Khi Tô Thanh Y tìm được Ninh Chiết ở chợ đêm, Ninh Chiết đã xử lý nhanh gọn bữa tối của mình, ăn uống no đủ.
“Vậy em ăn trước đi, tôi đi đây.”
Thấy Tô Thanh Y đã đến, Ninh Chiết cũng đứng dậy, chuẩn bị về nhà.
“Sao anh phải vội vàng như vậy?" Tô Thanh Y gọi Ninh Chiết lại, bất mãn nói: 'Lúc anh đi cũng không biết đợi em, hại em đi xa như vậy, anh phải thấy có lỗi chứ.”
Ninh Chiết xấu hổ cười cười: "Tôi nghĩ hai chị em. em có chuyện cần bàn sẽ lâu”
“Bàn cái con khỉ!" Tô Thanh Y hừ nhẹ một tiếng, tức tối nói: "Em và Tô Lan Nhược cãi nhau đấy.”
“Đang yên đang lành, sao lại cãi nhau?” Ninh Chiết kinh ngạc.
Tô Thanh Y bĩu môi, rất là bất bình mách với Ninh Chiết: 'Ai bảo cô ta nói xấu em?”
Nói xong, Tô Thanh Y phụng phịu kể lại chuyện Tô Lan Nhược nghĩ cô có mối quan hệ không đứng đản với Dương Nguyên Võ.
Biết được chuyện này, Ninh Chiết nhất thời dở khóc dỡ cười.
Trí tưởng tượng của Tô Lan Nhược ngày càng bay cao bay xa phết, khó thế mà cũng nghĩ được cơ đấy.
Dương Nguyên Võ lần này có thể xem như là năm không cũng dính đạn đúng không? Ninh Chiết thầm thở dài trong lòng, ngoài mặt khuyên nhủ:" Tôi đoán không sai thì chắc là họ Tôn kia rảnh rỗi không có gì làm nên đi thêu dệt dựng chuyện trước mặt chị họ em đấy.”
“Anh... anh còn thay cô ta giải thích hả?" Tô Thanh Y trợn tròn mắt, vẻ mặt bất mãn.
“Không hề” Ninh Chiết lắc đầu cười:" Thành thật mà nói, chị họ của em có phải người xấu tính hay không tôi nghĩ là em biết, ý của cô ấy không xấu nhưng cách thể hiện và lời nói bên ngoài...có hơi làm người khác ghét, hay tự cho minh là đúng, tôi nghĩ từ khờ khao cũng khá hợp với cô ấy”
Tuy rằng Ninh Chiết và Tô Lan Nhược mỗi lần ở chung với nhau cũng không hài hòa, nhưng nếu bảo Tô Lan Nhược có ý đồ xấu gì, anh sẽ không tin, dù sao anh vẫn tin vào phán đoán của chính mình hơn là nghe từ những lời bàn tán không thể xác minh được thật giả.
Giống như đêm nay, Tô Lan Nhược vào lúc biết được Tống Thanh Diên muốn đi tìm mình tính số, đã ngay lập tức nhắn tin báo cho cô, cô mới kịp thời né tránh tầm mắt của Tống Chiến Tướng.
Mặc dù là cô hay suy nghĩ nhiều, có nhiều khi lối suy nghĩ thiền cận dó khiến người khác bực bội nhưng đều xuất phát đều từ lòng tốt
“Nếu chị ta có đầu óc chị ta sẽ đi với thắng cha Tôn Vân Thạch kia suốt sao? Tô Thanh Y tức giận nói: "Em hiện tại cuối cùng cũng biết chị ấy vì điều gì mà không tin anh, đến cả cô em gái này chị ta còn không muốn tin, huống chỉ anh!"
“Sao tôi lại nghe ra được giọng điệu oán giận của em dành cho Lan Nhược vậy!" Ninh Chiết kinh ngạc bật cười.
“Vốn là vậy mà!" Tô Thanh Y hít hít mũi: "Còn nữa, đêm nay tôi tuyên chiến với chị ta rồi!”
“Tuyên chiến?” Ninh Chiết không hiểu nhìn nàng: ” Tuyên chiến cái gì? Em muốn giành lấy vị trí cô ấy đang ngồi?
Tô Thanh Y nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt đột nhiên lộ ra một tia giảo nhưng rất nhanh đã biển mất: "Tuy nhiên em không phải muốn cướp vị trí của chị ấy ở công ty, mà muốn giành vị trí của chị ta đối với anh đấy!"
Hả? Vị trí của cô ta đối với tôi á?
Ninh Chiết nhăn mặt, cảm giác đỉnh đầu bao phủ mây đen nhìn Tô Thanh Y.
Anh rất muốn hỏi thử xem nếu Tô Thanh Y biết vị trí hiện giờ của Tô Lan Nhược là đang đợi thủ tục ly hôn hoàn tất thì liệu có còn muốn tranh nữa hay không?
Trong lòng yên lặng châm chọc một phen, Ninh Chiết lắc đầu nói:" Đừng có mở miệng ngậm miệng là lại nói bừa, tôi trên danh nghĩa và dưới pháp luật đều là anh rể của em, tôi cũng không phải món đồ để đoạt tới đoạt lui.”
Tô Thanh Y xem như không nghe thấy anh quở trách, lơ đễnh nói: "Lấy thái độ của chị ấy đối với anh bây giờ, ly hôn là chuyện sớm muộn thôi!"
Ha ha!
Không những body đẹp mà đầu óc em cũng con mẹ nó nhạy bền!
Trên thực tế, cả hai đã đăng ký thủ tục ly hôn, chỉ còn đợi văn bản chính thức nữa là được.
Tuy nhiên Ninh Chiết cũng không muốn đem chuyện này nói ra với ai, dễ dẫn đến những rắc rối về sau,
“Được rồi, đừng nói chủ đề này nữa." Ninh Chiết nhẹ nhàng lắc đầu, nghiêm trang nói: "Em cũng bỏ suy nghĩ kia đi. Tôi là người sống có nguyên tắc.”
Trong nháy mắt nói ra lời này, Ninh Chiết hận không thể cho mình hai cái bạt tai.
Nguyên tắc có giúp no bụng không? Nguyên tắc có giúp hết ế không hả?
Thật ra là do anh còn chả biết anh là ai, tương lai đi về đâu cho nên có nhịn cực khổ mấy anh cũng không dám động vào Tô Thanh Y, cũng chưa từng nghĩ sâu xa hơn về mối quan hệ của cả hai.
Nếu không phải ngại những điều này, Ninh Chiết đã sớm ăn sạch cô, anh cũng đâu phải đầu trọ mà có khả năng chống cự tốt!
Tô Thanh Y bĩu môi, vẻ mặt trêu tức trêu chọc: "Lúc anh lợi dụng sờ em sao anh không nói anh có nguyên tắc đi?"
“Ặc.." Ninh Chiết hơi cứng người, xấu hổ nói: "Đó đều là do tôi bất cẩn, hơn nữa, cũng không phải tôi chủ động lợi dụng em cơ mà!"
“Anh chính là có lòng dâm tà nhưng không có can đảm nhận!"
Tô Thanh Y cười ha ha, nói trúng tim đen ai đó.
“Vậy em ăn trước đi, tôi đi đây.”
Thấy Tô Thanh Y đã đến, Ninh Chiết cũng đứng dậy, chuẩn bị về nhà.
“Sao anh phải vội vàng như vậy?" Tô Thanh Y gọi Ninh Chiết lại, bất mãn nói: 'Lúc anh đi cũng không biết đợi em, hại em đi xa như vậy, anh phải thấy có lỗi chứ.”
Ninh Chiết xấu hổ cười cười: "Tôi nghĩ hai chị em. em có chuyện cần bàn sẽ lâu”
“Bàn cái con khỉ!" Tô Thanh Y hừ nhẹ một tiếng, tức tối nói: "Em và Tô Lan Nhược cãi nhau đấy.”
“Đang yên đang lành, sao lại cãi nhau?” Ninh Chiết kinh ngạc.
Tô Thanh Y bĩu môi, rất là bất bình mách với Ninh Chiết: 'Ai bảo cô ta nói xấu em?”
Nói xong, Tô Thanh Y phụng phịu kể lại chuyện Tô Lan Nhược nghĩ cô có mối quan hệ không đứng đản với Dương Nguyên Võ.
Biết được chuyện này, Ninh Chiết nhất thời dở khóc dỡ cười.
Trí tưởng tượng của Tô Lan Nhược ngày càng bay cao bay xa phết, khó thế mà cũng nghĩ được cơ đấy.
Dương Nguyên Võ lần này có thể xem như là năm không cũng dính đạn đúng không? Ninh Chiết thầm thở dài trong lòng, ngoài mặt khuyên nhủ:" Tôi đoán không sai thì chắc là họ Tôn kia rảnh rỗi không có gì làm nên đi thêu dệt dựng chuyện trước mặt chị họ em đấy.”
“Anh... anh còn thay cô ta giải thích hả?" Tô Thanh Y trợn tròn mắt, vẻ mặt bất mãn.
“Không hề” Ninh Chiết lắc đầu cười:" Thành thật mà nói, chị họ của em có phải người xấu tính hay không tôi nghĩ là em biết, ý của cô ấy không xấu nhưng cách thể hiện và lời nói bên ngoài...có hơi làm người khác ghét, hay tự cho minh là đúng, tôi nghĩ từ khờ khao cũng khá hợp với cô ấy”
Tuy rằng Ninh Chiết và Tô Lan Nhược mỗi lần ở chung với nhau cũng không hài hòa, nhưng nếu bảo Tô Lan Nhược có ý đồ xấu gì, anh sẽ không tin, dù sao anh vẫn tin vào phán đoán của chính mình hơn là nghe từ những lời bàn tán không thể xác minh được thật giả.
Giống như đêm nay, Tô Lan Nhược vào lúc biết được Tống Thanh Diên muốn đi tìm mình tính số, đã ngay lập tức nhắn tin báo cho cô, cô mới kịp thời né tránh tầm mắt của Tống Chiến Tướng.
Mặc dù là cô hay suy nghĩ nhiều, có nhiều khi lối suy nghĩ thiền cận dó khiến người khác bực bội nhưng đều xuất phát đều từ lòng tốt
“Nếu chị ta có đầu óc chị ta sẽ đi với thắng cha Tôn Vân Thạch kia suốt sao? Tô Thanh Y tức giận nói: "Em hiện tại cuối cùng cũng biết chị ấy vì điều gì mà không tin anh, đến cả cô em gái này chị ta còn không muốn tin, huống chỉ anh!"
“Sao tôi lại nghe ra được giọng điệu oán giận của em dành cho Lan Nhược vậy!" Ninh Chiết kinh ngạc bật cười.
“Vốn là vậy mà!" Tô Thanh Y hít hít mũi: "Còn nữa, đêm nay tôi tuyên chiến với chị ta rồi!”
“Tuyên chiến?” Ninh Chiết không hiểu nhìn nàng: ” Tuyên chiến cái gì? Em muốn giành lấy vị trí cô ấy đang ngồi?
Tô Thanh Y nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt đột nhiên lộ ra một tia giảo nhưng rất nhanh đã biển mất: "Tuy nhiên em không phải muốn cướp vị trí của chị ấy ở công ty, mà muốn giành vị trí của chị ta đối với anh đấy!"
Hả? Vị trí của cô ta đối với tôi á?
Ninh Chiết nhăn mặt, cảm giác đỉnh đầu bao phủ mây đen nhìn Tô Thanh Y.
Anh rất muốn hỏi thử xem nếu Tô Thanh Y biết vị trí hiện giờ của Tô Lan Nhược là đang đợi thủ tục ly hôn hoàn tất thì liệu có còn muốn tranh nữa hay không?
Trong lòng yên lặng châm chọc một phen, Ninh Chiết lắc đầu nói:" Đừng có mở miệng ngậm miệng là lại nói bừa, tôi trên danh nghĩa và dưới pháp luật đều là anh rể của em, tôi cũng không phải món đồ để đoạt tới đoạt lui.”
Tô Thanh Y xem như không nghe thấy anh quở trách, lơ đễnh nói: "Lấy thái độ của chị ấy đối với anh bây giờ, ly hôn là chuyện sớm muộn thôi!"
Ha ha!
Không những body đẹp mà đầu óc em cũng con mẹ nó nhạy bền!
Trên thực tế, cả hai đã đăng ký thủ tục ly hôn, chỉ còn đợi văn bản chính thức nữa là được.
Tuy nhiên Ninh Chiết cũng không muốn đem chuyện này nói ra với ai, dễ dẫn đến những rắc rối về sau,
“Được rồi, đừng nói chủ đề này nữa." Ninh Chiết nhẹ nhàng lắc đầu, nghiêm trang nói: "Em cũng bỏ suy nghĩ kia đi. Tôi là người sống có nguyên tắc.”
Trong nháy mắt nói ra lời này, Ninh Chiết hận không thể cho mình hai cái bạt tai.
Nguyên tắc có giúp no bụng không? Nguyên tắc có giúp hết ế không hả?
Thật ra là do anh còn chả biết anh là ai, tương lai đi về đâu cho nên có nhịn cực khổ mấy anh cũng không dám động vào Tô Thanh Y, cũng chưa từng nghĩ sâu xa hơn về mối quan hệ của cả hai.
Nếu không phải ngại những điều này, Ninh Chiết đã sớm ăn sạch cô, anh cũng đâu phải đầu trọ mà có khả năng chống cự tốt!
Tô Thanh Y bĩu môi, vẻ mặt trêu tức trêu chọc: "Lúc anh lợi dụng sờ em sao anh không nói anh có nguyên tắc đi?"
“Ặc.." Ninh Chiết hơi cứng người, xấu hổ nói: "Đó đều là do tôi bất cẩn, hơn nữa, cũng không phải tôi chủ động lợi dụng em cơ mà!"
“Anh chính là có lòng dâm tà nhưng không có can đảm nhận!"
Tô Thanh Y cười ha ha, nói trúng tim đen ai đó.
Danh sách chương