Dưới sự chiếu rọi của huỳnh quang, món đồ lấp lánh này đang lập lòe tia sáng màu xanh nhạt yếu ớt trong đám tro của thủy quỷ, Lucien đi sang đó, cẩn thận dùng dao găm khều ra, phát hiện nó là một chiếc nhẫn màu trắng bạc.

Chiếc nhẫn này có hoa văn bầu trời đơn giản, trong sự giản dị lại tỏa ra ánh kim loại, mặt phải khảm một viên bảo thạch không biết tên màu xanh nhạt lớn bằng nửa đầu ngón tay.

“Là chiếc nhẫn mà thủy quỷ đeo trên ngón tay?” Lucien vừa đoán vừa khom lưng xuống nhặt chiếc nhẫn lên, dùng ngón tay vuốt nhẹ lớp bên trong của nhẫn.

Xúc cảm kim loại lạnh giá truyền đến, lớp trong chiếc nhẫn như dự đoán có khắc một vòng chữ, Lucien chăm chú phân biệt thì phát hiện là câu thông dụng:

“Lòng người thường lạnh lùng hơn cả băng tuyết.”

Chiếc nhẫn này trông thì bình thường nhưng khi quan sát kỹ sẽ cảm giác trong ánh sáng màu xanh nhạt lưu chuyển hình như có lộ ra màu sắc thần bí sâu xa.

Lucien ôm tâm trạng muốn đeo thử, ổn định linh hồn chịu sát thương phản phệ của ma pháp một chút, rồi đem tinh thần lực mới hồi phục được một chút chầm chậm kéo qua đó.

Vừa tiếp xúc với bảo thạch màu xanh nhạt trên nhẫn, linh hồn vốn đã chịu sát thương nhẹ của Lucien bị lung lay mạnh, cảm nhận được trong bảo thạch có gió tuyết đang tung bay, mà trong gió tuyết ẩn giấu kết cấu pháp thuật phức tạp hơn nhiều so với ma pháp không chính thức.

Lucien than nhẹ một tiếng, có chút vui thích và thư giãn: “Thật đúng là nhẫn ma pháp, không biết thuộc cấp mấy, cảm giác hình như phức tạp hơn một chút so với thánh huy chân lý của Benjamin, có lẽ đây chính là nguyên nhân tại sao thủy quỷ này bị biến dị nhỉ?”

Cùng lúc trò chuyện với nội tâm, Lucien thu lại tinh thần lực gần như khô cạn, ở trạng thái hiện tại, bản thân không có cách nào phân tích kết cấu ma pháp đại khái của chiếc nhẫn này, cũng không thể để lại ấn ký của bản thân ở trung tâm ma pháp trận để thúc đẩy, chỉ có thể chờ sau khi tinh thần lực khôi phục rồi mới phân tích.

Nếu Lucien mà trở thành ma pháp sư chính thức, học được một vòng ma pháp “Giám Định Thuật”, vậy thì có thể trực tiếp giám định tất cả vật phẩm ma pháp cấp một, nếu kiến thức tích lũy nhiều hơn một chút, thậm chí còn có thể giám định vật phẩm ma pháp cấp hai, cấp ba nữa, cứ như vậy không cần phân tích chầm chậm kết cấu ma pháp này, có thể thoải mái thi pháp tìm hiểu thông tin này, cũng có thể trong tình huống vốn dĩ không có tinh thần lực để lưu lại ấn ký trực tiếp khắc in ấn ký tinh thần lực của bản thân.

Còn trong tuyệt đại đa số vật phẩm ma pháp, thường còn phong ấn thông tin mà người chế tác để lại, giúp người sử dụng hiểu tác dụng, nguyên nhân chế tác của vật phẩm ma pháp này.

Dĩ nhiên, cùng với sự tăng trưởng cấp độ của Lucien - “Giám Định Thuật” cũng sẽ mạnh lên theo.

Dựa theo ghi chép của nữ phù thủy, ma pháp sư rất làm biếng phân loại vật phẩm, trực tiếp tham chiếu phân cấp của ma pháp, đơn giản phân vật phẩm ma pháp thành vật phẩm ma pháp học đồ, vật phẩm ma pháp cấp một đến cấp chín và vật phẩm ma pháp truyền kỳ.

Tiêu chuẩn phân loại là hiệu quả mà nó sản sinh bằng với ma pháp vòng nào, hoặc là năng lực của kỵ sĩ cấp nào, còn trong vật phẩm ma pháp cùng một cấp, còn có phân biệt đơn giản bốn bậc thấp, trung, cao, hoàn mỹ. Ví dụ nếu là nhẫn đã phong ấn ba vòng ma pháp “Thiểm Điện Thuật” mỗi ngày một lần, nó chính là vật phẩm ma pháp bậc thấp cấp ba, nếu là “Thiểm Điện Thuật” phong ấn mỗi ngày ba lần, thì là bậc trung, nếu thêm vào một số thuộc tính phụ trợ khác, ví dụ như có hiệu lực làm suy yếu sát thương thiểm điện từ 5% đến 10%, vậy thì là vật phẩm ma pháp bậc cao cấp ba.

Nếu cố định có loại hiệu quả ma pháp nào đó, thì tăng lên một cấp trên cấp vốn có, ví dụ một vật phẩm ma pháp đã cố định miễn dịch phương pháp bất kỳ đối với việc biết rõ và ảnh hưởng tâm linh” được xem như là hiệu quả “Tấm Chắn Tâm Linh” ma pháp tám vòng, vậy nó chính là vật phẩm ma pháp bậc hoàn mỹ cấp chín.

Còn về phân cấp của trường kiếm, khôi giáp ma pháp cũng giống như vậy, cơ bản được xem ngang bằng lực công và lực phòng thủ của kỵ sĩ cùng cấp.

Do vẫn chưa phân tích ra kết cấu và thông tin đại khái của chiếc nhẫn này, nên Lucien không dám liều lĩnh đeo nó lên, hắn chỉ đặt vào trong túi áo của mình, bởi vì nếu nó là loại vật phẩm vừa đeo vào thì sẽ sản sinh hiệu quả ma pháp thì hiệu quả ma pháp này thường là lời nguyền!

Cất xong vật phẩm ma pháp đầu tiên trong đời mình, Lucien rất vui vẻ ngẩng đầu lên, kết quả đã nhìn thấy một con đường đầy những thi thể và vết máu, sắc mặt lập tức đau khổ, bản thân còn phải giải quyết hậu quả và xử lý hiện trường, dĩ nhiên việc quan trọng nhất là lấy ra tổ chức não của con thủy quỷ biến dị này:

“Mình còn chưa học ma pháp không chính thức ‘Bảo Tồn Cơ Quan’, vậy mà đã có được tổ chức não của thủy quỷ rồi, nhưng mà may thủy quỷ là sinh vật bất tử, tổ chức não của nó có thể để được ba đến năm ngày, khoảng thời gian này mình chắc có thể học xong ‘Bảo Tồn Cơ Quan’ rồi.”

Tên của ma pháp không chính thức này tuy là “Bảo Tồn Cơ Quan”, nhưng thực ra có thể giữ cho phần lớn các vật phẩm được tươi tốt, mỗi lần thi pháp hiệu quả là hai mươi bốn tiếng, không cần nguyên liệu thi pháp.

Lucien dùng dao găm cắt xương đầu bị đốt vụn của thủy quỷ ra, nhìn thấy tổ chức não màu đen bên trong, nó nhúc nhích chầm chậm giống như là đang giấu vô số con giòi vậy.

Bất chấp cảnh tượng kỳ dị khiến người ta rùng mình này, Lucien lấy túi băng tinh thạch ra, cẩn thận đặt tổ chức não của thủy quỷ vào đó, có thể dùng để thi triển Sương Đông Xạ Tuyến như nó thì chắc chắn là có tác dụng giữ tươi nhất định.

Tiếp đó, người hiểu rõ ma pháp cần tốn rất nhiều tiền như Lucien, lòng dạ tham của lại nổi lên, hắn lấy hết túi tiền trên người tất cả thi thể, bao gồm cả hai thi thể đáng sợ mắc ói đã bị liếm mất não trong sông ngầm, tổng cộng có được ba mươi ba Bạc Einar năm mươi hai đồng Phil.

Trong đó thì ông lão truyền giáo cống hiến nhiều nhất, một người mà đã cống hiến hai mươi lăm Bạc Einar và vài đồng Phil, tên đầu xỏ Hắc bang Jackson thì có bốn Bạc Einar và sáu đồng Phil.

Nhìn thấy đồng bạc, tiền đồng lập lòe tia sáng kim tiền đầy ắp trong túi tiền của mình, Lucien không kiềm chế được mà vễnh cả khóe miệng lên.

Nhưng trong quá trình tìm túi tiền, Lucien phát giác lúc bản thân nhìn đồ vật thường không rõ, tai có hiện tượng lảng, đầu óc hơi choáng nhẹ, có đau âm ỉ, đi đứng có cảm giác như đạp lên tấm thảm dày vậy, lúc này hắn mới hiểu ra linh hồn của bản thân đã chịu sát thương phản phệ của việc cưỡng chế gián đoạn ma pháp, còn dược tễ ma pháp của nữ phù thủy thì ngoại trừ mấy loại đó, còn lại đều thuộc về cấp học đồ, không có thuốc trị tổn thương linh hồn, bản thân e rằng phải mất một thời gian nữa mới có thể khỏi được, trong thời gian này thi pháp chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Thu thập túi tiền xong, đổi một con dao găm sạch hơn, Lucien bắt đầu làm công việc lao động thể lực nặng, vứt các thi thể xuống sông ngầm đồng thời dùng cây sào dài đưa chúng ra cái hố lớn dưới tấm thép gai, đẩy vào sông Belen, cũng giống như khi Jackson, Scar xử lý mấy thi thể trước đó vậy.

Còn các cơ quan như tim, ruột, gan của Scar bị rơt dưới đất thì Lucien cố nén sự mắc ói, nôn khan để tìm mảnh vải rách gói lại, rồi cũng vứt vào sông Belen, mùi máu tanh của chúng tin chắc rằng rất nhanh thôi sẽ thu hút đám cá chim mỏ nhọn ăn thịt người tới.

Nhặt đến cuối cùng thì Lucien cũng đã quen rồi, thậm chí còn giỡn với quả thận của Scar một chút, hắn cảm thấy bản thân rất có phong thái của hắc ma pháp sư.

Máu tươi trên con đường ngầm thì Lucien dùng vải ướt lau sạch, sau đó lại tìm một cái hũ vỡ múc nước dội đi.

Sau khi xác nhận không còn vết tích rõ ràng nào nữa, Lucien rửa tay, xé một mảnh vải ở chỗ áo quần bị cào rách, băng bó chỗ bị lửa thiêu bỏng ở tay phải, sau đó đi về phía con đường ở ngã rẽ, đường nước ngầm hiện tại không thể ở lâu hơn được nữa.

“Sự xuất hiện của thủy quỷ hình như không phải do tà giáo, tuy họ ‘cung cấp’ thi thể nhưng đó là vì cái gì?” - Lucien vừa cẩn thận bước đi, vừa nghĩ đến tổ chức não của thủy quỷ trong túi mình “đúng rồi, sự xuất hiện của chuột mắt đỏ có liên quan gì đến tà giáo không, hay là giống với nguyên nhân xuất hiện của thủy quỷ?”

Lai lịch của chuột mắt đỏ, nữ phù thủy vẫn luôn không hiểu rõ, Lucien hiện giờ nghĩ lại thì tự nhiên lại nghĩ theo hướng tà giáo.

“Sáng sớm mai trước khi đến hiệp hội âm nhạc thì ra ngoài thành đến trang viên của hiệp sĩ Wien tìm John trước, nói với ông ấy về việc gặp người truyền giáo.” Qua một lúc sau, lúc Lucien đang suy tính về việc ngày mai cần làm, quan sát xung quanh, cẩn thận đi ra khỏi đường nước ngầm một cách cẩn trọng.

Sau đó Lucien cầm bột lưu huỳnh trong tay, rắc lên người và xung quanh, việc này không những có thể dùng mùi lưu huỳnh nồng nặc che đậy những mùi khác, mà còn có thể khiến cho bọn tà giáo, kẻ điều tra của Hắc bang có đến cũng không thể dựa vào mùi của lưu huỳnh để đuổi theo mình.

Do thân phận của học đồ ma pháp và sự thực sông Belen bên ngoài tấm thép gai có đầy thủy quỷ, Lucien không thể trực tiếp đến giáo hội báo cáo, lại không thể ra ngoài thành đến gần trang viên hiệp sĩ Wien từ sông Belen, chỉ có thể cố gắng xóa đi, làm xáo trộn dấu vết, giả làm thân phận người qua đường vô tội ở trong nhà mình, vừa khôi phục tinh thần lực, vừa phòng bị cao độ chờ đợi bình minh.

----

Trong đường nước ngầm, dòng nước con sông ngầm chảy qua tấm thép gai, mang một số rác rưởi đưa vào một khúc sông của sông Belen, cứ cách ba ngày đều sẽ có mấy vị mục sư kiến tập của giáo hội tay cầm vật phẩm thần thuật, đến đó thi triển thần thuật, vùi lấp rác, làm sạch nước sông.

Mà sau khi Lucien đi khỏi, trên con đường ngầm yên tĩnh, âm u, chỉ có ánh huỳnh quang của rêu chiếu rọi, bỗng nhiên có một bóng đen từ trong bóng râm nào đó đột nhiên hiện ra, không có chút dấu hiệu nào.

Hắn bịt miệng, mang theo hai tâm trạng tương phản là chán ghét và thú vị cười nhỏ: “He he, Chúa của ngân bạch, sự yên tĩnh mãi mãi không thay đổi, đừng tưởng rằng đổi cái tên thì không ai nhận ra nữa, xem ra người đó đã bị hắn mê hoặc, đây là sở trường của hắn, việc lần này bắt đầu thú vị rồi. Chẳng qua là hắn nếu muốn chiếu hình qua đây, động tĩnh quá lớn, vị giáo chủ đứng đầu Authaud không xa lạ gì với hắn, hơn nữa thực lực cũng sẽ không kém hơn hình chiếu của hắn.”

“Hoặc giả, đế quốc ma pháp cổ đại ở nơi sâu thăm của Arthaud còn có sót lại thứ khác có thể để hắn cậy vào?”

“Nhưng bị phá hoại như vậy, chờ khi giáo hội bắt đầu tìm kiếm kỹ đường nước ngầm, thì dự tính của hắn e rằng không thể thành công rồi, có lẽ hắn còn có chuẩn bị khác.”

“Kế hoạch của ta phải thay đổi một chút rồi, không cần thu hút thù hận lên người mình, sự việc có thể hoàn thành là được.”

“He he, tiểu tử học được ma pháp cổ đại, vậy mà có thể tự mình biến dị ra được ‘Lưu Hỏa Chi Tường’ ma pháp hỏa diệm cấp học đồ mà ba trăm năm trước mới sáng tạo ra, xem ra rất có thiên phú ma pháp, thật là một tiểu tử thú vị.”

Trong tiếng cười, bóng đen phân ra thành vô số bóng đen nhỏ rồi biến mất trong đường nước ngầm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện