"Vậy cảm ơn ngài!" Hoàng Dật cảm ơn nói.
"Được rồi! Cậu đi theo tôi! Cái truyền tống trận kia đã rất lâu không dùng tới, không biết có hỏng chưa." Ông già nói xong, đi tới trước một ngăn tủ bên cạnh bàn học, từ bên trong lấy ra một ngọn đèn, nhẹ nhàng bắt lửa, sau đó mang theo ngọn đèn, tập tễnh đi vào bên trong thư viện.
Thư viện này thoạt nhìn rất nhỏ, nhưng đi vào mới phát hiện có động thiên khác, phía sau một loạt giá sách cuối cùng, dĩ nhiên có một cửa nhỏ, bên trong là một hành lang thật dài, hai bên trái phải đều là giá sách, mặt trên chất đống đủ loại quyển trục thư tịch, dường như biển sách.
Hai người đi trong hành làng do biển sách tạo thành như thế, đi thẳng vào bên trong, ngọn đèn mờ nhạt chiếu bốn phía lúc sáng lúc tối, dường như đi trên lịch sử do thư quyển trải thành.
"Người tuổi trẻ, còn không biết cậu tên là gì! Tôi là Roan, cậu có thể gọi Roan gia gia." Ông già tựa như cảm thấy bầu không khí có chút nặng nề, vừa đi vừa nói, ngọn đèn trong tay phát ra tiếng cọt kẹt cũ kỹ, ngọn đèn dầu bên trong theo bước tiến của ông già mà nhẹ nhàng loạng choạng.
"Tôi là Miểu Sát." Hoàng Dật dìu Roan chậm rãi bước đi.
"Hả? Cậu chính là Miểu Sát đã giết chết rắn chín đầu - Hydra sao?" Bước chân của Roan hơi dừng lại, quay đầu kinh dị nhìn Hoàng Dật, sau đó tiếp tục đi phía trước, cảm khái nói: "Người trẻ tuổi bây giờ, càng ngày càng lợi hại, xem ra thiên tứ chi nhân các người muốn tạo nên một cơn thuỷ triều biến cách, đại lục sẽ nghênh đón một thời đại hoàn toàn mới."
"Vì sao nói như vậy?" Hoàng Dật có chút hứng thú hỏi thăm. Hiện nay hắn biết được, chỉ có sáu thời đại, phân biệt là Tuyên Cổ, Thái Cổ, Viễn Cổ, Thượng Cổ, Cận Cổ, cùng với thời đại hiện tại, sự thay đổi của từng thời đại đều từng xảy ra một loạt đại sự kinh thiên động địa, để lại một đoạn sử thi được ca tụng rộng rãi trong sách lịch sử.
Roan nâng nâng mắt kính thủy tinh, êm tai nói: " Bắt đầu từ thời đại Tuyên Cổ, trên đại lục cơ bản đã tuần hoàn theo một thiết luật, đó chính là càng đi sau khi, thực lực của sinh linh lại càng yếu. Tại thời kỳ Tuyên Cổ, trên thế giới này đã từng có thần linh tồn tại, sinh linh cường đại giống như rắn chín đầu - Hydra cao tới cấp hai trăm càng có không ít, hình thể của vài sinh linh còn lớn hơn so với cả rồng, thậm chí săn bắt rồng làm thức ăn, đó là một đoạn thời đại ăn tươi nuốt sống, cường giả xuất hiện lớp lớp, xuất hiện rất nhiều nhân vật phong thần."
Roan nói xong, trong ánh mắt tản ra quang mang cơ trí uyên bác, dường như đi vào trong lịch sử cuồn cuộn, "Thế nhưng càng về sau, lại càng khó xuất hiện sinh linh cường đại như thế. Sau khi trải qua Thái Cổ, Viễn Cổ, Thượng Cổ, Cận Cổ mấy thời đại này, sinh linh của thế giới này đã suy yếu rất nhiều, hiện nay đã rất khó tìm được sinh linh có thực lực vượt quá hai trăm cấp. Mà phong thần thì càng trở thành một truyền thuyết xa xôi, từ Đăng Thiên Giả • Bloodhoof của thời kỳ Thượng Cổ sau khi phong thần, thế giới này liền không còn ai có thể đi tới bước đó. Hơn nữa cho dù là Đăng Thiên Giả • Bloodhoof, cũng không cường đại như những người phong thần trong thời kỳ Tuyên Cổ. Đăng Thiên Giả • Bloodhoof vừa phong thần, thì bị một biến cố thần bí, cuối cùng chết thảm, đầu bay về phía tinh không cuồn cuộn, biến thành một vì sao, mà thân thể rơi xuống một đại dương mênh mông của Thế Giới Thứ Hai, biến thành một khối đại lục rộng lớn mà nguy hiểm tên là Trụy Thần đại lục."
"Vì sao lại như vậy? Rốt cục là nguyên nhân gì, khiến cho sinh linh của đại lục càng ngày càng yếu?" Hoàng Dật hiếu kỳ nói. Điểm này hắn có thể nói là tràn đầy thể hội, trong Anh Hùng giam ngục, con số được đánh dấu cao, đám tội phạm đẳng cấp cao, niên đại cơ bản cũng càng lâu đời, ví dụ như rắn chín đầu - Hydra, nó cũng là tội phạm của thời kỳ Tuyên Cổ, đẳng cấp cao tới cấp 250! Mà nhóm tội phạm yếu nhất, trên cơ bản đều là thượng cổ, cận cổ. Ví dụ như Mạt Nhật Sứ Giả - Lucifer trong truyền thuyết của Bạch Long hồ trước đó, nó cũng là tội phạm của thời kỳ Thượng Cổ, đẳng cấp chỉ có cấp 172, nhưng tại thời kỳ Thượng Cổ cũng đã tính là một tồn tại vô cùng cường đại, làm cho cả đại lục đều gặp sinh linh đồ thán, nếu như đặt ở thời kỳ Tuyên Cổ, vậy cấp 172 cũng chỉ là một sinh linh bình thường, không tính là cường đại rồi.
" Nguyên nhân cụ thể không ai biết." Roan lắc đầu, "Bất quá từ sau khi Thiên Tứ Chi Nhân các người, thế giới này mà bắt đầu xảy ra thay đổi to lớn. Các người tựa như có tiềm lực vô tận, có thể làm được rất nhiều chuyện chúng tôi không làm được, thế giới này có thể sẽ bởi vì các người xuất hiện, mà đi vào một thời đại hoàn toàn mới. Trước đó không lâu, học viện hoàng gia Osco đã liên hợp các đại lục các loại tộc các thế lực, liên hợp tuyên bố một nhiệm vụ thế giới, chỉ cần trong những Thiên Tứ Chi Nhân các người, ai dẫn đầu đạt được cấp 100, thì khen thưởng cho đại lục của người ấy 2 điểm vinh dự quốc gia, đồng thời trọng điểm bồi dưỡng người này, cuối cùng cho hắn dẫn dắt một nhóm Thiên Tứ Chi Nhân xuất sắc nhất, đi đến Trụy Thần đại lục, tìm hiểu nguyên nhân chết thảm của Bloodhoof, có thể như vậy, là có thể vạch trần nguyên nhân thật sự khiến cho thế giới càng ngày càng yếu."
"2 điểm vinh dự quốc gia!" Trong lòng Hoàng Dật hơi khẽ động. Khen thưởng của nhiệm vụ này, có thể nói là lớn chưa từng có, không hổ là thế giới nhiệm vụ do các đại lục liên hợp tuyên bố! Mỗi một điểm vinh dự quốc gia đều khó như lên trời, cần thực lực cực kỳ cường đại và vận khí cực kỳ nghịch thiên mới có thể thu được. Mà nhiệm vụ thế giới này lại rất đơn giản, chỉ cần dẫn đầu đạt được cấp 100, không nhìn vận khí không xem thực lực, chỉ nhìn đẳng cấp. Như vậy xem ra, đứng đầu bảng đẳng cấp giống như Đao Phong, hẳn là người có hi vọng hoàn thành nhiệm vụ này nhất. Hoàng Dật suy nghĩ một chút, nếu như hắn ra sức luyện cấp, hẳn là cũng có hi vọng đi làm nhiệm vụ này. Dù sao đẳng cấp càng về sau càng khó thăng, hắn tuy rằng thua người đứng đầu bảng đẳng cấp 30 cấp bậc, nhưng những cái này đều là cấp bậc của giai đoạn trước, chênh lệch thực tế cũng không lớn như trong tưởng tượng, không cần bao lâu là có thể đuổi theo, mà Đao Phong người như vậy muốn thăng cấp nhanh, lại không có khả năng.
"Được rồi, tới." Đúng lúc này, âm thanh của Roan cắt đứt tư tưởng của Hoàng Dật.
Hoàng Dật hồi phục tinh thần, ngẩng đầu nhìn, phía trước cũng là điểm cuối của hành lang, đó là một cửa gỗ cũ, dính đầy bụi và mạng nhện, được khóa chặt, dường như đã mấy trăm năm không hề mở ra.
Ở chỗ sâu trong thư viện cổ xưa cũ kỹ này, cất dấu một cánh cửa gỗ cũ nát như thế, ngọn đèn mờ nhạt chiếu vào, lúc sáng lúc tối, tản mát ra một cảm giác thần bí, làm cho người ta không khỏi muốn mở cửa, vào xem bên trong có bí mật gì.
"Truyền tống trận ở bên trong." Roan nói xong, run rẩy đi tới một ngăn tủ bên cạnh, mở ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra một thanh chìa khoá rỉ sắt, sau đó đi tới trước cửa, nhẹ nhàng nhét vào, hơi vặn một chút.
"Răng rắc!" Lớp bụi trên cửa nhất thời run rẩy rơi xuống, cánh cửa bị đóng chặt rất lâu, rốt cục được mở ra.