Chỉ một quyền đã hoàn toàn khiến Tông Phổ mất đi sức phản kháng.
Đồng tử Tân Trang đột nhiên co rụt lại, khó có thể, tin nhìn Ninh Chiết
Vệ sĩ bên cạnh Tân Trang cũng bị một màn này dọa sợ.
Thân thủ của Tông Phổ, người khác không biết chứ bọn họ sao có thể không biết.
Tông Phổ chẳng những là cánh tay phải đắc lực. của Tân trang, còn là đệ nhất cao thú dưới tay hắn!
Nhưng Tông Phổ lại cứ như vậy bị đánh ngã?
Trong nháy mắt mọi người thất thần, Ninh Chiết đã đi tới trước mặt Tân Trang.
Không tốt!
Một đám vệ sĩ kịp phản ứng, vội vàng tiến lên ngăn cản.
Nhưng mà, cũng đã không còn kịp rồi.
Bốp... Bùm!
Ninh Chiết một quyền nện vào mặt Tần Trang.
Tân Trang kêu thảm một tiếng, lập tức máu mũi chảy đầy mặt.
Trong khoảnh khảc, xung quanh một mảnh tĩnh mịch.
Ngay cả không khí dường như cũng đã đông cứng lại.
Một đấm này không chỉ nện lên mặt Tân Trang mà còn đánh vào trong lòng tất cả mọi người đang có mặt tại đây.
Ai cũng không nghĩ tới, Ninh Chiết lại thật sự dám đánh Tần Trang.
Đây chính là Tần Trang!
Là cháu ruột của Tân Long Chinh!
Cứ như vậy ở trước mặt mọi người bị Ninh Chiết đánh?
“Đánh gãy tứ chỉ của hẳn cho lão tử!”
Dưới cơn đau kịch liệt, Tần Trang vẻ mặt dữ tợn gầm thét.
Mấy bảo tiêu không dám chậm trễ, lập tức phát động tấn công Ninh Chiết
Hơn nữa, ra tay chính là sát chiêu.
Nhưng mà, không đợi nắm đấm của bọn họ hạ xuống, nắm đấm của Ninh Chiết đã vọt tới!
Bốp!! Bốp!! BốpI!...
Thanh âm quyền nhục đan xen cùng với tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt khi chứng kiến bảo tiêu của Tăn trang giống như cây bị người chặt đổ, liên tiếp ngã xuống.
Không đợi đám đông phục hồi tỉnh thần sau cú sốc lớn, Ninh Chiết lại túm lấy Tân Trang, hung hăng cho một bạt tai vào mặt Tân Trang.
Cái tát này không tính là rất nặng, nhưng độ sỉ nhục cúa nó cực lớn, nhất là đối với kẻ ưa sĩ diện như Tần Trang
Cái này so với một quyền khi nãy đấm vào mặt còn muốn làm cho hắn cảm thấy căm phẫn hơn.
“Ninh Chiết!”
“Tao nhất định phải đem mày bầm thây vạn đoạn!"
Tần Trang rốt cục không giả bộ nữa, mặt đây máu rít gào.
“Giả vờ! Sao không tiếp tục giả vờ nữa?”
Ninh Chiết nói xong, ném Tần Trang xuống đất, đặt mông cưỡi lên người Tân Trang, hai tay trực tiếp trái phải đều hoạt động, trái một vả, phải một tát.
“Không phải mày muốn chôn sống tao sao?”
“Không phải mày muốn vợ tao hầu hạ mày hả?”
“Mày không phải là muốn người ta làm gì thì không ai dám cãi lời mày sao?"
Ninh Chiết vẻ mặt tràn đầy sự tàn bạo.
Mỗi một câu, anh ở trên mặt Tân Trang tát một bạt tai.
Tần Trang không ngừng kêu thảm thiết giấy dụa, nhưng căn bản không thể thoát khỏi gọng kìm của anh.
Cuối cùng, tất cả lửa giận của Tân Trang đều hóa thành tiếng thút thít bất lực.
Nhìn bạt tai không ngừng chảo hỏi cái mặt đẹp. mã của Tân Trang, Tô Thanh Y nhất thời vỗ tay trầm trồ khen ngợi, bộ dáng xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện.
Thất thần thật lâu, mọi người rốt cục phục hồi tình thần lại.
“To gan! Mau buông Tần thiếu ra!”
"Dám đối xứ với Tăn thiếu như vậy, cậu hắn phải chết không có chỗ chôn!”
“Ninh Chiết, cậu tốt nhất nên nghĩ rõ ràng cậu đang làm gì!"
"...."
Mọi người nhao nhao ngoài mạnh trong yếu kêu to, nhưng không ai dám tiến lên giúp đỡ, chỉ có thể hỗ trợ nói và câu thoại đe doạ kinh điển của phim truyền hình.
“Các người tốt nhất câm miệng hết cho lão tử!" Ninh Chiết giương mắt nhìn mọi người "Gào bậy một câu, lão tử liền tát thẳng ôn con này một cái!"
Nói xong, Ninh Chiết lại gáng cái tát lên mặt Tần Trang.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!