Thẩm Lương Xuyên ngây ngô một lúc, chờ đến khi anh lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện đối phương đã mang theo tiểu đội, đánh tới tầng bảo hộ thứ hai trước tháp.

Kiều Luyến đánh vô cùng qua loa, không cảnh giác, bời vì đến bây giờ cũng không thấy Thẩm Lương Xuyên.

Khẳng định là anh trốn đi.

Thế nhưng, chính mình cũng đi đến tầng bảo hộ thứ hai của tháp, sao còn không thấy Thẩm Lương Xuyên xuất hiện? Gia hỏa này... Dù thế nào cũng sẽ không vụng trộm ẩn núp để sang chỗ mình chứ?

Cô một bên nhìn chằm chằm tháp trung tâm của mình, một bên nhìn chằm chằm phía trước.

Ngón tay thao tác trên điện thoại di động thật nhanh, lẳng lặng chờ đợi Thẩm Lương Xuyên xuất hiện.

Đúng lúc này, cuối cùng cô thấy được Thẩm Lương Xuyên!

Khi nhìn thấy cấp của đối phương, Kiều Luyến cho là mình hoa mắt!

Tranh tài đều đã tiến hành được hai ba phút, cấp bậc gia hỏa này... Lại là 1? Cái này cũng thật là không thể tin!

Chẳng lẽ, mới vừa rồi anh vẫn đứng ngẩn đây?

Quả nhiên là sẽ không chơi game!

Ban đầu vốn trực tiếp đánh chết đối phương, kết thúc trong vòng năm phút đồng hồ, nhưng nhìn anh yếu đuối như vậy, nghĩ đến hành vi vừa rồi của Thẩm Lương Xuyên, Kiều Luyến cảm thấy mềm lòng.

Gia hỏa này vừa mới bất mãn dục cầu, nếu như mình lại giết anh nhanh, anh sẽ không cảm thấy mình rất vô dụng chứ?

Gia hỏa này luôn luôn thay đổi thất thường, nếu như thua quá khó nhìn, khẳng định sẽ giận chó đánh mèo với mình.

Cô muốn báo thù một chút, cũng không phải muốn thua cả mình!

Thế là, nhìn thấy Thẩm Lương Xuyên tới, cô lập tức đứng tại chỗ, do dự một chút, đến cùng vẫn là chạy đi.

Cho hắn thở một ngụm đi.

Mấy năm gần đây game mobi tràn lan, cho nên Thẩm Lương Xuyên đã sớm chơi qua trò chơi tay khác.

Game điện thoại Lot, là lần đầu tiên chơi, tuy có chút không quen, nhưng vẫn nhanh chóng vào tay.

Thao tác điện thoại kém rất nhiều so với máy tính, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến phát huy của anh.

Anh xuất kích, liền phát hiện Kiều Luyến nhìn thấy anh, trực tiếp quay đầu chạy đi.

Chạy đi.

Cái phản ứng này, để anh hơi sững sờ, sâu trong đáy lòng sinh ra một loại cảm giác đau xa lạ.

Nhân vật trong trò chơi, vẫn là tiểu Kiều, nhiều năm như vậy, cô chỉ chơi tiểu Kiều.

Đến da thịt đều như thế, thích đội món, mặc máy màu vàng, xinh đẹp lại thanh lệ.

Nhưng trước ở trong game, cô luôn luôn vây quanh chính mình, tám năm không thấy, bây giờ cô nhìn thấy mình, vậy mà quay đầu chạy.

Nhưng giống như, thật lâu không chơi game với cô rồi...

Đúng thế.

Anh đã sớm biết, Vong Xuyên là Tiểu Kiều.

Anh nhận ra Kiều Luyến, cũng là thỉnh thoảng nghe Vong Xuyên phát sóng trực tiếp, tiếng của cô, nhiều năm như vậy không có thay đổi bao nhiêu, vô cùng giống ở trong game năm đó.

Anh mới tìm được cô.

Thẩm Lương Xuyên lấy lại bình tĩnh, bắt đầu thao tác.

Kiều Luyến trở về thành, sau khi đầy máu, lại đi về phía trước.

Trì hoãn thời gian một lúc, liền thấy Thẩm Lương Xuyên đã giết mấy tiểu binh của cô, thăng cấp.

Hiện tại cô cấp bốn, đối đầu với Thẩm Lương Xuyên cấp ba, tuyệt đối toàn thắng.

Thế là, cô xông về phía trước.

Như bây giờ đánh chết anh, không coi làkhi dễ anh chứ.

Nghĩ như vậy, cô liền hưng phấn lên.

Trong hiện thực, Thẩm Lương Xuyên khi dễ cô nhiều lần như vậy, hiện tại, cuối cùng có thể tự tay mình giết kẻ thù!

Cô vặn vặn cổ tay, đang định tiến lên, chợt phát hiện đối phương bắt ra một tuyệt chiêu!

Cô lập tức bị đóng băng, tiếp đó, đối phương chạy thẳng đến phía trước, công kích cận thân, trực tiếp đánh mất nửa máu!

Chờ đến khi cô bình tĩnh lại, mới kinh hoảng phát hiện, chính mình sắp chết!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện