Từ khi cấp bậc của mọi người cao lên, Thù Tiểu Mộc cũng có nhiều nhiệm vụ hơn—— giúp đám đại gia trong bang hội thu mua trang phục cấp sáu mươi. Người trong bang rất trực tiếp, bình thường chỉ nói một câu: “Tiểu Mộc, giúp anh mua một bộ trang phục cấp sáu mươi nha.” Thù Tiểu Mộc sẽ yên lặng lưu ý, ghi nhớ trong đầu, xem lại bộ quần áo sáu mươi của môn phái này mình mua bao nhiêu, để có thể đưa ra giá thấp nhất.

Có đôi khi một món nào đó bán chạy quá, không đủ bộ, cô liền dành cả ngày đi dạo các cửa hàng, để ý thông báo trên Kênh thế giới, thấy có người bán trang phục cấp sáu mươi liền lập tức liên lạc, xem có thể thu mua với giá thấp hay không.

Thời gian đó, thậm chí có người vì muốn mua trang phục cấp sáu mươi mà gia nhập vào Mông Hồng Thiên Hạ —— Với người trong bang, Thù Tiểu Mộc chỉ lấy 70% giá thị trường. Ít có người cám ơn cô, đại đa số đều cảm thấy dùng tiền mua đồ là chuyện đương nhiên thôi. Bánh bao này cũng lơ đễnh, vẫn nhận lời nhờ cậy của người ta như cũ.

Một Giây Giết Ba Ngàn đương nhiên nhanh chóng biết được việc này:

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Tiểu Mộc, có thể giúp anh gom một bộ Phi Thiên(1) không? Lúc ấy Thù Tiểu Mộc đang đi dạo ở khu kỹ năng Cửu Lê, nhận được tin tức nhanh chóng trả lời:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Trong tài khoản phụ còn một bộ, anh tới thành Tây Lăng chờ em một chút.

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Ừ.

Một Giây Giết Ba Ngàn đứng trên bậc thang ở thành Tây Lăng, lát sau, một thầy thuốc cấp bốn mươi hai chạy tới, xin giao dịch một bộ Phi Thiên, Một Giây Giết Ba Ngàn do dự không nhận:

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Bao nhiêu tiền?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Trên người anh có bao nhiêu?

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: … Anh còn ít thẻ đang gởi bán, trên người chỉ có chín trăm hai mươi lượng vàng.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Vậy chín trăm lượng vàng đi.

Cung tiễn thủ cấp sáu tám hơi ngượng ngùng, khi đó giá thị trường một bộ Phi Thiên là hơn bốn ngàn lượng vàng.

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Anh đưa em chín trăm trước, phần còn lại sẽ trả trong vòng một tuần.

Thù Tiểu Mộc không để ý lắm.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Không sao đâu, tốt xấu gì… cũng là vợ chồng mà, nói mấy cái này làm chi.

Cung tiễn thủ im lặng một lúc lâu:

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Về sau đừng dễ tin người như vậy, trong trò chơi này, có rất nhiều kẻ lừa đảo. Đúng rồi, người bên Thiên Tịnh Sa cũng rất cần mua trang phục cấp sáu mươi, nếu em có nhiều thì bán cho bọn họ nhé? Để anh nói một tiếng, theo giá em đưa ra.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Cũng được, bảo bọn họ tìm em.

Cung tiễn thủ xoay người định đi xuống, sau một lúc lâu lại gửi mật ngữ:

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Chuyện lần trước… còn giận à?

Thù Tiểu Mộc cười với cái màn hình máy tính, con gái khác con trai, các cô tức giận, chỉ đơn thuần là một loại cảm xúc, không liên quan đến nguyên nhân, kết quả đúng sai của sự việc:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Không có việc gì đâu, anh có bang hội của anh mà. Huống chi bị giết thì một lát sau sống lại là được.

Cung tiễn thủ đứng dưới bậc thang, không có lời nào để nói. Anh đột nhiên cảm thấy có lẽ sự khoan dung rộng lượng của cô, chẳng qua là vì không yêu thương anh. Trò chơi vốn là như vậy, chỉ cần bạn không rung động, tất cả những đòn tấn công, điểm yếu và thương tổn cũng chỉ là một loạt số liệu và kết quả tính toán của máy móc mà thôi. Máu lực được bơm đầy lần nữa, hao tổn của một lần tử vong, cũng chỉ là 2% độ bền trang bị.

Chỉ như thế mà thôi.

Sao đáng để người ta canh cánh trong lòng?

Đương nhiên Thù Tiểu Mộc cũng không có thời gian canh cánh trong lòng:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Kinh hãi ] Đồ nhi, vi sư ở Lưu Quang Mộng Cảnh phát hiện một vấn đề vô cùng ác liệt.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Kinh hãi] Vi sư phát hiện trong túi chỉ có 50 đồng ! ! !

=_=|||||

Thù Tiểu Mộc chào từ biệt “ông xã”, cũng may cuối cùng cô còn biết đạo lý việc xấu trong nhà không thể vạch cho người ngoài xem, cũng không nói rõ:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Sư phụ ta gọi em, em đi một chút.

Nhìn nhân vật thầy thuốc hoàn thành giao dịch hóa thành tinh linh cỏ bán hàng một lần nữa, cung tiễn thủ cảm thấy khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa:

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Em nhanh thăng cấp, chúng ta cùng đi chiến trường. Cấp năm hai, năm ba cũng không có gì để chơi.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Ừa.

[ Bạn tốt ] Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Có việc gọi anh.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Được.

Đối thoại chấm dứt, Thù Tiểu Mộc cho vào túi ít tiền rồi vội vàng đến Lưu Quang Mộng Cảnh, nghĩ cách cứu viện sư phụ không còn cả phí truyền tống.

>_

Lưu Quang Mộng Cảnh, từ khi xuất hiện đến nay luôn là nơi thị phi ——giết người ở nơi này chỉ cần mang nick đỏ 5 phút. Cho nên cũng không khó giải thích nguyên do của đống rắc rối lộn xộn này. Vùng đất màu mỡ này luôn được PKER* yêu thích, vì vậy nick đỏ chất thành đống, nhưng hệ thống lại luôn giao nhiệm vụ trong đó, làm khổ các bé ngoan không thích PK.

(*PKER: Người đam mê PK, giết người trong trò chơi.)

Thù Tiểu Mộc không thể nghi ngờ là một trong những người bị hại, cô vừa truyền tống đi vào, liền thấy một đống nick đỏ, mọi người nhanh chóng chú ý nhân vật mới toanh vừa vào cửa. Đám người mê PK ít nhiều gì cũng từng giao tiếp với cô, dĩ nhiên là biết phú bà này, đều tiến lên đùa giỡn.

Tiểu thích khách cấp năm ba đứng gần đá truyền tống, lúc thì bị thích khách làm cho ngủ, ngủ xong lại bị đạo sĩ làm cứng đơ, sau đó lại bị Hoang Hỏa gây choáng váng, choáng váng xong lại bị pháp sư cho ngủ, mọi người thay phiên nhau đùa giỡn, Thù Tiểu Mộc hận Lưu Quang Mộng Cảnh đã lâu rồi, mỗi lần tới nơi này cô cảm thấy mình như biến thành con thỏ trăng đáng thương bị đám đàn ông đáng khinh kia thay nhau làm thịt…

[ Miền ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ! ! ! [ Khóc lớn ]

[ Miền ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Nhíu mày ] Ai lại khi dễ đồ đệ ta!

[ Miền ] Lá Rụng Biết Thu: [ Ngậm miệng ] Không phải tui.

[ Miền ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Ngậm miệng ] Cũng không phải tui.

[ Miền ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: Ặc, chẳng lẽ lại là tui? !



Hoang Hỏa đầu trâu mặt ngựa vác trường đao chạy tới đá truyền tống, đám đàn ông đáng khinh chuồn nhanh như bôi mỡ dưới chân. Thù Tiểu Mộc chuyển tiền qua, đối phương không chút do dự nhận lấy. Bánh bao phát tin tức:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ, đệ tử muốn thăng cấp.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Dễ thôi, cùng bọn họ đi mật thám.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Vó ngựa, mấy ông đi mật thám có phải còn thiếu một người không?

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: A? Lão Đại, bọn tui còn thiếu hai người.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Mang đại đồ đệ của tui theo với.

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: Bé Tiểu Mộc? Đến đến đến, nhập đội nhập đội.

Lúc Thù Tiểu Mộc đi hơi bất an, quả nhiên chuyện cô lo lắng nhất vẫn xuất hiện —— mỗi lần chạy tới mục tiêu, mặc kệ cô nhanh chân thế nào, mọi người trong đội cũng đã chờ sẵn ở đó, có đôi khi lúc cô đến người ta đã bắt đầu đánh, vì thế cuối cùng số quái cần giết trong nhiệm vụ của mọi người đều đủ, chỉ mình cô còn thiếu vài con, toàn đội không thể không dừng lại chờ.

Thù Tiểu Mộc cũng không hiểu, cô cưỡi thú mua, hẳn là chạy nhanh hơn linh thú mọi người nuôi nhiều lắm, nhưng vì sao vẫn để cho người khác chờ chứ. Cô không biết thời gian mình tìm kiếm mục tiêu trong đống lời nói nhảm lúc nhận nhiệm vụ đã đủ để người khác truyền tống đi mất rồi. = =

Cứ như thế, trong đội liền có người không kiềm chế được :

[ Bang hội ] Bối Khả Khả: Sư tỷ nhanh chút được không? Tranh thủ thời gian chúng ta còn có thể làm tiếp hai đợt, đừng làm mất thời gian của mọi người!

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Ặc… Tỷ còn thiếu ba còn, hoặc là mọi người đi tiếp đi, tỷ làm hết vòng này sẽ không làm nữa.

Sau đó Vó Ngựa Điên Cuồng liền nhận được tin báo của Hệ thống:

[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ xin nhập đội, đồng ý / cự tuyệt?

Khi đó Bang chủ đại nhân cấp sáu chín, mặc nguyên một bộ trang phục sáu mươi, vào thời điểm đó đã là cấp độ đại thần, lọt vào một đống nhân vật cấp năm mươi, lập tức có vẻ tự hạ thấp thân phận.

[ Đội trưởng tổ đội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: [ Kinh hãi ] Lão Đại, cấp bậc ông quá cao, không thể làm cùng bọn tui được đâu.

[ Đội ngũ ] Thánh Kỵ Sĩ: Tui có thể thăng cấp bảy mươi, có làm hay không cũng không sao. Mọi người cứ để tui đánh đi.

[ Đội trưởng tổ đội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: Tiểu nhân được sủng ái mà hoảng hồn nha.

[ Đội ngũ ] Thánh Kỵ Sĩ: Đồ nhát cáy**.

(**Nguyên văn là Ngọa tào ám chỉ những người bất mãn không vừa ý với công việc hiện tại nhưng không có can đảm nhảy việc, thay đổi hoàn cảnh.)

Thù Tiểu Mộc còn đang chu du tại Hạnh Nhi lĩnh, mấy con quái nhỏ làm nhiệm vụ mật thám căn bản phải tranh giành mới lấy được, nhưng Thù Tiểu Mộc lại không am hiểu chuyện này, cho nên chờ cô chạy đến trước mặt quái, quái đã bị người khác đoạt mất rồi. Bánh bao vừa chạy lanh quanh tìm quái, vừa cảm thấy thấy đầu váng mắt hoa, chiến sĩ Hoang Hỏa mang ID Thánh Kỵ Sĩ đã vác cặp chùy hung thần ác sát chạy tới, dạo qua một vòng quanh cô, cũng không thấy có động tác nào, đã dẫn năm sáu con Hồ yêu lại, sau đó ra một chiêu Tinh Chấn Quần Công(2), năm con quái nháy mắt bỏ mình.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đủ chưa?

Lúc này Bánh bao mới phản ứng lại:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : A? Đủ rồi.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đi giao.

Trong đội ngũ có Thánh Kỵ Sĩ, rõ ràng không ai thúc giục Thù Tiểu Mộc nữa, đi theo phía sau Hoang Hỏa không cần đánh quái, mọi người đều cảm thấy thật nhẹ nhàng,

Thù Tiểu Mộc là kẻ mù đường chính hiệu, cũng may những nhiệm vụ này Hoang Hỏa sớm đã thuộc nằm lòng, nhiệm vụ vừa công bố, anh ta đã lập tức báo ra điểm truyền tống trong đội ngũ. Kỳ thật mấy cái địa điểm kia người thông minh một chút vừa nhận nhiệm vụ đều có thể thấy, hành động của anh ta đương nhiên là muốn giúp đỡ kẻ mù đường Thù Tiểu Mộc. Thù Tiểu Mộc truyền qua luôn thấy anh ta đứng đợi:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đi nào.

Vì thế Thù Tiểu Mộc lựa chọn Hoang Hỏa, nhấn chọn đi theo, tiểu thích khách cấp năm ba cưỡi Dạ Báo(3) đi theo phía sau chiến sĩ Hoang Hỏa, quả nhiên không hề lạc đường oan uổng lần nào.

Ngày đó bọn họ làm tám vòng mật thám, đội trưởng thay phiên chuyển tiếp nhận nhiệm vụ, đúng là một đội làm việc rất năng suất, Thù Tiểu Mộc cũng không thấy mệt, còn cảm thấy rất nhàn nhã.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Thế nào, thăng cấp mau hơn chứ?

Bánh bao rất vui vẻ:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Nếu mỗi ngày sư phụ đều có thể mang đệ tử đi thì tốt rồi!

Bang chủ đại nhân làm bộ thâm trầm:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Ừ~~~ mặc dù vi sư làm thế này đúng là hạ thấp địa vị, nhưng cũng cố mang nhóc đi mỗi ngày vậy.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ sssssssssssssss
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện