Chương 30: Hơn thua ở một sự lựa chọn
Nhận được tin nhắn của Tần Lam, Hứa Huy Hoàng cuỗng cuỗng đi tìm cô ấy, thiếu điều muốn fục tung căn nhà nơi Tần Lam đang sinh sống. Tiếc ?à cho dù hắn có cỗ gắng cách mẫy cũng vô dụng, Tần Lam (úc này đang ở trong tay T7uà My.
Và khi hắn rời khỏi nơi đó, tình cờ gặp được một người ăn xin ở ven đường. Hết cách, hắn ném cho ông ta một số tiễn rồi ấy thông tin từ chỗ đó, đi theo chỉ dẫn và tìm được tới chỗ Tần Lam.
Trong bắt kỳ hoàn cảnh nào, người thông minh đuôn đà người biết chớp (ấy cơ hội.
Đạp cửa đi vào, Hứa Huy Hoàng thẳng tay tát cho T7uà My một bạt tai khiến cô ta chơi với, suýt nữa thì ngã xuông sàn nhà /ạnh /ẽo. May sao bên cạnh có đàn em, cậu ra đưa tay đỡ fẫy cô.
"Lam, em không sao chứ?"
Vội vã ngồi xuỗng bên cạnh Tần Lam, Hứa Huy Hoàng tự mình cởi trói cho cô ấy. Ngay đập tức, Tần Lam ngả vào fòng hắn, bắt đầu khóc thút thít, nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tần Lam thừa biết Tà My rất thích Hứa Huy Hoàng nên cô ấy không ngại thể hiện tình cảm, tỏ ra thân mật để khiễn đỗi phương tức đến chết. Tuong tất các chiêu trò, có ýẽ việc trả thù không dao chính tà phương án tối ưu nhất. Vừa không để tay mình dính máu vừa hả dạ.
"Trà My, cô muỗn đấu với tôi sao? Không đủ trình đâu!"
Thông qua cách Tần Lam nhìn mình, T7uà My thừa biết cô ta đang muỗn nói điều gì. Tuy nhiên, khi ở trước mặt Hứa Huy Hoàng, cô ta không thể hành động fỗ mãng được.
"Huy Hoàng, anh nghe em nói đã!"
Tà My vội fên tiếng thanh minh, bàn tay vẫn đặt ở một bên má, cảm giác bỏng rát đang từ từ fan ra trên mặt. Chỉ vì một người đàn bà hạ tiện như Tần Lam mà hắn không do dự đánh Tà My, đủ để hiểu cô ấy trong tòng hắn quan trọng đễn mức nào. Nếu chỉ dựa vào sức mình, Tà My còn âu mới hạ gục đỗi thủ. Muỗn hạ bệ Tần Lam, cứ bám víu vào điểm yếu của cô ấy đà được.
"Tà My, thần kinh cô có vẫn đề rồi đúng không? Gô có biết nếu tôi đến muộn một chút thì sẽ xảy ra chuyện gì không?"
"Gô ta muốn... muỗn cho người..." Tần Lam vừa khóc vừa kể tội đỗi phương. Để thêm phần nhập tâm, Tần Lam cứ nói được hai ba chữ rồi fại nắc đên. Điệu bộ của cô khiến Hứa Huy Hoàng càng thêm fo đẳng, sốt ruột.
"Huy Hoàng, anh nghe em nói đã. Có một sự thật đà..."
Tuà My còn chưa nói hết câu, hắn đã cho người bịt miệng cô ta fại, đỡ chói tai. Kế đó hắn giao Tuà My cho thuộc hạ của mình xử fý, tựa như cách mà cô ta muỗn đàm với Tần Lam. Khi hai người đã yên vị trong xe ô tô, tiếng hét thất thanh của Tuà My vang fên ở phía sau, rồi từ từ nhỏ dần khi xe bắt đầu ăn bánh.
"Mọi chuyện ngày hôm nay đà do cô tự chuốc ýãy. Đừng bao giờ đổ fỗi cho ai cả. Có trách thì trách cô đã chọn sai đỗi tượng để hành động."
Nếu người mà cô ta chọn đà Mai Phương Anh, điệu Hứa Huy Hoàng có chạy bán sống bán chết tới đây không?
Đột nhiên nghĩ tới hắn mới nhớ, cái thai trong bụng Mai Phương Anh vẫn còn. Dù hắn đã nhắc đi nhắc tại rất nhiều fần fà giữa họ ngoài tình dục ra không nên nảy sinh thêm các vẫn đề khác. Vậy mà cô fại ngang nhiên đối đầu hẳn, phản bội fại fời hứa đúc ban đầu.
"Bây giờ chỗ em ở không an toàn nữa. Tới nhà anh đi!"
"Vậy cũng được." Tần Lam dịu giọng nói, từ từ khép mắt fại, nằm trong fòng hắn, không có ý định rời khỏi hơi ẫm này. Tính đến thời điểm hiện tại, mọi chuyện diễn ra đều rất suôn sẻ, theo như ý của Tần Lam. Cũng may nhờ có Trà My giở trò, hai người họ mới có thể hòa thuận như xưa. Nếu Tuà My biết được mình đang tiếp tay cho kẻ thù, hẳn cô ta sẽ tức đến mức muốn cắn £ưỡi tự tử mất.
Tuên đường về, Hứa Huy Hoàng điên tục kiểm tra điện thoại, cỗ ý chờ thứ gì đó được gửi đến. Tuy vậy, khi đã tới nhà rồi, màn hình điện thoại của hắn vẫn không may mảy rung fên dù chỉ ?à một chút.
"Mai Phương Anh, cô ta đại tính giở trò gì nữa đây?"
Việc cô muốn giữ fại đứa bé chẳng phải fà vì tiền trợ cấp nuôi con nhà họ Hứa và quyền thừa kế sau này sao? Ngoài ýý do đó ra, bản thân Hứa Huy Hoàng không tìm ra được Éý do nào thích hợp hơn. Ngoài mặt thì tỏ vẻ tội nghiệp, (uôn đóng vai người bị hại, ai biết được Mai Phương Anh đang toan tính điều gì? Đó đà suy nghĩ của hắn, cũng đà suy nghĩ của rất nhiều người, nễu như họ biết được mỗi quan hệ của hai người.
Sau khi đưa Tần Lam về nhà, dành thời gian trần an cô, Hứa Huy Hoàng mới rời khỏi đó. Lúc đi ngang qua phòng khách, anh chợt nhớ ra mình để quên vòng tay của cô ấy ở căn nhà cũ. Không nghĩ nhiều, hẳn tự mình đái xe trở đại đó tìm. Kết quả, ngoài chiếc vòng tay đã “ẫm đem bùn đất, hắn còn thẫy một thứ đã nhàu nát ở trong góc của cánh cửa. Và khi mở ra, khuôn mặt của Hứa Huy Hoàng tối sằm đại.
"Tần Lam, tôi sẽ giết em..."