“A! Đều tại anh!”

Tang Yếu Miễu đứng ở trước gương, ngắm nhìn cơ thể mình, cô phát hiện ra trên cổ có mấy kí ấn dâu tây, cái mờ cái đậm.

Cố Nhĩ Thăng chọn cho cô bộ đồ bơi màu đen bảo thủ, che hết chỗ da thịt tuyết trắng, chỉ để lộ ra hai cánh tay và đôi chân, tuy che được rất nhiều nhưng phần cổ vẫn bị lộ nha.

Từ phía sau ôm lấy cô, đôi tay Cố Nhĩ Thăng xoa nhẹ lên bụng nhỏ của cô, nhìn hình ảnh hai người trong giương: “Sợ cái gì, sẽ không ai để ý đâu.” Thấy được càng tốt. Anh âm thầm bổ sung thêm một câu.

Tang Yếu Miễu phủ bàn tay mình lên tay anh, nghĩ nghĩ, vẫn là gật gật đầu: “Cũng đúng, hẳn là không ai để ý đâu.”

Kỳ thật suy nghĩ trong lòng cô và Cố Nhĩ Thăng rất giống nhau, đều muốn người khác thấy được.

Chỉ là Cố Nhĩ Thăng là hy vọng Ngô Tử Hào thấy, mà cô, là hy vọng Lôi Tử Đồng thấy.

Dựa theo sự phát triển của cốt truyện, Lôi Tử Đồng hiện tại và Lance còn trong giai đoạn ái muội, ban đầu đối với Cố Nhĩ Thăng có chút khúc mắc, nhưng có cô cùng tham gia, Cố Nhĩ Thăng đương nhiên rời khỏi vai diễn này.

Muốn câu dẫn Cố Nhĩ Thăng trở lại cốt truyện ban đầu? Cũng không xem anh là ai.

*

Quả nhiên không ngoài dự tính của hai người, mới vừa bước ra bãi biển, xa xa đã nhìn thấy đám người Lôi Tử Đồng đang chơi đùa.

Không biết Cố Nhĩ Thăng nghĩ như thế nào, nhưng trong đầu Tang Yếu Miễu hiện lên bốn chữ: Oan gia ngõ hẹp.

Nhưng chơi thì vẫn phải chơi.

Trên người Tang Yếu Miễu khoác khăn tắm, bởi vì vừa ra đến trước cửa Cố Nhĩ Thăng ngó trái ngó phải vẫn là cảm thấy cô mặc các đồ bơi hở hang quá, nên tìm cho cô thứ để che chắn.

Bọn họ đang muốn tránh xa đám người kia, nhưng không kịp, Ngô Tử Hào đang chạy tới, Tang Yếu Miễu theo bản năng lấy tay che ngực, sự chiếm hữu của Cố Nhĩ Thăng là không đùa được đâu.

Nhưng đôi chân thẳng tắp tinh tế vẫn bị nhìn đến rõ ràng a, Ngô Tử Hào không dấu vết mà thu hồi ánh mắt đang nhìn đùi cô trở về, lại phát hiện mờ mờ có dấu hôn...

Trong lòng hắn dâng lên một cỗ lửa giận không cam lòng, nhưng dưới ánh mắt thanh lãnh của Cố Nhĩ Thăng, hắn miễn cưỡng đem phân hoả khí này áp chế xuống, cười trừ hỏi:

“Miễu Miễu có muốn đi qua kia chơi cùng mọi người không? Bên chúng ta có mấy nữ sinh.”

Tang Yếu Miễu sao có thể rời xa bùa hộ mệnh của mình mà đi với người khác, vội lắc đầu: “Không, tôi cùng… Nhĩ Thăng ở chỗ này thì tốt rồi.”

Ngô Tử Hào nghe xong, vẻ mặt hồn bay phách lạc: “Sinh nhật tôi,cậu cũng không đồng ý sao? ”

“…”Tang Yếu Miễu rất muốn đáp lại là "cô có quan hệ với hắn à", quyết định dùng ánh mắt dò hỏi ý kiến của Cố Nhĩ Thăng.

Chỉ là không nghĩ tới Cố Nhĩ Thăng sẽ đồng ý, anh nói: “Chúng ta qua đấy đi.”

Tang Yếu Miễu đột nhiên cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng. Mà cô không biết, Cố Nhĩ Thăng chỉ muốn tuyên bố chủ quyền thôi.

*

Hai người đi theo Ngô Tử Hào tới gần, rõ ràng làm bọn Lôi Tử Đồng sửng sốt.

Chỗ bọn họ bao gồm cả Ngô Tử Hào thì có sáu người, bốn nam hai nữ, Tang Yếu Miễu nhìn thấy, ngoại trừ Ngô Tử Hào còn có nam chính Lance, và hai nam sinh khác có quan hệ không minh bạch lắm với Lôi Tử Đồng.

Dùng dư quang Tang Yếu Miễu nhìn vào bộ ngực của Lôi Tử Đồng, không hổ là nữ chủ trong tác phẩm thịt văn, trắng nõn tròn trịa, chỉ là không lớn bằng cô đâu. Bởi vì điều này mà cô vui vẻ cười ra tiếng.

Cố Nhĩ Thăng nhích lại gần, để cô tựa sát vào lồng ngực anh: “Cười cái gì?”

Tang Yếu Miễu ngẩng đầu, mới phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình, không khỏi xấu hổ đỏ mặt: “Không… Không có gì…”

Ngô Tử Hào làm trung gian giới thiệu hai người với đám bạn của hắn.

Tang Yếu Miễu nghe không chuyên tâm, chỉ nhớ rõ nữ sinh bên cạnh Lôi Tử Đồng tên Đỗ Phỉ Phỉ.

Không, còn có một tin tức hay ho nữa, đó là Ngô Tử Hào vỗn dĩ từ nhỏ đã quen biết với Lance và hai nam sinh kia, chỉ là hắn nhỏ tuổi hơn, nên không học cùng với bọn họ.

Đều là huynh đệ tốt cùng nhau lớn lên mà lại đồng thời yêu một cô gái, bậy quá à!

Đỗ Phỉ Phỉ tên này Tang Yếu Miễu có chút ấn tượng, cô ta chính nhân vật trung gian gắn kết Lôi Tử Đồng với Cố Nhĩ Thăng.

Tức khắc, cô đã triệt để mất hảo cảm với cô ta.

Còn mấy nam sinh khác, cô một chút hứng thú cũng không có, đã là hậu cung của nữ chủ, không nên động vào là tốt nhất.



3, 4 giờ chiều, mặt trời đã bớt gay gắt, những cơn gió thổi vào mang đến sự mát mẻ. Nằm trên một phiến đá lớn làm tâm tình Tang Yếu Miễu thư thái hơn rất nhiều.

Dù sao đây cũng là một khách sạn cao cấp, cho nên người tới tắm biển không nhiều, Tang Yếu Miễu cởi khăn tắm ra, kéo kéo tay Cố Nhĩ Thăng: “Chúng ta đi xuống chơi đi.”

Cố Nhĩ Thăng nhìn thoáng qua những người bên cạnh, bọn họ đang nhìn chằm chằm cơ thể Tang Yếu Miễu, anh mau đứng lên ngăn chặn tầm mắt của bọn họ, bao bọc Tang Yếu Miễu vào vòng tay của mình: “Đi thôi.”

Lôi Tử Đồng đương nhiên chú ý đến mấy nam sinh vừa mới còn xoay vòng vòng quanh mình xong đã chuyển mục tiêu lên trên người Tang Yếu Miễu, đồng thời cũng thấy được trên cổ Tang Yếu Miễu có mấy dấu hôn, mặt không đổi sắc, cố tình nâng cao thanh âm, khoác tay Lance: “Chúng ta cũng đi xuống đó chơi.”

Cảm giác được lực chú ý đã trở về với mình, Lôi Tử Đồng trên mặt điềm tĩnh thêm vài phần, mặc bikini khiến dáng người cô ta càng thêm thướt tha, quyễn rũ, đâu có như cái đồ cứng nhắc kia? Tang Yếu Miễu… có thể cưa đổ một người trầm mặc ít nói như Cố Nhĩ Thăng, nghĩ chắc cũng không phải là một nhân vật đơn giản.

Nhưng như vậy mới có tính khiêu chiến, không phải sao?

Tang Yếu Miễu giương nanh múa vuốt hô to: Dáng nhà ngươi mới cứng nhắc, ngực của lão nương lớn hơn ngươi là cái chắc!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện