Sáng hôm sau, Lôi Hòa Nghi tỉnh dậy thì Cung Huyền Thương đã không còn trên giường, cô cũng không cảm thấy lạ, ngồi dậy vươn vai, sau đó mặc váy ngủ Cung Huyền Thương để dưới đuôi giường vào rồi vào nhà vệ sinh. Nửa tiếng sau, Lôi Hòa Nghi xuống phòng khách, quả nhiên Cung Huyền Thương đang ở đây, nghe tiếng bước chân trên cầu thang, gương mặt anh khẽ dịu xuống, nhìn cô nhẹ nhàng lên tiếng:

- Anh nấu bữa sáng cho em trong phòng bếp rồi đấy!

- Vậy anh ăn chưa ạ? - Anh đã ăn rồi, em ăn đi kẻo đói!

- Vâng! Cảm ơn anh yêu!

Cung Huyền Thương đáp lại cô bằng một cái lắc đầu nhẹ đầy bất đắc dĩ và dừng chiều, Lôi Hòa Nghi vào nhà bếp, trên bàn là bát 1cháo thịt heo trứng muối vẫn còn nóng, khói bốc nghi ngút thơm phức, Lôi Hòa Nghi cẩn thận đặt bát lên đĩa rồi bê ra phòng khách ngồi xuống bên cạnh anh.

- Anh bận việc sao?

- Cũng không hẳn!

Cung Huyền Thương sắp xếp lại giấy tờ trên bàn rồi đưa đến trước mặt Lôi Hòa Nghi.

- Em xem rồi ký vào nhé!

- Đây là…

Lôi Hòa Nghi đẩy cháo qua một bên cầm giấy tờ lên xem, là giấy chứng nhận sở hữu viên kim cương Euphoria và các giấy tờ liên quan giải quyết vấn đề chuyển quyền sỡ hữu ngôi sao kia. Mặc dù Cung Huyền Thương đã thống nhất với các bên nhưng nếu Lôi Hòa Nghi là người sở hữu trực tiếp thì vẫn cần phải có chữ ký của cô trên các bản chứng nhận mới có giá trị pháp lý. Cô vừa đọc xong thì Cung Huyền Thương cũng đưa bút đến trước mặt cô:

- Ký đi em!

- Em có cảm giác như được đại gia bao nuôi ấy!

- Đây là sính lễ… có ai bao nuôi người khác như anh không?

- Cũng đúng, làm gì có ai vung tay 60 triệu USD nhẹ nhàng như anh đâu, em thấy mà xót, haiz…

- Là vợ anh nên biết tiếc tiền cho anh rồi sao?

- Đơn giản vì em biết kiếm tiền không dễ… anh thì tiêu quá dễ.

- Anh kiếm tiền rất giỏi, em đừng lo, mau ký đi!

Lôi Hòa Nghi thở dài trong đầu, biết từ chối cũng vô ích, cô đặt bút ký xuống, Cung Huyền Thương cầm lấy kiểm tra cẩn thận rồi đặt vào hộp, lại đưa sang một văn kiện khác.

- Giấy sỡ hữu nhà đất, mặc dù chưa chính thức lãnh chứng nhưng căn biệt phủ này sẽ là tài sản chung của chúng ta…

- Cái này thì không cần đâu anh, căn nhà này giá trị quá lớn… anh một mình bỏ tiền, em không thể ngồi không hưởng lộc…

Viên kim cương Euphoria cô có thể chấp nhận bởi vì đó là quà cầu hôn anh đặc biệt chuẩn bị, nhưng căn biệt phủ này giá trị trên trăm triệu USD, cô không thể vô tư hưởng dụng.

- Anh biết em nghĩ gì… nhưng mà giữa chúng ta không có gì phải câu nệ, anh đây là cho em một sự đảm bảo, cũng là cho Lôi gia thấy được tình cảm anh của anh với em mà thật lòng, những thứ anh cho em đều xứng đáng. Ngoan… em còn e ngại chẳng lẽ bởi vì em không hoàn toàn muốn ở bên anh, đây là tài sản chung, chỉ có khi em muốn tách khỏi anh mới không dám ký thôi.

- Em nào có, nhưng nơi này toàn bộ đều là tâm huyết của anh, chỉ một chữ ký em đã trở thành người đồng sỡ hữu… em cảm thấy không công bằng với anh…

- Không có gì là không công bằng cả, em cứ tin ở anh!

Lôi Hòa Nghi mím môi nhìn Cung Huyền Thương, đầy vẻ không đồng ý nhưng lần này anh lại chẳng chịu thỏa hiệp với cô. Người chịu thua chỉ có thể là Lôi Hòa Nghi, cô không muốn anh buồn, anh cho cô quá nhiều kinh hỉ và ngọt ngào, nếu chỉ vì chút chuyện này mà xảy ra xích mích hoàn toàn không đáng. Sau giây phút đấu tranh, Lôi Hòa Nghi cũng chịu ký tên, Cung Huyền Thương thỏa mãn thu lại giấy tờ trên bàn cất vào hộp, dặn dò Lôi Hòa Nghi:

- Em ăn sáng xong thì lên phòng thay đồ đi nhé, sẽ có nhân viên mang quần áo của chúng ta từ biệt thự đến ngay đấy, Natch, Bánh Bao và thỏ con cũng sẽ được đưa sang đây, em có thể mang chúng ra vườn hoa dạo, tối qua em vẫn chưa có cơ hội đi xem thử mà.

- Vâng!

- Anh vào thư phòng một lát, nếu em chán quá có thể gọi bạn bè đến nhà chơi nhé!

- Dạ, anh cứ làm việc đi ạ, em đi dạo quanh nhà thôi đã không cách nào buồn chán rồi!

- Ngoan!

Cung Huyền Thương cầm hộp gỗ đi đến thư phòng, Lôi Hòa Nghi ăn nốt cháo trong bát rồi mang vào bếp rửa, xong xuôi thì về phòng thay đồ chỉnh trang. Lát sau, cô thay một bộ váy hoa đơn giản xuống nhà thì thấy Cung Huyền Thương đang trao đổi với nhân viên phụ trách mang quần áo của hai người từ nhà cũ đến. Còn Kỷ Tuyên thì một tay cầm dây xích Bánh Bao, một tay cầm lồng nhốt Natch, còn thỏ con thì có một vệ sỹ khác cầm lồng. Thấy Lôi Hòa Nghi xuất hiện, Kỷ Tuyên như nhìn thấy cứu tinh:

- Phu nhân, con hổ của cô thật sự… hung dữ quá!

Có trời mới biết anh phải vất vả thế nào mới bắt được nó vào lồng, đừng nhìn con hổ này bé như con chó Poodle mà lầm tưởng nó hiền lành, Natch mà giận lên sức lực chẳng thua kém Bánh Bao chút nào huống chi còn có bản năng của thú hoang dã, không cẩn thận vẫn có thể bị thương bởi móng vuốt sắc nhọn của Natch. Ban đầu Kỷ Tuyên còn không tin nhưng đến khi ra tay chẳng cách nào tiếp cận được Natch thì cũng biết chuyến này khó ăn, phải nhờ đến mấy vệ sỹ chuyên nghiệp cùng nhau phối hợp mới có thể đưa Natch vào lồng. Dù sao cũng là cục cưng của Lôi Hòa Nghi nên bọn họ không dám mạnh tay làm Natch bị thương mên mới tốn chút thời gian nếu không cũng chẳng cần phải nhiều người phối hợp, có điều chắc là đã chọc giận Natch rồi, suốt cả đoạn đường đi nhóc con cứ nhìn Kỷ Tuyên với ánh mắt sắc lạnh, khoe ra bộ răng nanh trắng sáng của mình.

Vốn dĩ hôm qua xa Lôi Hòa Nghi một hồi lâu Natch đã không vui, đến tối mới được nhìn thấy cô một chút lúc cầu hôn thành công còn chưa kịp làm nũng thì Lôi Hòa Nghi đã bị Cung Huyền Thương dắt đi, tâm trạng Natch vui được mới là lạ, sáng ra còn bị một người xa lạ như Kỷ Tuyên làm phiền khiến Natch phải nổi cơn tam bành.

Lôi Hòa Nghi là người hiểu rõ nhất tính tình khó chiều của Natch nên cũng đoán được tình trạng lúc đó của Kỷ Tuyên. Cô khẽ cười mở lồng cho Natch chui ra, ngửi được mùi hương quen thuộc nhóc con lập tức nhào vào lòng Lôi Hòa Nghi cọ lên ngực cô, miệng không ngừng gầm lên như đang kể tội của Kỷ Tuyên. Cô cũng kiên nhẫn đáp lại để dỗ dành nhóc con, đến khi tâm trạng Natch dịu đi nhóc mới chịu nằm yên trong lòng Lôi Hòa Nghi nhưng vừa xoay người nhìn thấy Kỷ Tuyên đối diện thì gầm lên vươn móng vuốt về phía anh, dáng vẻ không khác gì chuẩn bị chiến đấu với kẻ địch buộc Lôi Hòa Nghi phải bế nhóc con vào bếp lấy gì đó cho nhóc ăn để đánh lạc hướng sự chú ý. Trước khi đi cũng không quên cầm theo dây xích Bánh Bao vào, còn thỏ con thì không cần lo, trong lồng có sẵn thức ăn rồi.

Kỷ Tuyên thấy đã bàn giao xong thì khẽ lau mồ hôi đi đến chỗ Cung Huyền Thương, phía anh xong việc thì cùng Kỷ Tuyên vào thư phòng.

Lôi Hòa Nghi cho Bánh Bao và Natch ăn no thì dẫn hai nhóc con ra vườn, lúc đi ngang phòng khách để lấy điện thoại thì không thấy Cung Huyền Thương đâu nhưng anh có nhắn qua điện thoại là đang xử lý công việc với Kỷ Tuyên trong thư phòng nên cô cũng không muốn phiền anh, một người hai thú đi ra vườn hoa.

Bánh Bao thấy nhà mới rộng rãi xinh đẹp thì rất phấn khích, chạy nhảy khắp nơi, Natch thì trầm tĩnh hơn, lặng lẽ đi bên cạnh Lôi Hòa Nghi như một kỵ sĩ.

Đi vòng qua bể bơi ra vườn, Lôi Hòa Nghi không khỏi choáng ngợp với rừng hoa xinh đẹ trước mặt. Cung Huyền Thương trồng vô số loài hoa trên mảnh đất này, màu sắc đa dạng rực rỡ, mỗi loài hoa đều có một nét đẹp riêng hương hoa hòa lẫn thoải mái vô cùng.

Vườn hoa trước mặt có hướng dương, cẩm chướng, mẫu đơn, tulip, hoa hồng, cẩm tú cầu, hoa thạch thảo, cúc dại… vô số màu hoa, mỗi loài hoa lại có vô số màu sắc đẹp đẽ tạo nên cảnh tượng kinh diễm vô cùng, thời tiết tốt nên bươm bướm cũng bị hương hoa thu hút mà bay lượn rất nhiều, đến cả lối vào cũng được phủ đầy giàn hoa hồng leo, không khác gì lạc vào khu vườn mùa xuân, cho dù tâm trạng có xấu đến đâu cũng lập tức được xoa dịu.

Lôi Hòa Nghi thích thú đi dạo khắp vườn hoa rộng lớn sau đó vì mệt mà nằm xuống bãi cỏ, Bánh Bao tăng động chạy đi khắp nơi, Natch thì chạy xung quanh Lôi Hòa Nghi đuổi bắt mấy chú bướm nhỏ, đáng yêu vô cùng. Lôi Hòa Nghi nhìn hai nhóc con chơi đùa, trong lòng thỏa mãn vô cùng, nghĩ chừng Cung Huyền Thương chắc còn khá bận nên nhắn tin gọi Lantana và Ninh Mẫn đến chơi.

