Nếu Từ Bồi Nghị không nói sớm, nàng đúng thật là muốn nhận phỏng vấn, nói hết tâm tình cho báo chí.

"Không được, chúng ta nhất định phải nhẫn lại, ít nhất nửa năm sau chúng ta mới có thể kết hôn."

"Nửa năm?!" Nhan Tư Gia nghĩ chính mình đến lúc đó chỉ sợ đã muốn sinh nều nàng có thai thật như trong lời nói.

Đúng rồi, tình toán thời gian, cũng nên diễn thêm một màn, không ăn được thì đạp đỏ, vì thế nàng nhịn xuống bất mãn, ôn nhu nói:" Bồi Nghị, ngày mai em thật sự muốn đi xem khoa phụ sản, em.... Giống như có điểm xuất huyết."

"Tại sao có thể như vậy? Anh lập tức mang em đi gặp bác sĩ!" Hắn thoáng chốc mất đi trấn định, mang thai ngoài ba tháng dễ dàng phái sinh chuyện ngoài ý muốn, sách tham khảo hắn xem qua đều nói như vậy, nếu có chút xuất huyết là vận phần gặp tình huống nguy hiểm!

"Hiện tại đều đã mười hai giờ, bảo em đi bệnh viện gấp, không phải tương đương chủ động muốn đăng báo? Em đã hẹn trước một bác sĩ giỏi, sáng sớm ngày mai, trợ lý sẽ đi cùng em, không có việc gì." Nhan Tư Gia nghĩ rằng như thế nào lại để cho hắn đi theo cùng? Hay nói giỡn, vạn nhất bị hắn phát hiện ra thì làm sao bây giờ?

Nàng cũng không phải người ngốc như vậy.

"Anh nhất định phải đi cùng em mới được." Hắn lo lắng, nếu đứa nhỏ có gì ngoài ý muốn, hắn muốn đích thân ở đó.

"Nếu anh đi cùng em, vừa vặn lại bị phóng viên phát hiện được, anh phải làm sao? Anh không phải đã nói phải giữ bí mật, ít nhất qua nửa năm sao?" Gậy ông đập lưng ông, đúng là sở trường lớn nhất của nàng.

Quả thật như lời nàng nói, hai người dùng xuất hiện sẽ gặp nhiều nguy hiểm, huống chi là ở khoa phụ sản địa phương mẫn cảm như vậy?

Vì suy nghĩ cho đại cục, hắn phải thỏa hiệp.

"Được rồi, chúng ta ngày mai hẹn ở câu lạc bộ, anh tới trước, em đi bác sĩ xong rồi cứ tới đây."

"Ân, em sẽ nói lại lời bác sĩ cho anh." Câu lạc bộ kinh doanh hai tư giờ, phòng đặt cũng là chỗ diễn trò tốt, nàng nghĩ rằng hẳn là không thành vấn đề, che được bao nhiêu liền che bấy nhiêu.

"Nghỉ ngơi cho tốt, trước đừng nghĩ quá nhiều, có lẽ chỉ là hiện tượng nhất thời thôi." Hắn không thể thừa nhận mất đi đứa nhỏ đau thế nào, vậy giống như giết chính hắn.

"Đã biết, ngủ ngon, nhớ mơ thấy em cùng con nha, chụt!" Nàng cho hắn một cái hôn gió, mười phần mị hoặc.

"Anh sẽ." Hắn thật sự nghĩ đến hắn sẽ mơ thấy nàng, kết quả người hắn mơ tới là Hà Tĩnh Đình, nàng ỷ ôi trong lòng hắn, yên lặng khóc, yên lặng run run, bốn phía đều là là nước mắt, nhưng nàng vẫn không ngừng rơi lệ, nếu hắn không nghĩ được biện pháp đình chỉ nước mắt của nàng, chỉ sợ hai người đều sẽ bị bao phủ.

Rạng sáng, thời điểm khi hắn bừng tỉnh, mồ hôi toàn thân chảy như sông nhỏ, hắn biết không thể đi vào con đường này nhưng là hắn bất lực, đời này hắn nhất định không quên được nàng, bởi vì nàng là người duy nhất làm cho hắn có cảm giác chính mình được người thương yêu

Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Bồi ghị lái xe đến công ty, thay đổi xe cùng hướng đi để né tránh truyền thông, lái qua vài đoạn đường mới chuyển hướng tới câu lạc bộ.

Chủ quán đã thay hắn an bài một gian phòng vip, hắn gọi một chút đồ uống cùng đố ăn sáng, chính là không uống rượu, hắn quyết định bỏ rượu, cồn không phải là thứ tốt, nếu bới vì nó mà lại hỏng việc, hắn không thể tha thứ cho chính mình.

Hắn ngồi một bên chờ đợi Nhan Tư Gia xuất hiện, một bên mở ra quyển sách mọi điều về việc mang thai, nghĩ rằng không biết đứa nhỏ có bình yên vô sự hay không?

Hắn thống hận cái loại cảm giác không được tự do này, nhưng hắn lại chính là người khởi xướng nó, nếu hắn cùng Hà Tĩnh Đình kết hôn, có thể quang minh chính đại mà cùng nàng đi đến gặp bác sĩ, cần gì phải trốn đông trốn tây như vậy, không thể tự do mà gặp gỡ.

Ai, sự việc đến nước này, hắn chỉ có thể tự trách chính mình.

Qua mười hai giờ, Nhan Tư Gia rốt cuộc cũng đến, nàng cố ý không trang điểm, sắc mặt nản lòng, hắn nhìn trong lòng thất kinh, chẳng lẽ đã thật sự xảy ra chuyện gì?

Vội vàng đứng lên đỡ nàng ngồi xuống." Làm sao vậy? Bác sũ nói như thế nào?"

"Bác sĩ nói...." Nàng hút hấp cái mũi, hốc mắt phiếm hồng." Em....Em là hiện tượng giả tính mang thai, thực xin lỗi."

Nàng đem giấy chẩn đoán đưa cho hắn, vị bác sĩ khoa phụ sản này nàng đã quen biết nhiều năm, chỉ cần tốn một chút tiền là muốn gì được đó, thực tiện.

Nàng cùng bác sĩ đã thảo luận qua, nếu nói là sinh non phải nằm trên giường tĩnh dưỡng một thời gian thật lâu, như vậy sẽ có nhiều phiền toái, khu spa của nàng mới khai trương không lâu, nàng còn rất nhiều việc phải làm a!

Nàng quyết định sửa lại kế hoạch nói là hiện tưởng giả tính mang thai, nếu cho tới bây giờ đều là chưa có mang thai cũng sẽ không phải dùng thuốc này nọ linh tinh.

"Cái gì?!" Giả tính mang thai....

Hắn cầm xem tờ xét nghiệm trên tay, một loại tâm lý tạo thành khiến sinh lý biến hóa, do nữ nhân thực khát vọng thụ thai sẽ xuất hiện dấu hiệu mang thai, ảnh hưởng đến quá trình điều tiết trong cơ thể, ngay cả thời gian kinh nguyệt đều sẽ bị rối loạn, như vậy là nói, căn bản không có đứa nhỏ.....

Đột nhiên hắn cảm thấy đầu óc choáng váng, tựa như trời rung đất chuyển, thậm chí nghĩ sẽ kêu to ra tiếng!

Nguyên lai.....

Nguyên lai hắn tổn thương nhiểu người như vậy, kết quả lại là công dã tràng.....

Nước mắt Hà Tĩnh Đình còn lưu ở trong lòng hắn, mấy ngày nay chịu nhiều áp lực làm cho hắn hàng đêm mất ngủ, ai ngờ hết thảy đều chính là do Nhan Tư Gia, nàng nghĩ chính mình mang thai, liền đơn giản như vậy!

Không tự chủ được, hắn nhớ tới lời cảnh cáo của mẹ, tất cả chuyện này chẳng lẽ là do Nhan Tư Gia bày ra?

Đừng trách hắn đa tâm hoài nghi, di chứng bị nàng lừa gạt trước kia vẫn còn, hắn không thể hoàn toàn tín nhiệm nàng.

Nhìn trên mặt hắn biểu tình rắc rối phức tạp, nàng cúi đầu nức nở nói:" Thực xin lỗi, em không phải cố ý làm cho anh thất vọng, em thật không nghĩ tới, trợ lý mua nhiều que thử thai như vậy cũng không chuẩn xác.... Lúc ấy em lại không dám đi khoa phụ sản, anh cũng biết tình cảnh của em thực rất khó xử...."

Nước mắt nữ nhân là vũ khí trời sin, nàng như thế nào cũng phải tận dụng dùng, cho dù hắn đối với nàng có nhiều hoài nghi, nàng cũng phải kiên trì tới cùng, đánh chết cũng không thể thừa nhận tất cả là âm mưu do nàng bày ra.

Nhìn nàng lệ rơi lã chã, hắn không đành lòng trách móc nặng nề, nước mắt của nàng không giống như là giả, xem nàng khóc hai vai run run, chính nàng hẳn là cũng cảm thấy rất khó khắn đi, vì thế hắn vỗ vỗ hai bả vai nàng nói:" Không quan hệ, về sau cố gắng là được."

Nói xong câu đó, chính hắn cũng không thể khẳng định, thật sự còn có về sau sao?

Hắn sở dĩ quyết định buông tha cho Hà Tĩnh Đình, nguyên nhân lớn nhất là vì đứa nhỏ, hiện tại chứng thật đứa nhỏ chính là ảo giác, hắn cùng Nhan Tư Gia còn có thể tiếp tục hay sao?

"Nhưng là, anh bởi vì vậy mà hủy bỏ hôn lễ, mọi người đều nghị luận, còn có Hà tiều thư nên làm cái gì bây giờ....." Nàng âm thầm cấu một cái thật mạnh lên chân mình, khiến chính mình khóc thật đáng thương.

Nhưng vì muốn bắt được nam nhân này, nàng nguyện ý không nể mặt hết thảy, dù sao người thắng làm vua!

"Anh cùng Hà tiểu thư..... Vốn là không nên kết hôn." Hắn nếu không thương nàng, cần gì phải phí thời gian làm hao mòn tuổi thanh xuân của người ta?

Sự tình đi đến bước này, hắn nếu quay đầu, đối với nàng chỉ sợ cũng là gây thêm thươn tổn, nghĩ đến nàng, hắn chỉ có thể sâu trong đáy lòng mà xin lỗi.

"Anh không yêu cô ấy sao? Nếu không như thế nào còn cùng cô ấy đính hôn?" Nhìn mặt hắn lộ vẻ đau lòng, Nhan Tư Gia không khỏi khoái trá, chẳng lẽ hắn không biết đồng tình chính là tình yêu chị em?

Rất có khả năng bị gộp làm một a!

"Cô ấy cho anh có một loại cảm giác giống như được về nhà, anh xác định cô ấy sẽ làm một người vợ hiền, một người mẹ tốt." Thứ mà hắn luôn hoài niệm, chính là cảnh hai người ở trên sân thượng cùng ăn cơm hộp, có lẽ sẽ cùng nhau nói mấy câu, có lẽ cái gì cùng không nói, nhưng lại cảm thấy rất bình lặng, rất thoải mái.

Mà thứ hắn không dám hoài niệm lại, chính là cuộc đối thoại cùng cái ôm hôn với nàng trước kết hôn một ngày, ánh mắt của nàng gắt gao làm đau trái tim hắn, chỉ sợ liếc mắt một cái sẽ lâm vào trong đó.

Hắn hình dung không nhiều lắm, cũng làm cho Nhan Tư Gia dỡ xuống tâm đề phòng, nữ nhân kia căn bản không phải đối thủ của nàng, kính nhờ đi, vờ hiền, mẹ tốt tính là cái gì vậy?

Một nữ nhân quan trọng nhất là có hương vị của nữ nhân, nếu không thể làm cho nam nhân có ý nghĩ muốn chiếm đoạt, thì còn cần gì phải cùng nhau diễn tiếp?

"Thật hy vọng em cũng có thể cho anh loại cảm giác này." Nàng ra vẻ đáng tiếc nói.

"Một người không thể cái gì cũng hoàn mỹ, em đã có được rất nhiều ưu điểm."

Đó là điều đương nhiên!

Nàng đáy lòng đắc ý cười, nàng nghĩ muốn cái gì đều phải cố gắng tranh thủ, hơn nữa nàng sẽ không đem chiến lợi phẩm của chính mình chắp tay cho người ta, nữ nhân Hà Tĩnh Đình kia thật sự là một nữ nhân ngu xuẩn, bị hủy hôn cũng không biết yêu cầu một chút bồi thường, ít nhất cũng phải giả dạng làm bộ dáng một oán phụ, đứng ra lên án bên phụ lòng, có thể thì cấp đối phương một đả kích thật trầm trọng nha!

Cái gì mà tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, giúp người thành đạt, ở nàng xem đến đều là hành vi tự ngược.

Từ Bồi Nghị không chú ý đến biểu tình của nữ nhân bên cạnh, hắn còn đang trong trạng thái khiếp sợ, không thể thừa nhận việc đứa nhỏ không tồn tại.

Kế hoạch lại bị phủ định, kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Hắn có thể cùng Nhan Tư Gia tiếp tục kết giao, chờ đợi thời cơ thích hợp lại kết hôn sao?

Không biết vì sao, hắn cảm thấy việc này tựa hồ không thể thực hiện được, hắn không tín nhiệm nàng cũng không tín nhiệm chính mình, chuyện ba năm trước đây bọn họ không làm được, mà nay có thể cải biến sao?

"Anh yêu, vì để có đứa nhỏ chân chính, không bằng..... Chúng ta hiện tại sẽ luyện tập đi!" Nàng sớm nói qua với chủ quán, trước khi bọn họ rời đi mặc kệ trong phòng có truyền ra âm thanh gì cũng không chuẩn đến quấy rầy, nếu không tiền boa tịch thu!

Đáy mắt nàng hiện lên dụ hoặc rõ ràng, hắn lại nhẹ nhàng đẩy nàng ra, rời xa hương vị nước hoa của nàng:" Thật có lỗi, anh cảm thấy mình đã gây ra tội ác, hiện tại không có tâm tình."

Có thể là do duyên cớ với gian phòng vip này, hắn không khỏi nghĩ đến lần trước lúc hắn uống say, cũng nghĩ đến hắn hướng Hà Tĩnh Đình đưa ra lời giải trừ hôn ước, như một loại phản ứng dây chuyền, hắn ngay cả một cái hôn môi cũng không có hứng trí.

Nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành kia giờ phút này lại khiến hắn không thể nào cảm thụ, nguyên lai cảm giác mê luyến cũng sẽ biến mất, chính là xem chí hắn có vững hay không.

".... Được rồi, chờ anh bình tĩnh lại rồi nói sau, em sẽ vẫn chờ anh." Nàng sửng sốt một chút mới thốt ra lời kịch thích hợp.

Van vạn không nghĩ tới hắn sẽ cự tuyệt nàng, chẳng lẽ còn muốn đem hắn chuốc say mới có cơ hội?

Trời ạ, nàng cũng không thể tưởng tượng mỗi lần đều làm như vậy, thật nhiều phiền toái!

Huống chi, chính nàng không phải là xuân dược tốt nhất sao?

Tình huống giống nhau chưa hẳn kết quả tạo ra sẽ giống nhau, lần gặp mặt này phải làm cho chuyện của bọn họ bị bộc lộ, mật báo chính là một tên bồi bàn, hắn vụng trộm liên lạc với phóng viên, chỉ cần đưa cho hắn một phong bao đỏ thẩm, làm xong cách vài ngay sẽ không đến đi làm, nếu như chủ quán cũng thường nhận tiền lì xì của khách, vì cái gì hắn không thể "Ganh đua"?

Lấy được tin độc nhất vô nhị, báo chí bốn phía, bao nhiêu văn hay ý đẹp, tiêu đề viết:" Hôn lễ xa hoa bị hủy, nguyên nhân là do người yêu cũ Nhan Tư Gia, Hà Tĩnh Đình trở thành người bị chống ruồng bỏ, mộng Ma tước biến thành phượng hoàng liền tan vỡ."

Xin mời chư vị hãy xem qua, kịch tình phát triển thật sự là rất thần kỳ!

Đôi nam nữ nổi danh ba năm trước đây chia tay giờ hợp lại, nam nhiều tiền, nữ đa tình, nguyên bản chính là nhân vật hợp tình hợp lý, còn có một người thiếu chút nữa trở thành cô bé lọ lem, làm cho người ta không khỏi một phen đồng tình thương xót.

Cho dù là người bình thường không hay quan tâm đến chuyện bên ngoài cũng sẽ muốn biết nội tình.

Rất nhiều truyền thông báo chí chờ trước cổng công ty cùng chỗ ở của Từ Bồi Nghị, cũng phái người đi canh giữ nhà và khu spa của Nhan Tư Gia, Chương Hóa bên kia tuy rằng không được đáp trả lại gì, cũng phải chụp vài tấm ảnh đem về đối chiếu, người ta cô bé lọ lem ở tại một tam hợp viện, một cô gái cỡ nào hôn nhiên đáng thương.

Hiện tại đề tài nóng bỏng của cả nước chính là tình cảm tam giác này, rốt cuộc nam nhân vật chính Từ Bồi Nghị là như thế nào nối lại tình cũ, như thế nào phản bội, các phóng viên phát huy hết khả năng tưởng tượng cùng sức sáng tạo của mình.

Vừa nhìn thấy tin tức trên báo, trực giác thứ nhất Từ Bồi Nghị nghĩ đến chính là— chẳng lẽ là Nhan Tư Gia tiết lộ bí mật?

Nhìn kỹ, trên báo hiện ra ảnh chụp nhân chứng bị che mắt, chính là tên bồi bàn mới tời, làm cho hắn ý nghĩ có một chút tiêu tan, nhưng cũng không khỏi trầm tư, hắn đối với Nhan Tư Gia quả thực không hề tin tưởng.

Có lẽ bọn họ không có đứa nhò là chuyện tốt, hắn không thể tưởng tượng được cảnh cùng nàng ở chung hơn mười, hai mươi năm, hắn đã không còn là một thanh niên mới lớn, sự xinh đẹp của nàng kỳ thật không hề làm hắn rung động lắm, thứ hắn khát vọng nhất chính là một gia đình an ổn.

Xem hết tin tức trên báo, hắn lập tức gọi điện cho Nhan Tư Gia, chất vấn:" Đây là có chuyện gì?"

"Em không biết nha~~công phu chụp ảnh săn tin của bọn họ thực quá lợi hại!" Giọng nói của nàng vô tội, nàng đã hết sức muốn tránh phóng viên, ai ngờ vẫn bị bọn họ chụp được, cho nên không thể lý sự được nhiều, ai.

"Cho dù bọn họ chụp được, chúng ta không biết còn chưa tính, nhưng là phóng viên gọi điện thoại cho em, em có thể không tiếp, làm gì theo chân bọn họ nói nhiều như vậy?" Hắn nghĩ đến Hà Tĩnh Đình trở lại nhà ở Chương Hóa liên tục xuất hiện phóng viên trước cổng, còn có người thân bạn bè bởi vì nàng mà phải lên ti vi báo chí, nhưng không ai nói nhiều nửa câu, bọn họ đều nhẫn nại được, vì sao Nhan Tư Gia lại làm không được?

"Em nào có nói cái gì? Em chỉ nói cuộc sống của em rất tốt, cảm ơn mọi người đã quan tâm, như vậy cũng sai sao?" Kính nhờ, nàng đã không biết có bao nhiêu tiết chế, bao nhiêu nhấn nại, với tính cách của nàng, như vậy đã là giới hạn nhất định rồi.

"Em căn bản là không nên nhận phỏng vấn, em nói em sống rất tốt, em nói vô tình nhưng người nghe có ý, tin tức báo chí vừa đưa lên, Hà tiểu thư nàng sẽ có cảm giác gì?" Chính hắn bị cha mẹ nuôi trách cứ liền thôi, đều do hắn tự làm tự chịu, nhưng là Hà Tĩnh Đình bọn họ là người một nhà, không biết lại phải nhận bao nhiều lời ra tiếng vào?

Ở nông thôn dân địa phương đều ôn thuần chất phác, chuyện phát sinh này là một tin cực lớn, chỉ sợ cũng bị người ta dị nghị vài năm.

"Oan có đầu nợ có chủ, anh hắn là nên đi mắng cái tên bồi bàn kia, em bất quá chỉ nói có hai câu, anh có cần mắng em như vậy không? Về sau chúng ta đều đừng ở bên ngoài hẹn gặp nữa!" Nhan Tư Gia nguyên bản còn muốn sắm vai một Sweetheart ôn nhu, vừa nghe đến khẩu khí hắn sợ làm đau nữ nhân kia, lập tức liền bị phá bỏ.

" Hiện tại chúng ta đều đừng gặp mặt, chờ sự tình bình tĩnh trở lại nói sau." Hắn biết, nàng cho tới bây giờ cũng không cúi đầu, trừ phi nàng muốn cái gì đó mới có thể tạm thời thay đổi thái độ, đột nhiên hắn cảm thấy vô lực, vạn phần vô lực.

"Anh như thế nào có thể như vậy? Liền vì nữ nhân kia mà anh vắng vẻ em?" Nàng vì vãn hồi hắn, cự tuyệt nhiều người theo đuổi như vậy, chỉ sợ hắn nói nàng không một lòng, kết quả nàng một lòng hắn lại đem nàng đông lạnh, có hay không loại thiên lý này a?

"Anh đối với cô ấy đã gây nên tổn thương quá sâu, anh không thể lại bỏ đá xuống giếng, anh nói rồi, ít nhất phải chống đỡ qua nửa năm mới có thể công khai."

"Nửa năm? Quên đi, chờ đến thời điểm thích hợp anh hãy đến tìm em!" Nàng tức giận, sau khi nói xong lập tức tắt máy, lại nhớ đến thời gian kết giao trước, bọn họ bất đồng quan điểm lập tức cãi nhau, cuối cùng lấy kích tình để chấm dứt, cảm giác bây giờ ký thật cũng không sai biệt lắm, nhưng bọn họ chỉ dùng điện thoại để cãi nhau, như thế nào có thể
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện