Thức dậy sau một đêm chập chờn với những ký ức rối loạn trong quá khứ liên tục hiện về, cô vẫn phải nhanh chóng chuẩn bị cho một ngày làm việc. Mới sáng sớm mẹ đã dậy và nấu bữa sáng cho hai chị em cô. Vừa thấy cô bước xuống mẹ đã ngay lập tức nhắc nhở hai chị em cô đừng quên ăn uống đầy đủ và tự chăm sóc bản thân tử tế. Sau khi ăn sáng và tiễn mẹ lên xe cùng các cô đi chùa, Khôi đưa cô tới công ty. Trước khi cô xuống xe Khôi thăm dò hỏi:
- Chiều nay chắc chị không ăn cơm ở nhà đâu phải không? Không cần nghĩ cũng biết cậu nhóc lại muốn tạt ngang tạt ngửa đi chơi còn không là muốn qua nhà anh người yêu để nấu ăn. Cô bắt chước vẻ mặt dễ thương chọc lại cậu:
- Có chứ. Chị thích ăn cơm em trai yêu của chị nấu nhất đó. Làm sao có thể bỏ qua cơ hội được thưởng thức tài nghệ nấu ăn tuyệt vời của em trai được chứ.
Khôi bày ra vẻ mặt “Đây là ai? Con chị tôi đâu?” khiến cô càng thích thú mà vừa ghé vai ôm vừa trêu chọc:
- Tối nay em trai yêu của chị nấu món gì cho chị ăn vậy?
- Thôi đi bà nội, ghê quá.
Khôi khua tay múa chân từ chối sự đụng chạm của cô. Cười hả hê sau khi trêu được cậu em của mình, lúc này cô mới xoa đầu cậu nhóc:
- Đi chơi đi nhớ về sớm. Gớm chỉ khi nào muốn nhờ hay xin xỏ mới thấy được mặt dễ thương của em đấy.
Nhận được câu trả lời như mong muốn Khôi đắc ý gạt tay cô ra rồi nói:
- Rối tóc. Đúng là chị hiểu ý em. Nhớ ăn tối đầy đủ đấy. Tạm biệt.
Lắc đầu về độ lật mặt của cậu em yêu quý, cô mỉm cười tạm biệt cậu nhóc.
Cô cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình vô cùng bình yên và hạnh phúc. Ngoài việc mẹ và em trai bình an và vui vẻ thì công việc của cô cũng vô cùng thuận lợi và cô cũng có những người bạn ăn ý tình nguyện cùng nhau quậy phá.
Hai cái bóng lao vụt tới khi cô vừa bước chân vào văn phòng, ấn cô vào ghế hai người bạn của cô – Hà và Thùy - trực tiếp tra hỏi:
- Người hôm qua là ai thế? Hả? Hả?
Bị lắc tới chóng mặt cô khó khăn giữ chặt đầu để bớt choáng váng:
- Dừng!... Dừng!... Chóng mặt quá đi… Phải dừng lại mới nói được chứ.
Hai người khoanh tay trước ngực ra lệnh:
- Đã không chịu trả lời tin nhắn thì giờ nhanh chóng khai báo để nhận được khoan hồng.
- Hai đứa bay không định cho tao thở luôn hả?
- Nãy giờ mày không thở thì chết rồi nha cưng. - Hà trực tiếp bẻ lại lời cô.
Nghe xong cô lắc đầu thật cạn lời với hai đứa này: “Ôi trời cái nết mất đi đâu không biết.”
Thùy ngang ngược đáp trả:
- Nết là gì? Có ăn được hông? Mà còn nết thì sao chơi được với mày chứ. Nhanh trả lời trước khi tụi tao đánh cho hoa mắt à nha.
Cô cười giả bộ sợ hãi, tự cảm thấy thật hết nói nổi hai đứa bạn lầy lội của mình.
- Bạn cũ, bạn cũ thôi được chưa. Tra hỏi ghê quá.
- Nhìn vẻ mặt của anh ấy mà bảo anh ta không có gì với mày thì ai tin nổi chứ.
- Đó là việc của anh ấy chứ có phải việc của tao đâu.
- Vậy là mày biết anh ấy thích mày và không chấp nhận yêu.
- Yêu đương gì tầm này. Đã nói bạn rồi mà hỏi hoài. – Hai đứa này thật quá hiểu cô rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của cô Hà và Thùy hơi ngạc nhiên nhưng rồi nháy mắt nhau hiểu ra:
- Ồ đúng rồi, người mày thích là ai có ai không biết chứ.
Cô ngay lập tức tặng cho hai đứa một cái lườm sắc bén nhưng hai đứa lầy lội ấy làm gì biết sợ mà còn ngang nhiên đe dọa cô:
- Không phải lườm, mày mà dám yêu đương sau lưng tụi tao thì đừng trách tại sao tụi tao đánh cho chết nha cưng.
Cô cười sặc trước sự vô lý có thừa của hai đứa nó.
- Rồi, tao nào dám, tao sợ tụi mày đấy. Chiều đi ăn đi.
Hà ngay lập tức cho cô ăn cơm chó:
- Không nhé cưng, tối nay chị đây phải đi hẹn hò với người yêu rồi nhé.
Cô lườm Hà rồi liếc qua nhìn Thùy ý hỏi rằng Thùy có thể đi cùng cô chiều nay hay không nhưng Thùy cũng không do dự mà dội cho cô một gáo nước lạnh:
- Đi một mình đi, tao đây bận bên chồng con rồi không dư thời gian cho mày đâu.
Cô lắc đầu chán nản:
- Không tin được tao có hai đứa bạn tốt vậy luôn á. Xúc động ghê gớm.
- Tụi tao tạo cơ hội cho mày đi cùng cờ rút mà.
Nói rồi hai đứa dương dương tự đắc trở về bàn làm việc của mình, cô chỉ có thể lắc đầu mỉm cười.
Bộ ba gây luôn gây ồn ào náo động bậc nhất công ty là đây:
Nguyệt: Ít nói, mạnh mẽ và lạnh lùng số một. Không biết bao nhiêu chàng trai bị cô từ chối thẳng thừng. Không chỉ vậy có khi chỉ việc tiếp cận để nói chuyện với cô cũng đã là một việc khó khăn. Thực tế khi ở với bạn bè cô cũng điên không kém; sẵn sàng chiều theo ý của những người cô yêu quý và đương nhiên hiền nhất nhóm.
Hà: Hài hước và luôn thích chọc ghẹo người khác. Là một con người thẳng tính và tốt bụng. Nếu với những người cô quen thì khả năng chém gió có thể lên tới đỉnh điểm nhưng với những người cô ghét thì độ thân thiết có thể xuống tới âm vô cực. Có thể gọi là người cục súc nhất hội.
Thùy: Một bánh bèo xinh đẹp chính hiệu nhưng cũng đanh đá số một. Là một người hòa đồng không ai bằng và là người chịu trách nhiệm thu thập thông tin và quan hệ đối ngoại cho cả ba đứa.
Ấn tượng đầu tiên khi gặp hai người bạn thân của mình ba năm trước không thực sự tốt nhưng chính cô cũng không hiểu sao sau đó cả ba lại có thể thân thiết như vậy. Lần đầu gặp Hà, đây là một người không hề dễ gần vì vậy cô có chút đề phòng mà hạn chế giao lưu. Còn đối với Thùy có thể thấy rõ cô và Thùy giống như hai trường phái đối nghịch vì vậy đương nhiên lần đầu gặp cô cũng không có mấy hảo cảm với cô nàng bánh bèo này. Nhưng sau một thời gian thì một điểm chung khiến cho cả ba có thể nhanh chóng trở nên thân thiết đó là cả ba đều luôn lắng nghe những câu chuyện của nhau, bên cạnh lúc cần và không xen vào chuyện mà người kia không muốn kể. Sự tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau mọi lúc đã giúp cho họ ngày càng thân thiết như chị em ruột.
Vốn dĩ từ ba người không hề giống nhau về tính cách, cũng không hề giống nhau về phong cách trở thành những người vô cùng thân thiết như hình với bóng. Nơi xuất hiện một người thì chắc chắn không xa sẽ là hai người còn lại. Cũng như những hội bạn thân khác, bộ ba nổi tiếng với độ chơi nhây và lầy lội. Bất cứ nơi nào có mặt cả ba thì nơi đó sẽ cực kỳ náo động, bất kỳ ai lỡ lọt vào tầm ngắm của cả ba thì chắc chắn sẽ không thể nói lại. Và đương nhiên mặc dù thích trêu chọc mọi người nhưng mục đích cũng chỉ là muốn trêu chọc để cho vui nên cả ba đều biết điểm dừng nếu có ai đó không vui thì ngay lập tức sẽ đổi chủ đề. Nguyên tắc của hội chị em các cô chính là vui là chính mà cà khịa là mười.
- Chiều nay chắc chị không ăn cơm ở nhà đâu phải không? Không cần nghĩ cũng biết cậu nhóc lại muốn tạt ngang tạt ngửa đi chơi còn không là muốn qua nhà anh người yêu để nấu ăn. Cô bắt chước vẻ mặt dễ thương chọc lại cậu:
- Có chứ. Chị thích ăn cơm em trai yêu của chị nấu nhất đó. Làm sao có thể bỏ qua cơ hội được thưởng thức tài nghệ nấu ăn tuyệt vời của em trai được chứ.
Khôi bày ra vẻ mặt “Đây là ai? Con chị tôi đâu?” khiến cô càng thích thú mà vừa ghé vai ôm vừa trêu chọc:
- Tối nay em trai yêu của chị nấu món gì cho chị ăn vậy?
- Thôi đi bà nội, ghê quá.
Khôi khua tay múa chân từ chối sự đụng chạm của cô. Cười hả hê sau khi trêu được cậu em của mình, lúc này cô mới xoa đầu cậu nhóc:
- Đi chơi đi nhớ về sớm. Gớm chỉ khi nào muốn nhờ hay xin xỏ mới thấy được mặt dễ thương của em đấy.
Nhận được câu trả lời như mong muốn Khôi đắc ý gạt tay cô ra rồi nói:
- Rối tóc. Đúng là chị hiểu ý em. Nhớ ăn tối đầy đủ đấy. Tạm biệt.
Lắc đầu về độ lật mặt của cậu em yêu quý, cô mỉm cười tạm biệt cậu nhóc.
Cô cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình vô cùng bình yên và hạnh phúc. Ngoài việc mẹ và em trai bình an và vui vẻ thì công việc của cô cũng vô cùng thuận lợi và cô cũng có những người bạn ăn ý tình nguyện cùng nhau quậy phá.
Hai cái bóng lao vụt tới khi cô vừa bước chân vào văn phòng, ấn cô vào ghế hai người bạn của cô – Hà và Thùy - trực tiếp tra hỏi:
- Người hôm qua là ai thế? Hả? Hả?
Bị lắc tới chóng mặt cô khó khăn giữ chặt đầu để bớt choáng váng:
- Dừng!... Dừng!... Chóng mặt quá đi… Phải dừng lại mới nói được chứ.
Hai người khoanh tay trước ngực ra lệnh:
- Đã không chịu trả lời tin nhắn thì giờ nhanh chóng khai báo để nhận được khoan hồng.
- Hai đứa bay không định cho tao thở luôn hả?
- Nãy giờ mày không thở thì chết rồi nha cưng. - Hà trực tiếp bẻ lại lời cô.
Nghe xong cô lắc đầu thật cạn lời với hai đứa này: “Ôi trời cái nết mất đi đâu không biết.”
Thùy ngang ngược đáp trả:
- Nết là gì? Có ăn được hông? Mà còn nết thì sao chơi được với mày chứ. Nhanh trả lời trước khi tụi tao đánh cho hoa mắt à nha.
Cô cười giả bộ sợ hãi, tự cảm thấy thật hết nói nổi hai đứa bạn lầy lội của mình.
- Bạn cũ, bạn cũ thôi được chưa. Tra hỏi ghê quá.
- Nhìn vẻ mặt của anh ấy mà bảo anh ta không có gì với mày thì ai tin nổi chứ.
- Đó là việc của anh ấy chứ có phải việc của tao đâu.
- Vậy là mày biết anh ấy thích mày và không chấp nhận yêu.
- Yêu đương gì tầm này. Đã nói bạn rồi mà hỏi hoài. – Hai đứa này thật quá hiểu cô rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của cô Hà và Thùy hơi ngạc nhiên nhưng rồi nháy mắt nhau hiểu ra:
- Ồ đúng rồi, người mày thích là ai có ai không biết chứ.
Cô ngay lập tức tặng cho hai đứa một cái lườm sắc bén nhưng hai đứa lầy lội ấy làm gì biết sợ mà còn ngang nhiên đe dọa cô:
- Không phải lườm, mày mà dám yêu đương sau lưng tụi tao thì đừng trách tại sao tụi tao đánh cho chết nha cưng.
Cô cười sặc trước sự vô lý có thừa của hai đứa nó.
- Rồi, tao nào dám, tao sợ tụi mày đấy. Chiều đi ăn đi.
Hà ngay lập tức cho cô ăn cơm chó:
- Không nhé cưng, tối nay chị đây phải đi hẹn hò với người yêu rồi nhé.
Cô lườm Hà rồi liếc qua nhìn Thùy ý hỏi rằng Thùy có thể đi cùng cô chiều nay hay không nhưng Thùy cũng không do dự mà dội cho cô một gáo nước lạnh:
- Đi một mình đi, tao đây bận bên chồng con rồi không dư thời gian cho mày đâu.
Cô lắc đầu chán nản:
- Không tin được tao có hai đứa bạn tốt vậy luôn á. Xúc động ghê gớm.
- Tụi tao tạo cơ hội cho mày đi cùng cờ rút mà.
Nói rồi hai đứa dương dương tự đắc trở về bàn làm việc của mình, cô chỉ có thể lắc đầu mỉm cười.
Bộ ba gây luôn gây ồn ào náo động bậc nhất công ty là đây:
Nguyệt: Ít nói, mạnh mẽ và lạnh lùng số một. Không biết bao nhiêu chàng trai bị cô từ chối thẳng thừng. Không chỉ vậy có khi chỉ việc tiếp cận để nói chuyện với cô cũng đã là một việc khó khăn. Thực tế khi ở với bạn bè cô cũng điên không kém; sẵn sàng chiều theo ý của những người cô yêu quý và đương nhiên hiền nhất nhóm.
Hà: Hài hước và luôn thích chọc ghẹo người khác. Là một con người thẳng tính và tốt bụng. Nếu với những người cô quen thì khả năng chém gió có thể lên tới đỉnh điểm nhưng với những người cô ghét thì độ thân thiết có thể xuống tới âm vô cực. Có thể gọi là người cục súc nhất hội.
Thùy: Một bánh bèo xinh đẹp chính hiệu nhưng cũng đanh đá số một. Là một người hòa đồng không ai bằng và là người chịu trách nhiệm thu thập thông tin và quan hệ đối ngoại cho cả ba đứa.
Ấn tượng đầu tiên khi gặp hai người bạn thân của mình ba năm trước không thực sự tốt nhưng chính cô cũng không hiểu sao sau đó cả ba lại có thể thân thiết như vậy. Lần đầu gặp Hà, đây là một người không hề dễ gần vì vậy cô có chút đề phòng mà hạn chế giao lưu. Còn đối với Thùy có thể thấy rõ cô và Thùy giống như hai trường phái đối nghịch vì vậy đương nhiên lần đầu gặp cô cũng không có mấy hảo cảm với cô nàng bánh bèo này. Nhưng sau một thời gian thì một điểm chung khiến cho cả ba có thể nhanh chóng trở nên thân thiết đó là cả ba đều luôn lắng nghe những câu chuyện của nhau, bên cạnh lúc cần và không xen vào chuyện mà người kia không muốn kể. Sự tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau mọi lúc đã giúp cho họ ngày càng thân thiết như chị em ruột.
Vốn dĩ từ ba người không hề giống nhau về tính cách, cũng không hề giống nhau về phong cách trở thành những người vô cùng thân thiết như hình với bóng. Nơi xuất hiện một người thì chắc chắn không xa sẽ là hai người còn lại. Cũng như những hội bạn thân khác, bộ ba nổi tiếng với độ chơi nhây và lầy lội. Bất cứ nơi nào có mặt cả ba thì nơi đó sẽ cực kỳ náo động, bất kỳ ai lỡ lọt vào tầm ngắm của cả ba thì chắc chắn sẽ không thể nói lại. Và đương nhiên mặc dù thích trêu chọc mọi người nhưng mục đích cũng chỉ là muốn trêu chọc để cho vui nên cả ba đều biết điểm dừng nếu có ai đó không vui thì ngay lập tức sẽ đổi chủ đề. Nguyên tắc của hội chị em các cô chính là vui là chính mà cà khịa là mười.
Danh sách chương