏi được gì hết.
Hàn Trọng Viễn cũng không muốn nói mấy việc ngổn ngang này cho cậu, còn về chuyện lúc trước…
Hắn đã từng bất cẩn để Mạnh Ân bị bắt cóc một lần, bây giờ hiển nhiên càng đề phòng hơn. Dưới tình huống ấy, sao hắn có thể rơi vào bẫy của Thiệu Hồng Cẩn vả Lịch Tiếu Tiếu cho được?
Hơn nữa hai kẻ này cũng buồn cười lắm, ngay cả việc hắn không ăn đồ bên ngoài cũng chẳng biết, đã muốn cho hắn uống thuốc khống chế…
Nhớ đến chuyện trên bàn ăn hôm qua, khoé môi Hàn Trọng Viễn vẽ nên nụ cười lạnh.
Hắn là một người rất “hiền lành”, cũng chẳng làm gì khác, thậm chí còn không báo cảnh sát, chỉ thừa dịp Thiệu Hồng Cẩn không để ý hoán đổi ly rượu trên bàn của hai người mà thôi…
Lễ cưới này của nhà họ Lý được tổ chức trong một hội trường, ban đầu mọi người đều trò chuyện ở sảnh lớn, đến giờ thì lên phòng ăn ở tầng hai. Nơi đây bày rất nhiều bàn tròn, là bữa tiệc cưới truyền thống.
Sau khi Hàn Trọng Viễn tìm chỗ ngồi xuống, bỗng nhiên Thiệu Hồng Cẩn lại chen vào bên cạnh hắn. Gã coi như là anh họ của Hàn Trọng Viễn, ngồi cạnh Hàn Trọng Viễn đúng là hết sức bình thường, chỉ là, sau khi ngồi xuống thì gã bắt đầu mời rượu…
Hàn Trọng Viễn ngồi yên, chỉ đối đáp qua loa mấy câu, rượu mà Thiệu Hồng Cẩn đưa tới càng chẳng uống hớp nào. Thậm chí sau khi Thiệu Hồng Cẩn uống cạn ly rượu một cách thoải mái, hắn còn đổ ly rượu Thiệu Hồng Cẩn đưa cho mình vào trong bát: “Tôi không uống rượu.”
Khi ấy sắc mặt Thiệu Hồng Cẩn hết sức khó coi, Hàn Trọng Viễn bèn cười: “Anh muốn hại tôi đúng không?”
Ngay cả tiệc cưới cũng không thèm ăn, Thiệu Hồng Cẩn bỏ đi, căn bản không biết ly rượu mình uống đã bị Hàn Trọng Viễn đổi. Mà chờ gã đi rồi, Hàn Trọng Viễn xin lỗi những người khác trong bàn, cũng rời đi.
Những người ngồi cùng bàn với hắn đều là mấy thanh niên, còn gồm cả mấy cô gái nói chuyện với hắn trước đó, không có ai cảm thấy hắn thất lễ cả, thậm chí đã nhận ra Thiệu Hồng Cẩn không được bình thường.
Có lẽ cũng vì như vậy nên dù chuyện Hàn Trọng Viễn đổi ly rượu không qua mắt được họ, họ cũng không nói gì.
Chuyện sau đó Hàn Trọng Viễn cũng chẳng quan tâm, dẫu sao sớm muộn gì Thiệu Hồng Cẩn cũng tự mua dây buộc mình. Còn về Lịch Tiếu Tiếu… Nhà họ Lịch đã không chống đỡ nổi nữa, e rằng rất nhanh thôi cô ta sẽ không thể không gả cho gã con trai nhà giàu mới nổi kia.
Hàn Trọng Viễn lấy lí do hôm qua mình bị người khác mưu hại mà tâm hồn tổn thương, buổi tối ôm Mạnh Ân dày vò một trận, hôm sau lúc ngủ dậy hết sức hài lòng, sau đó cửa biệt thự của hắn chợt bị Hàn Ngữ Lan mẹ của Thiệu Hồng Cẩn gõ, ngay cả Hàn Thận cũng bị Hàn Ngữ Lan kéo đến.
“Có chuyện gì không?” Hàn Trọng Viễn thong dong xuống lầu, nhìn hai người trước mặt hỏi.
“Hàn Trọng Viễn, sao mày có thể có thể hại anh họ mày như thế! Mày có còn là người không!” Hàn Ngữ Lan nhìn Hàn Trọng Viễn, hai mắt đỏ hoe.
“Cô hiểu nhầm rồi đúng không? Con hại anh họ lúc nào cơ chứ?” Hàn Trọng Viễn dừng bước trên bậc thang.
“Đồ trong rượu của Hồng Cẩn hôm qua có phải do mày bỏ vào không?” Hàn Ngữ Lan nghiến răng nhìn Hàn Trọng Viễn, trong mắt tràn đầy giận dữ.
Hôm qua hội trường đó đã bị người nhà họ Lý bao hết, nếu muốn nghỉ ngơi thì chỉ cần lấy thẻ khoá từ chỗ phục vụ là có thể lên phòng ở trên tầng để ngủ ngay, tối qua rất nhiều khách khứa đã ngủ ở đó. Chính vì như vậy, tối qua bà phát hiện không thấy con trai của mình đâu, sau khi hỏi người khác biết được gã đã lên tầng nghỉ ngơi thì không để ý đến nữa. Sau đó tự mình cũng tìm một căn phòng để ngủ, kết quả sớm hôm nay lại xảy ra chuyện.
Con trai bà và Lịch Tiếu Tiếu bị phát hiện ngủ chung một phòng. Không chỉ có vậy, bộ dạng Lịch Tiếu Tiếu còn cực kì thảm khốc, như thể đã bị dày vò đến sắp mất mạng.
Hàn Ngữ Lan lớn tuổi dậy sớm, đúng lúc nhìn thấy chuyện hay ho này, mà nhớ lại tình cảnh khi đó, bà cảm thấy mất hết mặt mũi.
Con trai bà ngủ với mấy đứa con gái cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng đi dự hôn lễ của người khác mà lại ngủ cùng một khách nữ, còn khiến đối phương thành ra như thế thì đúng là có vấn đề…
Gần đây Hàn Ngữ Lan vẫn luôn nghĩ cách để giới thiệu con gái nhà giàu và nhà có quyền thế cho con trai mình, nhưng Thiệu Hồng Cẩn gây ra chuyện như vậy, chắc chắn tụi con gái kia sẽ ngứa mắt Thiệu Hồng Cẩn.
Ngứa mắt thì cũng thôi, chưa biết chừng Thiệu Hồng Cẩn còn sẽ bị Lịch Tiếu Tiếu níu kéo.
Bây giờ tình hình nhà họ Lịch như thế nào Hàn Ngữ Lan hết sức rõ ràng, chắc chắn là bà không cần một cô con dâu như thế!
Ban đầu, Hàn Ngữ Lan chỉ nghĩ xảy ra chuyện như vậy là do đầu óc Thiệu Hồng Cẩn hồ đồ, dẫu sao mấy năm nay Thiệu Hồng Cẩn và Lịch Tiếu Tiếu qua lại rất thân thiết. Kết quả khi bà đi giải quyết chuyện này, trách mắng con trai mình, con trai bà lại gào lên là bị Hàn Trọng Viễn hại.
Hàn Ngữ Lan cũng không thèm để ý đến Lịch Tiếu Tiếu, trước tiên đưa con trai mình về nhà, sau đó đuổi giết đến chỗ Hàn Trọng Viễn, muốn Hàn Trọng Viễn cho ra một lời giải thích. Tất nhiên, quan trọng nhất là bà muốn lấy cớ này để ngăn Lịch Tiếu Tiếu bước qua cửa nhà mình.
Nếu con trai bà bị người khác hại nên mới ngủ cùng Lịch Tiếu Tiếu, vậy thì cũng không cần cưới Lịch Tiếu Tiếu về nữa?
Hàn Ngữ Lan đứng thẳng lưng nhìn Hàn Trọng Viễn, gương mặt Hàn Trọng Viễn lại vẫn thản nhiên như trước: “Cả bữa tiệc con không hề mời rượu anh ta, cô không tin thì có thể tự mình xem camera ghi hình.”
“Hôm qua rất nhiều người đã thấy hai đứa uống rượu với nhau!” Hàn Ngữ Lan nói, bà đã hỏi thăm người khác, người khác nói cho bà biết đúng là hôm qua Thiệu Hồng Cẩn đã ăn cơm cùng Hàn Trọng Viễn rồi mới rời đi.
“Là anh ta tìm con, con thấy cô nên đi hỏi lại cho rõ thì hơn.” Hàn Trọng Viễn đáp, “Con không ăn đồ bên ngoài, không uống rượu, rất nhiều người đều biết việc này.”
“Mày…” Hàn Ngữ Lan hơi tức giận, nhưng vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Trọng Viễn lại khiến bà hơi do dự – liệu có khi nào bà hiểu nhầm rồi không?
“Nếu cô không muốn tự mình kiểm tra, thì con có thể tra giúp cô, con không thích bị người khác đổ oan.” Hàn Trọng Viễn lại nói.
“Hàn Thận, chú thấy sao?” Hàn Ngữ Lan nhìn em trai bên cạnh mình.
“Chị cả, chúng ta đi xem camera theo dõi cái đã.” Hàn Thận nói, trước đây ông ta đã từng đổ oan cho con trai mình, chính vì như vậy nên bây giờ ông ta không muốn lặp lại sai lầm nữa.
“Đi!” Biết em trai sẽ không giúp mình nữa, Hàn Ngữ Lan chỉ đành nghiến răng đáp.
***
Tất cả những nơi công cộng trong hội trường tổ chức đám cưới hôm qua đều gắn camera, Hàn Ngữ Lan muốn kiểm tra, rất nhanh đã tra được tình cảnh lúc uống rượu.
Đúng là Thiệu Hồng Cẩn chủ động đi tìm Hàn Trọng Viễn, sau đó…
Trong đoạn băng mà camera ghi lại, Hàn Ngữ Lan thấy con trai mình ra sức mời rượu, Hàn Trọng Viễn lại chẳng có bất cứ phản ứng nào, còn nhân lúc con trai bà xoay người đi, lặng lẽ đổi ly rượu của hai người, nhất thời bà không nói nổi một câu.
Con trai mình mình hiểu, Hàn Ngữ Lan rất rõ ràng Thiệu Hồng Cẩn không thích Hàn Trọng Viễn, nếu đã như vậy, gã chủ động tìm Hàn Trọng Viễn nói chuyện, mời Hàn Trọng Viễn uống rượu là việc hết sức bất thường. Mà hành động đổi rượu của Hàn Trọng Viễn, càng khiến bà cảm thấy vô cùng lúng túng.
Sáng sớm bà hùng hùng hổ hổ đi tìm Hàn Trọng Viễn gây sự, kết quả… Hoá ra là tại con trai mình sai trước!
Hàn Ngữ Lan lúng túng lắm, sắc mặt Hàn Thận lại hết sức khó coi. Thiệu Hồng Cẩn có thể coi là đứa cháu ngoại ông ta rất yêu quý, kết quả đứa cháu ngoại này lại muốn bỏ thuốc con trai ông ta!
“Rốt cuộc Hồng Cẩn đã uống cái gì?” Hàn Thận hỏi.
“Hình như là thuốc khống chế.” Hàn Ngữ Lan đáp.
Sắc mặt Hàn Thận càng khó coi hơn. Chả trách Tiền Mạt và Hàn Trọng Viễn muốn vạch rõ quan hệ với ông ta, hoá ra ông ta lại có một đám thân thích như thế.
Hàn Trọng Viễn chưa bao giờ đối đầu với Thiệu Hồng Cẩn, Thiệu Hồng Cẩn lại muốn hại Hàn Trọng Viễn như vậy… Loại thuốc khống chế này, uống nhiều sẽ nghiện, còn gây ảnh hưởng đến đầu óc nữa!
“Chị, chị quản lí Hồng Cẩn chặt vào đi!” Hàn Thận nói.
Nhất thời Hàn Ngữ Lan không biết nên nói gì cho phải.
Hàn Ngữ Lan vội vàng về nhà, bắt đầu tra hỏi Thiệu Hồng Cẩn rốt cuộc thuốc khống chế từ đâu mà ra, thậm chí còn doạ nếu Thiệu Hồng Cẩn không đưa ra được lí do, sẽ chặt đứt tất cả nguồn tiếp ứng kinh tế cho Thiệu Hồng Cẩn.
Bây giờ tiền mỗi tháng Thiệu Hồng Cẩn kiếm được đều không đủ cho gã tiêu vặt, hơn nữa mấy tháng trước gã từng bị chặn nguồn tiếp ứng rồi, bấy giờ hết sức sợ hãi, lập tức không hề do dự khai ra Lịch Tiếu Tiếu.
Hôm qua gã bỏ thuốc Lịch Tiếu Tiếu đưa vào trong ly rượu, muốn cho Hàn Trọng Viễn uống. Chẳng ngờ Hàn Trọng Viễn không chỉ không uống, còn hỏi gã có phải muốn hại mình hay không, gã bị giật mình, sau đó lên tầng đi tìm Lịch Tiếu Tiếu nói chuyện này.
Vốn gã chỉ định thông báo cho Lịch Tiếu Tiếu biết, sau đó hai người mau mau chuồn đi, kết quả bản thân càng lúc càng bất ổn, lại khiến Lịch Tiếu Tiếu… Ngặt nỗi hôm qua Lịch Tiếu Tiếu còn đưa thẻ khoá cho một người bạn, để sớm hôm sau bạn cô ta tìm tới mở cửa bắt quả tang…
Sáng sớm bị người đè trên giường, gã mới phát hiện to chuyện rồi, gã lại ngủ cùng bạn gái của em họ!
Vốn dĩ Hàn Ngữ Lan định tra hỏi con trai tình hình cụ thể xong, sẽ bắt con trai tránh xa Lịch Tiếu Tiếu, bây giờ nghe những lời này của Thiệu Hồng Cẩn… Tốt lắm, sau này bà không phải làm gì hết!
Hàn Ngữ Lan lo Lịch Tiếu Tiếu sẽ níu kéo con trai mình, mà Lịch Tiếu Tiếu… Đúng là cô ta cũng có ý định ấy thật.
Sự đã rồi, tuy Thiệu Hồng Cẩn không bằng Hàn Trọng Viễn, nhưng vẫn tốt hơn người mà bố mẹ cô ta chọn, gả cho Thiệu Hồng Cẩn cũng coi như một lựa chọn tốt. Hơn nữa Thiệu Hồng Cẩn làm ra chuyện như vậy, kiểu gì nhà họ Thiệu cũng sẽ bồi thường tiền.
Có suy nghĩ như thế, Lịch Tiếu Tiếu cũng không quan tâm đến khó chịu trong người nữa, gửi tin nhắn cho Thiệu Hồng Cẩn, nói mình bị thương rồi, hi vọng Thiệu Hồng Cẩn có thể đến thăm mình.
Lịch Tiếu Tiếu biết Thiệu Hồng Cẩn là một người có lòng thương, cũng quả thật đã dùng đúng cách. Nhưng có lẽ cô ta không ngờ được rằng, di động của Thiệu Hồng Cẩn lại nằm trong tay Hàn Ngữ Lan.
Thiệu Hồng Cẩn có thể trở thành người như bây giờ cũng không phải không có nguyên nhân. Gã làm việc gì cũng có mẹ quản lí, người mẹ này còn cảm thấy gã chẳng làm nên trò trống gì, nên đúng là gã chẳng làm nên trò trống gì thật.
Lịch Tiếu Tiếu gửi tin nhắn đi, sau đó điện thoại của Thiệu Hồng Cẩn gọi tới, cô ta hết sức vui vẻ tiếp máy, lại bị Hàn Ngữ Lan mắng xa xả một trận.
Lịch Tiếu Tiếu bị mắng cho ngơ hết cả người, chưa hoàn hồn lại, kết quả cô ra vừa bị Hàn Ngữ Lan mắng xong, bố mẹ cô ta cũng tìm đến, còn trực tiếp cho cô ta một cái tát.
Bố mẹ Lịch Tiếu Tiếu vẫn rất yêu thương cô ta, đối xử với cô ta cực kì tốt. Dù gần đây nhà họ Lịch kinh doanh gặp vấn đề, muốn gả Lịch Tiếu Tiếu cho một gã con trai nhà giàu mới nổi để giải quyết khó khăn trong nhà, cũng chưa từng ép buộc Lịch Tiếu Tiếu. Nhưng bây giờ, trên mặt họ lại đầy ắp lửa giận.
Nhất là bố của Lịch Tiếu Tiếu, lại càng nổi cơn tam bành: “Mày biết điều một tí được không, mày có biết bây giờ trong nhà thành ra thế này là do mày hết không hả? Mày đừng dây vào Hàn Trọng Viễn với Hàn Hành Diểu nữa!”
“Bố…” Lịch Tiếu Tiếu bị ăn một cái tát, sững sờ.
“Lúc trước chú Hàn của mày bảo, mày thân với Hàn Hành Diểu quá nên mới vạch rõ giới hạn với nhà mình, chuyện này cũng chả có gì, dù sao ban đầu ai mà ngờ được Hàn Hành Diểu lại muốn giết Hàn Trọng Viễn. Nhưng dạo gần đây sao mày còn đi trêu vào Hàn Trọng Viễn nữa? Lần này mày lại càng buồn cười hơn, còn bảo Thiệu Hồng Cẩn bỏ thuốc Hàn Trọng Viễn… Lịch Tiếu Tiếu, mày nghĩ mình là ai? Tưởng ai cũng phải nhường mày chắc?”
Lịch Tiếu Tiếu không ngờ bố mình sẽ nói ra lời như thế, hơi bất ngờ: “Vậy con phải làm sao?”
“Còn làm sao được nữa? Việc này ít người biết, bố sẽ đi thăm hỏi họ, sau đó mày chờ mà lấy chồng đi!”
“Lấy ai?” Lịch Tiếu Tiếu lập tức hỏi.
“Mày thấy mày còn có thể lấy ai?” Bố của Lịch Tiếu Tiếu buồn cười hỏi, nhà họ Thiệu người ta, nếu là Lịch Tiếu Tiếu trước kia thì vẫn có thể gả, bây giờ thì đừng hòng! Bây giờ con gái ông chỉ có thể gả cho gã con trai nhà giàu mới nổi đó.
Chờ tên nhà giàu mới nổi đó mua cổ phiếu của nhà họ Lịch, họ có vốn rồi, nhà họ Lịch có thể vực dậy.
Ngày cưới của Lịch Tiếu Tiếu được quyết định hết sức nhanh chóng, Thiệu Hồng Cẩn thì bị bố mẹ đưa về quê, đào tạo lại từ đầu. Cùng lúc ấy, Hàn Trọng Viễn đưa Mạnh Ân về thành phố H.
Chuyện của Lịch Tiếu Tiếu và Thiệu Hồng Cẩn sau này, Hàn Trọng Viễn đã cho người khác đi thăm dò, bây giờ hắn chỉ cần hưởng thụ cuộc sống là được.
Tối hôm ấy, tài khoản Weibo “Sinh Ra Vì Em” của ai đó đăng một status: “Những kẻ hại em sẽ gặp báo ứng, còn chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau.”
Lần này sau khi Hàn Trọng Viễn đăng status, nhận được bình luận đầu tiên từ trước tới nay: “Sến vãi!”
Cùng lúc ấy, Mạnh Ân đến bệnh viện thú y, sau đó chụp ảnh một thú cưng đang chữa trị trong bệnh viện của cậu, cậu soạn một status dài giới thiệu sơ qua về tình hình chữa trị của thú cưng này, kèm theo cách chăm sóc thú cưng như vậy, rồi đăng lên Weibo: “Lạc Lạc bình phục rất nhanh, nhất định sau này có thể khoẻ lại!”
Hàn Trọng Viễn đã từng kiến nghị Mạnh Ân đăng ảnh chó mèo, kết quả bây giờ, Mạnh Ân mới đăng bức đầu tiên.
Danh sách chương