Gần một tiếng sau thì hai người cũng đến, tìm đường ra vườn hoa gặp Lôi Hòa Nghi, vẻ mặt hoảng hốt của cả hai khiến cô không khỏi bật cười.

- Sao mặt hai cậu lại như vậy?

Ninh Mẫn nhìn vườn hoa sau lưng Lôi Hòa Nghi trầm trồ:

- Cách đốt tiền của chồng cậu hung tàn thật, lúc vừa vào nhà mình còn tưởng đi lạc vào lâu đài nào…

- Tối qua mình cũng bị dọa không ít!

Lantana khẽ lắc đầu, bước tới ôm tay Lôi Hòa Nghi:

- Cung Ảnh đế của cậu tiêu tiền còn mát tay hơn bố tớ nữa, fan cậu mà biết kiểu gì cũng cầu bao nuôi. Màn cầu hôn tối qua đã khiến Weibo suýt thì sập giờ mà thêm căn biệt phủ này lên sóng thì sập thật đó.

- Đừng tiết lộ, bị fan biết địa chỉ cũng không hay!

- Mình có thể chia sẻ chút ít nhưng sẽ không làm lộ vị trí, cậu cứ yên tâm!

Lôi Hòa Nghi nhún vai, ngụ ý Lantana cứ tự nhiên, sau đó cô ôm Natch lên, cùng Lantana và Ninh Mẫn đi dạo quanh vườn hoa một vòng, đến giờ cơm trưa mới trở vào nhà. Cung Huyền Thương đã gọi đầu bếp nấu bữa trưa đâu vào đấy, bình thường chỉ có hai người nên anh có thể tự nấu, nhưng hôm nay công việc kéo dài cộng với có thêm hai người nên anh sợ nấu không kịp, vì thế mơi gọi đầu bếp ngoài đến.

Ba người vào nhà thì bữa trưa cũng đang được mang lên bàn Cung Huyền Thương còn tính gọi điện thoại cho Lôi Hòa Nghi gọi mọi người về. Thấy bữa ăn đã xong thì ba người đi vào, Lôi Hòa Nghi đặt Natch lên ghế, lấy thức ăn cho nhóc rồi rửa tay ngồi vào bàn ăn.

Sau bữa ăn, Cung Huyền Thương đến Cung thị còn Lôi Hòa Nghi đưa hai người bạn của mình đi dạo một vòng quanh biệt phủ. Ban đầu hai người chỉ chú ý đến diện tích rộng lớn của biệt phủ mà bỏ qua bài trí trong sân vườn. Với diện tích này dù đi hết buổi chiều cũng khó mà tham quan xong.

Lôi Hòa Nghi cũng chưa có thời gian đi dạo bốn vườn cây ở bốn hướng biệt phủ, vừa hay có Lantana và Ninh Mẫn ở đây nên cô đưa họ đi dạo luôn, mỗi vườn cây đều có đình nghỉ mát cho nên không sợ đi lâu mỏi chân. Chưa vào mùa hoa nở lá vàng nhưng bốn vườn cây Cung Huyền Thương trồng vẫn có nét đẹp riêng không thể khiến người ta xem nhẹ, chỉ đơn thuần đi dạo cũng có thể khiến lòng người khoan khoái.

Lantana và Ninh Mẫn cũng không khỏi cảm thán một phen dụng tâm lương khổ đầy tinh tế của Cung Huyền Thương. Vốn dĩ cho rằng một màn cầu hôn triệu đô cũng với một ngôi sao thực thụ đã là quá sức tưởng tượng rồi nhưng không ngờ anh còn âm thầm chuẩn bị cả tổ ấm hoàn mỹ như thế này. Người đàn ông giống Cung Huyền Thương quả thật là gu của mọi nhà.

Đi dạo chán rồi ba người lại vào nhà dùng chút trái cây và thức ăn nhẹ, chơi cũng đã lâu nên Lantana và Ninh Mẫn cũng đi về. Lôi Hòa Nghi chợt nghĩ đến Natch bèn dẫn nhóc con đi đến cánh rừng phía sau biệt phủ để Natch làm quen.

Diện tích cánh rừng không thể so với rừng tự nhiên nhưng tuyệt đối không nhỏ, hơn nữa nếu dành cho Natch thì hoàng toàn phù hợp, cánh rừng mấy trăm mét vuông liền trở thành địa bàn riêng của hổ con. Bước vào rừng, Natch như đánh thức bản năng của chúa sơn lâm mà gầm lên một tiếng, có chút non nớt của một chú hổ chưa trưởng thành nhưng vẫn không kém phần uy quyền, khiến mấy chú chim nhỏ bị dọa bay tán loạn. Sau đó Natch thích thủ chạy nhảy khắp cánh rừng và đánh dấu lãnh thổ, Lôi Hòa Nghi không ngăn cản, vui vẻ xem Natch tham quan lãnh thổ của mình. Cánh rừng này tuy lớn nhưng lại chỉ có mỗi Natch nên hơi hiu quạnh, Lôi Hòa Nghi đang nghĩ tối đến có thể thương lượng với Cung Huyền Thương thả vài con gà rừng hoặc gia cầm vào để rèn luyện kỹ năng săn mồi cho Natch, đợi nhóc con trưởng thành sẽ đưa đến căn cứ Cung gia huấn luyện thêm.

Đợi Natch đánh dấu lãnh thổ xong thì trời cũng chập tối nên Lantana dẫn nhóc con về nhà, đi dạo cà buổi nên nhóc con có chút kiệt sức, ngoan ngoãn vô cùng, lúc này đầu bếp đang chuẩn bị bữa tối, xen thời gian thì khi Cung Huyền Thương về sẽ được ăn ngay nếu muốn. Trong lúc rảnh rỗi thì Lôi Hòa Nghi ôm Natch trong lòng và xem điện thoại, siêu thoại về màn cầu hôn triệu đô của Cung Huyền Thương vẫn còn trên hot search, chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, cộng đồng mạng còn chưa bình tĩnh lại thì Lantana lại lên bài.

“Daddy của mấy cô không phải chỉ có nhiêu đó thôi đâu, phải nói là Cung Huyền Thương giàu tàn ác luôn. Tôi vừa từ nhà mới của vợ chồng họ về, nguyên một căn biệt phủ mấy ngàn mét vuông đi cả ngày không hết, sơ hở là lạc đường. Daddy của mấy cô chiều Nghi Nghi tận trời, chẳng những sính lễ xịn xò mà nhà mới còn trồng vô số loài hoa cô ấy thích, trang trí nhà mới theo thẩm mỹ của cô ấy, lấp đầy phòng thay quần áo bằng những mẫu mới nhất,… Cái biệt phủ đó không dưới trăm triệu USD đâu, tôi nhìn mà xót ví… ”

Cư dân mạng A: Tiểu Lan được đi thăm nhà của chú Thương sao, ngưỡng mộ quá, tôi cũng muốn đi, nghe miêu tả là biết đỉnh cỡ nào rồi!

Cư dân mạng B: Tôi vẫn chưa hết sốc vì màn cầu hôn bằng viên kim cương 60 triệu USD và một tinh cầu hàng thật giá thật thì bây giờ lại bị thồn cơm chó bằng biệt phủ trăm triệu USD. Hải thành tấc đất tấc vàng mà có cả biệt thự ngàn mét vuông… Wtf, tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy

Cư dân mạng C: Bật mí cho mấy bà một chuyện nhỏ, Tiểu Lan là khuê mật thân thiết của Nghi bảo ở Stanford, tên thật là Lantana Winston - Con gái rượu của ông trùm dầu mỏ nước Mỹ. Đẳng cấp tài phiệt như vậy mà còn xỉu ngang với biệt phủ mới nhà chú Thương thì mấy bà có thể tưởng tượng chú Thương giàu hung tàn cỡ nào rồi đó…

Cư dân mạng D: Tài phiệt nước Mỹ là chị em với thế gia Hoa quốc, Tổng tài triệu đô cầu hôn thiên kim hào môn, quả thật là mây tầng nào gặp gió tầng đó…

- Cư dân mạng E: Hào môn chơi với nhau thì có gì lạ, Cung tổng và cô Lôi chắc cũng liên hôn mà thôi, có gì bất ngờ đâu! Dù sao cũng là người của công chúng, phải tỏ ra ngọt ngào chút mới tốt.

Cư dân mạng F: Chuyện giữa Nghi bảo và chú Thương vẫn có người sẽ nói đó là liên hôn gia tộc nhỉ? Nhưng mấy người nghĩ xem có ai vung mấy trăm triệu USD nhẹ nhàng như vậy chưa? Chưa kể vì để tìm cho Nghi bảo một ngôi sao mà chú Thương đã ký hợp đồng tài trợ cho Viện Nghiên cứu Hàng không Vũ trụ Quốc gia 30 năm, 30 năm đó, có biết số tiền tài trợ là bao nhiêu không? Liên hôn chưa biết có bao nhiêu lợi ích mà thấy tốn máu dữ rồi đó, chỉ có yêu sâu đậm mới không tiếc bất cứ thứ gì như chú Thương thôi. OTP này tôi đu tới cùng!

Cư dân mạng G: Đùa nhau à, liên hôn, không chúc mừng thì thôi mà giở thói đố kỵ. Không ngại tiết lộ cho mấy người biết, bạn trai tôi là người tham gia trực tiếp quá trình lên kế hoạch cầu hôn của chú Thương và cúng chứng kiến trực tiếp màn cầu hôn vừa rồi. Trong video cầu hôn mọi người đều thấy lúc cầu hôn thành công có vô số đom đóm đã xuất hiện chứng kiến hạnh phúc của chú Thương và Nghi bảo, sự thật đó là ngẫu nhiên chứ chẳng có bất kỳ sự sắp xếp nào cả. Nghĩa là gì, nghĩa là đến ông trời cũng chúc phúc cho tình yêu của họ! Mấy người ở đây cay nghiệt cũng vô ích.

Cư dân mạng H: Thân là một sinh viên chuyên ngành Thiên văn học, tôi phải nói có những người nỗ lực nghiên cứu cả đời cũng không tìm được cho mình một tinh cầu. Mặc dù Cung tổng và Lôi tiểu thư không trực tiếp nghiên cứu nhưng hợp tác giữa Cung tổng và Viện nghiên cứu không phải đùa, đâu đó 1 năm mà có thể thuận lợi phát biện ra một tinh cầu mới và chuyển quyền sở hữu như thế thì chứng tỏ hai người bọn họ thật sự may mắn và được ông trời chúc phúc. Bất cứ thứ gì cũng có thể biến mất nhưng một tinh cầu thì khó mà biến mất. Đây giống như minh chứng cho tình yêu của họ, đã không chúc phúc được thì cũng đừng buông lời cay nghiệt, tương lai cũng chỉ có mình xấu hổ. Một người đàn ông đã chịu hi sinh như vậy chỉ để đổi lấy nụ cười của người yêu thì không dễ gì thay lòng đổi dạ đâu, tôi cũng là đàn ông tôi có thể hiểu.

- Lầu trên nói quá hay, tôi cũng tin tưởng sự thật là tình yêu của họ cũng được trời cai chúc phúc, chú Thương và Nghi bảo nhất định sẽ hạnh phúc…

- Đoạn video cầu hôn tôi phải tải về trên mấy thiết bị và lưu trữ chỉ sợ bị xóa đi thôi, phải nói là một màn cầu hôn quá tuyệt vời. Mặc dù hai người họ đã công khai đính hôn trước mặt hai bên gia đình và khách mời nhưng chú Thương vẫn cầu hôn cô gái của mình, đây là tình yêu cũng là sự tôn trọng anh dành cho cô ấy, giống như câu nói người khác có cô ấy cũng sẽ có, người khác không có cô ấy cũng phải có.

- Kiếm đâu ra một người đàn ông hoàn hảo như vậy đây? Ngưỡng mộ Nghi bảo…

- Muốn tìm được người như chú Thương thì mình cũng phải ngang ngửa Nghi bảo, đáng tiếc đến chiều cao mình còn không bằng nói gì những mặt khác…

- Người đàn ông bằng một phần mười chú Thương thôi cũng được.

- Hai người họ quả thật là hoàng tử và công chúa xé xách bước ra mà + Ảnh đính kèm

Là tấm ảnh Cung Huyền Thương và Lôi Hòa Nghi hôn nhau giữa vô số đom đóm, trên trời là 1314 drone xếp thành câu tỏ tình, phía sau là background truyện cổ tích lập lòe phát sáng, đẹp đến nao lòng.

- Nhìn góc nào cũng thấy đẹp. Ảnh cắt ra từ video cầu hôn đã đẹp vậy rồi, video còn đỉnh vô đối… đẹp hơn cả phim!

- Tôi thật sự khâm phục Cung tổng. Bình thường trông lạnh nhạt khó gần nhưng đối với cô gái mình yêu lại cẩn thận từng li từng tí, anh ấy cực kỳ trân trọng cô ấy và cũng tôn trọng mối quan hệ này. Nhìn cái cách anh ấy chuẩn bị cho buổi cầu hôn là rõ. Chọn ngày 520, cầu hôn bằng 1314 chiếc drone, concept vườn cổ tích, chuẩn bị cho Nghi bảo như một nữ thần mùa xuân, bản thân như hoàng tử cưỡi ngựa đến, chào cô ấy bằng nghi thức thiêng liêng chỉ dành cho công chúa, giống như Cung tổng nói Nghi bảo là công chúa của hai bên gia đình cũng là công chúa của anh ấy. Tặng Nghi bảo một vì sao đặt theo tên và sinh nhật của cô ấy, anh không thể hái sao xuống nên dùng viên kim cương 60 triệu USD được GRAFF chế tác như hiện thân của ngôi sao đó, minh chứng cho tình yêu anh dành cho cô. Anh đặt tên viên kim cương là Euphoria - “Vì em mà anh hạnh phúc”! Dành tặng cô ấy tổ ấm chung của hai người, mọi thứ từ lớn đền nhỏ đều lấy sở thích của cô ấy là trọng tâm. Mọi thứ anh làm đều là anh hi sinh, anh bỏ tâm huyết nhưng chưa từng rời khỏi hình bóng cô ấy. Tiếng yêu của anh không chỉ thể hiện bằng lời nói mà còn hiện hữu trong từng hành động, nếu đây không phải là yêu thì đâu mới là yêu? Tôi không hiểu anti lấy lý do gì để không tin tưởng tình cảm của họ, fan não tàn của Cung tổng lấy tư cách gì và lấy lý do gì phản đối cuộc hôn nhân này?

Bình luận này nhanh chóng leo top, Lôi Hòa Nghi cũng không khỏi cảm động mà thả tim, sau đó cô còn cop lại và chuyển tiếp lên bài viết: “Yêu là gì, trong sách không viết… nhưng em biết mọi lời nói hành động của anh dành cho em đều là yêu @Thương Ngật”

Sau khi cô đăng bài, chưa tới 5 phút, Cung Huyền Thương đã đáp lại: Em có thể nghi ngờ mọi thứ nhưng không thể nghi ngờ tình yêu của anh. Anh không hứa hẹn tương lai, anh chỉ có thể nói anh còn yêu em một ngày tuyệt đối sẽ không để em phải ngưỡng mộ bất kỳ cô gái nào! Thời gian sẽ chứng minh lời nói của anh!

Khu bình luận lập tức dậy sóng lần nữa.

- Anh không để cô ấy ngưỡng mộ bất kỳ cô gái nào, anh khiến mọi cô gái ngưỡng mộ cô ấy.

- Hôm nay là 520, Lôi Hòa Nghi là cô gái hạnh phúc nhất còn Cung Huyền Thương là người đàn ông trong mộng của mọi cô gái.

- Cung Huyền Thương cũng là người đàn ông trong mộng của các chàng trai!

- Chính thức bị Cung tổng bẻ cong!

- Cung tổng thế này làm những chàng trai còn FA như tôi vốn đã khó kiếm người yêu giờ càng khó hơn.

- Sau khi biết đến chú Thương gu người yêu của tôi đã tăng level!

- Chú Thương tém tém lại dùm cháu, đến tiểu thuyết còn không dám viết như chú!

- Cái tình yêu thần tiên gì vậy, ngọt chết tôi rồi.

- Tôi rất mong chờ một bộ phim hay cuốn sach nào đó tái hiện lại quá trình yêu đương của hai vị. Bát cơm chó này tôi nuốt được!

- Kêu gọi phú bà Lantana tiết lộ…

- Hai người nhất định phải hạnh phúc cả đời, sinh một đội bóng…

- Phải phải phải, sinh một đội bóng, gen tốt như vậy phải duy trì.

- Hóng cháu tôi ghê…

- Mặc dù còn hơi sớm nhưng mà vẫn muốn cổ vũ Nghi bảo.

- Mấy bà đi hơi xa rồi đấy!

- Với năng xuất của chú Cung thì nhanh thôi, haha…

- Chuyện sớm muộn thôi, hai người họ là cặp đôi khiến tôi hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu, tôi tin họ tuyệt đối sẽ không chia ly.

- Phải phải phải…

Lôi Hòa Nghi đang chăm chú đọc bình luận thì trước mặt xuất hiện một bông hoa hồng đỏ xinh đẹp, cô ngẩng đầu nhìn thì phát hiện Cung Huyền Thương đã về, vội bỏ điện thoại xuống nhào đến ôm anh.

- Em nhớ anh lắm!

- Anh chỉ đi làm thôi mà.

- Bây giờ xa anh một tí em đã không chịu được.

- Bắt đầu biết dính lấy anh rồi?

- Vâng!

Cung Huyền Thương không khỏi bật cười, đưa cành hoa hồng cọ lên gò má cô, Lôi Hòa Nghi cầm lấy, gai đã được cắt bỏ sạch sẽ nên cô không sợ bị thương.

- Sao hôm nay anh lại ngẫu hứng tặng em một cành hồng vậy?

- Anh nghĩ… mỗi ngày sẽ tặng em một cành hồng không tàn, cho em một mối tình không phai.

Hai gò má Lôi Hòa Nghi chậm rãi đỏ lên, yêu kiều diễm lệ không kém gì đóa hồng bên cạnh khiến cõi lòng Cung Huyền Thương không ngừng dao động.

- Anh càng ngày càng biết cách nói chuyện, có điều quà này em rất thích!

- Trước đây anh là người không thích nói chuyện nhưng chỉ cần nhìn thấy em đều chỉ muốn dành những lời tốt đẹp nhất cho em!

Lôi Hòa Nghi bật cười khúc khích, không hề kìm nén sự vui vẻ trong lòng, hai tay ôm cổ Cung Huyền Thương hôn một cái thật kiêu lên môi anh.

- Anh vẫn là như xưa thôi, bình thường em đã không có sức kháng cự với anh, anh mà còn nói lời ngọt ngào nữa em chết mất!

- Còn nói anh, mồm miệng em cũng lanh lợi không kém đâu!

- Học anh đó…

- Nha đầu này…

- Anh đói chưa ạ, đầu bếp đã nấu xong bữa tối rồi, chúng ta vào dùng bữa luôn nhé?

- Được, em đi dạo quanh nhà cả buổi nhất định là đói rồi…

Cung Huyền Thương vừa nói vừa nắm tay Lôi Hòa Nghi vào phòng ăn dùng bữa. Xong xuôi thì trở về phòng tắm rửa thay đồ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện